Chương 44: Phương Khối Bát Quy, Cửu Hoàn Thiên Côn

Chít chít…

Ánh ban mai phủ đầy thung lũng nhỏ, những loại yêu thú nhỏ và yêu cầm khuấy động không gian.

Bạch Vũ đã tỉnh lại từ giấc ngủ sâu.

Đã mấy tháng trời hắn chưa từng được ngủ lâu đến vậy.

Hắn mơ một giấc mơ kỳ lạ.

Trong mơ hắn trở thành Hoàng Đế chinh phạt khắp nơi, thống nhất Huyền Nguyên Tinh, sau đó hưởng thụ cuộc sống thần tiên với vô số mỹ nhân vây quanh.

Lúc hắn đang thoải mái dục tiên dục tử thì đột nhiên bầu trời đỏ rực, ngước mắt lên tinh không chỉ thấy một màu huyết hồng.

Sau đó không còn gì nữa.

Bạch Vũ sắc mặt cổ quái, giấc mơ kỳ lạ này là gì đây, Hoàng Đế hắn không hứng thú làm, thống nhất Huyền Nguyên Tinh càng là xa vời không thể chạm, chỉ có mỹ nhân vây quanh thì hắn tạm chấp nhận.

Bất quá tinh không đỏ rực đó báo hiệu điều gì nhỉ, tận thế sao?

Không nghĩ ra, hắn đứng dậy vươn vai, cởi bỏ bộ y phục rách nát, sau đó xuống ngâm mình trong dòng nước mát.

Thân thể của hắn bây giờ đã vô cùng cân đối, cơ bắp không phải cuồn cuộn nhưng lại cho cảm giác hoàn hảo.

Nước da tuy không còn ngăm đen nhưng cũng không phải đặc biệt trắng trẻo, khuôn mặt góc cạnh tuấn tú ưa nhìn.

Gần một năm, hắn thay đổi rất nhiều, từ một phàm nhân khuyết thiếu linh hồn, bây giờ đã có chiến lực ngang ngửa tu sĩ Hóa Cảnh đỉnh phong, hơn nửa còn là Dược Sư nhị tinh, ở An Huy trấn này cũng có thể coi là một đại nhân vật.

Dược Sư không phải dễ làm, chức nghiệp này đòi hỏi rất nhiều yếu tố, nên số lượng Dược Sư luôn không đủ cầu, đặc biệt là Dược Sư cấp cao.

Khí Sư và Trận Sư cũng vậy.

Sau khi tắm rửa xong, Bạch Vũ ăn uống qua loa một chút, sau đó dọn dẹp động phủ sạch sẽ, cuối cùng là lấy ra Phương Khối Bát Quy nghiên cứu.

Theo Dược Khí Thư, chỉ cần thông qua linh hồn lạc ấn truyền vào khối bát phương này những lý giải và độ thành thạo khi luyện dược hoặc luyện khí nhị tinh cấp thì sẽ có thể tiến vào không gian bên trong Phương Khối Bát Quy.

Cầm trên tay khối bát phương chỉ như cục đồ chơi Rubik trên Địa Cầu, Bạch Vũ ngắm nghía một hồi.

Sau đó hắn nhắm mắt, điều động linh hồn lực có lạc ấn tri thức và lý giải dược phương của Uẩn Nguyên Đan nhị tinh truyền vào thứ đồ trong tay.

Trong khoảnh khắc linh hồn tiếp xúc vào phương khối, hắn cảm nhận được một liên kết kỳ lạ.

Phương khối lóe sáng một cái sau đó biến mất, kèm theo đó là Bạch Vũ cũng biến mất theo, chỉ còn lại hang động hoang vắng.

Một trận loạn giác qua đi, Bạch Vũ kinh ngạc nhìn quanh không gian hắn đang đứng.

Mặt đất nơi này, hắn không biết có phải mặt đất thật không, chỉ đành gọi nó là mặt đất đi, thì là một màu xám trắng.

Bầu trời, cũng tạm gọi là bầu trời luôn đi, không có mặt trời, trăng sao gì cả, chỉ có một vài vết gợn màu xanh xám giống như được vẻ lên để trang trí.

Kỳ lạ là nơi này lại sáng trưng dù không có bất kỳ vật chiếu sáng nào.

Thần thức hắn tỏa ra phát hiện nơi này chỉ rộng bằng nửa sân bóng đá.

- Vậy thì gọi nó là một gian phòng thì đúng hơn nhỉ?

Ở trung tâm gian phòng, có hai cái thạch đài, một thạch đài trên đó bày rất nhiều chai lọ, có cả dược đỉnh, nhìn qua là biết chỗ đó cho Dược Sư dùng để luyện dược.

Phía đối diện cách một đoạn là một thạch đài khác, phía dưới thạch đài là một bể thổi lửa, bên trên thạch đài chỉ có duy nhất một chiếc búa to.

- Đây hẳn là nơi Hoàn Thiên Thu luyện dược và luyện khí rồi, bất quá luyện khí chỉ có mấy vật dụng đơn giản vậy thôi sao?

Hắn tiến lại hai chiếc thạch đài, bất ngờ Bạch Vũ bước nhanh đến phía sau thạch đài luyện khí.

- Vật này…sao nhìn giống…đúng là nó, nó là trụ cờ mà, sao giờ lại thế này.

Bạch Vũ cầm trên tay một chiếc côn dài chừng hai mét, tuy kích thước nhỏ hơn rất nhiều nhưng hình dáng, màu sắc đều giống hệt trụ cờ mà lần trước Bạch Vũ thấy, nó biến mất cùng phương khối sau khi thu nhỏ, không ngờ lại nằm bên trong này.

Bạch Vũ vội lấy ra Dược Khí Thư, từ trước giờ hắn chỉ xem phần Dược Thư mà thôi, chưa hề đụng đến phần Khí Thư, không phải vì hắn không hứng thú với luyện khí, mà vì hắn biết cho dù có đọc qua thì cũng chỉ để đó, hắn không có thời gian phân tâm tu luyện quá nhiều thứ được.

Sau khi dùng linh hồn lực lật sách một hồi lâu đến mức gần cạn kiệt luôn thì cuối cùng cũng tìm được đến phần thông tin về luyện khí.

Tìm tòi một hồi, cuối cùng hắn cũng đã tìm được thông tin về nó.

- Cửu Hoàn Thiên Côn, một bảo khí đặc biệt.

Chỉ vậy thôi à? Hết rồi sao?

Bạch Vũ lật lật thêm mấy trang sách nhưng cũng không tìm thấy thông tin nào thêm.

- Đậu móa.

Hệt như lần trước giới thiệu Phương Khối Bát Quy, cũng chỉ ghi là bảo vật không gian đặc biệt.

Rất may mắn trong tri thức về luyện dược ở sau lão Hoàn Thiên Thu vì lý luận nên đã thêm vào một ghi chú có liên quan đến không gian bên trong Phương Khối Bát Quy nên Bạch Vũ mới biết được.

Bây giờ thì lại nữa rồi.

Bạch Vũ đang muốn có một kiện vũ khí để sử dụng, Cửu Hoàn Thiên Côn này là bảo khí đặc biệt hẳn sẽ dùng được.

Tạm gác lại việc tìm hiểu thông tin của nó, Bạch Vũ tiếp tục nghiên cứu Phương Khối Bát Quy.

Linh hồn hắn giờ đây đang kết nối với không gian này, chính thức trở thành chủ nhân của phương khối.

Chỉ cần động ý niệm, tất cả tin tức, sự vật, sự việc trong này hắn đều nắm rõ.

- Tỷ lệ thời gian trong này so với bên ngoài hiện tại là 3:1, có nghĩa là ở trong này ba ngày thì bên ngoài chỉ mới trôi qua một ngày.

Bất quá với linh hồn Dược Sư nhị tinh cấp hiện tại thì ta chỉ ở trong này tối đa được sáu ngày sẽ bị truyền tống trở ra, hai ngày sau mới lại tiếp tục có thể vào bên trong.

Càng về sau sẽ càng tăng lên thời gian ở lại bên trong này.

Quả là một thiết lập đặc biệt của người đặc biệt như Hoàn Thiên Thu.

Nếu muốn có thể tự do tùy chỉnh thời gian thì phải đạt đến thất tinh ở lĩnh vực luyện khí, bởi lẽ lúc Hoàn Thiên Thu sáng tạo ra Phương Khối Bát Quy thì đã là Khí Sư thất tinh.

- Haizz, không biết đến khi nào, ta hiện tại còn chưa có chút kiến thức gì về luyện khí.

Không gian này quả nhiên thần diệu, bất quá nơi này không thể tăng lên tu vi vì không có Nguyên khí, chỉ có thể tu luyện linh hồn lực mà thôi.

Hắn tận dụng ngay, dược vật, dược liệu liên tục xuất ra, lại bắt đầu luyện dược.

Vài ngày sau, thân ảnh Bạch Vũ xuất hiện ở An Huy trấn, hai mắt hắn đầy tơ máu do sử dụng linh hồn lực quá độ bên trong Phương Khối Bát Quy.

Bên trong trụ sở mới của Ảnh Lệ hội, Phong Lực đang hướng Bạch Vũ báo cáo.

- Các công việc khác cơ bản đều hoàn tất, chỉ có điều liên quan đến mảng kinh doanh ngầm kia ta lăn lộn mấy ngày nay không có kết quả.

Bọn người đó vô cùng kín miệng.

Bạch Vũ suy tư, sau đó nói.

- Không vội, việc này vốn dĩ không phải việc không thể công khai, bọn chúng kín miệng là điều hiển nhiên, cứ tiếp tục nhưng đừng làm quá, nếu có gì mới thì báo cho ta, ta sẽ đích thân đi gặp.

- Vâng, thủ lĩnh.

Sau đó Bạch Vũ rời đi, hắn tìm đến một khu kiến trúc thuộc hàng to lớn nhất của An Huy trấn.

Đây là một tòa tháp kim sắc năm tầng, kiểu dáng kiến trúc này hầu như người trên Huyền Nguyên Tinh đều được thấy qua trong sách khi vừa mới bắt đầu học tập tri thức.

Luyện Kim Công Hội.

Một siêu cấp thế lực, tổ chức có mặt gần như mọi nơi trên Huyền Nguyên Tinh này, phân hội của họ phân bố vô cùng chi tiết, từ Đế Đô của các đế quốc, đến Quận Thành và các trấn lớn.

Luyện Kim Công Hội là nơi tập hợp của Dược Sư, Khí Sư và Trận Sư - ba chức nghiệp cao quý bậc nhất.

Luyện Kim Công Hội có nhiệm vụ khảo tra, thẩm định, bảo hộ có mức độ với những người thuộc tổ chức của họ.

Dược Sư, Khí Sư hay Trận Sư muốn được bảo hộ thì phải đến thi chứng nhận.

Hôm nay Bạch Vũ chính là đến để chứng nhận Dược Sư, bước hành động tiếp theo hắn cần một thân phận tốt hơn dong binh để tiện làm việc.

Bước vào đại sảnh, Bạch Vũ nhìn thấy một số người ra vào, trên khuôn mặt ai cũng mang theo căng thẳng, một số ít lại nở nụ cười tự tin.

Hẳn là những người này cũng đến thi chứng nhận như hắn.

- Tiểu tử, ngươi đến đây làm gì?

Một đại hán râu rậm mặc y phục xám tro nhìn thấy Bạch Vũ bước vào liền chặn lại hỏi.

Bởi vì Bạch Vũ dù thân thể phát triển cao lớn nhưng khuôn mặt vẫn không giấu được vẻ non trẻ.

Mà cả ba chức nghiệp Luyện Kim Công Hội bảo trợ đều có độ khó cao, An Huy trấn cũng chỉ là một nơi nhỏ xíu trong Thiên Lan Quận thì rất khó tìm ra người trẻ tuổi am hiểu.

Ở độ tuổi này muốn thi chứng nhận đa phần đều là các thiếu gia, tiểu thư hay nhân tài của các thế lực có tiếng trong vùng, mà đã vậy chắc chắn sẽ có người đi theo chứ không như hắn chỉ đi một mình nên bị chặn hỏi.

Bạch Vũ cũng không có biểu hiện gì dù bị những người xung quanh chú ý.

- Ta đến để thi chứng nhận Dược Sư.

Mặc dù đại hán cũng đoán ra nhưng trên mặt vẫn có chút không tin tưởng, hắn nhìn lấy Bạch Vũ vài lần, sau đó cũng không làm khó mà cất giọng.

- Đi đến bên kia, theo hành lang bên trái đến khu vực khảo cứu, nơi đó có bàn đăng ký, ghi danh và chờ đợi đến lượt.

Nói xong liền xoay người bỏ đi.

Bạch Vũ bĩu môi, móa nó ta là người xuyên không mang hào quang nhân vật chính đấy nhé, cứ khinh thường đi, sau này cho ngươi lóe mắt.

Trong ánh nhìn của mọi người xung quanh, Bạch Vũ chỉnh lại áo choàng tiếp tục theo hướng đã chỉ đi đến.

Khu vực này ít người hơn bên ngoài đại sảnh, chỉ có năm người chia làm ba nhóm đứng đợi.

Một ông lão đứng riêng, một trung niên nam tử đừng cùng một nữ tử khoảng tầm hai mươi.

Một nữ nhân tầm ba mươi có chút sắc đẹp đứng cùng một nam tử có khuôn mặt khá giống nàng khoảng hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, hai người này hẳn là chị em.

Bạch Vũ đi đến cũng không làm họ chú ý, chỉ liếc nhìn một chút sau đó lại lẳng lặng chờ đợi.

Hắn tiến lại bàn ghi danh kế bên, ở đây có một nữ nhân đang ngồi.

- Ta đến ghi danh thi chứng nhận Dược Sư.

- Tên, tuổi, cấp độ Dược Sư muốn chứng nhận.

Nữ tử ngẩng đầu lên nhìn hắn, không chút nghĩ ngợi liền nói.

- Tiểu Hắc, mười bảy tuổi, muốn chứng nhận Dược Sư nhất tinh.

- Nhất tinh, được rồi, nộp mười Hắc Tinh Kim làm lệ phí.

Bạch Vũ bất ngờ, không nghĩ lại còn phải đóng phí và đắt như vậy.

Như hiểu được suy nghĩ của hắn, nữ tử giải thích.

- Ngươi cho rằng rất đắt.

Bạch Vũ nhíu mày gật đầu.

- Hừ, ở đây chỉ là phân nhánh cấp trấn nên thu phí như vậy đã là rất rẻ, ngươi hiểu được ý nghĩa của Dược Sư được Luyện Kim Công Hội chứng nhận và bảo hộ sao.

Nó tương đương ngươi đã gia nhập một siêu cấp thế lực khổng lồ nhất trên Huyền Nguyên Tinh rồi đấy, thân phận của ngươi sẽ cao hơn rất nhiều so với Dược Sư bình thường.

Vả lại sau này khi luyện chế ra thành phẩm có thể đến Luyện Kim Công Hội bán lại hoặc đổi lấy các vật phẩm cần thiết, như thế nào, có còn cảm thấy đắt không?

Bạch Vũ cuối cùng cũng hiểu rõ, hắn cười cười gật đầu tỏ ý đã không còn vấn đề, lấy ra mười Hắc Tinh Kim đặt lên bàn sau đó lui về phía sau.

Tên thanh niên đi cùng nữ nhân kia vẻ mặt hài hước nhìn Bạch Vũ như đồ nhà quê mới lên thị trấn.

- Này tiểu tử, không hiểu biết gì mà cũng dám đến đây thi chứng nhận sao, ngươi học luyện dược được mấy hôm rồi thế, haha.

Cốp.

Vừa cười xong hắn liền bị nữ nhân đứng kế bên gõ vào đầu một cái, nàng ta chỉ hướng Bạch Vũ gật đầu một cái tỏ ý xin lỗi nhưng cũng không nói gì.

Thanh niên khó chịu nhưng cũng không tiếp tục, hắn nhìn Bạch Vũ bất mãn.

Bạch Vũ chấm hỏi đầy đầu, cái loại ngu ngốc tự làm tự chịu này lại quay ra có thành kiến với hắn, điên rồi sao.

Xoạt.

Đúng lúc này, chiếc rèm cửa chắn ngang hành lang mở ra.

Một thiếu nữ chỉ ngang tuổi Bạch Vũ đi ra, vẻ mặt vui vẻ hướng lão giả đứng gần đó nhất cười nói.

- Gia gia, ta đã nói là làm được mà, quá dễ, nhìn này, ta giờ là Dược Sư nhất tinh nhé.

Vừa nói nàng vừa hướng gia gia giơ lên tấm huy hiệu hình tròn, bên trên có hình một chiếc dược đỉnh và một ngôi sao vàng kim kế bên.

Bạch Vũ có tìm hiểu qua.

Các chức nghiệp được chứng nhận từ Luyện Kim Công Hội sẽ có huy hiệu với tiêu ký tương ứng kèm theo số sao từ một đến chín.

Dược Sư sẽ là huy hiệu có hình dược đỉnh, Khí Sư sẽ có hình một cây búa rèn và Trận Sư thì có hình một cây bút.

Màu sắc của các ngôi sao cũng chia thành ba màu: Bạch, Lam, Kim tương ứng với hạ cấp, trung cấp, cao cấp.

Nhìn vào huy hiệu của thiếu nữ, Bạch Vũ biết được nàng ta là một Dược Sư nhất tinh cao cấp.

- Ha hả, tốt rồi, chúng ta trở về thôi.

Trên mặt ông lão đi cùng thiếu nữ hiện lên ý cười, sau đó cùng nàng rời đi.

Thiếu nữ đi ngang qua Bạch Vũ liền liếc nhìn hắn, hiển nhiên hắn tuổi tác tương đương nàng nên làm nàng chú ý.

Bạch Vũ không thấy có gì thú vị bởi hắn đã là Dược Sư nhị tinh nhưng khi nghe được âm thanh của mấy người kèm vẻ mặt của họ thì hắn lại có ý nghĩ khác.

- Chưa đủ mười tám tuổi liền là Dược Sư nhất tinh cao cấp, đệ tự nhìn lại mình đi nhé.

- Hừ, nàng ta hẳn đến từ đại thế lực nào đó đi ngang qua An Huy trấn sẵn tiện ghé vào mà thôi, ta sao so được chứ.

- Phụ thân, bọn họ là ai thế, thiếu nữ đó thiên phú tốt như vậy vì sao trước giờ chúng ta chưa nghe thấy.

- Bọn họ hẳn không ở đây, có lẽ giống như tên kia nói bọn họ chỉ đi ngang qua nơi này mà thôi.

Bạch Vũ:...ôi trời, nói vậy ta chẳng phải còn kinh khủng hơn sao, thiên tài.

—-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-