Chương 12: Thánh Đấu Chi Tâm

Trời sáng, ánh mặt trời xuyên qua tán cây, Bạch Vũ lúc này mới từ trên cành cây cao leo xuống.

Bịch!

Hắn vươn mình thoải mái, một đêm nằm trên cây thật là không dễ chịu, hết cách, hắn không thể tùy tiện đi lại vào ban đêm được, hôm nay chắc phải tìm một hang động để có thể nghỉ ngơi tốt hơn.

Đến bên hồ tẩy rửa.

Đốt lại đống lửa, Bạch Vũ tiếp tục nướng thịt, hắn tìm được một số cây cỏ ăn được, sau đó kẹp với thịt nướng ăn ngon lành.

Hắn đã xát định khu vực này chính là chỗ đóng trú những ngày tiếp theo, tuy nhiên hắn sẽ không phải chỉ chui rút ở một xó nào đó ẩn nấp chờ hết thời gian rồi quay về.

Mà ban ngày hắn sẽ chủ động đi săn giết yêu thú, vừa là luyện tập sinh tồn, vừa để kiếm thêm dược vật, tài liệu về sau có thể cần dùng, chưa nói việc gì khác, chỉ riêng xác thịt và tinh hạch của yêu thú cũng bán được kha khá.

Tinh hạch chính là hạch tâm của yêu thú, nó là đặc trưng, chỉ có yêu thú mới có.

Tinh hạch chứa đựng năng lượng tinh hoa của yêu thú, nhân loại có thể hấp thu năng lượng bên trong nó để tăng cường tu vi tương tự hấp thu Nguyên khí, nhưng có một điểm đó là chỉ có thể hấp thu tinh hạch có năng lượng thuộc tính tương ứng với linh hồn tu sĩ.

Nếu bất chấp hấp thu sẽ có thể dẫn đến lý trí bị yêu lực xâm nhiễm, trở nên mất kiểm soát.

Ngoài ra việc hấp thu này cũng có nhiều hạn chế về mặt chuyển hóa, nếu không có công pháp đặc biệt, năng lượng từ tinh hạch của yêu thú được hấp thu thành công chỉ nằm ở khoảng bốn phần, sáu phần còn lại sẽ bị hư thoát trong quá trình hấp thu.

Dù vậy, tinh hạch yêu thú vẫn là thứ đồ vô cùng giá trị và hấp dẫn, chúng còn dùng để làm nhiều tài liệu cho các lĩnh vực khác.

Bạch Vũ đang quá nghèo, hắn quyết định sẽ đi săn giết thu thập tinh hạch một phen.

- Hà hà, các đại gia, ta tới đây.

Một nơi nào đó trong Sung Đà Lâm.

- Thủ lĩnh, hôm qua cả đội săn giết được tổng cộng mười sáu con Lang Nha Báo, bốn người bị thương đang nghỉ ngơi hồi phục.

- Ừm, tạm ổn, nhiệm vụ của chúng ta là thu thập một trăm xác Lang Nha Báo, hôm qua đã mất một buổi để đi đường, kết quả như vậy khá tốt rồi, nhắc nhở mọi người tập trung, một nhóm 4 người chia nhau săn giết Lang Nha Báo, đừng cậy mạnh.

- Vâng, thủ lĩnh.

Người đàn ông rời đi, Xuân Hồng lúc này mới quay sang người kế bên nói nhỏ.

- Tiểu Quận Chúa, người cũng thấy đó, nơi này rất nhiều nguy hiểm hay là ta sắp xếp nhân mã đưa ngươi rời đi trước nhé, ở đây không thích hợp chơi đùa.

- Hửm, ta ở đây chơi đùa lúc nào chứ, bổn Quận Chúa mười bảy tuổi Kỳ Cảnh trung giai xem như cũng là thiên tài số một số hai ở Thiên Lan Quận này, Xuân Hồng thủ lĩnh không cần lo lắng.

Nữ thủ lĩnh đầu đầy hắc tuyến, ngươi tự nhận mình là thiên tài số một số hai mà không thấy ngượng à.

Mười bảy tuổi thì đại đa số người đều đạt đến Kỳ Cảnh, mặc dù Kỳ Cảnh trung giai cũng tạm được nhưng còn lâu mới đủ gọi là thiên tài.

Nói tỷ tỷ ngươi là thiên tài như vậy thì đúng hơn, nàng chỉ mới hai mươi tuổi, đã đạt đến Huyền Cảnh trung giai, phải biết sau khi đạt đến Hóa Cảnh, thì để tăng một cấp bậc độ khó còn gấp mấy chục lần so với những cảnh giới ban đầu.

Đó mới là thiên tài số một số hai thực sự của Thiên Lan Quận.

Không để ý lấy ánh mắt quái dị của Xuân Hồng, thiếu nữ đổi giọng ngọt ngào năn nỉ.

- Thôi mà Xuân Hồng đại tỷ, ta biết ngươi là người quen của tỷ tỷ nên muốn tốt cho ta, nhưng chỗ này của ngươi nhiều người như vậy, hẳn không có việc gì đi, với lại dù ta thực lực không tốt lắm nhưng có thể trị thương cho những người này nha.

Nhìn thấy nàng chỉ chỉ vào bốn người bị Lang Nha Báo gây thương tích, Xuân Hồng ánh mắt bất đắc dĩ, đúng là tiểu nãi nãi này chỉ đi theo chơi đùa nhưng nàng cũng giúp ích thật, Nguyên lực đặc biệt của nàng có thể giúp hồi phục thương thế vô cùng tốt.

- Mọi người tập trung, lần đi săn hôm nay bắt đầu, Tiêu Khắc, ngươi phụ trách ba đội hướng phía này, Lộc Nhiên phụ trách hai đội hướng phía kia, các đội còn lại theo ta thẳng hướng trước mặt.

Xuân Hồng phân phó rõ ràng sau đó vác đao tiến lên tiếp tục nhiệm vụ, theo sau nàng là ba đội ngũ khác.

BINH!

Một cước đá ngang đánh bay con Hỏa Độc Xà, Bạch Vũ liền nhanh chóng tung đòn kết liễu nó.

Phù.

Thở ra một hơi, hôm nay đã là ngày thứ sáu hắn một mình rèn luyện trong rừng.

Kinh nghiệm tích lũy càng lúc càng nhiều, số yêu thú chết trong tay hắn đã vượt qua con số một trăm.

Hỏa Độc Xà yêu thú Sĩ Cảnh đỉnh phong, cả cơ thể bất kỳ bộ phận nào cũng đều chứa hỏa độc vô cùng khó chơi.

Vết thương mang theo bỏng rác và đau đớn âm ỉ, cũng may không quá nghiêm trọng với Bạch Vũ.

Bất quá lại là tài nguyên luyện dược tốt, thứ này đem đi bán hoặc trao đổi khá đáng tiền.

Việc sinh tồn trong hoàn cảnh này hắn cũng đã quen, ban đêm đã có thể giành ra thời gian tu luyện chứ không phải lúc nào cũng tập trung cảnh giác cao độ.

Bây giờ hắn mới nhận ra không có công pháp thích hợp là chuyện khó chịu đến mức nào, tốc độ tăng tiến tu vi chậm chạp, hiện tại mặc dù Nguyên lực của hắn rất tinh thuần nhưng khả năng bổ sung vào lại rất thấp.

Đến giờ hắn còn chưa đột phá Sĩ Cảnh trung giai, ít nhất phải một hai ngày nữa mới được.

Hắn quyết định sau khi xong việc ở đây sẽ tìm kiếm công pháp phù hợp để bản thân tu luyện.

Tối hôm đó, Lâm lão không tiếp tục theo dõi hắn từ phía xa nữa mà rời đi trước, hắn thấy Bạch Vũ đã có thể an toàn vượt qua được thử thách, hẳn là một vài ngày nữa sẽ trở về nhà gỗ.

Bạch Vũ hiện giờ đang ngồi trong một hốc đá hoài tưởng lại cảnh chiến đấu với yêu thú mấy ngày qua.

Hắn phân tích cẩn thận, lại nhớ đến quá trình ăn hành bởi Lâm lão, sau đó liên tưởng lại với nhau.

- Đánh nhau với yêu thú mặc dù hung ác, nguy hiểm nhưng có thể thấy bọn yêu thú cấp thấp này linh trí không cao, chỉ tấn công theo bản năng, cũng không sử dụng Chiến kỹ hay thứ gì đặc biệt.

Còn khi đánh với người biết suy nghĩ, vận dụng trí não thì sẽ như Lâm lão, cảm giác này nó gọi là gì nhỉ.

Ừm…kiểm soát…kiểm soát chiến đấu, nghe không hay lắm.

Đúng rồi, Chưởng khống! Chính là nó, Chưởng khống.

Đó là thứ mà hắn đã áp dụng vào sau nhiều lần chiến đấu với yêu thú, làm chủ chiến cuộc, đấu pháp Chưởng khống, đối thủ sẽ bị ngươi nắm trong tay, mọi hành động đều được tính toán.

Nếu ta có thể thành thạo đấu pháp này thì thật tuyệt vời, hay là đặt cho nó một cái tên nhỉ.

- Ừm…ừm…gọi là Thánh Đấu Chi Tâm đi, thao túng tâm trí đối thủ, chưởng khống chiến cuộc, giành lợi thế cho mình.

Oa haha, ta thật sự là thiên tài.

Vừa dứt lời ảo tưởng, một cảm giác thư sướng thoải mái từ tận sâu linh hồn truyền đến làm hắn phát ra tiếng rên rỉ.

Cảm giác này giống như lúc hắn vừa xuyên qua, buông bỏ suy nghĩ thù hận giải thoát cho linh hồn.

Nguyên lực chậm rãi tăng lên, hắn đột phá Sĩ Cảnh trung giai.

Bạch Vũ kinh ngạc, thật quá con mẹ nó kỳ diệu, hắn không biết chuyện gì xảy ra.

Ngẫm lại thì nó có liên quan đến đấu pháp Thánh Đấu Chi Tâm mà hắn vừa mới nghĩ, nhưng liên quan như thế nào thì hắn bó tay.

Suy nghĩ một hồi lâu vẫn không có kết quả, Bạch Vũ đành chôn xuống nghi hoặc, chắc chắn một ngày nào đó hắn sẽ tìm ra, tin tưởng điều này cũng không phải là điều xấu đối với hắn.

—-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

—-------------------------------------

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh u cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-