Chương 86: Đấu giá

Khải Lạc cùng động bọn bị kéo đi còn lên tiếng đe dọa, đúng là một tên ngu xuẩn hết thuốc chữa.

Trình Dụ nói thầm gì đó với nam tử kế bên, sau đó mấy người lần lượt đi mất, đại sảnh trở lại với bộ dáng ban đầu.

Khải Lạc cùng đồng bọn bị kéo ra ngoài lúc này mặt mũi đã xanh mét.

Hắn đường đường là nhị thiếu gia của Khải Gia, mặc dù không có khả năng tranh giành chức vị gia chủ với đại ca nhưng lại rất được phụ mẫu để ý chiều chuộng.

Nào có chịu qua cảnh mất mặt như hiện giờ.

- Trình gia, Bách Trình thương hội, Trình Dụ, các người được lắm.

Khải Lạc giọng trầm thấp như một con thú bị thương hung hãn, hắn oán độc liếc nhìn, cũng không nói với hai tên công tử còn lại, dù sao thì hai tên này cũng chỉ là người thuộc gia tộc nhị lưu, chỉ là tay chân kéo đi chơi mà thôi.

Cả ba tên chật vật rời đi trong ánh mắt soi xét của dân chúng.

Trở lại với đấu giá, lúc này, trong đại sảnh to lớn nơi đấu giá chuẩn bị diễn ra.

Trong một căn phòng nhỏ, Bạch Vũ vẫn mặc áo choàng trùm kín người, tựa lưng vào ghế ung dung ngồi đợi.

Đại sảnh này được thiết kế khá giống với những nhà hát lớn ở tiền kiếp.

Tất cả các ghế ngồi đều hướng mắt về sân khấu trung tâm.

Tầng dưới là những ghế mời phổ thông, mặc dù bài trí cũng khá nhưng lại hoàn toàn không có sự riêng tư.

Tầng trên dành cho những vị khách đặc biệt, có thể là thân phận tôn quý, có thể là thực lực cường hãn, cũng có thể là đối tác quan trọng của Bách Trình thương hội.

Nói tóm lại, những ai có thể lên lầu hai đều là những kẻ không thể trêu vào.

Bạch Vũ sau khi “gây sự” bên ngoài đã bị chú ý, sau khi thông qua cổng vào đã được mời lên tầng trên, căn phòng hắn đang ngồi có đánh dấu số ba mươi hai.

Hắn cũng không quan tâm lắm sự chú ý này, tính ra hắn còn đang mong được chú ý để tiến hành những kế hoạch tiếp theo.

Đại sảnh mỗi lúc một ồn ào huyên náo, ngồi trong phòng, Bạch Vũ lẳng lặng thả ra thần thức quan sát một phen.

Tất cả các ghế ngồi tầng dưới cơ hồ đều có người ngồi.

- Lợi hại, không hổ là đấu giá hội hai năm một lần của Thiên Lan Quận, người đến quả thật rất đông.

Tiếp tục dò xét những phòng tầng trên, Bạch Vũ phát hiện đa phần người trên này đều có thể ẩn giấu khí tức, dung mạo cũng được hóa trang, không phân biệt ai ra ai.

Đột nhiên mắt hắn giật giật, phát hiện người quen.

- Chẳng phải nói sẽ không đến sao?

Quan sát một hồi hắn thu lại thần thức, có những nơi hắn không thể dò xét được, trong đó hẳn có cao thủ hoặc người mang theo bảo vật, trận pháp cấm chế đối với thần thức tu sĩ thẩm tra.

Lúc này, từ trong sân khấu trung tâm, có hai người xuất hiện, một nam một nữ.

Nam tử là một người đàn ông trung niên tóc hoa râm, ngũ quan sắc cạnh, bước đi trầm ổn, bộ dạng nhìn sơ qua cũng làm người khác liên tưởng đến cao thủ.

Nữ tử vẻ ngoài chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, thành thục ổn trọng, khá xinh đẹp.

Đặc biệt là y phục nàng đang vận là một bộ váy áo bó sát người làm lộ ra những đường cong nóng bỏng dụ nhân.

Hai người vừa xuất hiện, đại sảnh đang huyên náo cũng dần an tĩnh lại, ai cũng biết, đấu giá sắp sửa bắt đầu.

Nữ tử cất giọng đầu tiên, giọng nói êm dịu của nàng bằng một dụng cụ luyện khí nào đó khuếch tán khắp cả đại sảnh.

- Chào mừng quý khách quang lâm đấu giá hội của Bách Trình thương hội, tiểu nữ là Phi Yến, kế bên tiểu nữ là đại sư thẩm định lừng danh Tô Cầu, hai người chúng tôi sẽ đại diện chủ trì lần đấu giá này.

Tiếng nói của nàng vừa dứt, hội trường một mảnh xôn xao.

Nữ tử tuy xinh đẹp hấp dẫn ánh nhìn nhưng ở đây tuyệt đại đa số đều là nhân vật không phải thường nhân, tất nhiên có nhiều thứ để cho họ đáng quan tâm hơn, trong đó chính là nam tử trung niên kia.

- Tô Cầu, không ngờ đại sư thẩm định từ đế đô cũng đến nơi này để chủ trì đấu giá.

- Mặt mũi của Bách Trình thương hội cũng đủ lớn để mời được đại sư thẩm định đấy, hắc hắc.

- Lần này chắc hẳn có nhiều vật phẩm trân quý nên Bách Trình thương hội mới chơi lớn như vậy.

Tất cả những ồn ào bàn tán đều được Bạch Vũ thu lại, hắn nheo mắt nhìn.

Biểu hiện của những người này cũng được Bách Trình thương hội tính toán, Phi Yến mắt đẹp hiện lên ý cười, chỉ có Tô Cầu kế bên vẫn một bộ dạng bình thản.

Chỉ nghe Phi Yến tiếp tục.

- Đấu giá hội hai năm tổ chức một lần, ắt hẳn quý vị ở đây đều đã nghe qua cũng như tinh tường luật lệ, tiểu nữ chỉ mạn phép nhắc nhở lại một chút quy định của Bách Trình thương hội.

Chúng ta tuyệt đối không cho phép bất cứ hành vi phá hoại cũng như cướp đoạt vật phẩm bên trong đại sảnh này, nếu vi phạm tất nhiên sẽ bị trừng phạt thích đáng.

Nàng vừa nói xong, một đội ngũ gồm hai mươi người xuất hiện phía dưới sân khấu, bọn họ mặc chung một loại y phục xanh đen, trên thân còn thêu hai chữ Bách Trình, sau đó tản ra hướng mắt về phía khán đài.

Tu vi của hai mươi người này đều đạt đến mức Hóa Cảnh đỉnh phong trở lên, gần một nửa đã bước vào Huyền Cảnh.

Chưa dừng lại ở đó, bốn cổ khí tức mạnh mẽ vờn quanh khắp đại sảnh làm cho những người tu vi yếu một chút toát mồ hôi.

Nữ tử Phi Yến thấy hiệu quả chấn nhiếp vừa rồi thì hài lòng, tiếp tục dùng giọng êm dịu hút nhân của mình mà nói.

- Tất nhiên Bách Trình thương hội sẽ luôn hoan nghênh các vị, vật phẩm mà chúng ta đem ra đấu giá chắc chắn đều là trân phẩm khó tìm, không làm mất thời gian quý báu của các vị nửa, tiểu nữ xin thông báo, đấu giá bắt đầu.

Phi Yến nói xong liền lùi lại một bước, nhường vị trí chính cho Tô Cầu đại sư.

- Tại hạ Tô Cầu, vật phẩm đầu tiên trong lần đấu giá này một quyển trục công pháp, đẳng cấp tứ tinh cao cấp, có tên là Chiết Quang Tâm Lĩnh.

Tô Cầu đại sư giọng nói bình thường, chỉ là không muốn giao lưu quá nhiều, giới thiệu tên một chút liền trực tiếp vào vấn đề.

Vật phẩm đầu tiên là công pháp đẳng cấp không quá cao, nhưng nghe đến cái tên của nó liền có rất nhiều người hứng thú.

Chiết Quang Tâm Lĩnh, hẳn là công pháp có liên quan đến Quang hệ thuộc tính, một hệ hiếm gặp.

Quả nhiên, liền nghe Tô Cầu đại sư giới thiệu sơ về nó.

- Công pháp này dành cho tu sĩ sở hữu lực lượng Quang hệ, có thể hấp thu ánh sáng từ rất nhiều nguồn để tu luyện, luyện đến đại thành còn có công dụng lớn trong việc luyện tâm trí, tăng tiến tinh thần lực.

Giá khởi điểm bảy nghìn Hắc Tinh Kim, mỗi lần tăng giá không thấp hơn hai trăm Hắc Tinh Kim.

- Ta ra giá bảy nghìn sáu trăm Hắc Tinh Kim.

Tô Cầu vừa dứt lời lập tức có người ra giá, đó là một vị khách ngồi ở ghế số một trăm mười bốn tầng dưới.

- Bảy nghìn tám trăm.

- Tám nghìn hai trăm.

Liên tục có người ra giá, chỉ vài phút sau, giá của vật phẩm đã được đẩy lên tới con số gần một vạn Hắc Tinh Kim.

Bạch Vũ âm thầm líu lưỡi, công pháp tứ tinh cao cấp giá cao nhất cũng chỉ đâu đó tám đến chín nghìn Hắc Tinh Kim mà thôi, do thứ này thuộc về hệ hiếm nên giá mới cao ngất như vậy.

Vả lại, thường ngày tu sĩ và mạo hiểm giả đều bán mạng tu luyện cũng như tìm kiếm cơ duyên, tiêu tiền rất ít, mà đấu giá hội này chính là nơi tiêu phí tốt nhất, vật phẩm nơi này cũng chất lượng hơn các khu giao dịch phổ thông nhiều, nên không ít người chịu đổ tiền vào đây.

Bạch Vũ càng xem càng quyết tâm phải chiếm được quyền tổ chức đấu giá này về phe mình, nếu không, kinh tế sẽ mãi bị áp chế dù có nắm được toàn bộ dong binh đoàn.

Qua một hồi tranh đấu, cuối cùng vật phẩm đầu tiên thuộc về một phụ nhân, bỏ ra giá hơn một vạn Hắc Tinh Kim thành công mang về.

Tô Cầu mặt cũng dãn ra một chút, lần đầu tiên hắn được nhờ vả chủ trì đấu giá, nhìn qua tràng cảnh này cũng có chút tận hứng.

Lúc này Phi Yến là người giới thiệu tiếp theo.

- Vật phẩm thứ hai, là một kiện bảo khí.

Trên đài đã có người mang lên một thanh kiếm, nhuệ khí từ nó nhàn nhạt tỏa ra khiến những tu sĩ sử dụng kiếm để chiến đấu nhìn chăm chú.

- Như các vị cũng thấy, bảo khí loại hình vũ khí này là một thanh kiếm có đẳng cấp ngũ tinh hạ cấp.

Được những mạo hiểm giả tìm thấy trong một động quật xưa cũ bàn giao cho Bách Trình thương hội đấu giá.

Mặc dù nhìn không có gì lợi hại, nhưng nó lại có một điều đặc biệt, thông qua thẩm định của chúng tôi phát hiện nó có khả năng hấp thụ máu huyết để tăng tiến đẳng cấp của mình.

- Hả? Bảo khí tự tăng cấp.

- Thật không vậy.

- Ta đã từng nghe nói qua có vũ khí tương tự, không ngờ hôm nay lại gặp.

Bạch Vũ cũng hoàn toàn bất ngờ, không nghĩ rằng vũ khí còn có thể tự mình thăng cấp, hắn chỉ nghe nói Khí Sư tạo ra các dụng cụ luyện khí, muốn thăng cấp thì cũng phải có Khí Sư đứng ra thực hiện cải tạo mới được.

Bất quá hấp thu máu huyết làm hắn nhăn mặt, điều kiện này cần sát lục quá nặng, hắn không muốn dây vào.

- Xem ra luyện khí cũng thú vị hơn ta tưởng nhiều, không chỉ có mỗi tinh luyện tài liệu, có thời gian phải học tập mới được, không thể để tri thức về luyện khí của Dược Khí Thư bị lãng phí.

Hắn phát hiện người quen kia sau khi biết điều kiện tăng cấp cho vũ khí cũng đã an tĩnh lại, dù sao nàng cũng là một người dùng kiếm, bảo khí có thể tự thân tăng cấp như này rất có tính thu hút.

- Giá khởi điểm, sáu nghìn Hắc Tinh Kim, mỗi lần tăng giá đều không thấp hơn một trăm Hắc Tinh Kim.

Mặc dù điều kiện có phần sát nghiệp nhưng cũng có không ít người tham gia đấu giá thanh kiếm này.

- Ta giá giá một vạn Hắc Tinh Kim.

Giọng nói lạnh băng đột ngột vang lên, từ một căn phòng trên tầng, mặc dù không thấy mặt nhưng từ âm thanh có thể đoán ra là một nam tử trẻ tuổi, không ngờ tu vi lực lượng cũng hết sức cao thâm.

Đại sảnh an tĩnh trở lại, người thông minh liền hiểu không nên tranh chấp với những nhân vật tầng trên, đặc biệt trong giọng nói của người kia có một phần rét lạnh, chắc chắn không phải hạng người dễ nói chuyện.

- Một vạn Hắc Tinh Kim, nếu không ai ra giá nữa thì thanh kiếm này sẽ thuộc về quý khách ở phòng số hai mươi lăm.

Thành giao.

Mở màn tương đối thuận lợi với hai vật phẩm đều được bán ra với giá thấp nhất cũng là một vạn Hắc Tinh Kim, nữ tử Phi Yến cùng Tô Cầu tiếp tục luân phiên giới thiệu vật phẩm.

Chiến kỹ, dược tài, tài nguyên, vũ khí,...

Đủ loại đã xuất hiện, Bạch Vũ ngồi xem cũng có chút hứng thú, tuy nhiên hắn không tham gia đấu giá thứ nào, bởi chỉ mới gợi được chút xíu hứng thú mà thôi, hắn thật sự còn chưa cần đến mấy thứ đó.

- Vật phẩm tiếp theo, thứ này được phó hội trưởng của chúng ta may mắn thu được ở Yên Vụ thung lũng, là một loại dị vật hỏa hệ thuộc tính.

Phi Yến chỉ vào chiếc hộp ngọc vừa mới xuất hiện, hai tay nàng mở hộp ngọc ra, lập tức vật bên trong lộ ra.

Đó là một mảnh tinh thạch tựa như sừng của một loại thú nào đó, ngắn ngủn nhưng lại khá nhọn.

Một màu nâu đỏ có các đường hắc văn yêu mị.

Hô hấp của Bạch Vũ đột nhiên thay đổi, ánh mắt chăm chú nhìn vào thứ trong hộp ngọc, lục lại trí nhớ một lần nữa, hắn đã xác định được lai lịch thứ kia.

- ---

Có việc bận quá nên không ra chương, mấy hôm tới sẽ bù chương cho các đạo hữu, đa tạ ủng hộ truyện.

- ---

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-