Chương 220: Nhật Nguyệt Học Viện sơ lược

Tại một căn mật thất thần bí nào đó…

Một thân ảnh trung niên tay xách lấy một tên thiếu niên dáng vẻ ngu ngơ ném xuống một cái hồ rộng lớn trước mặt.

Vừa ném xuống, mặt hồ lập tức gợn sóng, một luồng ánh sáng bất chợt lóe lên, từng dòng Nguyên Lực từ cơ thể thiến niên kia dần bị rút ra và được hồ nước hấp thụ mà cơ thể của hắn cũng dần héo úa và tan biến.

“Sư phụ! Tên Lão Sư kia đã vào phòng, Diệt Hồn Lạc Trí Thảo đã bắt đầu ăn mòn thần trí của hắn! Chúng ta có nên bắt hắn?” Bất chợt một giọng nói nam nhân vang lên bên cạnh thân ảnh kia, một thiếu niên khác đã xuất hiện bên cạnh hắn từ bao giờ, dáng vẻ cung kính lên tiếng.

“Cứ mặc kệ hắn, ngươi hãy chú ý tới động tĩnh bên phía Đệ Nhất Nhật Nguyệt Học Viên Bảng, lần này tới lượt tên đó!” Thân ảnh trung niên kia khoát tay nói.

Thiếu niên vừa tới nghe vậy ánh mắt hiện lên một tia nguy hiểm, nhưng rất nhanh liền cúi đầu đáp lời rồi rời đi.

Thân ảnh trung niên kia không để ý tới đồ đệ của mình, hắn vẫn một mực quan sát hồ nước kia, hay đúng hơn là quan sát một cỗ thân thể chưa hoàn thiện nằm dưới đáy hồ.

Xoạt!

Tiếng động vang lên bất chợt cũng không khiến thân ảnh trung niên này chú ý, hắn dường như biết trước được chuyện này, chỉ nhẹ nhàng thở dài nói “Viện Trưởng a Viện Trưởng, ngươi không hổ danh là cường giả Bán Bộ Nguyên Quân cảnh. Ngay cả Diệt Thần Lạc Trí Thảo cũng không hủy hoại được thần trí của ngươi!”

Dứt lời liền quay lưng tiến về một tòa Trận Pháp gần đó, nơi đó vậy mà lại có một thân ảnh nữ nhân đang ngồi xếp bằng, đôi mày liễu khẽ cau lại cùng từng giọt mồ hôi chảy dài trên gương mặt nhỏ nhắn tuyệt mĩ khiến nàng trông càng thê mỹ.

Xung quanh nàng, hay nói đúng hơn là toàn bộ mật thất này đều được bao phủ bởi những gốc Diệt Thần Lạc Trí Thảo, mùi hương chúng nó tỏa ra bao trùm khắp không gian.

Nếu để một kẻ có tâm cảnh bình thường bước vào nơi này, hít phải mùi hương này, hắn sẽ lập tức trở nên điên dại, hoàn toàn không thể trở lại bình thường thậm chí là tử vong ngay lập tức.

Bất quá nữ nhân này vậy mà lại có thể bảo trì thần trí của mình mặc cho bản thân đang bị giam cầm trong Trận Pháp.

Dường như nhận ra có người tiến tới gần, nữ nhân gọi Viện Trưởng kia cũng chẳng thèm mở mắt ra nhìn, vẫn một mực tập trung vào bảo trì thần trí của bản thân, không để mùi hương của Diệt Thần Lạc Hồn Thảo ảnh hưởng.

Chỉ cần có thể bảo trì được thần trí, nàng có thể phá giải phong ấn tu vi từ đó không cần phải lo lắng về những gốc Diệt Thần Lạc Trí Thảo này làm gì nữa.

Tuy nàng vẫn bị giam cầm trong Trận Pháp, nhưng thực lực của nàng vốn không thua kém thân ảnh trung niên kia là bao nhiêu, thậm chí còn có thể nói là hơn một chút.

Vì vậy chỉ cần giữ được tâm trí ổn định, nàng không cần lo hắn dám đụng vào nàng.

Mà thân ảnh trung niên kia đương nhiên cũng biết điều này, hắn chỉ nói một câu sau đó lại lấy ra thêm hai gốc Diệt Thần Lạc Trí Thảo đặt gần nơi giam cầm nữ nhân Viện Trưởng kia, như muốn đẩy nhanh tốc độ xóa sổ tâm trí nàng.

Làm xong tất cả, hắn đưa mắt nhìn về phía nữ nhân, nở nụ cười dữ tợn nói “Viện Trưởng yên tâm, ngươi sắp trở thành một phần của ta rồi, có sự hỗ trợ của ngươi, bổn tọa sẽ trở thành chúa tể của tinh cầu này!”

Cười lên một tiếng nham hiểm, thân ảnh trung niên kia rời đi, không hề quan tâm phản ứng của nữ nhân.

Trở lại với Trần An Vĩ và chúng nữ…

“Không được!” Chúng nữ nghe xong kế hoạch của Trần An Vĩ, đồng loạt lên tiếng ngăn cản.

Vốn các nàng muốn hủy đi gốc Diệt Thần Lạc Trí Thảo này, tránh để nam nhân này bị ảnh hưởng, vì dù sao hắn cũng là người sẽ ở căn phòng này thường xuyên, còn các nàng chỉ việc chờ trong Bát Diện Thạch, khi cần thiết có mặt sát cánh cùng hắn là được.

Nhưng Trần An Vĩ lại muốn giữ nó lại, càng là để bản thân bị ảnh hưởng nhằm dễ dàng tiếp cận tên Trường Lãm hơn.

Chúng nữ đương nhiên không đồng ý, lúc này đồng loạt u oán nhìn hắn.

“Ách… ta không bị nó ảnh hưởng nên các nàng đừng lo lắng.” Trần An Vĩ nhìn phản ứng của chúng nữ, nhất thời khóe môi giật liên tục.

Bản thân hắn có Xích Viêm Chi Lực và Băng Hỏa Luân Hồi Diễm đó nha, những loại độc dược như Diệt Thần Lạc Trí Thảo này làm sao có thể ảnh hưởng tới hắn.

“Như vậy cũng không được, lỡ như tên Trường Lãm kia đột nhiên tấn công chàng thì biết phải làm sao?” Chúng nữ lại lên tiếng phản bác, các nàng tin nam nhân nhà mình rất mạnh, nhưng kẻ thù lại là cường giả Nguyên Tôn cảnh, muốn các nàng không lo lắng là chuyện không thể.

“Ách… hay là thế này đi, trong quá trình điều tra rõ chân tướng, ta sẽ tranh thủ đề thăng thực lực lên Nguyên Tông cảnh, rồi sau đó mới giả vờ thực hiện theo kế hoạch của Trường Lãm, được không?” Trần An Vĩ hết cách chỉ đành lên tiếng, trong lòng thầm cảm động những vị kiều thê một mực lo lắng cho mình.

Hắn cũng không muốn chúng nữ phải lo lắng nên mới đề ra phương án nâng cao thực lực của mình. Dù sao thì trước đó khi luyện đan tại Đan Các, triệu hoán được Tam Sắc Đan Lôi, Trần An Vĩ đã có thể điều động được Tử Lôi Nguyên Lực, chỉ là mãi vẫn chưa có cơ hội để tu luyện nó.

Vậy nên hiện tại nhân cơ hội đang ở trên đỉnh Tử Lôi Sơn, Trần An Vĩ không ngại tu luyện Tử Lôi Nguyên Lực một phen.

À, không nhắc tới thì thôi, nhắc tới lại khiến Trần An Vĩ cảm thấy thắc mắc. Bởi lẽ Bát Sơn Sâm Lâm vừa hay lại có tám ngọn núi mang tên giống hệt tám cảnh giới của Vô Thượng.

Nhưng dĩ nhiên là lượng Nguyên Lực của chúng nó chỉ là Nguyên Lực Thuộc Tính bình thường mà không phải là những loại Nguyên Lực do Vô Thượng tạo ra. Đối với chuyện này không hiểu vì lý do gì, tiểu nha đầu lại không thể trả lời hắn, vì vậy Trần An Vĩ cũng đành bỏ qua, có lẽ thật sự chỉ là trùng hợp mà thôi.

“Hưm, vậy còn chấp nhận được!” Chúng nữ đưa mắt nhìn nhau, sau một hồi suy ngâm cuối cùng cũng gật đầu, sau đó liền ngỏ ý muốn vào Bát Diện Thạch tu luyện đề thăng thực lực.

Trần An Vĩ cũng không từ chối, bất quá trước khi thu chúng nữ vào Bát Diện Thạch cũng không quên ôm từng người các nàng một cái, hôn nhẹ lên môi các nàng an ủi.

Chúng nữ quả thực đã rất lo lắng cho hắn, khích lệ các nàng một chút là nên làm.

Chu Thanh Di và Thiên Nhiên Tuệ Nghi được nam nhân ôm lấy, trong người không khỏi dâng lên cảm giác kì lạ, bất quá vì bất ngờ nên mãi tới khi hắn buông các nàng ra, hai nữ vẫn chưa kịp làm gì.

Sau khi thu chúng nữ vào Bát Diện Thạch, Trần An Vĩ lại bắt đầu thủ thế, tiếp tục tu luyện Bách Khí Toàn Thân Thuật.

Hắn cũng không sợ tu luyện trong này sẽ phá hủy toàn bộ căn phòng, kinh động tới những người khác. Bởi lẽ tòa kiến trúc nơi hắn đang ở thực chất là một loại Không Gian Pháp Bảo.

Nhìn từ ngoài vào nó chẳng khác nào một căn nhà nhỏ bình thường được chia làm nhiều căn phòng, nhưng một khi bước vào rồi mới phát hiện ra nó cực kì rộng rãi.

Thậm chí có thể tùy chỉnh cảnh vật bên trong theo sở thích, lại có nơi tu luyện riêng biệt, cộng thêm một cái Tiểu Gia Tốc Trận có thể tùy ý tắt mở. Đây chính là đãi ngộ mà Lão Sư của Học Viện có.

Đây cũng chính là lý do vì sao nhiều học viên sau khi đạt một trình độ nào đó liền mong muốn trở thành Lão Sư cống hiến cho Học Viện.

“Trần Lão Sư! Người có ở trong không?” Bất chợt lúc này, bên ngoài cửa lại vọng lên tiếng gọi trong trẻo của nữ nhân, tiếng gọi khiến Trần An Vĩ không khỏi bất ngờ. Hắn chỉ vừa mới tới nơi này, còn chưa kịp ra ngoài làm quen với ai, cớ sao lại có người tìm tới?

Trong lòng đề cao cảnh giác, hắn rời khỏi trạng thái tu luyện, tiến ra phía cửa phòng, mở cửa liền thấy một nữ nhân dáng người quyến rũ đang mỉm cười nhìn hắn.

Bất quá thứ khiến Trần An Vĩ chú ý là khuôn mặt của nữ nhân này, dường như trong quá khứ nàng đã phải trải qua chuyện gì đó rất kinh khủng mà hiện tại gương mặt đã không còn được nguyên vẹn.

Những vết sẹo lồi lõm hiển hiện trên gương mặt nàng, một bên mặt còn có một vết bỏng bao phủ cả nửa gương mặt, hủy hoại hoàn toàn nhan sắc của một vị giai nhân.

“Nàng là?” Thấy nữ nhân chỉ đứng nhìn mình mà không nói gì, Trần An Vĩ cũng thu hồi lại ánh mắt, nhẹ giọng lên tiếng.

Nữ nhân thoáng bất ngờ, lúc này mới cất tiếng trả lời “Ta tên Dương Lệ, học viên được giao nhiệm vụ hỗ trợ Trần Lão Sư làm quen với môi trường mới!”

Trần An Vĩ ánh mắt lấp lóe chăm chú nhìn lấy nữ nhân trước mặt một lúc lâu, bất quá cũng không thể hiện ra điều gì, nhẹ giọng nói “Được, vậy phiền nàng giúp đỡ rồi!”

“Lão Sư đừng khách sao! Đó là nhiệm vụ của ta!” Dương Lệ mỉm cười đáp lời, nhưng trong lòng thoáng giật thót, đứng trước ánh mắt chăm chú của nam nhân này, dường như mọi bí mật của nàng đều bị phơi bày.

Hít sâu một hơi bình ổn lại tâm trạng, Dương Lệ quay lưng đi trước, Trần An Vĩ không nhanh không chậm theo sau.

“Nhật Nguyệt Học Viện chúng ta tuy tọa lạc trên đỉnh Tử Lôi Sơn, nhưng lại không bắt buộc học viên phải tu luyện Lôi Hệ Nguyên Lực, mà ngược lại Học Viện càng khuyến khích học viên tu luyện theo bẩm sinh, tức là trong Nguyên Hải có loại Nguyên Sắc nào thì tu luyện Nguyên Lực Thuộc Tính tương ứng.”

Dương Lệ vừa nói, vừa dẫn hắn đi ngang qua từng khu vực được bố trí để tu luyện các loại Nguyên Lực Thuộc Tính tương ứng, từng nơi đều có những loại Linh Thảo, Trận Pháp phụ trợ cho việc tu luyện.

“Thật giàu chảy mỡ a!” Trần An Vĩ nhìn thấy tầng tầng Trận Pháp cùng Linh Thảo quý hiếm rải rác khắp nơi, khẽ cảm thán một tiếng. Muốn bố trí nhiều Trận Pháp như vậy không phải là một vấn đề nhỏ đâu nha.

Không chỉ cần đội ngũ Chiến Trận Sư hùng hậu và chất lượng, lượng tài nguyên bồi dưỡng ra bọn hắn cũng tốn không ít.

“Không chỉ tu luyện Nguyên Lực, Nhật Nguyệt Học Viện còn có chỗ dành riêng cho Thể Tu, Hồn Tu và các loại chức nghiệp có thể thỏa sức tu luyện, miễn là đủ Nguyên Thạch!”

Trong lúc Trần An Vĩ suy nghĩ, Dương Lệ lại tiếp tục dẫn hắn tới những khu vực tu luyện khác.

Có một vùng không gian bao gồm đủ loại thiên tai trên trời giáng xuống, không cần nói cũng biết là nơi luyện tập của các Thể Tu. Lại một vùng không gian khác nồng đậm Hồn Lực, từng người từng người trong đó đều đang đối chiến với nhau và liên tục thổ huyết vì linh hồn trọng thương.

Lại có những vùng không gian thơm ngát mùi Đan Dược của Luyện Đan Sư, nóng rực màu hỏa diễm của Luyện Khí Sư, và các loại chức nghiệp khác. Từng nơi đều có lực lượng Lão Sư hùng hậu sẵn sàng chỉ điểm tận nơi cho những học viên làm sai.

“Chưa hết, Nhật Nguyệt Học Viện còn có Nhiệm Vụ Đường, Tỷ Võ Đường, Sư Đồ Bảng, Nguyên Tố Tháp phục vụ các mục đích khác nhau!” Dương Lệ lại tiếp tục lên tiếng.

“Nhiệm Vụ Đường không cần phải nói, là nơi tiếp nhận những nhiệm vụ do các Lão Sư giao phó, học viên có thể tùy vào thực lực của mình mà hoàn thành, phần thưởng sẽ là tài nguyên tu luyện tương ứng.”

“Tỷ Võ Đường là nơi diễn ra các kỳ thi khảo hạch hằng năm dành cho học viên, cũng là nơi diễn ra các cuộc tỷ đấu phân chia thứ hạng trên Nhật Nguyệt Bảng của Học Viện.”

“Nhật Nguyệt Bảng lại bao gồm hai bảng xếp hạng nhỏ phân biệt là Nhật Nguyệt Lão Sư Bảng và Nhật Nguyệt Học Viên Bảng. Mỗi năm sẽ có phần thưởng tương ứng từ Học Viện nếu có thứ hạng cao.”

“Sư Đồ Bảng là nơi các Lão Sư có thể tiếp nhận đồ đệ, nơi các Học Viên có thể yêu cầu giúp đỡ từ các Lão Sư, và đương nhiên Học Viên sẽ phải trả một số lượng Nguyên Thạch tương ứng!”

“Nguyên Tố Tháp là nơi giúp học viên và các Lão Sư có thể gia tăng kinh nghiệm chiến đấu của mình thông qua việc vượt ải. Ở mỗi cửa ải của Nguyên Tố Tháp, một loại Yêu Thú bất kỳ sẽ được hư huyễn ra chiến đấu với người vượt ải, chỉ cần tiêu diệt nó là có thể bước sang tầng kế tiếp.”

“Điểm đặc biệt của Nguyên Tố Tháp, là người vượt ải sẽ phải dùng một loại Nguyên Lực Thuộc Tính đặc thù cho từng cửa ải, sử dụng loại Nguyên Lực Thuộc Tính khác sẽ không thể tạo ra sát thương đối với hư ảnh. Nhờ đó cũng giúp việc chưởng khống Nguyên Lực Thuộc Tính thuần thục hơn.”

Trần An Vĩ gật gù trước sự phong phú và đồ sộ của Nhật Nguyệt Học Viện này, sau đó lại lên tiếng hỏi “Không biết Nguyên Tố Tháp có thể tu luyện được Quang Hệ Nguyên Lực và Ám Hệ Nguyên Lực hay không?”

Dương Lệ ánh mắt thoáng hiện lên vẻ bất ngờ, nhưng rất nhanh sau đó nàng liền lắc đầu “Quang Hệ và Ám Hệ Nguyên Sắc trước giờ vẫn luôn là rất hiếm, Nguyên Tố Tháp cho dù có thể tồn tại những cửa ải liên quan tới chúng thì cũng không nằm ở những tầng thấp, vì vậy nếu Trần Lão Sư muốn biết chỉ có thể tự mình tiến vào mà thôi.”

Trần An Vĩ nhẹ xua tay tỏ vẻ không để ý, hắn chỉ hỏi cho biết mà thôi, hiện tại còn chưa điều động được hai loại Nguyên Lực Thuộc Tính kia thì có tiến vào Nguyên Tố Tháp cũng vô dụng.

Hơn nữa Quang Minh và Hắc Ám Nguyên Lực của hắn bắt buộc phải tu luyện cùng một lúc, mà Nguyên Tố Tháp chỉ có thể tu luyện một loại Nguyên Lực Thuộc Tính trong một khoảng thời gian, hoàn toàn không thể giúp hắn trong trường hợp này.

Bất quá, Nguyên Tố Tháp này vẫn là nơi thích hợp cho hắn tu luyện Tử Lôi Nguyên Lực.

Có được cơ hội gia tăng thực lực, Trần An Vĩ không chút chần chừ mà liền lên tiếng “Vậy nếu ta muốn tu luyện Lôi Hệ Nguyên Lực thì phải đến tầng thứ bao nhiêu?”

Dương Lệ không chút suy nghĩ liền đáp “Tầng thứ 31! Bất quá muốn đến được tầng đó, Lão Sư cần phải có Hỏa Hệ và Mộc Hệ Nguyên Lực. Hơn nữa phải vượt qua những tầng trước đó thì mới tới được cửa ải Lão Sư muốn.”

“Đa tạ!” Dứt lời, Trần An Vĩ không chờ đợi giai nhân phản ứng đã lập tức tiến về phía Nguyên Tố Tháp.

“À, sau này đừng gọi ta là Trần Lão Sư nữa, cứ gọi Trần An Vĩ là được!” Chợt nhận ra điều gì, Trần An Vĩ lại hướng về phía Dương Lệ nói, dứt lời liền lấy tốc độ nhanh chóng tiến về phía Nguyên Tố Tháp.

Dương Lệ ánh mắt lấp lóe nhìn theo bóng lưng của nam nhân, đang muốn quay lưng rời đi thì chẳng hiểu vì sao lại tò mò mà dừng lại, ánh mắt vẫn luôn nhìn nam nhân vừa tiến vào Nguyên Tố Tháp kia, khóe môi tuyệt mĩ khẽ nhấc…

“Trần An Vĩ, để ta xem thử, thực lực của ngươi ra sao!” 

----------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花