Chương 4: Thế giới viễn cổ

Thu thập hết tất cả linh thảo thì hắn liền phát hiện ra 1 cái tiểu thông đạo nhỏ ở cuối đường hầm, men theo đường hầm hắn đi đến 1 khu rừng rậm nhưng hắn biết đây tuyệt không phải là ở Hắc Lâm sơn mạch bởi vì hắn nhìn thấy toàn là cây cổ thụ cao chọc trời, xa xa hắn còn nhìn thấy mấy đầu phượng hoàng, Kỳ lân, Côn Bằng bay lượn nha. Hắn biết đây đều là yêu thú từ thời viễn cổ hiện nay trên đại lục không còn thấy bất cứ loại nào, mà ở đâyhắn lại thấy rất rất nhiều đầu yêu thú viễn cổ. Hắn đang phân vân không biết nên đi tiếp hay quay về lại chỗ kia, nếu quay về lại thì hắn cũng chỉ ngồi ở đó mà không có cách nào thoát ra khỏi vì bên kia động phủ là vách núi dựng đứng cả ngàn mét, với tu vi mèo cào của hắn thì không thể nào bay lên trên như trong mấy phim chưởng được. Mà nếu đi tiếp vào rừng rậm thì chắc hắn cũng chỉ có nước thành thức ăn nhét kẽ răng của mấy con yêu thú, mấy con này theo hắn đoán có khi lên cấp 8 cấp 9 rồi chả chơi.

Đang suy tính thì đột nhiên Tô Thiên nghe tiếng ầm ầm từ phía trước, cây đổ ngổn ngang, bụi bay mù mịt, Hắn nhìn thấy 2 con yêu thú, 1 con là Kỳ Lân chạy trước trên mình nó nhưng có rất nhiều vết thương đang rỉ máu. Sau lưng nó là 1 đầu bạch hổ đang đuổi theo, khổ nỗi là đầu Kỳ lân lại đang hướng hắn chạy về, Tô Thiên theo bản năng vắt chân lên cổ mà chạy. Nhưng không ngờ con Kỳ Lân lại chạy theo Tô Thiên

-Thảo mẹ nó, Con Kỳ Lân điên này, theo ca làm gì nha, ca có soái cũng chả yêu thích mấy con yêu thú như mày đâu.

-Ca đã nói k yêu thích rồi nha, ngươi vẫn chạy theo ca làm gì nha

Hắn vừa chạy vừa la lối om sòm nhưng con Kỳ Lân vẫn đuổi theo hắn, được 1 hồi thì con Kỳ Lân dần đuối sức, nó bị con Bạch Hổ vỗ 1 trảo ngay trên lưng, nó lập tức gục xuống nhưng sau đó nó ngửa cổ lên trời rống 1 tiếng rồi từ thân hình nó 1 ngọn lửa hừng hực bốc lên, lúc này Tô Thiên nhìn thấy trên đầu con Kỳ lân 1 đám bọt khí nhưng hắn không dám tới gần. Đột nhiên 1 bóng đen lao nhanh về phía Tô Thiên, khi hắn kịp định thần lại thì thấy 1 con như con chó con đang nằm trong tay hắn, con chó này bộ lông rất kỳ lạ, 1 bên trắng 1 bên đỏ, 2 con mắt cũng như vậy. Lúc này con Kỳ Lân nhìn về phía Tô Thiên ánh mắt cầu khẩn, nhìn lại trong tay con chó con đang nằm yên trong tay hắn thì hắn đã hiểu hóa ra con Kỳ Lân mẹ là chạy theo muốn nhờ hắn chăm sóc con Kỳ lân con này.

-Haizz, dù sao ngươi cũng đã cầu ta thôi đành giúp đỡ vậy. Ca đây mặc dù không muốn có 1 con thú sủng là yêu thú viễn cổ nhưng không đượng rồi. Đúng là ý trời…..

Tô Thiên liền ôm con Kỳ Lân con chạy 1 mạch vào rừng sâu, con Bach Hổ mặc dù muốn lao theo nhưng nó bị con Kỳ Lân mẹ chặn lại nên không thể đuổi theo được. Chạy được 1 quãng đường khá xa, Tô Thiên dừng chân lại nghỉ ngơi. Lúc này con Kỳ Lân con đang nhìn chăm chú Tô Thiên. Tô Thiên nhìn lại con Kỳ Lân con

-Ta sẽ đặt tên cho ngươi, hừm nhìn ngươi rất giống chó nha, vậy ngươi gọi là tiểu cẩu đi.

-Grừ Grừ..

Con kỳ lân con nét mặt khó chịu

-Nha, ngươi hiểu ta nói gì. Tiểu Cẩu rất tốt, từ nay ngươi sẽ là tiểu đệ của ta

Con Kỳ Lân con mặc dù vẻ mặt khó chịu nhưng Tô Thiên vẫn gọi nó là Tiểu Cẩu nên nó cũng đành bất lực, hiện tại nó cũng chỉ mới là Nhất cấp sơ kì yêu thú mà thôi, muốn phản kháng cũng không đánh lại Tô Thiên. Ôm trong tay con Kỳ Lân hắn đang mông lung suy nghĩ về cái bàn tay vàng của hắn. Tại sao cũng là Kỳ Lân mà trên mình nó lại không có thuộc tính bong bóng mà mẹ nó nãy lại có, Ngẫm nghĩ 1 hồi cuối cùng Tô Thiên cũng đại khái hiểu được. Đó là khi nào yêu thú hay con người mà có địch ý hay muốn tấn công Tô Thiên hoặc là khi yêu thú hay con người đánh nhau thì sẽ xuất hiện bong bong khí thuộc tính. Còn lúc hắn mở hộp gỗ mà lại thấy thuộc tính đó là bởi vì linh hồn của lão già kia đang có địch ý với hắn, muốn chiếm lấy thân thể hắn nên hắn mới thấy bọt khí xuất hiện.

-Nếu vậy thì phải gây thù thật nhiều mới kiếm được điểm thuộc tính . haha. Ta cũng có thể đến xem mấy vụ chiến đấu để kiếm điểm thuộc tính. Cũng chỉ có 2 cách này thôi.

Một vài ý tưởng liền hiện lên trong đầu hắn, hắn không khỏi nở 1 nụ cười nham hiểm. Tiểu Cẩu nhìn thấy nụ cười này cũng không khỏi rét run.

-Bất đắc dĩ bất đắc dĩ, chỉ có cách này mới có thể lên thuộc tính.. ca nhưng là người tốt ngươi không được nghi ngờ.

Tiểu Cẩu vẻ mặt khinh bỉ nhìn Tô Thiên, ánh mắt nó như muốn nói: Ngươi là người tốt thì thế giới này không còn kẻ xấu rôì