Bên cạnh huyết trì, Bạch Vũ vẫn đang tập trung ngưng luyện Nguyên lực.
Hổ Hầu đã bắt đầu tiến vào hang động để truy giết.
Graa grá aaaa…
Rắc rắc ực…
Tiếng kêu bất lực im bặt thay vào đó là tiếng nhắm nuốt rợn người.
Lan Diệp và Lãng Thu đứng chắn trước thông đạo cách người Bạch Vũ một khoảng xa, cả hai người không biết Bạch Vũ đang làm gì nhưng lúc này chỉ có thể câu kéo thời gian cho hắn.
Một bóng đen kéo dài từ cuối thông đạo, sau đó, thân ảnh của Hổ Hầu xuất hiện, hắn cao lớn, diện mạo hung ác hơn trước rất nhiều, có thể thấy hấp thu máu thịt đã làm Huyết lực của hắn gia tăng đáng kể.
Hiện tại hắn đã tương đương Hoá Cảnh sơ giai, chỉ như khôi phục lại tu vi khi dùng Nguyên lực, nhưng với tốc độ tăng tiến này, nếu vẫn tiếp tục thôn phệ máu thịt sẽ chẳng mấy chốc trở thành Huyền Cảnh.
Lãng Thu liếc mắt nhìn Lan Diệp sau đó lao ra, nàng muốn là người hi sinh đầu tiên câu kéo thời gian.
Nhưng không ngờ lúc này Hổ Hầu đột nhiên thay đổi ánh mắt, lấy tốc độ cao lao thẳng về phía hai người, trên đường đi tung ra một đạo kiếm quang xuyên thẳng vào bụng găm cả người Lãng Thu lên tường.
Ặc.
Lãng Thu ho ra một đống máu sau đó ngất đi.
Lan Diệp bị Hổ Hầu chụp lấy cổ ném mạnh về phía Bạch Vũ, từ trên người Bạch Vũ hắn đã phát hiện điều bất thường.
Lan Diệp như lưu tinh bị ném đi, mắt thấy sắp đụng vào người ngồi tĩnh toạ kia thì một thân ảnh xuất hiện đỡ lấy nàng lăn mấy vòng.
Trước khi lăn xuống, một thứ như viên ngọc phát sáng liền được lặng lẽ ném về phía Hổ Hầu đang nhanh chóng tiến lại.
ĐÙNG ẦM ẦM ẦM
Một tiếng nổ to cùng với đất đá trên hang động sập xuống chôn vùi lấy cơ thể của Hổ Hầu.
Thân ảnh kia chính là Bạch Vũ, hắn đã thành công phá bỏ cấm hồn nhờ vào linh hồn biến dị của mình.
Không ngờ lần dung hợp bất đắc dĩ này khiến hắn đạt đến Sĩ Cảnh viên mãn max cấp, chỉ cần hắn muốn liền có thể đột phá Kỳ Cảnh, nhưng hắn không thể.
Bởi vì hắn tu luyện công pháp Diễn Thế Sinh Tâm Kinh, mỗi lần đột phá đại cảnh giới phải trải qua viễn mộng.
Đây là lần đầu tiên, Bạch Vũ không dám đặt cược, ai biết viễn mộng sẽ thế nào và trong bao lâu cơ chứ, bên ngoài còn đang có một ác quỷ chờ đợi nên hắn quyết đoán tỉnh lại, liền nhìn thấy Lan Diệp bay tới nên đón đỡ.
Trong tay xuất ra ngọc phù công kích Hoá Cảnh viên mãn lặng lẽ kích hoạt ném đi.
Thần thức mở ra, thấy được Lãng Thu đang nằm bất động phía xa.
Hắn thành công nổ tung Hổ Hầu, không biết thế nào rồi.
Thình Thịch.
Một tiếng như trái tim đập phát ra, không, không phải phát ra nhưng mà Bạch Vũ lại có thể cảm nhận được như là có thể dùng tai để nghe vậy.
Hắn còn chưa kịp vui mừng liền bất an, chỉ nhìn thấy từ đống đất đá đang chôn vùi Hổ Hầu giữa chủ động to lớn lúc này đang có những thứ gì đó lúc nhúc tụ tập.
Bạch Vũ ánh mắt co rút, chỗ này Ma Pháp Đăng treo tường đã bị phá huỷ, chỉ còn một vài cái le lói phía xa nhưng thị lực hắn vốn rất tốt, có thể nhìn ra đó là huyết nhục của Hổ Hầu đang tụ tập lại thành một đống lúc nhúc trên đống đất đá phía dưới.
- Không thể nào, tên này thật sự là quỷ bất tử sao.
Bạch Vũ kinh hồn lẩm bẩm, thứ như quỷ đói có thể tái sinh này kiếp trước chỉ thấy trong phim nay hắn lại được tận mắt nhìn thấy.
Bạch Vũ không có thời gian suy nghĩ, lao đến tính tung một đòn Bát Hoang Quyền vào đống thịt lúc nhúc đó.
Ầm.
Nhưng người văng ra xa lại là hắn.
- Không xong, lực lượng của huyết trì đang bảo vệ hắn.
Thì ra phía sau lưng Bạch Vũ, từng luồng khí lưu đỏ thẫm đang bắt đầu vờn quanh tạo thành một chiếc kén bảo vệ cho nhục thân đang tái sinh của Hổ Hầu.
Bạch Vũ liếc mắt nhìn thấy một thứ, hắn triển khai Du Ảnh Bộ đến cực hạn, ôm ngang người Lan Diệp chạy bắn đi, nhặt thứ kia dưới đất lên, nhanh chóng hướng về phía Lãng Thu cắp lấy nàng nàng lao thẳng ra khỏi chỗ này.
- Tiểu Hắc, ngươi thật sự thành công.
Tình huống bên trong động diễn ra quá nhanh, Lan Diệp lúc này mới định thần, vui mừng hỏi Bạch Vũ, nhưng thấy hắn sắc mặt nàng cũng nhớ ra bây giờ còn chưa có thể an toàn.
- Lan Diệp, cô có thủ đoạn nào có thể giúp ta thâm nhập vào linh hồn cô không?
Bạch Vũ bất ngờ nói một câu, tu sĩ thâm nhập linh hồn người khác là chuyện vô cùng nhạy cảm, bởi linh hồn là thứ quan trọng nhất đối với một sinh vật sống.
Không ai muốn bị người khác thâm nhập vào linh hồn.
Nhưng lúc này Lan Diệp không nghỉ ngợi liền đáp.
- Ta có, gia tộc ta là gia tộc Trận Sư, tu luyện linh hồn lực, thủ đoạn thâm nhập linh hồn ta có học qua, ta chỉ ngươi.
Bạch Vũ nhìn sâu lấy nàng, không nghĩ cô nàng này không do dự liền đáp ứng.
Bạch Vũ cảm giác bất an sau khi tên Hổ Hầu kia bắt đầu tái sinh, lúc nãy hắn liếc mắt nhìn thấy một phần chân trái của tên kia bị văng ra, hắn liền nhặt nó theo kéo dài thời gian khôi phục của Hổ Hầu cũng như kéo tên ác quỷ đó ra xa khỏi huyết hồ.
Nếu đánh nhau ở đó, cho dù có đánh tên kia tan xác thì hắn cũng sẽ lại tái sinh, tốt nhất là đi càng xa càng tốt.
Nhưng tên đó là Hoá Cảnh sơ giai, hắn lúc này cho dù đã có thể sử dụng Nguyên lực nhưng có tung hết thủ đoạn cũng chưa chắc đánh lại.
Bởi vậy hắn cần có người kéo dài thời gian, Lãng Thu không được, bây giờ chỉ còn Lan Diệp, nếu nàng ta khôi phục cũng là Hoá Cảnh sơ giai, dù không giết được tên kia nhưng cũng có thể cho hắn thời gian đột phá Kỳ Cảnh, tin chắc lúc đó chiến lực của hắn kết hợp cùng Lan Diệp sẽ có thể thoát khốn.
Bất quá điều kiện này chỉ thực hiện được khi Lan Diệp biết thủ pháp và chịu cho Bạch Vũ thâm nhập linh hồn giúp nàng phá bỏ cấm hồn.
- Đa tạ.
- Ngốc tử, ta vì tình thế thôi.
Lan Diệp cười mỉm, nàng lúc này xinh đẹp như hoa mùa xuân giữa một vùng băng tuyết lạnh lẽo.
Không có thời gian, Bạch Vũ một quyền nghiền nát chân trái Hổ Hầu thành mảnh vụn sau đó ném đi tứ phía.
Hắn kéo theo hai nữ nhân chạy thẳng về phía khác.
Lan Diệp bắt đầu truyền pháp quyết và thủ ấn cho Bạch Vũ, sau đó nàng cắn đầu ngón tay trích lấy một giọt máu xoa lên hai tay, kết ấn ra hiệu Bạch Vũ làm theo.
Hoàn thành thủ ấn, cả hai dơ tay áp vào nhau, giây phút đó Bạch Vũ thấy được môi hồng của Lan Diệp mấp mấy, hắn đọc ra được.
- Tâm tư của tỷ, ngươi là người duy nhất được thấy.
Liền ngay sau đó một trận cuồng quay, khi định thần lại, Bạch Vũ đã có cảm giác như mình lạc vào một không gian khác.
“Cảm giác này, sao quen thuộc quá”.
Bạch Vũ sực tỉnh, đây chẳng phải giống như lúc hắn vừa bắt đầu tu luyện và lúc đột phá Sĩ Cảnh sao, chính là nhìn thấy chính mình bằng một góc nhìn khác.
Lúc này cũng tương tự, Bạch Vũ đang đóng vai Lan Diệp nhìn vào chính Lan Diệp.
Hắn gạt bỏ tư tâm, bây giờ chuyện gấp rút là phải giải bỏ cấm hồn cho Lan Diệp.
Xung quanh không gian thần bí lúc này có một vách màng mỏng màu đỏ như chia cắt không gian này ra làm đôi.
Bạch Vũ có kinh nghiệm trước đó liền vận chuyển Nguyên lực, hắn khống chế cẩn thận công kích vào lớp màng từ bên ngoài để không ảnh hưởng đến linh hồn phía trong của Lan Diệp.
Tấm màng mỏng có thể đối chọi với Nguyên lực Hoá Cảnh từ bên trong nhưng lại không chịu nổi một đòn tuỳ ý của Sĩ Cảnh từ bên ngoài, tan biến.
Sau đó Bạch Vũ liền nhìn thấy những thứ mà gần đây Lan Diệp quan tâm nhất, không ngờ mọi thứ đều có dính đến hắn.
Bạch Vũ mở mắt, Lan Diệp cũng mở mắt.
Hai người đối mặt, không ai nói gì, bỗng nhiên Bạch Vũ đứng dậy, Lan Diệp liền sau đó cũng bật người đứng lên.
- Hắn sắp khôi phục rồi, cho ta thời gian càng lâu càng tốt, nàng làm được chứ.
- Nè, ngươi nói chuyện cứ như ta là Sĩ Cảnh viên mãn, còn ngươi mới là Hoá Cảnh sơ giai vậy đó, yên tâm, ta sẽ xử lý hắn luôn.
Nàng nói vậy nhưng thật ra nàng cũng hiểu được tên kia là quái vật, cho dù nàng đã có lại tu vi nhưng muốn thắng được thì hầu như không thể.
- Tốt, cẩn thận.
Bạch Vũ hít sâu một hơi tĩnh tọa, cả người hắn liền phát ra khí thế bắt đầu đột phá.
Ầm ầm ầm.
Sâu trong linh hồn hắn lúc này như có vô số vụ nổ.
Cảnh tượng như trong phim khoa học viễn tưởng.
Viễn mộng bắt đầu.
Lan Diệp nhìn thấy Bạch Vũ tĩnh tọa liền kéo Lãng Thu sang một bên giấu đi, sau đó nàng đi ra khỏi vực nhỏ, nàng muốn kéo chiến trường của mình ra xa khỏi đây tránh ảnh hưởng hai người kia.
Trong tay liễu kiếm xuất hiện, một loạt quyển trục cũng theo đó xuất ra.
Cường lực trận pháp, Hộ thể trận pháp kích hoạt.
Lan Diệp ngưng thần, một lát sau, thân ảnh tên ác quỷ kia xuất hiện.
Tiếng cười ghê rợn truyền ra, hai thân ảnh bắt đầu lao vào chém giết.
- Viễn mộng của ta đây sao? Sao lại giống như vũ trụ chi chiến thế này?
Bạch Vũ lại vào không gian thần bí trong linh hồn mình mà hắn đã vào hai lần trước, nhưng lần này lại khác, hắn không còn là quan sát mình dưới góc nhìn thứ ba, mà đã trở lại thành góc nhìn thứ nhất, có thể nói, hắn giờ đây sẽ tự thân trải nghiệm.
Bùm Ầm Rầm…
Nếu như trước đây, không gian thần bí này dù có vô số vẫn thạch lưu chuyển nhưng lại không có gì hỗn loạn, nhưng hiện tại vô số vẫn thạch va chạm vào nhau tạo ra những vụ nổ liên miên không dứt, Bạch Vũ như thực thể vô định trôi khắp không gian và không hề bị ảnh hưởng bởi những vụ nổ này, nhưng hắn biết thật ra hắn đang gặp nguy hiểm khôn cùng nếu không kịp thời thoát ra khỏi nơi này.
Bạch Vũ không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, bên trong không gian này dường như không tồn tại khái niệm thời gian, bất quá trong đầu hắn nhẩm đếm, thời gian có lẽ đã qua hơn bảy năm.
Hắn vẫn trôi vô định, vẫn chỉ có thể nhìn thấy từng vụ va chạm tạo thành vụ nổ, khói bụi tan đi rồi lại bằng sức nóng do ma sát với nhau kết hợp thành một vẫn thạch lớn hơn lặp đi lặp lại.
Dần dần các vẫn thạch từ kích thước nhỏ nay đã biến thành một khối khổng lồ không thể phán đoán kích thước bằng mắt thường, những vụ nổ va chạm do chúng mang đến cũng lớn hơn gấp nhiều lần, tưởng chừng diệt thế.
Bên trong Huyết Nguyền Giới.
Ặc.
Lan Diệp vừa bị một đòn đá chân thẳng vào bụng văng xa đụng gãy mấy thân cây.
Nàng chống kiếm đỡ thân thể đầy máu tươi đứng dậy, đã gần hai giờ chiến đấu với quái vật này, nàng đã gần kiệt sức rồi, bây giờ chỉ có thể dùng bảo vật và quyển trục trận pháp kéo dài thời gian.
Cảm ứng được khí tức của Bạch Vũ, hắn vẫn ngồi im bất động, quanh người Nguyên khí nhu tĩnh vờn quanh, nàng cắn răng tiếp tục lao đến.
Hổ Hầu lúc này vừa tái sinh một bên bụng bị Lan Diệp chém đứt, nếu là lúc trước chắc chắn đã có thể xử lý con mồi chết tiệt này nhanh chóng.
Nhưng từ lúc bị Bạch Vũ đánh bom, hắn tái sinh lại đã bị giảm đi Huyết lực, mặc dù có huyết trì gia cố nhưng cũng chỉ miễn cưỡng là Hoá Cảnh sơ giai.
Grừ khặc.
Hai tay Hổ Hầu lại biến thành Huyết đao lao tới tấn công Lan Diệp.
Nàng nghiêng người mở ra quyển trục vòng phòng hộ cuối cùng.
Bành.
Xoẹt.
Vòng phòng hộ bị công kích liền ảm đạm, Lan Diệp lợi dụng lúc này một kiếm quét ngang chân Hổ Hầu.
Grú.
Hổ Hầu sau khi tái sinh như đã không còn là con người, hoàn toàn là một đầu dã thú từ địa ngục, không nói tiếng người, chỉ có rống rú ghê rợn.
Hắn nhấc chân dẫm chặt thanh kiếm của Lan Diệp, một ánh đao huyết sắc chém thẳng về phía nàng.
- Bạo.
Bùm.
Cả hai thân ảnh văng xa, Lan Diệp bị đá chỏm đâm thủng bắp chân và hai bên vai, cả người rách nát không thể tả.
Hổ Hầu cũng không khá hơn, đôi chân dập nát, từ bụng dưới đến trên ngực máu tanh tuôn ra.
Rú khặc khẹt.
Khí tức điên loạn lại một lần nữa bắn ra, cơ thể hắn dần tái sinh nhưng lần này đã chậm chạp hơn nhiều, hiển nhiên tiêu hao năng lượng là vô cùng lớn làm khả năng tái sinh không còn nhanh như ban đầu.
Có thể thấy Lan Diệp đã cố gắng đến mức nào đến tận bây giờ, nàng đã hoàn toàn kiệt sức, chỉ có thể chờ tên ác quỷ kia tái sinh và tiến đến nhắm nuốt.
Ánh mắt nàng hiện lên vẻ không cam tâm quay đầu nhìn về phía Bạch Vũ.
Không gian thần bí bên trong linh hồn Bạch Vũ.
Ầm ầm ầm.
Chứng kiến vô vàng những vụ nổ tung rồi lại tái hợp rồi sau đó lại nổ tung như một vòng lặp vô tận.
Hai mắt Bạch Vũ lúc này đã phát ra tinh quang, miệng lẩm bẩm không ngừng.
Hắn đã mường tượng ra khung cảnh này, không gian này hẳn là vũ trụ sơ khai, vẫn thạch liên tục nổ tung tạo ra năng lượng, năng lượng lại tiếp tục kết hợp khói bụi thành vẫn thạch và lại tiếp tục nổ tung.
Bản chất của vũ trụ hay nói đúng hơn bản chất của không gian này là gì?
Có phải là từ vật chất biến thành không vật chất rồi lại nhờ không vật chất tạo thành vật chất.
Như vậy, bản chất thật sự của vũ trụ chính là vòng lặp vô hạn của không-vật chất, nổ tung-tái lập, huỷ diệt-tái sinh, tử-sinh, chết và sống.
Bạch Vũ mở mắt, quanh người hắn Nguyên khí từ vờn quanh nhàn nhã lúc này hỗn loạn cực độ, như một cơn bão quét qua tất cả thu về thể nội hắn.
Ầm.
Diễn Thế Sinh Tâm Kinh vận chuyển, linh hồn mở rộng, Nguyên lực biến chất.
Hắn đã đột phá, không phải Kỳ Cảnh sơ giai bình thường, mà là Kỳ Cảnh sơ giai max cấp, nếu giờ tiếp tục tu luyện, hắn chỉ cần hai đến ba ngày là có thể tiếp tục đột phá, nhưng giờ không phải lúc.
Thần thức Bạch Vũ quét ngang, Du Ảnh Bộ triển khai, cả người như yêu xà nhanh chóng biến mất.
Lúc này Hổ Hầu đã tái sinh hoàn chỉnh, chân dậm một cái lao thẳng về phía Lan Diệp bất tỉnh.
Rầm.
Một cú đá như trời giáng vào giữa mặt làm hắn gãy gập cổ ra phía sau vô cùng quái dị, cả người văng ngược về hướng vừa lao tới.
Bạch Vũ thu chân, ôm lấy thân thể Lan Diệp lùi ra xa, lấy dược thuỷ đổ lên các vết thương của nàng, lòng trầm trọng hơn bao giờ hết.
Nữ tử này vì kéo dài thời gian cho hắn đã phải chiến đấu đến mức này.
Đây là lần đầu tiên hắn có cảm giác khác lạ với nữ giới ở thế giới này.
Hồ Hồng Ảnh hay Khách Đạt Lệ đều là sự cố, họ chưa từng biết nhau trước khi phát sinh quan hệ, những nữ nhân khác thì chỉ có một chút nhận biết, còn nàng trước mắt này thì lại khác, Bạch Vũ không biết phải xử lý thế nào, hắn tạm gác lại, lúc này phải tập trung tiêu diệt tên ác quỷ kia.
Ré Grét rét…
Chiếc cổ gãy gập của Hổ Hầu từ từ xoay ngược lại, cảnh tượng vô cùng kinh dị, bất quá quái vật hung hăng đã cảnh giác hơn.
Trên người thân ảnh vừa xuất hiện tỏa ra khí tức khiến nó e ngại.
- Đột…phá…ngươi…tìm….ra…cách…phá…vỡ…Huyết…Nguyền…Giới.
Quái vật Hổ Hầu đột nhiên mở miệng, giọng nói đứt quãng khó nghe.
Sau đó hắn quay đầu hướng thẳng hang động trên sườn núi lao nhanh.
Bạch Vũ đương nhiên không thể để cho quái vật này rời đi được, hắn biết Hổ Hầu muốn tiếp cận Huyết trì.
Mộc Diệp Lao Lung.
Ầm ầm ầm…
Vì đang ở trong rừng núi và đã đột phá, Pháp kỹ Mộc hệ Bạch Vũ thi triển vô cùng dễ dàng, từng nhánh cây trồi lên với ý đồ tóm lấy Hổ Hầu.
Nhưng tốc độ của Hổ Hầu rất nhanh, tránh né qua lại, đến cuối cùng bị hai nhánh cây kẹp lấy một chân quyết đoán dùng huyết đao trên tay chặt ngang hi sinh nó để trốn đi.
Bạch Vũ cũng không ỷ vào Mộc Diệp Lao Lung có thể bắt được Hổ Hầu, hắn mở ra Du Ảnh Bộ, một đường đuổi theo, hai tay bạo tạc, Hỏa Nguyên lực ngưng tụ, Bát Hoang Quyền bất cứ lúc nào cũng có thể tung ra.
—-
Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.
Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.
Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:
- Momo: 078 879 3521
- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU
Cảm ơn rất nhiều.
—-------------------------------------
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!
Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.
Trân trọng cảm ơn.
-Hắc Vũ-