Chương 29: Tu luyện Hoành Thiên Cước, trở lại

Cầm trên tay quyển sách không tên, Bạch Vũ lặng yên một hồi.

Death Note? Tịch Tà Kiếm Phổ hay là Thiên Thư gì gì đó trong các tiểu thuyết sao?

Không ngờ chỉ đi tiếp nhận nhiệm vụ Bạch cấp bình thường nhất, tưởng chừng không có gì đặc biệt lại vẫn xảy ra điều đặc biệt, hào quang nhân vật chính bắt đầu tỏa sáng rồi sao?

Quyển sách không có vấn đề gì nhưng cũng không có thời gian xem nội dung bên trong hắn liền cất vào giới chỉ.

Đã hoàn thành nhiệm vụ trước thời hạn, mau chóng đi làm nhiệm vụ tiếp theo thôi.

Nhiệm vụ theo dõi, hắn đi đến khu dân cư lụp xụp phía Tây cách đình viện này một đoạn.

Trước hết cần phải có thông tin, hắn đi loanh quanh, gặp những gia đình ở đó để hỏi thăm, Bạch Vũ cẩn thận, chỉ hỏi một vài nhà cách xa nhau, tránh kinh động nghi phạm.

Sau đó hắn lặng lẽ nấp vào một góc khuất, ngồi quan sát.

Chỉ vừa mới ngồi được một lúc, Bạch Vũ liền bị thu hút bởi một con vật nhỏ, có bộ lông ba màu, đôi tai dài nhọn như linh miêu đang chậm rãi đi từ một con hẻm ra, kế bên nó còn có một con mèo trắng xinh đẹp.

- Đ-đó chẳng phải là Tam Sắc Miêu của Phùng gia mất tích sao? Đậu móa, thì ra con thú nhỏ này đang đi tìm mèo cái.

Bạch Vũ không khỏi ngớ người khi thấy con yêu thú, hắn nhớ rõ nó qua Lưu Ảnh Cầu nhìn thấy ở Bạch Điệp hội sở, không ngờ yêu thú lại đi tìm thú nuôi thuần chủng khác giới để tán tỉnh, ngươi cũng phải có giá của yêu thú một chút đi chứ con sắc miêu kia.

Tạm gác nhiệm vụ theo dõi sang một bên, Bạch Vũ ra khỏi chỗ nấp, lại gần hai con thú.

Hắn lấy ra một chiếc áo choàng, vận dụng Du Ảnh Bộ lao nhanh đến chụp con Tam Sắc Miêu.

MEO.

Bất ngờ bị tập kích, con yêu thú giương vuốt vùng vẫy, dù nó là yêu thú cấp thấp nhất nhưng móng vuốt lại sắc bén vô cùng, chiếc áo choàng rách bươm.

Bạch Vũ hai tay ôm nó vào ngực, hắn bị cào cho mấy nhát cuối cùng mới nắm chặt tứ chi của nó.

Hắn thở dài, không ngờ có một ngày lại phải đi tìm thú cưng cho người khác.

Bạch Điệp đoàn hội sở.

Bạch Vũ tiến vào trong ánh mắt quái dị của các thành viên đang có mặt, cả đoàn trưởng Lãng Thu đang đứng trước bàn lễ tân cũng vậy.

Bởi vì y phục hắn rách rưới, trên mặt, trên cổ, trên ngực đều có vết cào, phía sau thì mang một cái túi đen đang không ngừng nhúc nhích như có hàng chục nghìn con giun bên trong.

Bạch Vũ cố tỏ ra vẻ bình tĩnh bước đi nhưng trong lòng lại dậy sóng.

“Nhiệm vụ chết tiệt, Tam Sắc Miêu chết tiệt”.

Lại gần bàn lễ tân, mặc kệ ánh mắt của Lãng Thu, Bạch Vũ chào nàng một tiếng sau đó quay sang cô nàng lễ tân, lấy ra tờ giấy xác nhận hoàn thành nhiệm vụ dọn dẹp.

- Ta đến trả nhiệm vụ.

Thiếu nữ nhanh chóng lấy sổ ra ghi chép, Bạch Vũ chỉ tay vào phân bảng Bạch cấp nhiệm vụ nói.

- Hiện tại ta tiếp nhận nhiệm vụ kia được chứ?

- Đương nhiên là được, mỗi người tối đa chỉ được nhận hai nhiệm vụ đơn lẻ cùng một lúc, ngươi đã nhận hai trước đó nhưng giờ đã trả một, hiện tại có thể nhận thêm một nhiệm vụ Bạch cấp nữa.

- Tốt.

Hắn tiến lại phân bảng nhiệm vụ, xé tờ giấy đó xuống, đi lại trước mặt thiếu nữ lễ tân, nói một câu khiến toàn bộ người có mặt ở đây ngơ ngác.

- Ta trả nhiệm vụ này.

Sau đó vứt cái túi đen đang vác sau lưng lên bàn, mở ra, đại sảnh ầm ỉ.

- Đệt, nhiệm vụ này cũng có thể hoàn thành như vậy sao?

- Tiểu tử này vận khí thật tốt, không ngờ có thể tìm thấy con yêu thú mất tích của Phùng gia.

- Hắc hắc, sau này mời hắn tổ đội rồi không chừng chúng ta còn có thể gặp may mắn theo.

Bạch Vũ nghe vào hết, hắn kinh ngạc, chỉ là hoàn thành một nhiệm vụ không ngờ lại được bàn tán như vậy.

Lãng Thu đứng kế bên ánh mắt không che giấu khỏi sự thích thú, cười khúc khích gõ gõ hắn nói.

- Xem ra lính mới ngươi đúng là không biết thật.

Những nhiệm vụ Bạch cấp tuy rằng rất dễ nhưng cũng lại rất khó theo cách của Bạch cấp.

Minh chứng điển hình nhất chính là nhiệm vụ truy tìm ngươi vừa hoàn thành, việc truy tìm một con yêu thú Phàm Cảnh không có gì nguy hiểm nhưng muốn hoàn thành lại không hề dễ dàng, hầu hết các nhiệm vụ truy tìm này đều bỏ trống không ai nhận, vận khí của ngươi rất tốt mới có thể làm được như vậy nên bọn họ ngạc nhiên là đúng rồi.

Bạch Vũ lúc này mới hiểu ra, quả thật là buồn ngủ gặp chiếu manh, đang vừa bắt đầu một nhiệm vụ thì lại hoàn thành một nhiệm vụ khác.

- Nè, tiền thưởng của ngươi, một trăm Bạch Tinh Kim và Uẩn Nguyên đan.

Thiếu nữ lễ tân đưa túi tiền thưởng và một chiếc bình nhỏ cho hắn, Bạch Vũ cảm tạ và chào hỏi xong liền rời đi trước ánh mắt “ngưỡng mộ” của các thành viên.

Thiên Lan Thành.

- Thú triều đã qua một đoạn thời gian, nhưng lần này tin tức thám báo để lộ ra một vấn đề quan trọng.

Các tộc yêu thú cấp cao trong Sung Đà Lâm đang có điều gì đó bất thường, theo ta dự đoán xung đột giữa Hỏa Hồ tộc và Dạ Hồ tộc đang chuyển biến, rất có khả năng bộc phát chiến tranh trong thời gian tiếp theo, đến lúc đó thú triều rất có thể lại xuất hiện.

Một lão nhân lên tiếng báo cáo và phân tích.

Mọi người trong gian phòng đều ngưng trọng, từ xa xưa yêu thú và nhân loại không mấy thân thiện với nhau bởi lối sống và lập trường.

Dù trong lịch sử cũng có rất nhiều hậu duệ do yêu thú và nhân loại kết hợp và những lần đôi bên hợp tác, nhưng như vậy vẫn không thể xóa bỏ định kiến lâu đời.

Thiên Lan Quận có lãnh thổ tiếp giáp hầu hết với Sung Đà Lâm, dù tài nguyên bên trong phong phú nhưng cũng chịu nhiều rủi ro, một trong số đó là thú triều.

Trên chủ tọa trung tâm, nữ tử sương băng nhíu mày suy nghĩ, bọn họ đang chịu áp lực từ Đế Đô nay còn phải phân tán ra phòng hờ thú triều, quả là nan giải.

Hơn mười ngày sau.

- CUỐI CÙNG CŨNG XONG.

Bạch Vũ ngửa đầu la lớn khi vừa hoàn thành xong nhiệm vụ Bạch cấp thứ mười.

Từ bây giờ hắn đã có thể tự mình nhận nhiệm vụ mạo hiểm cũng như tổ đội với những người khác và cũng được phép tham gia thực hiện các nhiệm vụ cấp đoàn.

Nhưng trước khi đó, hắn muốn tu luyện thêm Chiến kỹ để nâng cao chiến lực của mình, để có thủ đoạn bảo mệnh trong những nhiệm vụ tiếp theo.

Lựa chọn của hắn là Hoành Thiên Cước, tam tinh trung cấp Vũ kỹ Kim hệ mà lúc trước Lâm lão cho, Vũ kỹ này khi luyện thành sẽ cho đôi chân cứng như Tinh Kim, độ nguy hiểm cũng lớn vì cước lực thường có sát thương cao hơn là quyền đầu.

Hiện tại hắn đã có thể dùng được hai hệ Nguyên lực là Hỏa và Thủy, hai thuộc tính xung khắc trong tự nhiên.

- Nếu như lần này có thể tu luyện thành công Hoành Thiên Cước, mang trong mình ba thuộc tính không biết đã có thể lọt vào top thiên tài chưa nhỉ?

Bạch Vũ thầm nghĩ.

Sau đó hắn báo với lễ tân về việc ra ngoại trấn có việc, bên trong Bạch Điệp đoàn, bất cứ thành viên nào muốn ra ngoài dài hạn đều phải báo với lễ tân để ghi chép cũng như để liên lạc khi cần.

Mảnh đồi hoang cách An Huy trấn không xa.

Ầm Ầm Ầm.

Từng tiếng va chạm như hai con trâu mộng húc vào nhau vang vọng.

Bạch Vũ đang cởi trần, mồ hôi đầm đìa, hắn đang ra sức tung cước vào một thân cây to bằng bắp đùi hắn.

Bốn ngày nay hắn chú tâm tu luyện cước lực, bởi sau khi đọc qua quyển trục công pháp Hoành Thiên Cước, hắn rút ra được yếu pháp đó là lực đá và độ chịu lực của đôi chân.

Ngày đầu tiên bắt đầu, hắn thử tập với những thân cây mềm, bất quá nguyên một ngày dài cứ đá vào hết cây này đến cây khác, đôi chân hắn sưng phù đau nhức đến tận xương.

Tối đến hắn cũng không trở về đoàn hội mà đốt lửa nghỉ lại luôn ở đây, lấy ra các dược vật trị thương, pha một thùng thuốc nhỏ, ngâm đôi chân te tua vào ngồi vận công.

Lặp lại ba ngày, bị thương rồi lại tái sinh, tiêu hao rồi lại bổ sung, đôi chân hắn cũng đã dần quen.

Ầm. Rắc.

Thân cây gãy ngang.

Phù.

Hắn thành công đem Hoành Thiên Cước luyện đến nhập môn, bất quá tiếp theo mới quan trọng, hắn cần phải đem Nguyên lực đả thông các mạch khác với lúc tu luyện Du Ảnh Bộ là huyệt Giải Khê và Nội Đình.

Đứng im điều tức, Bạch Vũ thành thục luân chuyển Nguyên lực trong cơ thể, đến gần vị trí cần đến.

- Nội Đình, kích hoạt.

Ặc. Mồ hôi lạnh túa ra trên trán, Bạch Vũ cắn răng chịu đau.

Không ngờ chỉ vừa mới đưa Nguyên lực xuống huyệt đạo này lại gặp phải cơn đau khủng khiếp đến vậy.

Thử thêm vài lần hắn liền tạm ngưng, không ngờ không thể khai mở huyệt đạo đầu tiên, hay là luyện cước lực và độ mở của các huyệt đạo chưa đủ nhỉ?.

Bạch Vũ xem lại pháp quyết một lần, không thấy gì sai sót, chỉ đành tiếp tục luyện tập chịu đòn.

- Này, phía bên kia đồi hoang có một tên điên, không biết bị gì mà suốt hơn một tuần nay chỉ dùng chân đá gãy hết cây này đến cây khác.

- Ồ, ta cũng có nghe nói, hắn được phong làm tiều phu giỏi nhất luôn rồi đấy, chỉ sợ cây ở đó chẳng bao lâu nữa sẽ không đủ cho hắn đá.

Trong đại sảnh Bạch Điệp đoàn, thời gian này đã đến mùa cao điểm sau khi thú triều vừa qua, có rất nhiều nhiệm vụ, các thành viên có người nhận nhiệm vụ một mình, có những người thì tổ đội bắt cặp với nhau để cùng thực hiện nhiệm vụ.

Lãng Thu đoàn trưởng trong bộ y phục thoải mái ngồi phân công việc.

- Này Kính Mạc, tiểu tử lính mới đâu rồi?

- Ta nghe nói hắn đang tập luyện gì đó ở phía bên kia đồi hoang, dân trấn An Huy giờ đang bàn tán nói hắn là người điên đấy.

- Hả? Có chuyện đó sao?

Kính Mạc đem kể hết một lượt những chuyện xảy ra.

Lãng Thu không khỏi lắc đầu, tiểu tử này thật là kỳ khôi, bất quá là người quen do cô nàng kia giới thiệu nên nàng cũng để tâm một chút.

- Để ý hắn, khi nào hắn luyện tập xong thì gọi về đây thực hiện nhiệm vụ, đoàn chúng ta cần tập trung hết sức, mười ngày nữa tạm gác các nhiệm vụ đơn lẻ, ta cùng mọi người sẽ đánh một chuyến lớn.

- RÕ, đoàn trưởng.

Mọi người có mặt trong sảnh tinh thần phấn chấn.

Vù.

Một cú xoay người ba trăm sáu mươi độ, chân phải thẳng tắp như lưỡi lê quét ngang một mỏm đất.

Ầm.

Khói bụi, mảnh vụn văng tung tóe.

Bạch Vũ thu chân, sau hơn mười ngày vất vả cùng trầy trật, cuối cùng hắn cũng thành công tu luyện được Hoành Thiên Cước Kim hệ, độ thành thục vẫn chỉ là tương đối, chỉ mới thi triển được nhị cước trong liên bộ tam cước của Vũ kỹ.

Dù vậy chiến lực cũng được gia tăng đáng kể nếu biết phối hợp các thủ đoạn cùng Thánh Đấu Chi Tâm.

Hắn ước lượng hiện tại có thể đánh được tu sĩ Kỳ Cảnh trung giai, còn đỉnh phong thì chưa biết sẽ thế nào.

Phải cố gắng duy trì chiến lực vượt cấp, có như vậy những khi rơi vào tình huống nguy hiểm mới có thể lật kèo bảo mệnh hoặc giả heo ăn thịt hổ rồi bộc phát ngầu lòi trong ánh mắt ngưỡng mộ của vô số mỹ nhân cũng rất được đấy nhỉ.

Hắn đã di chuyển cách nơi ban đầu một khoảng để có điều kiện tu luyện tốt hơn, tìm đến một hồ nước nhỏ, nhảy xuống tẩy rửa sạch sẽ, thay bộ đồ mới, Bạch Vũ tinh thần phấn chấn trở lại đoàn hội.

—-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-