“A...ha...chàng làm thiếp sướng quá...hơ hơ” nam nhân từ phía sau ầm ầm thao nện. Khoái cảm từ huyệt dâm mang lại thiều điều làm cô nhất đi. Dâm huyệt đang bị dương vật ma sát, từng thớt thịt bao bọc lấy dương vật mà vuốt ve
“Thể tử nàng tuyệt quá...nơi này bóp lắm ta rất thích đó.” Diệp Thần xoa xoa bờ mông rồi trượt dọc theo kẻ mông mà tìm ra hạt đậu trên miệng dưới của nàng, xoe xoe lấy.
Nữ nhân bên dưới bị lấp đầy lại bị nam nhân mơn trớn đùa nghịch cơn sướng khoái ào ào truyền đến khiến cho nàng cảm thấy muốn lên mây. Lên mây rồi xuống biển, dục tiên dục tử.
“A...dương vật củ chàng to quá...thiếp...yêu nó quá...ư...chàng cắm nhanh quá...ư...a...ưm ưm” rên la được một lát rồi nàng bị nam nhân khoá lại môi bằng một nụ hôn sâu, hai chiếc lưỡi như điêu xà mà uốn quanh nhau.
Cô gái xoay người lại để tiện cho việc hôn hít, hai tay ôm vào các cơ bắp rắn chắc làm cho cô không kìm được mà mò mẫm xung quanh khắp thân trên củ hắn.
Diệp Thần cũng không phải để nữ nhân làm việc không công, hai tay như một người thợ mà nặn bóp xoa nắn hai bầu vú, nhiều hình dạng được tạo ra từ bàn tay nghệ thuật.
“Ưm ưm” Tô An Nhiên nhận ra vú của mình được nam nhân chăm sóc lại có thể sướng như vậy, thân thể càng là áp sát vào người hắn, gần như hoà vào một thể.
Cầm dương vật mà như cây côn lên mà cọ cọ quy đầu vào mép âm đạo. Tách hai chân nữ nhân ra, cắm dương vật đi vào, bợ hai chân nàng lên rồi đâm mạnh và sâu vào tiểu huyệt mộng nước, thúc phát nào là nữ nhân lại rên sảng phát nấy.
Bạch bạch .
“Như thế này nàng sướng không hả dâm phụ của ta” nhìn cô gái trong ngực mà hắn thâm tình hỏi.
“Chàng đừng hỏi nữa...chàng làm gì thiếp đều sướng hết...a...của chàng sao lại to thêm người ta sướng sắp chết rồi...ha...ang...ư” nàng tận tình phối hợp cùng nam nhân tạo ra màn thao tuyệt mĩ.
Nỗi cú thúc lên của hắn gần như nhét hai viên đạn vào trong, cảm giác ấm nóng bên trong nữ nhân khiến hắn phải kéo gần đi ra rồi mới cắm vào, đường đi dài ra dương vật tha hồ ma sát các thớ thịt, cơn sướng dâng lên khiến hắn không kiềm được mà dập mạnh và nhanh hơn. Bế nữ nhân rồi thoa nữ nhân khiến hắn phải khai hoa cho tư thế này.
“Ta muốn bắn a” Diệp Thần rít lên một tiếng rồi nện mạnh vào bên trong nữ nhân khiến âm thanh va chạm của hai thân thế ngày lúc một vang to.
“A thiếp cũng muốn ra cùng chàng...ặc ặc” được nam nhân cắm mạnh mẽ và liên hồi, lại là bị nam nhan cấp bú liếm đầu núm khiến cô bờ phá nước tràn. Dòng âm tinh từ sâu bên trong chảy róc rách đi ra, bao bọc lấy quy đầu. Nam nhân cũng cảm nhận được mà ra sức kéo cày, chốc lát rồi cũng xong giống đã gieo chỉ cần tưới tắm đầy đủ rồi sẽ có ngày này mầm thôi.
“Chàng thật xấu cứ nhìn nữ nhân kia làm gì? Hay kà chàng bị vẻ mĩ lệ ấy mà gục ngã rồi sao” Tô An Nhiên trêu đùa Diệp Thần, cô thừa biết hắn chỉ cần cái thân xác kia chứ có thích thú gì cái tâm hồn bán nam bán nữ ấy.
“Đúng a, ta si mê nàng ta mất rồi, như thế phải làm sao đây thê tử nàng phải dạy ta cách yêu cô ta đó a” như một thằng ngốc mà nói ra những lời nhiều nghĩa như thế, yêu ư tình dục ư hay là ham muốn kì lạ ư. Đúng tất cả như thế.
“Chàng làm ả ta như cách ả ta làm với thiếp là được rồi, thiếp còn muốn cảm ơn cô ả nữa, dù sao không có ả cũng không có thiếp ngày hôm nay, không có ả thiếp cũng không gặp được chàng đâu nam nhân của thiếp” cô cũng không quá tàn nhẫn, mỗi việc đều có nhân quả.
Đi lại gần cô gái Dư Kiều Anh, khi cô ta ngủ khuôn mặt nữ tướng đã biến mất chỉ còn đó khuôn mặt của một khuê nữ, vẻ mặt hiền thục, mài cong, môi hồng tuy đã hơi tiều tuỵ nhưng dáng người cũng là cực phẩm, đẩy đà duyên dáng. Diệp Thần không phải được Tô An Nhiên biết được cô nàng trước mắt là một bách hợp không là hắn không ăn sạch nàng là không thể. Bằng mọi giá phải làm cô ta chán nữ nhân mà mê ta. Một kế hoạch chiếm hữu được làm ra để xoá bỏ nhân cách kia của nữ nhân.
...
“Tỉnh rồi sao!” Diệp Thần vuốt ve mái tóc dài đẹp của Dư Kiều Anh, nhìn chăm chú nàng mà hỏi.
“Ngươi cứu ta sao” Dư Kiều Anh đã thân chinh bách chiến làm sao có thể không có cái này khí phách và trấn tỉnh. Khi mở mắt ra ý thức trở lại là cô đã cảm nhận được thân thể không còn cái kia xích sắt nặng nề trên tay nữa, khi quang cảnh xuất hiện trước mắt nàng thì cô cũng đã đoán ra phần nào sự tình.
“Ồ nàng rất cứng cỏi khi thức giấc ấy, phải biết ngắm nhìn nàng khi ngủ là một một việc rất lạc thú đó, cái thái độ khi thức này của nàng khiến ta chán ghét nên chúng ta vào việc.” hắn vừa nói vừa buông thả mái tóc xinh đẹp mà vuốt ve khuôn mặt mĩ nhân nâng cằm nàng lên, ánh mắt sắc bén mà thốt ra mấy lời trên.
“Người có vấn đề à ăn một cú của lão nương...a” cứ tưởng như mọi khi, một đấm của nàng có thể hất bay nam nhân mạnh nhất Chu Tộc, mà Tộc có thể đánh bay các nước khác đương nhiên nam nhân phải mạnh là trước hết và rồi từ sự tự tin ấy mà nàng đã bị hắn chế trụ như bắt một con gà một dạng.
“Nàng còn vùng vẫy à. Nghe nói nàng đã hành hạ thê tử của ta đến mức toé máu phải không.”
“Thê tử người, là ai, ta không phải chơi một con đĩ rất nhiều là đằng khác haha” Dư Kiều Anh cười như một người điên. Giọng cười thật khó nghe.
Hửm có gì đó sai sai.
“Ồ ngươi thật ra là một nam nhân đúng không, Tư Hoa là tên trước kia đúng chứ” Diệp Thần sau khi liên lạc tìm tồi thông tin rồi dùng thần thức kiểm tra thì phát hiện trong người cô gái có hai linh hồn, một yếu và một mạnh, cái yếu đã thoi thớp gần như trị không được.
“Người đang nói cái gì” khuôn mặt đã có vài phần biến sắc, bí mật được hắn che giấu như thế làm sao có thể bị bại lộ như thế. Từ lúc hắn xuyên qua đã vô cùng chật vật, mới có thể an nhàn như hôm nay.
“Haha ta sẽ cho ngươi đi đầu thai, mai sau chớ có đi gieo tinh ở khắp nơi.