“Trong chiến đấu, phải luôn quan sát mọi cử động của kẻ thù, chỉ một sơ hở cũng đủ khiến ngươi mất mạng. Đừng nghĩ rằng kẻ thù sẽ luôn tấn công chính diện, càng không được chủ quan khi nghĩ ngươi đã đỡ được thế công của hắn!”
“Trong một trận chiến, muốn sống sót, điều quan trọng là trực giác. Tu vi có thể dùng thời gian để lấp đầy chênh lệch, nhưng trực giác của ngươi chính là thứ không thể bù đắp được.”
“Vì thế, dù cho đối thủ là kẻ có tu vi thấp hơn, ngươi cũng không được phép khinh địch! Ta chỉ nói như thế, tin hay không, tiếp thu được bao nhiêu, đó là do ngươi!”
Đó là những lời nói mà Trần An Vĩ đã truyền âm với Hồn Tinh Huy khi hắn thất bại trong trận chiến đầu tiên.
Nhớ lại những lời nói đó, Hồn Tinh Huy không khỏi kinh ngạc nhìn lấy hắn, nam nhân này tuổi tác so ra còn nhỏ hơn hắn biết bao nhiêu lần, vậy mà từng câu từng chữ hắn nói ra lại giống như một lão quái vật hoành tảo sa trường bao nhiều năm.
Bất quá cũng nhờ những lời nói đó mà lúc này đây, hắn vậy mà lại có thể chống đỡ được một kích của Trần An Vĩ.
Đương nhiên cũng vì lời nói của hắn, mà Hồn Tinh Huy sẽ không chủ quan khinh địch, dù sao vẫn còn 3 chiêu của Trần An Vĩ. Nếu muốn giành lấy kiện Linh cấp Cực phẩm kia, hắn phải cẩn thận hơn.
Nghĩ vậy, Hồn Tinh Huy chủ động tấn công Trần An Vĩ, động uên niệm lấy từ trong nhẫn trữ vật một kiện Pháp Bảo có dạng cung, đẳng cấp cũng đạt Linh cấp Thượng phẩm, tên gọi Tử Hỏa Thiêu Hồn Cung.
Chỉ thấy đây là một thanh trường cung dài gần hai mét, toàn thân thuần một màu tím pha lẫn với sắc trắng bạc, xung quanh nó còn tỏa ra nhiệt độ nóng hừng hực của hỏa diễm.
Bất quá đây chẳng phải loại hỏa diễm bình thường, mà là một loại Tử Hồn Hỏa. Lại nói Hồn Hỏa là loại Hỏa Diễm được tạo ra từ Hồn Lực, tuy công dụng và hiệu quả có phần kém hơn Hỏa Hệ Nguyên Lực bình thường, nhưng dùng nó để chiến đấu cũng không tệ.
Mà Tử Hồn Hỏa lại là một dạng biến dị của Hồn Hỏa, tử ở đây ngoài nghĩa là màu tím, nó còn có nghĩa là chết. Tức là một khi trúng phải Tử Hồn Hỏa, linh hồn sẽ bị thiêu cháy dữ dội đến chết mới ngừng.
“Xem chiêu!” Hồn Tinh Huy cầm lấy Tử Hỏa Thiêu Hồn Cung trong tay, tinh thần càng thêm tự tin, hắn hướng về phía Trần An Vĩ nhẹ giọng nói “Cẩn thận!”
Rồi nhanh chóng kết ấn, thi triển một loại Hồn Thuật mà trước đó Hồn Tử Huyên đã từng sử dụng khi chiến đấu với con Cửu Hồn Ngụy Long Xà, chính là Tông cấp Trung phẩm Hồn Thuật – Tru Hồn Phá Thể Tiễn.
Chỉ là lúc này, Hồn Tinh Huy không sử dụng kiếm làm tiễn để gia tăng uy lực của Tru Hồn Phá Thể Tiễn như Hồn Tử Huyên, vì lẽ đó khiến uy lực của nó bị giảm đi không ít. Dù vậy, nó cũng là môn Hồn Thuật đáng gờm.
Vừa dứt lời, Hồn Tinh Huy đã lập tức giương Tử Hỏa Thiêu Hồn Cung lên trời, Hồn Lực lập tức hóa thành mũi tên tử sắc đầy chết chóc. Không chút chần chừ mà liền buông tay.
Mũi tên Hồn Lực được tạo ra từ Tử Hỏa Thiêu Hồn Cung mang màu tím chết chóc lạnh lùng kia vừa rời khỏi cung đã lập tức biến mất trong không gian.
Không lâu sau, từ trên trời bỗng xuất hiện vô vàn đốm sáng màu tím khiến đám người dù đã chúng kiến cảnh này quá nhiều lần nhưng cũng phải kinh ngạc một phen.
Chúng chính là Tru Hồn Phá Thể Tiễn, lúc này đang toàn diện hướng tới vị trí của Trần An Vĩ. Nhìn lấy đám tử sắc Hồn Tiễn kia hoàn toàn nhắm về phía nam nhân kia, đám người cũng phải đau đầu.
Mà ở một vùng không gian kín đáo nào đó bên trong Nhiệm Vụ Đường, nhạc phụ đại nhân mỉm cười lẩm bẩm “Để xem ngươi sẽ làm gì nha!”
“Tộc trưởng, như vậy liệu ổn không?” Một giọng nói trầm ổn nghiêm nghị vang lên, chủ nhân của lời nói đó là một vị lão nhân tóc bạc trắng, diện mục hiền từ nhưng trong ánh mắt hằn rõ sự uy nghiêm khó che giấu.
Lão chính là vị trưởng lão cai quản Nhiệm Vụ Đường và Thư Viện của Hồn Tộc, danh xưng Hồn Lão.
Nghe Hồn Lão hỏi, Hồn Khắc Hòa chỉ mỉm cười, nói “Hồn Lão là người học rộng hiểu sâu, kiến thức và tầm mắt chắc chắn hơn xa ta, hẳn tự có đánh giá của riêng mình?”
Hồn Lão nghe vậy gật nhẹ đầu, hơi suy nghĩ nói “Tiểu tư kia nhìn thì như một thiếu niên hai mươi, nhưng kinh nghiệm chiến đấu và óc phán đoán của hắn lại hơn xa các thiên tài cùng lứa, thậm chí có thể sánh vai với các nhân vật cấp trưởng lão ở các thế lực.”
“Chỉ cần hắn thuận lợi trưởng thành, muốn không vang chấn thiên hạ cũng khó!”
Hồn Khắc Hòa gật gù, đó cũng là đánh giá của ông dành cho Trần An Vĩ khi biết hắn còn là một Khí Văn Sư. Cũng vì vậy mà ông mới đồng ý giao Hồn Đế Bội cho Trần An Vĩ.
Nếu không chỉ riêng việc hắn động vào nữ nhi bảo bối của ông, ông đã giết hắn cả trăm lần. Nào có chuyện để Tử Huyên đi chăm sóc hắn suốt ba tháng thời gian như vậy?
Dựa theo lời của Hồn Lão, Khí Văn Sư là một chức nghiệp cực kì bí ẩn, có rất ít người có thông tin về chức nghiệp này, nhưng có một điểm rất dễ nhận ra, đó chính là Khí Văn Sư là những kẻ nắm giữ sức mạnh của những loại cổ tự.
Thần kì ở chỗ, các loại cổ tử cổ lão kia lại có khả năng khảm nạm vào những thứ xung quanh, tùy theo công dụng của mỗi loại mà phát huy khả năng của chúng.
“Để đám nhỏ một lần nếm trải cảm giác thất bại cũng tốt, cứ để Trần An Vĩ thỏa sức giáo huấn chúng!” Hồn Khắc Hòa nói một câu rồi thân ảnh cũng biến mất, mà Hồn Lão sau khi nghe nói liền gật đầu, vẫn luôn ở nơi này quan sát thiếu niên kia.
Trở lại với tình hình trận đấu, Trần An Vĩ nhìn thấy cơn mưa kiếm nhắm về phía mình, tâm trạng lập tức trở nên ngưng trọng.
Đại não cấp tốc vận chuyển, Minh Văn như ẩn như hiện trên đầu Trần An Vĩ, khiến hắn trở nên minh mẫn hơn, rất nhanh đã tìm ra phương hướng giải quyết.
Không chút chậm trễ Trần An Vĩ cấp tốc kết ấn, Hồn Lực nhanh chóng được điều động hoá thành một cái Hồn Thuẫn bao phủ toàn thân, Hộ Văn ẩn ẩn hiện hiện phía sau giúp Hồn Thuẫn thêm cứng cáp.
Nhìn thấy hắn thi triển thủ đoạn phòng ngự, đám người vô thức nghĩ rằng Trần An Vĩ sẽ bị động chịu trận, thì đúng lúc này Hồn Tinh Huy lại đột ngột thu hồi công kích mà thi triển thủ đoạn phòng ngự.
Ầm!
Một cái quyền kình nồng đậm Hồn Lực bất chợt xuất hiện ngay phía bả vai bên phải Hồn Tinh Huy, rất may mắn hắn đã kịp thời thi triển Hồn Thuẫn chặn được đòn tấn công kia.
Hồn Tinh Huy chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì bên tai lại vang lên giọng cười hứng thú của nam nhân “Tiếp thu nhanh đó!”
Nghe câu nói đó, hắn lập tức đề phòng, hiển nhiên trước giọng nói đó chính là của Trần An Vĩ, hắn biết tên này sẽ lại thi triển một chuỗi công kích, vì thế không dám chủ quan.
Ầm! Ầm! Ầm!!!
Liên tục là những tiếng động lớn vang lên giữa không trung, đám người chỉ nhìn thấy Hồn Tinh Huy liên tục trúng phải những đòn tấn công chớp nhoáng của Trần An Vĩ, lớp Hồn Thuẫn sắp không chống đỡ được nữa.
Hồn Tinh Huy cắn răng liên tục duy trì Hồn Thuẫn, trong đầu liên tục nghĩ ra đối sách trước hàng loạt quyền kình chớp nhoáng của nam nhân kia. Cũng may đó chỉ là những cú đấm bình thường được gia trì Hồn Lực, nếu không với thực lực của tên đó, Hồn Thuẫn của hắn đã sớm vỡ vụn.
Bất chợt nhớ lại lời nói của hắn, Hồn Tinh Huy bỗng nhiên giải trừ Hồn Thuẫn, tập trung Hồn Lực vào hai mắt của mình, khiến khả năng quan sát và phán đoán của hắn tăng lên đáng kể.
“Thấy rồi!” Hồn Tinh Huy tập trung tinh thần, trước mặt hiện ra từng luồng tàn ảnh mà Trần An Vĩ để lại khi di chuyển, rất nhanh đã phát đoán vị trí tiếp theo tên này sẽ xuất hiện.
Tử Hỏa Thiêu Hồn Cung lại rực cháy, Hồn Lực cấp tốc ngưng tụ thành một mũi tên tử sắc bắn về một phía. Mũi tên vừa rời khỏi cung cũng là lúc thân ảnh Trần An Vĩ xuất hiện đúng vị trí mà nó hướng tới.
“Trúng sao?” Đám người vô thức tự hỏi, chỉ cần trúng phải mũi tên bình thường kia, tên nam nhân đó không chết cũng sẽ bị trọng thương vì bị Tử Hồn Hỏa thiêu đốt linh hồn.
Bất quá không giống như suy nghĩ của đám người, Trần An Vĩ sau khi xuất hiện đã lập tức dùng tốc độ của mình mà ung dung lách người tránh khỏi quỹ đạo của mũi tên kia.
Trần An Vĩ cười đánh giá, nhìn Hồn Tinh Huy, thiên phú chiến đấu của tên này cũng thuộc dạng đỉnh tiêm nha. Hắn chỉ mới nói vài ba điều, tên này lập tức đã thực hiện được ngay.
Hiển nhiên là Trần An Vĩ làm những điều này vì muốn kích thích chiến ý của đám thiên tài trước mặt, cũng cho bọn hắn nếm trải thất bại đầu đời, hiểu được đạo lý vỏ quýt dày có móng tay nhọn, giúp bọn hắn không ỷ vào chút thiên phú của mình mà lên mặt làm càn.
Đồng thời cũng có phần thưởng cho những nhân vật xứng đáng, nhằm gia tăng thực lực của Hồn Tộc.
“Tinh! Phát động nhiệm vụ Thượng phẩm Mục Tiêu: Thiên Hồn Tộc!”
“Nội dung: Trong một trăm năm, trợ giúp Hồn Tộc cao tầng có ít nhất hai vị cường giả đạt Hồn Thiên cảnh. Đồng thời khiến người đời nhớ đến cái tên Hồn Tộc!”
“Phần thưởng: 1 gói quà thành lập thế lực, 100 vạn Nguyệt Ảnh Tệ.”
“Thất bại: Hồn Tộc bị toàn diệt!”
Nhớ lại từng âm thanh có phần máy móc của Hệ Thống khi hắn còn đang âu yếm với Hồn Tử Huyên, Trần An Vĩ cũng vô thức phải rùng mình. Bởi vì lần đầu tiên hắn nhận được một nhiệm vụ có hình phạt nặng tới mức này.
Điều này chứng tỏ, theo đánh giá của Hệ Thống, Hồn Tộc là một nhân tố cực kì có lợi cho sự phát triển của hắn, buộc hắn phải ra sức hỗ trợ Hồn Tộc phát triển.
Chính vì vây, hắn mới phải mua lấy cả chục kiện Pháp Bảo phù hợp với Hồn Tộc, làm ra hành động ngông cuồng như này. Mục đích chính là khiến đám thiên tài có thêm tài nguyên tu luyện.
Còn ở phía bên này, Hồn Tinh Huy sau khi phán đoán chính xác, nhất thời lòng tin tăng mạnh, ánh mắt đầy sùng bái nhìn về nam nhân kia. Nhờ tên đó mà hắn có thể cải thiện phần lớn chiến lực của mình.
“Tiếp tục!” Không để Hồn Tinh Huy tiếp tục suy nghĩ, Trần An Vĩ lại lên tiếng, đồng thời tay phải nhẹ nâng, Thiết Thổ Nguyên Lực và Hồn Lực nhanh chóng bao trùm lấy cánh tay hắn.
Nhìn qua thì cứ ngỡ như hắn có thể dung hợp được hai loại lực lượng khác biệt này, nhưng thực chất ngoài trừ Khí Văn Chi Lực của hắn có khả năng đó, thì Trần An Vĩ vẫn chỉ có thể sử dụng Nguyên Lực và Hồn Lực một cách tách biệt mà thôi.
“Nguyên Lực?” Hồn Tinh Huy bất ngờ khi nhìn thấy Trần An Vĩ vậy mà có thể điều động Nguyên Lực, mà ở bên này đám người cũng không khỏi kinh ngạc, bởi vì chẳng ai nghĩ một tên đạt Hư Huyễn cảnh Hậu Kỳ như tên này lại có thể là Nguyên Hồn song tu, tên này bật hack thời gian sao?
Ờm thì đúng là như vậy, nhờ Gia Tốc Cung mà Lục Thanh Vân từng đạt được bên trong Cửu Long Tuyền, Trần An Vĩ và mấy nữ có được không gian tu luyện nhanh hơn 20 lần so với thời gian thực, nói ra cũng không khác hack thời gian là mấy nha!
Thấy Hồn Tinh Huy vẫn còn đứng ngơ ra đó, Trần An Vĩ lại thần bí truyền âm “Còn ngây ra đó? Đừng nghĩ đối thủ chỉ có thể sử dụng một loại lực lượng, càng chủ quan ngươi càng thiệt!”
Hồn Tinh Huy bừng tỉnh vì lời “răn dạy” của thầy giáo Trần An Vĩ, nhất thời gãi đầu cười, rồi nhanh chóng kết ấn thi triển đồng thời hai loại Hồn Thuật chuyên dùng phòng ngự.
“Hồn Thuẫn!”
“Hồn Địa!”
Dứt lời, từ cơ thể hắn, Hồn Lực cấp tốc trào ra ngưng tụ thành Hồn Thuẫn chặn sát thương từ Hồn Lực, và Hồn Địa đưa bản thân vào trạng thái miễn nhiễm với mọi đòn tấn công của Nguyên Lực.
Thậm chí hắn còn cẩn thận tới mức điều động Tử Hồn Hỏa bên trong Tử Hỏa Thiêu Hồn Cung nhằm thiêu đốt lượng Hồn Lực mà Trần An Vĩ nhắm vào hắn.
Quả nhiên hiệu quả, Thiết Thổ Nguyên Lực và Hồn Lực của Trần An Vĩ đấm vào hai loại Hồn Thuật phòng ngự này đều không có tác dụng. Bất quá Trần An Vĩ sao có thể không hiểu được ý định của tên này, vì thế một loại Hỏa Diễm bất chợt từ cơ thể hắn tiến ra ngoài.
Ngay khi nó xuất hiện, không gian xung quanh cấp tốc nóng lên nhanh chóng, mà Tử Hồn Hỏa của Tử Hỏa Thiêu Hồn Cung lại như gặp phải khắc tinh mà rung rẩy liên tục.
Chưa hết, song song với loại Hỏa Diễm nóng khủng bố kia, một loại Băng Hàn cừng từ cơ thể Trần An Vĩ xuất hiện, khiến không gian nơi này lập tức bị chia làm hai nữa, một bên lạnh lẽo, một bên nóng rực.
“Dị… Dị Thuộc Tính?” Đám thiên tài quan chiến đương nhiên cũng có kiến thức không ít, dễ dàng nhận ra đây không phải Hỏa Diễm và Băng Hàn bình thương.
Chỉ tiếc là toàn bộ bọn hắn đã đoán sai, mà thực chất Hỏa Diễm và Băng Hàn kia lại chính là…
“Hỗn Độn Thuộc Tính?” Hồn Lão ánh mắt khó tin nhìn lấy hai loại Hỏa Diễm và Băng Hàn cùng tỏa ra từ người Trần An Vĩ kia. Kiến thức của lão đủ cho lão biết chúng thực chất là một.
Là cùng một loại Hỗn Độn Thuộc Tính mà ra, chẳng qua là ở trạng thái tách biệt mà thôi. Có thể nhìn thấy hiện tại, loại Hỗn Độn Thuộc Tính này là dung hợp của Băng và Hỏa, hai loại thuộc tính trái ngược hoàn toàn.
Đang ngồi xử lý sự vụ gia tộc, Hồn Khắc Hòa và Hồn Mỹ Yên bất chợt đứng bật dậy, ánh mắt khó tin nhìn nhau, thấy trong mắt đối phương sự khó tin, sau một thoáng, hai người đồng loạt gật đầu, thân ảnh cũng lúc biến mất.
Trở lại với tình hình trận đấu, hai loại Băng Hàn và Hỏa Diễm kia trong ánh mắt khó tin của đám người liền tiến hành dung hợp, trở lại hình dạng vốn có của nó, một đốm lửa bao trùm một mảnh băng và ngược lại.
Nó chính là Băng Hỏa Luân Hồi Diễm. Bất quá hiện tại Trần An Vĩ chỉ mượn uy thế của nó để tạo yếu tố bất ngờ và khắc chế Tử Hồn Hỏa của Hồn Tinh Huy mà thôi.
Không thể không nói, Tử Hồn Hỏa quả nhiên là khắc chế của Hồn Lực, bao nhiêu Hồn Lực hắn đánh tới đều không thể vượt qua được loại Hồn Hỏa đặc biệt này.
Nhưng nói gì thì nói, Hồn Hỏa vẫn là một loại Hỏa Diễm, mà Hỏa Diễm thì đương nhiên sẽ bị khắc chế bởi Băng Hỏa Luân Hồi Diễm. Nếu không sử dụng nó, thì Hồn Tinh Huy chẳng phải sẽ trốn mãi trong cái mai rùa đó sao?
Trần An Vĩ muốn gia tăng chiến lực cho thiên tài Hồn Tộc, không phải dạy bọn hắn cách trốn chui trốn lủi như chó nhà có tang!
Băng Hỏa Luân Hồi Diễm vừa ra, Hồn Thuẫn của Hồn Tinh Huy liền gặp vấn đề lớn, nó run rẩy dữ dội như muốn vỡ. Mà lúc này dường như Hồn Tinh Huy cũng sắp cạn kiệt Hồn Lực, Hồn Địa sau hàng loạt thế công bình thường như nhanh chóng cũng bắt đầu xuất hiện dấu hiệu tan vỡ.
Răng rắc!
Dường như đã quá giới hạn của mình, Hồn Tinh Huy khụy xuống, Hồn Địa cùng Hồn Thuẫn đồng loạt vỡ tan, mà trên tay Trần An Vĩ lại xuất hiện một cái Thôn Hồn Tiễn nhắm thẳng về phía hắn.
Tình cảnh như ngàn cân treo sợi tóc…
------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花