Chương 274: Ngông cuồng pt.2

Nhìn thấy thiếu niên đột nhiên nở nụ cười, Huyết Cảnh Thường trong lòng lập tức vang lên hồi chuông cảnh báo, tâm cảnh cường giả cho hắn biết một điều nguy hiểm sắp xảy ra.

Bất quá, nhìn thấy “con mồi” đang suy nhược vì thi triển Nguyên Thuật quá sức kia, Huyết Cảnh Thường cười gằn một tiếng, lại tiếp tục trảm xuống.

Grao!

Hự!

Đúng lúc này, một tiếng gầm kiệt ngạo đột nhiên vang lên bên tai hắn, cùng với đó cảm giác đau nhói nơi lồng ngực khiến Huyết Cảnh Thường dường như bị rút cạn sức lực, Hấp Tinh Đại Đao rời khỏi tay.

Hắn gắt gao quay mặt nhìn về phía sau lưng, nhìn thấy một tôn Chân Long màu đỏ thẫm như máu huyết đang giương ánh mắt đỏ ngầu nhìn hắn, ngũ trảo vẫn còn cắm sâu vào bên trong lồng ngực như muốn bóp nát trái tim của hắn vậy.

“Từ… từ khi nào…” Cảm nhận được máu huyết trong cơ thể đang dần bị rút đi, Huyết Cảnh Thường dù đau đớn tới cùng cực nhưng đã không còn sức để la hét, chỉ dùng chút sức lực còn lại của mình đưa mắt nhìn thân ảnh thiếu niên suy nhược kia, trong mắt tràn ngập vẻ không cam tâm.

Trần An Vĩ không quan tâm tới hắn, dù sao bị Ngưng Long Huyết đánh trúng dù có là Chân Long Tộc cũng phải trải qua thống khổ rồi dần chết đi, một Đỉnh Phong Nguyên Tôn cảnh như Huyết Cảnh Thường này chỉ giẫy giụa trong vô vọng mà thôi.

Hơn nữa, Huyết Cảnh Thường lại còn là Huyết Tu, Ngưng Long Huyết sẽ càng có hiệu quả hơn.

Đưa mắt nhìn Bạch Duy Tân có vẻ hơi nhàn nhã một chút, Trần An Vĩ vừa định nâng tay, thì chợt cảm thấy điều gì đó không đúng.

“Khí tức này…” Cảm nhận được khí tức quen thuộc mà mình đang từng gặp, Trần An Vĩ tròng mắt lập tức co rút gắt gao quay đầu nhìn về phía Huyết Cảnh Thường.

“Khặc! Khặc! Trần An Vĩ, ta muốn ngươi chết không toàn thây!” Chẳng biết Huyết Cảnh Thường lấy sức lực từ đâu ra, vậy mà đã thoát khỏi ngũ trảo của Ngưng Long Huyết, cười gằn một tiếng dữ tợn, há miệng nuốt xuống một viên Đan Dược đỏ thẫm tỏa ra khí tức cực kì hùng mạnh.

Grao!

Khí tức hùng mạnh tỏa ra từ viên Đan Dược khiến Ngưng Long Huyết gầm rống một tiếng đau đớn rồi không cam lòng mà tiêu thất

Ngay sau đó, bằng vào mắt thường cũng có thể nhìn thấy, sinh mệnh lực vốn cạn kiệt của Huyết Cảnh Thường cấp tốc được khôi phục, thiên địa nguyên khí vô cùng vô tận trong không gian điên cuồng ùa về vây quanh người hắn.

Tu vi vốn chỉ ở cảnh giới tối đa của tinh cầu – Đỉnh Phong Nguyên Tôn cảnh, nay lại như ngoại lệ mà liên tục đột phá.

Ầm! Ầm! Ầm!!!

Cùng lúc với đó, giới linh của An Nam Tinh Cầu dường như phát hiện được có người xâm phạm quy tắc, không gian xung quanh Huyết Cảnh Thường dần trở nên vặn vẹo, lực đẩy khủng khiếp muốn tác động lên cơ thể hắn.

Nhưng cỗ lực đẩy hùng mạnh dường như không thể tác động vào Huyết Cảnh Thường, như thể có một cỗ sức mạnh kì lạ nào đó bao phủ lên người hắn, giúp hắn tránh khỏi tác động của tinh cầu.

Như bị chọc giận, Thiên Địa Chi Nhãn đã hờ hững mở ra từ bao giờ, lôi kiếp nhanh chóng hội tụ.

Huyết Cảnh Thường dường như chẳng quan tâm điều đó, thứ hắn muốn bây giờ chỉ là muốn giết chết tiểu tử trước mặt này.

Tại sao, đường đường là một Đỉnh Phong Nguyên Tôn cảnh cao cao tại thượng, tùy tiện bước đến thế lực nào cũng là một thái độ cung kính hết mực, chỉ sợ hắn không vui lòng.

Vậy mà hiện tại, tiểu tử chết tiệt này từ đầu đến cuối chỉ một thái độ hờ hững dửng dưng, thậm chí hắn còn có cảm giác Trần An Vĩ dù biết rõ hắn là người năm xưa đã lấy đi Ngũ Hành Nguyên Hải của mình, nhưng vẫn không hề có phản ứng gì.

Cộng thêm việc rơi vào cạm bẫy mà thiếu niên giăng sẵn từ bao giờ, Huyết Cảnh Thường cảm thấy vừa nhục nhã vừa tức giận.

Vì vậy bất chấp mọi phản phệ và nguy hiểm, hắn không do dự uống vào viên Đan Dược được người thần bí kia giao cho, chỉ cần giết chết Trần An Vĩ, cướp được cơ duyên, vài ba cái phản phệ nhỏ này có đáng gì?

Bạch Duy Tân nhìn thấy đồng bọn mình vậy mà bị ép tới mức phải sử dụng viên Đan Dược đó, bản thân vô cùng kinh ngạc. Hắn cũng được người thần bí kia giao cho một viên Đan Dược giống hệt, tuy nhiên bản thân hắn là người không vội vàng, vì vậy luôn để lại nó cho trường hợp xấu nhất.

Không nghĩ tới hiện tại một tiểu tử vừa đột phá Nguyên Tông cảnh lại có khả năng ép một vị Đỉnh Phong Nguyên Tôn cảnh như Huyết Cảnh Thường phải làm điều liều mạng này.

Động tĩnh lớn như vậy khiến nhiều ánh mắt tới từ khắp nơi đồng loạt hướng về, như muốn xem thử kẻ điên nào không có não chọc giận giới linh của tinh cầu.

Hít!

Rốt cuộc nhìn thấy một tình cảnh khó quên nhất trong đời, một thiếu niên chỉ mới đột phá Nguyên Tông cảnh không lâu đối chiến với Bạch gia chủ Bạch Duy Tân và vị phụ thân thần bí của Môn Chủ Huyết Hải Môn.

Thiếu niên ngược lại không bị đè ra đánh, mà còn dễ dàng khống chế được Bạch Duy Tân, khiến hắn ngoài trơ mắt nhìn Huyết Cảnh Thường bị một con rồng đỏ như máu xuyên thủng lồng ngực, cuối cùng phải uống vào một viên Đan Dược kì lạ nào đó khiến cảnh giới bất chợt đột phá, đồng thời cũng vì thế mà chọc giận giới linh của tinh cầu.

“Thiếu niên này…” Vô số người bất giác cảm khái một câu, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Đối với hai kẻ kia, đám người đều dùng tư thái cười trên nỗi đau của người khác mà nhìn, dù sao một kẻ Huyết Tu tàn ác bất chấp thủ đoạn và một kẻ vong ân bội nghĩa Bạch gia cũng không đáng nhận được sự đồng cảm.

Trần An Vĩ lúc này mới khó hiểu đưa mắt nhìn tiểu thiên thần đang ngồi trên vai của mình, nhận ra sắc mặt của nàng không được tốt lắm, trong lòng dường như có được một vài suy đoán nhất định.

Nhẹ lắc đầu, có thể là do tiền kiếp đối mặt với nhiều tình cảnh thập tử vô sinh, nên hiện tại Trần An Vĩ đã không còn cảm giác sợ hãi hay ngưng trọng khi phải đối mặt với kẻ thù cao cấp hơn mình nữa.

Mà hiện tại, nhìn thấy vẻ mặt bình thản, cùng ánh mắt hờ hững của thiếu niên, Huyết Cảnh Thường dường như bị tức giận lấn át lý trí, hắn gầm lên một tiếng, đôi mắt đỏ ngầu tràn ngập sát ý lao về phía Trần An Vĩ.

Huyết Lực bao phủ toàn bộ cơ thể, khiến vẻ bề ngoài của hắn lúc này chẳng khác nào một tên ma vương. Huyết Hà lấp lóe trên đầu, từng giọt tinh huyết như hóa thành vạn đao, tùy thời tùy khắc đều có thể được Huyết Cảnh Thường điều động.

Hấp Tinh Đại Đao vẫn cầm chắc trên tay, nó như cảm nhận được lực lượng của chủ nhân mạnh hơn, hình thái cũng dần bị biến đổi, trở nên dữ tợn hơn, hầm hố hơn, khí tức tỏa ra vẫn không thay đổi nhưng lại vô thức khiến người khác cảm thấy rợn người.

“Khặc! Khặc! Đây là sức mạnh của Nguyên Quân cảnh sao?” Huyết Cảnh Thường cười dữ tợn, một tay vung nhẹ đã có thể chém rách không gian của tinh cầu, hắn không khỏi hưng phấn.

“Khặc khặc khặc, tiểu tử chết tiệt, ngày tàn của ngươi đã tới!” Huyết Cảnh Thường gương mặt vặn vẹo như lệ quỷ gầm lên.

Nhìn thấy Huyết Cảnh Thương với tu vi Đỉnh Phong Nguyên Quân cảnh đứng trước mặt mình, vẻ chật vật mới nãy đã không còn, Trần An Vĩ bỗng nhiên bật cười.

Nụ cười của hắn không khỏi dâng lên sự mộng bức cho đám người quan chiến, càng là mộng bức cho hai người Huyết Cảnh Thường.

“Ngươi cười cái gì?” Bạch Duy Tân đứng từ xa cảnh giác lên tiếng.

“Hahaha!” Thiếu niên vẫn ôm mặt cười, không trả lời câu hỏi của hắn.

Bạch Duy Tân dường như bị điệu bộ này của Trần An Vĩ làm cho khiếp sợ, trong lòng dâng lên một nỗi bất an khó tả, hướng mắt về phía Huyết Cảnh Thường ra hiệu.

Nhưng hiện tại, Huyết Cảnh Thường sớm đã bị tức giận lấn át lý trí, hắn đang trên đà tấn công, làm sao nghe hiểu ám hiệu của Bạch Duy Tân.

Nhìn thấy thế công của Huyết Cảnh Thường với tu vi Đỉnh Phong Nguyên Quân cảnh lao tới, đám người quan chiến vô thức tê dại da đầu, nhưng lại nghe tới giọng cười như điên cuồng của thiếu niên, bọn hắn không nhịn được thầm nghĩ “Tên này là sợ quá mà điên rồi?”

Lát sau, như không nhìn thấy Huyết Cảnh Thường đang lao tới, giọng nói hờ hững của vị thiếu niên lại một lần nữa vang lên, sự ngông cuồng không hề che giấu “Ngươi nghĩ… dùng viên Đan Dược đó là có thể giết được ta sao?”

Bạch Duy Tân nghe câu nói đó, tròng mắt lập tức co rút, trong lòng dâng lên hồi chuông cảnh báo mãnh liệt, không hiểu vì lý do gì.

Nhưng ngược lại, Huyết Cảnh Thường lại không bình tĩnh như vậy, hắn như bị kích thích, sự tức giận tràn ngập nơi đáy mắt, tức quá hóa cười, giọng cười của lệ quỷ “Khặc khặc, tiểu tử nói rất hay. Bất quá, ngày này năm sau chính là ngày giỗ của ngươi!”

Dứt lời hai tay liền kết ấn, Huyết Cảnh Thường lăng lệ gầm thét:

“Huyết Thuật – Thôn Tạng Phệ Huyết Trảo!”

“Huyết Hải Đao Pháp – Huyết Hải Vạn Đao!”

Tay trái thi triển Huyết Thuật, tay phải vung đao thi triển Đao Pháp, thế công của Huyết Cảnh Thường lúc này càng là dồn dập không thể nghi ngờ.

Trần An Vĩ gương mặt không biểu tình, đối với Huyết Cảnh Thường và Bạch Duy Tân, Trần An Vĩ thực sự động đến sát tâm.

Sau khi được Hệ Thống phát động nhiệm vụ Mục Tiêu cấp bậc Thượng phẩm: Hộ gia với nội dung hỗ trợ Trần gia và Lục gia trước sự tấn công của Bạch gia và Huyết Hải Môn, sát ý trong người như con dã thú toàn diện bùng phát, Trần An Vĩ hận không thể lập tức phanh thây tất cả đám người này.

Nhưng giữa đường lại bị chính người đứng đầu của hai thế lực kia cản đường, trong lòng Trần An Vĩ vốn tức giận nay càng tức giận hơn. Sát Ý ngày một nồng đậm.

Lần đầu đối chiến Đỉnh Phong Nguyên Tôn cảnh, Trần An Vĩ thực sự hưng phấn, chiến ý cũng bùng phát.

Nhờ không ít cơ duyên xảo hợp, Sát Ý hiện tại đã đạt Tam Tầng, Chiến Ý cũng đồng dạng không thua kém, đều là Tam Tầng.

Nhờ đó mà Sát Chiến Thống Vạn Quân cũng giúp thực lực hắn tăng lên không ít, hiện tại đã là Cửu Tinh Nguyên Tông cảnh.

Tuy nhiên đó chỉ là tu vi khi thi triển Sát Chiến Thống Vạn Quân của Trần An Vĩ mà thôi, tu vi thực vẫn chỉ là Nhất Tinh Nguyên Tông cảnh, cách biệt gần hai đại cảnh giới so với kẻ thù.

Mà hiện tại, khoảng cách đó càng lớn hơn khi Huyết Cảnh Thường sử dụng Phá Giới Đan, đem tu vi nâng lên Đỉnh Phong Nguyên Quân cảnh.

Mà lúc này, thế công của hắn cũng đã đánh tới.

Huyết Lực gầm rú, nhuộm đỏ cả một vùng trời, Huyết Trảo và Hấp Tinh Đại Đao lóe lên tinh quang màu đỏ rực, âm u và đầy thâm trầm.

Trần An Vĩ không chậm trễ, hai tay vũ động trong không gian, Lục Long lập tức được triệu hoán trở lại, sáu loại Vực vẫn luôn được điều động, Sát Ý cùng Chiến Ý một lần nữa được triển khai.

Xèo! Rắc!

Băng Hỏa Luân Hồi Diễm lần đầu tiên xuất hiện trong trạng thái sở hữu hai loại Nguyên Lực đã được Phá Giới, bản thân nó cũng như được lột xác.

Hỗn Độn Thuộc Tính vừa xuất hiện, không gian và các loại thuộc tính khác đều bị tác động không hề nhẹ, Huyết Lực cũng là không ngoại lệ.

Chỉ thấy hiện tại không gian như bị chia làm hai nửa, một nửa hừng hực hỏa diễm, nửa còn lại lại ngập tràn băng tuyết, khung cảnh có phần giống với Hành Thiên Đại Lục.

Thôn Tạng Phệ Huyết Trảo và Huyết Hải Vạn Đao lập tức bị khắc chế, thân thể Huyết Cảnh Thường như bị đình trệ giữa không trung, Huyết Lực bị một nửa bị thiêu rụi, một nửa lại bị đóng băng.

“Đó là gì?” Đám người quan chiến vô thức lên tiếng hỏi, nhưng lại không hẹn mà cùng lắc đầu, hiển nhiên không ai biết về loại thuộc tính kì lạ này.

Trần An Vĩ tiếp tục kết ấn, hai loại ấn pháp cực kì phức tạp được hắn thi triển chỉ trong vài hơi thở, Ngưng Long Huyết một lần nữa được triệu hoán, hư ảnh Long Tộc màu đỏ máu lượn lờ xung quanh hắn.

Song song với đó là một tôn hư ảnh Long Tộc khác nhỏ hơn nhưng lại khiến người ta cảm thấy nguy hiểm hơn. Không màu đỏ rực như máu giống Ngưng Long Huyết, tôn Long Tộc này lại mang một màu sắc đen kịch như bóng đêm, nhưng lại sở hữu đôi mắt trong suốt màu trắng trái ngược hoàn toàn.

Hồn Lực tỏa ra từ người nó không đem lại cảm giác ôn hòa dễ chịu, mà lại khiến kẻ thù vô thức rùng mình, đặc biệt là đối với Hồn Tu.

Tất cả những đặc điểm đó, chính là để miêu tả một loại chiêu thức nằm trong Đồ Long Kĩ mà Trần An Vĩ đã từng sử dụng trước đó.

Đồ Long Kĩ: Đệ Ngũ Thức – Diệt Long Hồn.

Không sai, lần này Trần An Vĩ không chỉ nhắm vào lực lượng của Huyết Cảnh Thường mà còn nhắm vào linh hồn của hắn.

Grao! Grao!

Diệt Long Hồn và Ngưng Long Huyết như sinh ra linh tính, không chút do dự mà gầm lên một tiếng kiệt ngạo, rồi lao về phía Huyết Cảnh Thường đang tới đây.

Trần An Vĩ không rảnh rỗi đứng nhìn kịch hay, ngược lại tiếp tục kết ấn, sáu loại Nguyên Lực Thuộc Tính bao trùm toàn thân, Tốc Văn và Thiên Địa Dạ Hành đồng loạt triển khai, thân ảnh đã lập tức lao về phía Huyết Cảnh Thường.

“Tên này điên thật rồi!” Đám người quan chiến trước đó còn tự hỏi Trần An Vĩ có phải sợ quá hóa điên rồi không, giây sau lập tức khẳng định tên này thực sự đã điên rồi.

Có ai như hắn không chứ? Nguyên Tông cảnh lại không chút ngần ngại cứng đối cứng với một vị Nguyên Quân cảnh. Chưa nói có thể đỡ được hay không, chỉ tính riêng phần can đảm này bọn hắn thật sự đã được mở mang tầm mắt.

Trong lúc đám người còn chưa hết kinh ngạc, tình cảnh chiến đấu vẫn tiếp tục diễn ra.

Ngưng Long Huyết như cảm nhận được trên người kẻ thù của nó có nguồn Huyết Lực nồng đậm, hưng phấn gầm lên một tiếng rồi trực tiếp hấp thu hết toàn bộ Huyết Lực trong Huyết Trảo và Huyết Hà Vạn Đao của Huyết Cảnh Thường.

Diệt Long Hồn lại không cầu kỳ như vậy, nó trực tiếp bỏ qua những tác động vật lý thông thường, nhanh như chớp lao vào cơ thể hắn, trực tiếp đánh vào linh hồn của Huyết Cảnh Thường.

Cảm giác đau đớn linh hồn và thể xác dâng lên bất chợt khiến động tác của Huyết Cảnh Thường khựng lại một nhịp.

Thiên Địa Chi Nhãn ở trên đầu dường như cũng đợi khoảnh khắc này, Tam Sắc Lôi Kiếp không chút do dự mà giáng xuống.

Oành!

Cơ thể Huyết Cảnh Thường không ngừng vỡ nát, nhưng rất nhanh chóng hồi phục trở lại trong ánh mắt có phần kinh ngạc của Trần An Vĩ và đám người.

Tuy nhiên, Ngưng Long Huyết và Diệt Long Hồn vẫn phát huy tốt công dụng của nó, Huyết Cảnh Thường mặc dù hồi phục nhưng gương mặt trắng nhợt không chút huyết sắc và ánh mắt có chút đờ đẫn đã chứng minh máu huyết và linh hồn của hắn bị tổn thương không nhẹ.

Trần An Vĩ không chút do dự xuất hiện trước mặt hắn, vung tay muốn tung ra một quyền bao trùm trong sáu loại Nguyên Lực Thuộc Tính, như muốn kết liễu sinh mạng của kẻ này.

Chỉ là…

---------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言