Joshua vốn định nói ‘nhân loại’ nhưng sinh vật có trí khôn trên thế giới này không chỉ có mỗi nhân loại, mà tinh linh, ải nhân, địa tinh cũng có những kỹ nghệ ở từng lĩnh vực viễn siêu nhân loại.
Lần này Joshua thấy được phía dưới chỗ ngồi có thân ảnh đại trưởng lão Stefan của Hắc Mộc tinh linh nhất tộc, đối phương đến cùng Hôi y giả.
Chư vị, nếu như ta muốn ở chỗ này liên hệ với một vị công tước ở Molossia xa xôi, vậy ta cần phải sử dụng một con cú mèo hoặc bồ câu để lặn lội đường xa đưa tin, chờ đợi một hai tháng hành trình, thậm chí lo lắng cú mèo sẽ bị người ta bắn tên mất đi thư tín.
Joshua miêu tả vấn đề mà những thương nhân này từng buồn rầu qua. Một khi quy mô thương đội trở nên lớn hơn, muốn truyền lưu thông tin giữa hai tòa thành thị quả thật là một chuyện cực kì nhức đầu.
Mà thứ này có thể đền bù hết thảy.
Joshua đưa ra tin nhắn magicnet, người sử dụng chức năng này ít hơn xa Diễn đàn thi pháp giả hay Phát thanh Nolan, bởi Joshua còn để nó ở trong giai đoạn thử nghiệm chứ chưa ‘hoàn toàn công khai’.
Nó có thể gửi tin tức của ngươi đến bất cứ người nào ngươi muốn truyền tin chỉ trong khoảng thời gian ngắn, chỉ cần là ở trong phạm vi phủ sóng của magicnet.
Joshua nhập ID Cú mèo xám trắng vào trong phần tin nhắn, sau đó gửi một tin tới đối phương, các thi pháp gỉ ở đây không hẹn mà cùng quay sang nhìn Hôi y giả ngồi ở hàng sau.
Ở đây có không ít thi pháp giả biết thân phận của Cú mèo xám trắng là một trong bảy vị hiền giả của Nolan. Hôi y giả bày giao diện magicnet của mình ra trước mắt mọi người, còn cả tin nhắn Joshua gửi cho hắn ở trên đó.
Joshua nhìn qua những thi pháp giả biểu hiện cứng nhắc này, hắn rốt cục thấy được vẻ hứng thú trong mắt đám quý tộc cùng thương nhân kia.
Vào lúc này, Joshua thật nên lấy ra cái ‘bánh’ lớn đến không biết bao nhiêu năm mới có thể làm ra.
Rút ngắn khoảng cách liên lạc chỉ là mới bắt đầu, lấy một ví dụ nho nhỏ, ta nghĩ bất cứ giao dịch cùng mua bán gì đều bắt đầu từ một lần liên lạc, nhưng trước kia chúng ta có thể giao dịch trực tiếp mặt đối mặt, một cửa hàng chỉ có thể hấp dẫn được những vị khách ở quanh đó, thanh danh của cửa hàng cũng chỉ dừng lại ở một tòa thành thị hoặc vài thành thị...
Đề tài này của Joshua đã đủ hấp dẫn sự chú ý của những thương nhân kia.
Nhưng các vị, nếu như lập một cửa hàng trên magicnet thì sẽ như thế nào? Tất cả những người sử dụng magicnet trên thế giới đều có thể thấy cửa hàng này, cho dù hắn ở Nolan, Molossia hay Cương thiết chi quốc đi nữa, chỉ cần là nơi magicnet phủ sóng...
Joshua mới nói đến đây thì đã thấy Hellen ngồi ở hàng trước nhất giơ tay ra hiệu, ý tứ chính là giống như ‘thầy ơi em có ý kiến’ ở trên Trái Đất.
Joshua dừng chuyện vẽ bánh, ra hiệu Hellen có thể nói:
Có gì không hiểu sao? Hellen tiểu thư?
Hellen nói:
Joshua tiên sinh... Ta càng... Hi vọng có thể nghe ngài giảng giải tri thức liên quan đến lập trình.
Câu nói kia của Hellen tựa hồ đạt được sự đồng thuận củ một đám thi pháp giả, tuy bọn hắn không có biểu thị gì, nhưng Joshua có thể cảm giác được bọn họ không có hứng thú với chuyện ‘sử dụng magicnet ra sao để kiếm tiền’.
Joshua biết bản thân quá chú tâm chuyện vé bánh mà quên đi nội dung chủ yếu của khóa học hôm nay, sau khi Hellen nhắc nhở thì Joshua bắt đầu giảng giải ‘lập trình’.
Đột nhiên đi thẳng tới chính đề như thế khiến đám thi pháp giả đang ngồi bên dưới mừng rơn, lấy ra ‘sách nhỏ’ bắt đầu hấp thu tri thức liên quan đến lập trình. Thế nhưng những thương đang nghe Joshua vẽ bánh thì lại sầu khổ không thôi.
Vị thương nhân Follett của Cương thiết chi quốc tới đây cùng Bạch Kinh Hoa tước sĩ có suy nghĩ khác với những thương nhân đang mơ hồ ngồi nghe ở đây. Sau khi hắn nghe qua tự thuật ngắn gọn của Joshua thì hiểu ra magicnet là thứ rất có giá trị.
Follett ngay từ đầu nghĩ tới, chỉ cần đưa bất cứ một thương phẩm nào đó do xí nghiệp mình sản xuất ra lên Diễn đàn thi pháp giả trên magicnet để tuyên truyền, vậy thứ đó có thể nổi tiếng gấp trăm lần. Như thế có tác dụng hơn xa phương pháp truyền thống là thuê những tên côn đồ đi phát tờ rơi.
Joshua nhắc tới khái niệm ‘cửa hàng’ trên magicnet thì lại càng dụ người hơn, Follett bức thiết muốn biết phương thức kinh doanh trong miệng Joshua là gì. Đối phương quả thật đã vẽ ra cho hắn một cái ‘bánh nướng’ mỹ vị mê người khiến người ta phải thèm nhỏ dãi. Kết quả hắn còn chưa kịp ngửi thấy ‘mùi thơm’ của cái bánh này thì Joshua thu hồi lại cái bánh do bị vị thi pháp giả nữ tính kia nhắc nhở.
Follett hiện tại rất muốn đứng dậy nói cho Joshua biết rằng ‘ta không muốn nghe lập trình gì gì đó, ngươi làm bánh tiếp cho ta!’. Nếu như đến lớp này đều là một đám học sinh bình thường, hắn tuyệt đối có lực lượng làm như thế... Nhưng vấn đề là những học sinh nghiêm túc lắng nghe Joshua giảng giải lại đều là những thi pháp giả nổi tiếng Nolan... Trong đó có cả một trong bảy vị hiền giả quyền lợi cao nhất Nolan.
Thậm chí lúc Follett trò chuyện cùng Bạch Kinh Hoa tước sĩ còn phải chú ý giọng nói của mình, tránh quấy rầy ảnh hưởng tới việc những thi pháp giả này hấp thu kiến thức hoàn toàn mới.
Bạch Kinh Hoa tước sĩ nghe Joshua giảng giải chương trình học liên quan đến ‘lập trình’ được thêm ít phút thì không nhịn nổi bối rối, nói:
Nói ra thật xấu hổ, ta căn bản không cách nào hiểu được những kiến thức này.
Bạch Kinh Hoa tước sĩ thậm chí hoài nghi Joshua nói tới có phải là tri thức của thế giới này hay không, đủ loại thuạt ngữ kỳ quái khiến hắn cảm thấy đau đầu.
Follett nói:
Ta cũng tương tự.
Tuy rằng Follett có được giấy chứng nhận thi pháp giả cấp năm, nhưng trong mắt vị thương nhân Cương thiết chi quốc này thì chương trình học này như thiên thư trúc trắc khó hiểu.
Tình hình tương tự cũng xuất hiện trên người những thương nhân cùng quý tộc khác, có một ít người không thể chịu đựng tiếp được chương trình học khô khan nhàm chán này nên đã rời đi.
Follett cũng có ý rời đi, nhưng hắn vẫn nhẫn nhịn được sự buồn tẻ vô vị của chương trình học này, lặng lẽ nhìn từng thương nhân quý tộc rời đi. Những người kia căn bản không rõ giá trị của ‘magicnet’, có lẽ một số người trong bọn họ cho rằng những gì ‘người trẻ tuổi’ kia nói là không thể thực hiện được.
Follett từ trong lời nói của Joshua nhìn ra được cơ hội buôn bán vô hạn trên magicnet, vì có thể đạt được lợi ích lớn hơn nữa thì chỉ khô khan chờ mấy tiếng không tính là gì.
Follett đang suy nghĩ là làm sao tiếp đó đánh bại những đối thủ cạnh tranh khác. Hắn quét mắt chung quanh... Nhìn thấy mất vị ‘lão bằng hữu’ hắn quen thuộc. Cũng không chỉ có một mình hắn trông thấy cơ hội buôn bán ẩn giấu trong magicnet.