Chương 32: Vạn Nữ Đều Gọi Ta Một Tiếng Lão Công

“Ngươi báo cáo cho ta về nhóm người bổn đế yêu cầu đã như thế nào rồi, Xei” Diệp Thần ngồi trên cửu đỉnh, tay chống cằm mà hỏi.

“Bẩm Diệp Thần đại đế, thuộc hạ đã chuẩn bị 100 người Hoá Thần Kỳ, 200 Nguyên Anh Kỳ và 5 vạn Kết Đan Kỳ” Xei quỳ một gối trên cung điện lát vàng sáng bóng, khuôn mặt trung niên và khí tức cao lãnh khiến hắn như một đại tướng thân chinh bách chiến.

“Ừm, trong thời gian ngắn đã hoàn thành như thế! Được rồi.” Diệp Thần nói xong, từ bên cạnh Xei, một phân thân Diệp Thần xuất hiện, đặt một tay lên đầu hắn mà nói một tiếng “Khai”

Một lóc xoáy màu vàng đang xoay tròn trên đỉnh đầu Xei, lúc đầu là một dần dần đã có 9 cái lốc xoáy như thế được bố trí thành hình ngũ giác và một hình tam giác trong ngũ giác nói trên.

Từng luồng linh khí ào ạt mà tiến vào thân thể Xei.

30 phút trôi qua.

Xung quanh tên Xei đã chảy ra không ít tạp chất đen sẫm, thân thể của hắn đã trở nên giống hoàn toàn như một con người chỉ có khuôn mặt vẫn là trung niên không thể thay đổi.

Một lát sau.

“Thuộc hạ ghi nhớ công ơn của Diệp Thần Đại Đế, một lòng tận tuỳ, thề không thay lòng, hi sinh vì Đại Đế là vinh hạnh của thuộc hạ, lời thề được thiên đạo minh giám” Xei giơ bàn tay, khép một ngón cái lại mà phát ra âm thanh từ chính linh hồn.

Diệp Thần đã tạo cho hắn một linh hồn thực sự, một nhân cách hoàn chỉnh, không còn đó cái loại nhu nhược của máy móc, hắn đã trở thành nhân loại một lần nữa.

“Được nhớ tốt lời này của ngươi nhưng ta sẽ không cần mạng này của ngươi, hảo hảo sống tốt, người bạn đầu tiên của ta, giờ thì tiếp tục công việc dang dở đi thôi, những ngày sắp tới sẽ không thư thả như thế này rồi.”

“Đã rõ, thuộc hạ cáo lui” Xei chào Diệp Thần một cái rồi lui ra, để lại một cung điện vắng vẻ.

“Trái Đất, hành tinh này sắp có một trận huyết sắc nhưng còn là máu của ai còn chưa xác định” cười nhếch mép, hình bóng biến mất để lại một cung điện lạnh lẽo.

...

“Hệ thống ta có việc này muốn hỏi ngươi?”Diệp Thần ôm Tô Vãn Tình trong lòng mà nói chuyện với hệ thống

“Kí chủ cứ hỏi” Dương Khiết phát ra vài dòng chữ

“Ngươi tại sao lại tốt với ta như thế” Diệp Thần hỏi vấn đề mà hắn luôn nghi hoặc, hầu như mọi yêu cầu mà hắn đưa ra cái hệ thống đều không một lời phản bác mà chỉ là dẫn hắn đến với kết quả để có thứ hắn muốn.

“Kí chủ là người được hệ thống định đoạt, hệ thống không có cảm xúc, không biết yêu, không biết hận, nhiệm vụ của hệ thống là dẫn cho kí chủ mạnh lên. Hệ thống có một số kẻ địch rất mạnh, mạnh hơn kí chủ ở hiện tại, nếu so sánh thì kí chủ giết chết người phàm ra sao thì bọn hắn giết chế kí chủ như thế” Dương Khiết dù muốn cho hắn biết sự thật nhưng không thể, hắn còn quá yếu.

“...” Diệp Thần trợn mắt lên, mồ hôi lạnh chạy ròng. Khi hệ thống nói hắn quá yếu, một cỗ uy áp đè lên hắn, tựa như cửu sơn thập hải đè lên người hắn, khí tức của Diệp Thần nhanh chóng giảm sút. Phải mất đến 4 phút để khôi phục.

“Ta yếu như vậy sao” cười thê lương, đến lúc này hắn mới biết, cường giả không phải như hắn cái loại này ngạo mạn.

“Đúng vậy kí chủ yếu, yếu rất yếu. Nhưng nhờ có phân thân chi pháp hệ thống tính toán hẳn là sẽ rất nhanh kí chủ có thể sẽ làm chủ được tính mạng của mình.” Dương Khiết điểm điểm ra vài dòng chữ uy lực kinh người.

“Ồ ta nghĩ hệ thống sẽ dẫn ta đi chứ” Diệp Thần nói

“Được nếu kí chủ muốn hệ thống sẽ đưa ra mục tiêu” Dương Khiết cũng không nhàm chán mà vòng vo

“Tốt”

“Mục tiêu: Tích trữ tài nguyên tu luyện. Gồm linh điền, vật liệu luyện khí, thú sư.”

“Được, có số lượng sao?” Diệp Thần nghĩ một lát rồi hỏi

“Không có. Có bao nhiêu tốt bấy nhiêu” Dương Khiết cũng biết Vô Cực giới tài nguyên rất nhiều, mấy cái vị diện này thì chỉ chờ vận may thôi.

Diệp Thần cũng không hỏi gì nữa phái một cái phân thân ra tiến hành rồi mục tiêu đặt ra.

...

Ở một cái hạ đẳng hạ giới.

“Ồ hợp hoan thể” nhìn nữ nhân bên dưới cả người bê bết máu hẳn là đã trải qua một trận chiến. Nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh nữ nhân.

“Ồ cũng lại là cái mĩ nhân, được ta định rồi phải thu cô thôi” ôm nữ nhân lên, hắn đã nhanh chóng biến mất khỏi nơi kia, đỉnh núi hoang vu ấy.

Đến một hang động, đặt nữ nhân xuống, tay bấm vài đạo pháp quyết, hoa xung quanh mau chóng nở hoa, hang động trong chốc lát đã sạch sẽ như được quét dọn thưởng xuyên.

Ngồi xuống cởi bộ y phục đầy máu ra, Diệp Thần cảm thấy xót xa vô cùng, đây là lần đầu hắn gặp một nữ nhân thê thảm như thế, may mắn cho cô ta không bị huỷ dung và có thể chất đặc biệt ấy không thôi hẳn là Diệp Thần đã bơ đi nhiều chuyện.

Làn da đầy vết roi da, có nơi bầm tím, có nơi đã ướm máu. Thân thể hơi gầy gò vàng vọt nhưng vẫn còn đó nét đẹp của một đại mỹ nhân.

“Ừm trước hết là làm tỉnh cô nàng” kê dương sát miệng dưới.

“Ừm nơi này cũng bị thương, hảo hảo ta phải xử lí cái tên nào làm ra cái việc này” .

Phập.

Cắm đi vào, thân thể nữ nhân hơi giật giật lên rồi trở lại như cũ bất tỉnh. Ôm nàng vào lòng, môi tìm môi, hạ thân nhẹ nhàng quất cắm. Xung quanh Diệp Thần đã gợn gợn sắc hồng, từ khí hắn luyện công pháp đến tầng 2 đã xuất hiện khí tràng này rồi.

Chốc lát sau từ miệng nhỏ của nữ nhân đã phát ra vài âm thanh rên sướng. Thấy thế Diệp Thần cũng không chờ đợi gì lâu, hạ thân tiếp tục chuyển động nhanh hơn, hắn cũng không ngờ cô gái này lại còn là một xử nữ, điều này khiến hắn có hảo cảm với cô nhiều hơn.

Mi mắt lay dộng, cặp mắt to tròn long lanh sóng biển, mắt xanh như nước.

“Em tỉnh rồi à” Diệp Thần nhìn vào mắt cô giấy hỏi

“Ngươi là ai... Aaaaa” nữ nhân dùng tay xoe xoe mắt mà chưa để ý đến hạ thân đã bị thao. Mãi đến khi khoái cảm từ hạ thân truyền lại cô mới biết được mà hét lên.