Chương 50: Địa Hồn Nhũ Tâm, hắc y giao dịch

Thứ đang phát ra ánh sáng màu lam nhạt chính là một khối thạch trụ như pha lê to bằng bắp chân hắn.

Bên trong có thứ gì đó như vật sống chậm rãi luân chuyển.

- Thứ này là gì?

Bạch Vũ kinh ngạc, ở đây thật sự có kỳ vật, nhưng hắn lại không chắc thứ này thuộc hỏa hệ hay độc hệ, nó là gì nhỉ?

Nơi này nhiệt độ đã đến mức đóng băng rồi, hẳn là do thứ này gây nên.

Bạch Vũ vẫn thận trọng tiến tới, bất ngờ dị biến phát sinh.

Từ trong ngực áo của hắn, chiếc dây chuyền đang đeo như muốn tung áo hắn bay lên.

Không phải dây chuyền muốn bay, mà chỉ là viên tinh thạch nhỏ hắn xem như mặt dây chuyền đeo trên cổ như muốn thoát ra bay về phía thạch trụ.

Bạch Vũ kinh nghi, thứ này là do Hồ Hồng Ảnh để lại cho hắn, từ trước đến nay chưa từng quan tâm nó là gì, chỉ biết giữ lại bên người làm kỷ vật.

Không ngờ bây giờ lại phát sinh ra tình huống này.

Thật ra Bạch Vũ không biết, mảnh tinh thạch nhỏ này đã liên tục phát ra tín hiệu, chỉ là quá mức thầm lặng nên hắn không biết mà thôi.

Hắn gỡ dây chuyền ra quấn trên tay, sau đó cầm chắc viên tinh thạch quan sát.

Mảnh tinh thạch phát ra ánh sáng lam nhạt nhu hòa tương tự như ánh sáng phát ra từ thạch trụ.

- Hai thứ này có cùng nguồn gốc, hay là có gì đó khác biệt thu hút nó.

Thạch trụ vẫn như cũ không có phản ứng, thứ bên trong nó vẫn nhàn nhã luẩn chuyển.

Chỉ có mảnh tinh thạch hắn cầm trên tay như là một thanh sắt bị thạch trụ nam châm hút lấy, muốn bay về phía đó.

Bạch Vũ không nghĩ ra, liền cẩn thận lại gần thạch trụ.

Càng lại gần thì tinh thạch trên tay lại càng phát sáng, Bạch Vũ có cảm giác tinh thạch là một lão già dê gặp được em thạch trụ xinh tươi mỹ miều liền không kiềm được dâm tính, muốn dính chặt vào.

Hắn cẩn thận quan sát xung quanh gian phòng, đi vòng quanh một hồi, không có gì khác, cũng không có gì nguy hiểm, chỉ có giá lạnh phát ra từ thạch trụ.

- Xem ra, nơi này chỉ có nó là đặc biệt, con Hỏa Mãng Dực Xà kia hẳn là ở chỗ này để sinh sống và tu luyện.

Bạch Vũ quan sát một hồi cũng ra kết luận.

Sau đó hắn lấy ra Dược Khí Thư để tra cứu thông tin, bên trong Dược Khí Thư có một phần giới thiệu các thiên địa kỳ vật từ kiến thức của Hoàn Thiên Thu, vô cùng phong phú và đa dạng.

Chỉ có điều tin tức càng về sau càng phải trả giá bằng linh hồn lực rất nhiều, cũng có những phần thông tin không thể đọc do thiết lập đẳng cấp linh hồn từ Dược Khí Thư.

Sau một lúc tìm tòi mỏi mệt, may mắn, hắn tìm thấy một đoạn tin tức hẳn là của thứ này.

“Địa Hồn Nhũ Tâm, thiên địa kỳ vật, được sinh ra từ nơi chí âm chí cực.

Sau hàng nghìn năm hấp thu chí âm lực thai nén tạo nên Hồn Tâm Nhũ, dị vật đại bổ cho việc tu luyện linh hồn và là một trong những thứ hy hữu có tác dụng cực lớn trong việc ôn nhưỡng linh trí cho yêu thú cao cấp.”

Bạch Vũ nhướng mày, thì ra không phải là kỳ vật hỏa hệ cũng chẳng phải độc hệ.

Hắn còn đang tưởng tượng vận khí bạo phát một lần ra luôn dị hỏa để hắn hấp thu, nhưng là hắn nghĩ nhiều rồi.

Giờ hắn đã hiểu tại sao con Hỏa Mãng Dực Xà tạo động phủ để sống trong này.

Hồn Tâm Nhũ hẳn là thứ màu xanh đang luân chuyển kia, lớp vỏ như thủy tinh bên ngoài chứa đựng nó, kết hợp lại sẽ là Địa Hồn Nhũ Tâm.

Hắn cũng không còn là gà mờ trước đó chỉ biết lên rừng kiếm sống, thời quan qua Bạch Vũ đã bổ sung kiến thức về thế giới này rất nhiều, tuy rằng còn chưa thấm vào đâu nhưng cũng đủ để biết rõ một số thứ.

Yêu thú cấp cao muốn hóa hình, không phải chỉ đạt đến Hư Cảnh là làm được, mà linh trí của nó phải đạt đến mức nhất định, phối hợp với yêu lực cấp Hư Cảnh thì mới có thể hóa hình thành nhân dạng.

Để làm được việc này, linh trí và linh hồn của yêu thú phải trải qua hàng chục, hàng trăm, thậm chí hàng nghìn năm phát triển.

Bởi lẽ linh hồn của đa số yêu thú luôn không thể so sánh với nhân loại, trừ một số chủng loài yêu thú có thiên phú đặc biệt về linh hồn.

Hồn Tâm Nhũ không thể nghi ngờ chính là thứ giúp yêu thú rút ngắn rất nhiều thời gian của quá trình này, giúp yêu thú nhanh chóng phát triển linh trí và gia tăng linh hồn, từ đó tu vi cũng tăng nhanh.

Bởi thế mà cho dù có là hoàn cảnh lạnh băng này thì con Hỏa Mãng Dực Xà vẫn chấp nhận chui vào đây sinh sống.

Đã có thông tin của Địa Hồn Nhũ Tâm rồi, nhưng còn mảnh tinh thạch trên tay hắn thì không thấy nhắc đến.

Bạch Vũ suy đoán, thứ này của Hồ Hồng Ảnh cho, mà nàng là yêu thú, bởi vậy tinh thạch này có liên quan đến yêu thú cấp cao nào đó, khi ở gần thiên địa kỳ vật cho linh hồn thì nó mới phản ứng như vậy.

Trong Dược Khí Thư cũng có chỉ cách thu thập Địa Hồn Nhũ Tâm.

Hắn học theo, lại mỏm đất trung tâm hang động, lấy ra một thanh đoản kiếm đào bới lớp đất phía dưới thạch trụ.

Ở gần nhìn nó vô cùng mỹ lệ, còn đẹp hơn cả kim cương ở tiền kiếp.

Bạch Vũ nhẹ nhàng chạm một ngón tay vào thạch trụ, Hồn Nhũ Tâm bên trong như vật sống lặng yên tụ tập về phía ngón tay hắn, nhẹ nhàng phát ra ánh sáng lấp lóe.

Bạch Vũ cảm nhận được một luồng lực lượng vô hình mát lạnh thẩm thấu qua da thịt hắn truyền đến linh hồn.

Hắn vội rút tay, nhưng sau đó không có gì bất thường, chỉ có cảm giác vô cùng thư sướng ở đầu não, như là vừa mới tỉnh lại sau giấc ngủ sâu, loại bỏ mọi áp lực.

- Không hổ là kỳ vật linh hồn, công dụng thật thần kỳ.

Hắn tiếp tục đào, khoảng gần nửa mét, bên dưới lớp đất, thạch trụ tẻ ra thêm vài nhánh như rễ cây bám đất, Bạch Vũ gạt bỏ sạch sẽ đất đá, sau đó dùng sức từ từ kéo Địa Hồn Nhũ Tâm ra.

Nặng và lạnh như băng là hai cảm giác của hắn lúc này.

Phải biết sau khi trải qua quá trình luyện thể bằng “bom dược đỉnh” và tăng tiến tu vi, hiện tại Bạch Vũ có thể dễ dàng nhấc cả con Hỏa Mãng Dực Xà khổng lồ lúc nãy, nhưng thứ này chỉ dài gần một mét và to bằng cánh tay hắn lại có trọng lượng còn hơn cả con yêu thú khổng lồ kia.

Tiếp đó là da thịt hắn đã ửng đỏ bỏng rát, cảm giác như bàn tay hắn đặt quá lâu trong đá lạnh.

Bạch Vũ vội lấy ra một chiếc áo choàng, quấn chặt nó lại cẩn thận, sau đó thu vào nhẫn trữ vật về sau nghiên cứu, hiện tại hắn không có thời gian.

Sau khi Địa Hồn Tâm Nhũ biến mất, mảnh tinh thạch Bạch Vũ đeo lại trên cổ đã không còn phản ứng, trở về lặng yên vốn có như lúc đầu.

- Lại một thứ thần bí cần phải nghiên cứu.

Nhiệt độ trong hang động đã tăng lên chút ít, nơi này đã không còn gì có giá trị, một khi hình thành Địa Hồn Nhũ Tâm cũng chính là nói chí âm chi cực đã hoàn toàn biến mất.

Bạch Vũ theo thông đạo trở ra, lại thấy ánh mặt trời.

Phù.

Rũ rũ đầu tóc còn cứng ngắc vì hơi lạnh đóng băng, thân ảnh nhanh chóng hòa vào tán cây, biến mất.

Hơn hai mươi ngày nữa trôi qua.

Bạch Vũ đã ở trong rừng gần một tháng, hắn đã thu được kha khá tài nguyên để tu luyện Dị Hỏa Quyết.

Trong đó có một viên tinh hạch Hỏa Mãng Dực Xà Hóa Cảnh đỉnh phong là giá trị nhất, không kể Địa Hồn Nhũ Tâm.

Hắn tính toán trở về An Huy trấn một chuyến, việc ở Ảnh Lệ hội và Thiết Lực Bang cần phải có hắn để triển khai các bước tiếp theo.

Lúc này, Bạch Vũ theo bản đồ biết được hắn đang ở khu vực rừng tiếp giáp Chiết Vân Quận, từ chỗ này nếu theo đi theo hướng Giao Nam trấn vòng xuống hướng Nam là có thể trở về Thiên Lan Quận.

Sẽ gần và nhanh hơn là trở về bằng đường rừng rậm.

Đã quyết định lộ tuyến, hắn nhanh chóng di chuyển trở về.

Giao Nam trấn, là một trong những trấn lớn của Chiết Vân Quận, tiếp giáp gần với Thiên Lan Quận nên thường xuyên nhìn thấy mạo hiểm giả của cả hai quận qua lại trao đổi vật phẩm.

Bất quá thương đội từ Thiên Lan Quận không được phép đi qua đây.

Bạch Vũ biết đó chỉ là thương đội xuất phát từ phe của Quận Chủ bị cấm mà thôi, Chiết Vân Quận rộng lớn không thua kém gì Thiên Lan Quận và là quận địa chia cách Đế Đô với Thiên Lan.

Do đó chắc chắn cao tầng lãnh đạo Chiết Vân đã nhận được chỉ thị từ Đế Đô, từ chối giao thương với chính người trong đế quốc.

- Đất nước này mục nát hơn ta tưởng, không ngờ còn diễn cảnh hòa bình bên ngoài, nội bộ chiến tranh như vậy.

Bạch Vũ thầm cảm thán trước tình cảnh Đại Việt Đế Quốc hiện nay.

Đường xá, ngựa xe tấp nập.

Diện tích Giao Nam trấn không quá lớn nhưng cơ sở hạ tầng và tổ chức rất tốt.

Từng dãy nhà san sát, cửa hàng buôn bán người qua kẻ lại.

Các khu giao dịch cho mạo hiểm giả và dong binh cũng đầy ắp người, chẳng bù cho An Huy trấn vài mống le que dù rằng là một trong bốn trấn lớn nhất của quận.

Bạch Vũ cầm trên tay mảnh giấy có vẽ lại hình mảnh tinh thạch đang nằm trên cổ, hắn muốn dò hỏi thứ này xem thế nào.

- Ông chủ, ta muốn tìm thứ giống như này, xem thử ở đây có hay không?

Nói đoạn hắn đưa cho người đàn ông chủ cửa hàng trao đổi vật phẩm từ yêu thú mảnh giấy hắn đang cầm.

Người đàn ông xem xét một chút, cuối cùng lắc đầu.

- Hình dáng quá khó nhìn, cái này chính tay ngươi vẽ à, sao khó coi vậy, ta không nhìn ra nó là thứ gì.

Đệt, Bạch Vũ muốn chửi thề, đúng là chính tay hắn vẽ, dù không đẹp lắm cũng đã cố hết sức, hắn nhìn thấy nó giống với tinh thạch hắn đang đeo mà.

Hắn giật lại mảnh giấy hừ một tiếng bỏ đi.

- Phải mua vài khối Lưu Ảnh Cầu mới được.

Lưu Ảnh Cầu là một trong những phát minh vĩ đại lưu truyền theo dòng chảy thời gian của Khí Trận Sư huyền thoại Lỗ Địch.

Lưu Ảnh Cầu, Ma Pháp Đăng chính là hai món đồ dù không phải phục vụ cho tu sĩ chiến đấu nhưng lại có ý nghĩa vô cùng quan trọng với thế giới này.

Sau nửa ngày, hắn lại lân la dò tìm thông tin bằng một khối Lưu Ảnh Cầu có ghi lại hình ảnh của mảnh tinh thạch.

Đáng tiếc, không có ai biết thông tin gì về nó.

Đang nhàn nhã đi dạo trong trấn quan sát những thứ mới, Bạch Vũ bất chợt dừng chân.

Hắn mới đi qua một con hẻm nhỏ, vô tình thấy được hai kẻ mặc đồ đen bên trong hẻm, một kẻ trong đó vừa giơ lên tấm ngọc bài tương tự thứ hắn tịch thu được từ La Hầu.

Mắt hắn rất tinh, vừa nhìn cái đã thấy rõ.

- Người của Hóa Long đoàn, bọn chúng ở đây làm gì?

Hòa vào dòng người, hắn lẳng lặng vòng ra một góc khuất, sau đó nhanh chóng biến mất.

Lúc xuất hiện đã là vách tường phía trên đầu của hai kẻ kia.

Thần thức nhẹ nhàng thả ra, bắt được cuộc trò chuyện đã đi đến hồi kết.

- Bọn ta sẽ đợi sẵn ở bên ngoài Giao Nam trấn, vị trí là cổ đình cách đây mười dặm về hướng Đông Bắc.

- Được, chúng ta sẽ chuyển hàng đến vào khuya mai, lần này hàng vô cùng tươi ngon, chắc chắn Hóa Long đoàn chủ sẽ thích.

Sau đó hai tên này cẩn thận quan sát, sau khi xác định không có gì liền mỗi tên một hướng rời đi trong âm thầm.

Bạch Vũ ngồi phía trên híp mắt suy tính.

- Hóa Long đoàn và món hàng tươi ngon sao? Hà hà, để xem hàng tươi ngon sẽ là gì đây, bọn cẩu này.

Hắn biết chắc chắn không phải thứ gì tốt, hẳn sẽ là những thường dân bị bắt đi buôn người.

Bạch Vũ đã lập ra một kế sách, thành công sẽ giúp hắn nắm thóp được bọn chúng, có lợi cho việc đàm phán sắp tới với Hắc Ngưu đoàn.

Hắn thuê một gian phòng trọ trong trấn, nghỉ lại một ngày, đóng cửa cẩn thận, hắn ngồi tĩnh tâm.

Gần một tháng qua do chỉ chú tâm vào việc tìm kiếm tài nguyên cũng như bên trong rừng rậm không tiện tu luyện, Bạch Vũ vẫn chưa đột phá đến Kỳ Cảnh viên mãn.

Nhưng cũng không còn cách bao nhiêu, hắn nhẩm tính nếu tập trung hết mức, chỉ cần ba đến năm ngày nữa sẽ đột phá.

Cảnh giới Dược Sư cũng đã hoàn toàn củng cố, bây giờ hắn đã thuần thục luyện chế ra dược thủy và đan dược của hầu hết các loại nhất tinh hạ cấp.

Thời gian đến lúc thi đấu cho An gia còn hơn bốn tháng nữa, chắc hẳn sẽ kịp đột phá Dược Sư nhị tinh trung cấp, thậm chí là cao cấp.

Một ngày sau.

Trời khuya tĩnh mịch, nhưng Giao Nam trấn vẫn có không ít người qua lại.

Bạch Vũ lặng lẽ mặc vào áo choàng phủ đầu, thân thủ nhanh nhẹn luồn lách ra khỏi trấn tiến về hướng Đông Bắc.

Hắn đã có tìm hiểu qua cổ đình nơi hai tên kia nhắc đến, đó là một đình viện bỏ hoang từ lâu, trước đó là của một giáo hội có tên Huyết Dụ, vì gây ra nhiều tội ác nên đã bị diệt trừ.

Nơi này âm khí khá nhiều, lại hoang sơ tăm tối nên ban đêm thường sẽ không có ai đến đây, thậm chí ban ngày cũng chả có ma nào lại gần.

Bạch Vũ từ xa quan sát, không ngờ bên trong đình viện có ánh sáng mỏng manh phát ra, hẳn là của một Ma Pháp Đăng cỡ nhỏ.

- Quả nhiên có người, bọn chúng chuẩn bị giao dịch rồi.

Không lâu sau, tiếng bước chân từ phía xa truyền đến, một đoàn xe của các thương đội hay dùng để chở hàng xuất hiện.

Mỗi chiếc xe đều được kéo bởi hai con Tam Giác Tê khỏe mạnh.

Bạch Vũ híp mắt cảnh giác, thần thức lặng yên thẩm thấu không gian.

Đến rồi.

—-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-