“Thập Nguyên luyện hoàn chỉnh,
Hóa Vực ngự thiên quân.
Thập Nguyên đạt viên mãn,
Phá Giới lập an yên.”
“Vô Thượng tầng thứ hai: Hóa Vực – Phá Giới! Khai mở!”
Tiếng ngâm tụng thần thánh mà uy nghiêm liên tục vang lên trong đầu Trần An Vĩ, mà cũng chính nhờ tiếng ngâm tụng kia, mà cơn đau hắn đang phải chịu đựng dường như không đáng nói tới.
Trần An Vĩ nhờ đó mới có lại một chút ý thức, lúc này điên cuồng điều động Lam Băng Nguyên Lực muốn đối chọi với loại Hỏa Hệ Nguyên Lực mới này.
Nhưng đáng tiếc, sức nóng của ngọn hỏa diễm mới này hoàn toàn là một thứ gì đó cực kì mạnh mẽ, Lam Băng Nguyên Lực dù cũng được tạo ra từ Vô Thượng, nhưng Trần An Vĩ lại cảm nhận được nó yếu hơn so với ngọn hỏa diễm kia không ít lần.
Nhận thấy Lam Băng Nguyên Lực đang yếu thế, không đợi Trần An Vĩ điều động, Thiết Thổ Nguyên Lực và Huyền Mộc Nguyên Lực trong cơ thể như sinh ra linh tính mà nhao nhao lao ra bảo vệ cho chủ nhân.
Thiết Thổ Nguyên Lực liên tục bao bọc lấy những phần cơ thể còn chưa bị thiêu đốt, giúp bảo vệ hắn khỏi sức nóng của loại hỏa diễm mới kia, trong khi đó Huyền Mộc Nguyên Lực lại bao trùm lấy hắn, liên tục chữa trị lấy những phần đã bị thương.
Lam Băng Nguyên Lực nhận được sự trợ giúp của hai “đồng loại”, nó hiện tại có thể toàn tâm toàn lực đối trọi với loại hỏa diễm mới này, giảm bớt áp lực mà Trần An Vĩ đang phải chịu.
Bản thân hắn cũng không nhàn rỗi, dù nói các loại Nguyên Lực của hắn như sinh ra linh tính, nhưng nếu hắn vì đau đớn này mà bỏ cuộc, thì dù hắn có 9 loại Nguyên Lực cũng chịu thua.
Phốc!
Không biết qua bao lâu sau, ngọn hỏa diễm kia cuối cùng cũng tiến vào cơ thể hắn một cách trót lọt, dù vậy, cơ thể Trần An Vĩ cũng có chút không chịu nổi mà phun ra một ngụm.
Bất quá lúc này hắn đang vô cùng vui mừng, bởi vì ngay khi ngọn hỏa diễm màu đỏ cam pha lẫn chút vàng tiến vào cơ thể hắn, không chỉ sợi xích Nguyên Lực của Vô Thượng có chuyện biến, mà cả Hệ Thống cũng xuất hiện chuyển đổi.
Nếu ai không nhớ, Ảnh Nhi từng một lần đề cập tới một bảng thông tin những loại lực lượng mà Trần An Vĩ cần để tạo ra Đế Vương Lực hay Đế Vương Chi Lực, gọi thế nào cũng được.
Trong đó, để tạo ra Đế Vương Lực của chính hắn, Trần An Vĩ cần phải thông thạo năm loại lực lượng khác biệt gồm Nguyên Lực, Thể Lực, Hồn Lực, Khí Văn Chi Lực và Thời Không Chi Lực.
Những nhánh khác không có gì để nói, nhưng Nguyên Lực lại có một điểm khiến hắn luôn chú ý.
Đó chính là nó gồm mười ô sáng với màu sắc tương ứng với những loại Nguyên Lực Thuộc Tính mà hắn có thể điều động, bên trên chúng nó lại có thêm một ô tối khác không rõ thông tin, tổng cộng cũng có mười ô.
Mà hiện tại, một trong những ô tối đó đã sáng lên, chính là ô tối nằm trên vị trí của Hồng Hỏa Nguyên Lực, điều này khiến Trần An Vĩ nhận ra một điều.
Chính là những ô tối kia dường như là một loại nâng cấp của những loại Nguyên Lực Thuộc Tính mà hắn đang và sẽ có. Dù chưa biết được sức mạnh thực sự của chúng, nhưng dựa vào sự “lấy một chọi ba” của ngọn hỏa diểm kia, Trần An Vĩ có thể chắc chắn nó mạnh mẽ hơn Hồng Hỏa Nguyên Lực ít nhất ba lần.
Xích Viêm – chính là tên của nó, đúng như cái tên, không còn là một màu hồng nhạt như Hồng Hỏa, thay vào đó là một màu sắc như đã nói, đỏ cam pha lẫn vàng. Chỉ nhìn vào màu sắc thôi cũng đã cảm thấy nóng, đừng nói tới việc bị nó thiêu đốt trúng.
Cùng với sự nâng cấp của Hồng Hỏa Nguyên Lực nay là Xích Viêm Nguyên Lực, Hồng Hỏa Vực cũng trở thành Xích Viêm Vực với sức mạnh và khả năng khắc chế Hỏa Hệ Nguyên Lực bình thường mạnh mẽ hơn nhiều.
Trần An Vĩ sau khi xem qua thông tin của Xích Viêm Nguyên Lực, lúc này mới chú ý tới tiếng ngâm tụng mà mình đã nghe qua, hắn vẫn không hiểu nó có ý nghĩa là gì, nhưng có hai từ khiến hắn chú ý – Hóa Vực và Phá Giới.
À mà nói tới, Vô Thượng thăng cấp chẳng phải sẽ có Dị Năng mới sao?
“Công tử vốn đã trải nghiệm hai Dị Năng mới của Vô Thượng, công tử còn muốn gì nữa?” Ảnh Nhi nghe được suy nghĩ của hắn, bĩu môi nói.
“Thật sao?” Trần An Vĩ nghe vậy liền ngẫm lại, bốn loại Nguyên Lực Thuộc Tính đồng loạt xuất hiện trước mặt hắn.
“Hửm?” Nhận ra điều gì, Trần An Vĩ ánh mắt lập tức ngưng tụ, nhìn chằm chằm vào bốn tia Nguyên Lực trước mặt.
Chỉ thấy xung quanh những tia lực lượng kia, là một cỗ lực lượng huyền bí nào đó khiến không gian liên tục bị chèn ép. Mà cũng không khó để Trần An Vĩ nhận ra xung quanh chúng chính là Vực.
Đối với Xích Viêm và Thiết Thổ Nguyên Lực, hắn cảm nhận rất rõ ràng bởi chúng đã hình thành Vực, còn Huyền Mộc và Lam Băng thì vẫn có, chỉ là ảm đạm hơn rất nhiều.
Khiến Trần An Vĩ bất ngờ hơn chính là hắn có thể cảm nhận được Vực của bốn loại Nguyên Lực Thuộc Tính vẫn đang không ngừng tăng lên theo thời gian, dù rất chậm nhưng không phải là không có.
“Hóa Vực chính là như vậy!” Ảnh Nhi thấy hắn hiểu ra vấn đề liền mỉm cười nói “Chỉ cần công tử có thể thông thạo hoàn toàn một loại Nguyên Lực Thuộc Tính, Dị Năng này sẽ giúp công tử tự hình thành Vực của loại thuộc tính tương ứng.”
“Hơn nữa, thông qua chiến đấu, Vực sẽ được hình thành nhanh hơn.” Ảnh Nhi lên tiếng nói, trong lòng thầm cảm thán Vô Thượng thật thần kì.
Trần An Vĩ vui mừng quá đỗi, như vậy sẽ tiết kiệm cho hắn không ít thời gian luyện ra Vực nha, bởi lẽ chỉ cần liên tục chiến đầu, Vực cũng có thể luyện như Nguyên Lực Thuộc Tính bình thường.
“Vậy còn Dị Năng còn lại – Phá Giới?” Sau một chút vui mừng, Trần An Vĩ lại lên tiếng hỏi.
Hóa Vực thì hắn còn hiểu một chút, các loại Nguyên Lực hắn hiện có cũng đã từng bước có thể phóng thích Vực, vấn đề chỉ là thời gian cho tới lúc nó trở thành Vực hoàn chỉnh. Nhưng còn Phá Giới là gì nha?
“Phá Giới là đột phá giới hạn của bản thân, đột phá giới hạn của chính loại Nguyên Lực Thuộc Tính mà công tử muốn tu luyện, nhờ đó có thể tạo ra hình thái mới cho nó, sức mạnh cũng vì thế mà tăng lên!”
“Nhưng công tử đương nhiên sẽ phải trả một cái giá!” Ảnh Nhi sau khi giải đáp thắc mắc của hắn liền nói.
“Cái giá như thế nào?” Trần An Vĩ nghe nàng nói, không nhịn được thắc mắc hỏi.
“Chính là Thiên Địa Dị Vật, muốn Phá Giới, công tử phải có ít nhất đủ mười loại Dị Thuộc Tính tương ứng với mười loại Nguyên Lực Thuộc Tính.” Ảnh Nhi không giấu giếm hắn liền nói, sau cũng lại bồi thêm một câu khiến Trần An Vĩ xém chút thổ huyết “Hoặc cũng có thể sử dụng Hỗn Độn Thuộc Tính cũng được nha!”
Không để hắn hoàn hồn, nàng lại nói tiếp “Càng nhiều Thiên Địa Dị Vật, Phá Giới càng trở nên dễ dàng. Tuy nhiên đó chỉ là mới bắt đầu, công tử còn phải vượt qua khảo nghiệm của các loại Nguyên Lực Thuộc Tính sau khi Phá Giới nữa.”
Trần An Vĩ gật đầu, lúc này mới hài lòng tiến ra khỏi Địa Hoàng Mật Tịch…
…
Bên ngoài Địa Hoàng Mật Tịch…
Ngũ Đại Anh Kiệt vẫn luôn một mực quan sát tình hình bên trong bí cảnh, càng xem càng kinh ngạc.
“Tiểu tử này vậy mà hoàn thành được thử thách của hai vị Địa Hoàng?” là câu hỏi mà cả năm người đồng loạt tự hỏi.
Tuy không biết được thử thách mà hai vị Địa Hoàng đã giao cho Trần An Vĩ là gì, nhưng nhìn vào khung cảnh trước khi thiếu niên này kích hoạt Truyền Tống Trận cũng đủ hiểu hắn đã hoàn thành thử thách.
“Tiểu tử không làm các vị thất vọng chứ hả?” Bất chợt lúc này, sau lưng bọn hắn lại vang lên giọng nói quen thuộc của thiếu niên mà bọn hắn đang quan sát.
“Ngươi… đột phá Nguyên Hoàng cảnh rồi?” Dược Chương trưởng lão là người đầu tiên phản ứng lại, cảm nhận được tu vi của Trần An Vĩ đã tăng lên một cách đột biến, ông không nhịn được mà hỏi.
“Như tiền bối thấy!” Trần An Vĩ mỉm cười nói, rồi lại đưa mắt nhìn sang Thủy Khôi Thương Vương và ba thân ảnh khác vừa xuất hiện.
Chắp tay hành lễ một cái, Trần An Vĩ lại lên tiếng “Nếu tiểu tử đoán không nhầm, ba vị hẳn là ba người còn lại của Ngũ Đại Anh Kiệt, trong đó người luôn quan sát tiểu tử phải chăng là Địa Thể Đao Vương?”
Nghe câu nói của hắn, Ngũ Đại Anh Kiệt trong mắt xuất hiện một tia kinh ngạc, đặc biệt là Địa Thể Đao Vương càng là phá lên cười “Haha, tiểu tử này được, không nghĩ tới ngươi có thể biết được cả chuyện này!”
Trần An Vĩ mỉm cười lắc đầu “Tiền bối quá khen, chỉ là một chút suy đoán của tiểu tử mà thôi!”
Trước đó hắn đã nhìn thấy một con mắt ẩn ẩn hiện hiện trong không gian, nó luôn theo dõi từng đường đi nước bước của hắn, nhưng vì không cảm nhận được sát ý từ nó nên hắn không mấy quan tâm.
Hơn nữa, hắn có thể phát hiện ra thì không có lý nào hai vị Địa Hoàng lại không thể phát hiện ra, nhưng bọn hắn không làm gì có nghĩa rằng con mắt kia không phải là kẻ thù.
Mà sau nhiều lần nhìn thấy con mắt kia chỉ xuất hiện tại nơi có Thổ Hệ Nguyên Lực, cụ thể là ẩn hiện dưới nền đất, thì hắn có thể khẳng định con mắt kia chính là một phương pháp quan sát nào đó có Địa Thể Đao Vương.
Bởi vì trước khi tiến vào Địa Hoàng Mật Tịch, hắn từng hào hùng tuyên bố rằng muốn làm việc lớn và muốn có sự giúp đỡ của Ngũ Đại Anh Kiệt. Sẽ là khó hiểu nếu Ngũ Đại Anh Kiệt không muốn quan sát hắn.
“Haha, khiêm tốn rồi, khiêm tốn rồi!” Địa Thể Đao Vương bật cười vỗ vai hắn liên tục, mà Dược Chương cùng Thương Kiêu Hùng cũng gật đầu cười hài lòng.
“Thử thách mà hai vị Địa Hoàng đã giao cho người là gì?” Thương Kiều Hùng dường như không nhịn nổi thắc mắc mà hỏi.
Nghe nói thử thách mà bọn hắn giao cho luôn rất khó khăn, rất ít người trong thời gian quy định hoàn thành được thử thách, hiện tại cũng như vậy, ngoài Trần An Vĩ ra chỉ mới có hai người nữa hoàn thành thử thách, chính là Kim Thần Ngưu của Kim Giác Đại Địa Ngưu Tộc và Chiến Kiều Phong của Chiến gia.
Bất quá hai tên kia thì thôi, vừa hoàn thành đã chạy đi mất, ông muốn hỏi cũng không hỏi được, chỉ có Trần An Vĩ là tự mình tiến tới đây mà thôi.
Trần An Vĩ nghe câu hỏi cũng không giấu giếm mà lên tiếng “Tiểu tử có cơ may được tu luyện một môn Nguyên Thể Thuật gọi là Bách Khí Toàn Thân Thuật, bất quá vì chỉ có thời gian năm nén hương nên không thể luyện thành.”
“Vậy tại sao ngươi lại có ánh sáng xanh?” Dược Chương lúc này khó hiểu hỏi.
“Ánh sáng xanh? Là gì?” Trần An Vĩ mộng bức nhìn vị Đan Các trưởng lão, hiển nhiên không hiểu ánh sáng xanh là gì.
“Nhìn đi!” Thương Kiêu Hùng không để hắn đợi lâu, liền chỉ vào đám người bên trong Chủ Điện, bọn hắn cũng là những thiên tài tiến vào thực hiện thử thách của hai vị Địa Hoàng.
Trần An Vĩ lúc này khi nhìn kĩ mới phát hiện ra, xung quanh bọn hắn vậy mà được bao phủ bởi một luồng ánh sáng mờ ảo, đa số đều đang là màu trắng, một số lại chuyển dần sang màu đỏ, còn một số khác lại là màu xanh lục.
“Chúng là gì?” Trần An Vĩ chưa hiểu lắm hỏi.
“Chúng là thứ được hai vị Địa Hoàng dùng để chấm điểm cho các ngươi. Nếu như vẫn còn thời gian thực hiện thử thách, ánh sáng bao quanh các ngươi sẽ là màu trắng, thất bại thì là màu đỏ và thành công nó sẽ chuyển sang màu xanh lục!” Mộc Nhẫn Tiễn Vương lúc này mới lên tiếng nói.
“Haha, tiểu tử ngươi không biết cũng phải, bởi vì chúng ta năm xưa cũng không biết có một thứ như vậy tồn tại, chỉ khi nhìn bên ngoài mới thấy mà thôi!” Địa Thể Đao Vương cũng sảng khoái phụ họa.
“Ra là vậy!” Trần An Vĩ gật gù, chẳng trách Ngũ Đại Anh Kiệt lại biết hắn thành công vượt qua thử thách.
“Ngươi nói ngươi phải tu luyện Bách Khí Toàn Thân Thuật trong năm nén hương?” Đúng lúc này, một giọng nói trong trẻo êm tai của nữ nhân vang lên khiến Trần An Vĩ hơi kinh ngạc.
Nhanh chóng đưa mắt tới một thân ảnh bao trùm trong Kim Hệ Nguyên Lực vẫn luôn đứng từ xa nhìn về phía hắn. Dù vậy vẫn có thể thấy loáng thoáng vóc dáng thon thả kiều diễm của nàng, chỉ có dung nhan là hắn không thể nhìn thấy.
Trong lúc Trần An Vĩ đánh giá nữ nhân, nàng cũng không rảnh rỗi, phát hiện ánh mắt của hắn nhìn về phía mình chỉ có thưởng thức, nàng không nhịn được mà cảm thấy mất tự nhiên.
Hắn chỉ đang tuổi hậu bối của nàng, vì lý do gì lại có được ánh mắt thưởng thức như trưởng bối nhìn hậu bối như vậy?
Trần An Vĩ sau một lúc quan sát nàng, dường như nhận ra nàng chính là nữ nhân duy nhất của Ngũ Đại Anh Kiệt, vì thế thu lại ánh nhìn mà trả lời “TA quả thực có cơ duyên được tu luyện nó! Không biết Kim Hồn Tiêu Vương nàng có chuyện gì sao?”
“Nàng?” Bốn người còn lại nghe câu nói của hắn mà kinh ngạc, Dược Chương và Thương Kiêu Hùng thậm chí còn âm thầm đổ môi hôi lạnh, bởi vì…
“Vô lễ!” Kim Hồn Tiêu Vương nghe trong câu nói có ý ngang hàng của thiếu niên trước mặt, nhất thời tức giận, trên tay lại xuất hiện cây sáo thường dùng, Hồn Lực hòa cùng nó, sau đó hít sâu một hơi và bắt đầu thổi.
“Không ổn!” Bốn người nhìn thấy hành động của Đại tỷ nhà mình, nhất thời biến sắc mà nhao nhao thi triển thân pháp rời xa khu vực.
“Tiểu tử mau trốn đi, ngươi làm đại tỷ tức giận rồi!” Dược Chưởng nét mặt hoảng hốt nhìn về phía Trần An Vĩ vẫn đứng như trời trồng liền nói.
“Chạy được sao?” Không để ông dứt câu, Kim Hồn Tiêu Vương lại xuất sử một cỗ lực lượng hùng mạnh của kiện Pháp Bảo trong tay, nó không mạnh mẽ và bá đạo nhưng lại mang sức nặng vô hình khiến những người ở ngoài như bọn hắn cũng phải đổ mồ hôi lạnh.
“Chết tiệt, tại sao đại tỷ lại sử dụng cả Tiêu Ý!” Thương Kiêu Hùng cảm nhận được cỗ khí tức nhẹ nhàng nhưng nguy hiểm kia, nhất thời văng tục một câu.
Tiêu Vực là một loại Ý đặc biệt, nó không bá đạo như Kiếm Ý hay Đao Ý, cũng không mang khả năng tấn công đặc biệt như chúng nó, nhưng Tiêu Ý lại có thể tạo ra một vùng không gian độc lập có công dụng khuếch đại âm thanh vang lên từ những kiện Pháp Bảo dạng tiêu và sáo.
Không để những người khác trả lời, Tiêu Ý quét ngang không gian, khóa chặt lấy thân ảnh Trần An Vĩ, cùng lúc đó, Kim Hồn Tiêu Vương bắt đầu cất lên tiếng sáo của mình.
Vi vu!
Ầm! Ầm! Ầm!!!
Tiêu Vực hòa cùng tiếng sáo đem sức mạnh của nó khuếch đại lên nhiều lần, cùng với đó là vô tận Hồn Lực như những chiếc kim nhỏ li ti đồng loạt hướng về phía Trần An Vĩ mà bắn tới.
“Chúng ta vào cứu hắn!” Dược Chương cắn răng nhìn lấy Thương Kiêu Hùng bên cạnh nói.
Thương Kiêu Hùng gật đầu, trong lòng đang âm thầm hối hận vì trước đó ông cùng lão già này đã nói với đại tỷ điều kia. Nếu không đại tỷ khả năng cũng không tức giận tới như vậy.
Nhưng ngay khi hai người định thi triển thân pháp lao vào cứu nguy cho Trần An Vĩ, Mộc Nhẫn Tiễn Vương lại bất chợt xuất hiện chắn trước mặt, không quan tâm tới biểu cảm hiện tại của hai người, bình thản nói “Xem đi!”
----------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花