Một chiếc xe chuyển động bằng ma lực chậm rãi đi tới cổng kịch viện, chiếc xe được tạo thành từ sắt thép chuyển động mà không cần ngựa kéo này đã hấp dẫn sự chú ý của không ít người. Nhưng mọi người tụ tập trước cổng kịch viện Bạch Kinh Hoa lại chú ý tới tấm áp phích treo trước kịch viện hơn.
Hôm nay là ngày đầu tên công chiếu phim mới “Hachiko”.
Người điều khiển chiếc xe ma đạo nói với người đàn ông trung niên ngồi phía đối diện sau xe:
Follett đại nhân, cổng kịch viện không còn chỗ dừng xe.
Người đang ông trung niên được gọi là Follett khẽ nhấc chiếc mũ rộng vành, nghiêng đầu nhìn về phía cổng kịch viện.
Không còn chỗ trống dừng xe?
Lối đi trước cổng kịch viện Bạch Kinh Hoa đã ngập đầy các loại xe ngựa, bậc thềm thông hướng kịch viện cũng bị đám đông người đứng chật.
Chỉ nhìn từ khung cảnh bên ngoài con đường thôi cũng có thể tưởng tượng được cảnh tượng trong kịch viện ‘náo nhiệt’ cỡ nào.
Người lái chiếc xe ma đạo nhìn thoáng qua đám đông chen chúc trước cổng kịch viện Bạch Kinh Hoa, nói:
Một năm trước, mỗi lần kịch viện Bạch Kinh Hoa tổ chức biểu diễn nghệ thuật thì chỉ có rất ít người đến xem, nhưng từ sau khi thứ gọi là ‘phim’ này xuất hiện, muốn mua được một tấm vé vào cổng thôi cũng phải chờ rất lâu. Follett đại nhân, nếu như ngài có hứng thú với phim mới, ta đề nghị ngài đợi ít ngày nữa lại đến xem.
Follett trả lời người lái xe:
Thật đáng tiếc... Ta tới đây cũng không phải là để xem phim.
Follett nói xong thì bước xuống xe, người hầu ngồi sau hắn ở trong xe cũng vội vàng đuổi theo.
Người hầu đi tới bên cạnh Follett, chỉ tới chiếc xe ngựa ở phía cuối nhất của kịch viện Bạch Kinh Hoa, nói:
Follett đại nhân, kia hẳn là chiếc xe ngựa của Bạch Kinh Hoa tước sĩ.
Follett kéo thấp mũ vành xuống, chống quải trượng đi tới phía chiếc xe ngựa đó, người lái xe của chiếc xe ngựa sau khi nhận ra thân phận của người đàn ông trung niên này thì lập tức mở cửa xe ngựa.
Bạch Kinh Hoa tước sĩ đang ngồi trên xe ngựa, thấy người đàn ông trung niên cùng phụ tá của hắn ngồi lên xe ngựa thì nói:
Thật xin lỗi, Follett tiên xinh, bởi ta quyết định đột xuất đi tham gia một buổi giảng bài tại cao đẳng ma pháp học viện giảng bài, thời gian tương đối gấp gáp cho nên chỉ có thể chọn chỗ này nói chuyện.
Follett tháo mũ xuống, lộ ra vẻ ngoài chân thực của mình, hắn nói:
Đổi địa điểm bàn chuyện ở chỗ này, ý của Bạch Kinh Hoa tước sĩ ngươi là muốn từ chối tiền viện trợ của ta?
Bạch Kinh Hoa tước sĩ khách sáo:
Liên quan tới chuyện này... Ta đã nói thẳng qua thư gửi cho Follett tiên sinh ngài rồi, người phát minh ra phim không phải ta nên ta không thể bán nó cho bất cứ ai được.
Bạch Kinh Hoa tước sĩ không nhớ được lần này là lần thứ bao nhiêu hắn nói lời từ chối tương tự với những thương nhân chen chúc nhau đến này. Nói thật, hắn rất chán ghét loại ‘hội đàm’ liên quan đến tiền này, đặc biệt là những thương nhân dùng tiền để cân nhắc hết thảy mọi chuyện.
Follett hỏi:
Nhưng... Ở chỗ đó có thể thấy được người phát minh ra phim kia? Hoặc có thể nói là Joshua?
Trước khi tới thì Follett đã sớm điều tra qua, Bạch Kinh Hoa tước si chỉ là một người trung gian để hắn tiếp xúc tới người sau màn kia thôi.
Bạch Kinh Hoa tước sĩ nói:
Tình huống bình thường thì Joshua tiên sinh không hi vọng bị bất cứ ai quấy rầy, nhưng hôm nay ngài rất may mắn, không ngại thì cùng ta đi cao đẳng ma pháp học viện Rurh nhé? Hôm nay Joshua tiên sinh chuẩn bị giảng bài ở đó, bất cứ ai cũng có thể tham gia.
Follett nhìn thoáng qua đồng hồ, đồng ý lời mời của Bạch Kinh Hoa tước sĩ:
Cao đẳng ma pháp học viện Ruhr? Ta giúp đỡ không ít học sinh ở đó, bọn hắn đều là thiên tài, hôm nay vừa vặn có thời gian.
Sau đó dưới sự mời mọc của vị thương nhân này, Bạch Kinh Hoa tước sĩ rời khỏi xe lên ngồi chiếc xe ma đạo đại biểu thế kỷ mới bắt đầu, chạy tới phía cao đẳng ma pháp học viện Ruhr.
...
Bên trong cao đẳng ma pháp học viện Ruhr.
Tỷ tỷ của Hilary là Hellen đang bưng một chồng sách chuẩn bị tham gia một lần giảng bài đặc thù, nội dung lần giảng bài này liên quan đến ‘lập trình’.
Buổi sáng hôm nay, Hellen sau khi trông thấy tin tức này trên bảng thông báo của trường học thì hưng phấn suốt tới bây giờ, nhưng bằng hữu của nàng là Sansa thì lại mãi không hiểu được nguyên nhân sao nàng lại kích động như thế.
Hellen... Lập trình ma pháp nhất hệ này thật tồn tại sao?
Sansa cầm tờ thông báo xé từ trên bảng thông báo xuống, biểu tình cực độ hoài nghi nội dung biểu thị ở trên đó.
Hellen nói:
Đương nhiên tồn tại, magicnet mà ngươi sử dụng chính là thông qua minh văn hệ ‘lập trình’ này tạo ra.
Sansa chỉ tới một yêu cầu ở trên tờ thông báo, kỳ quái hỏi:
Nhưng trên đó ghi yêu cầu nhập môn phải nắm giữ một trăm trật tự minh văn trở lên. Chỉ có thi pháp giả cấp bảy mới có thể đạt tới tiêu chuẩn này, ta hiện tại mới nắm giữ có ba thánh quang thể hệ minh văn.
Hellen nói:
Ta hiện tại cũng chỉ nắm giữ hai mươi bảy trật tự thể hệ minh văn, nhưng tò mò chẳng phải là độc lực để thi pháp giả trưởng thành sao?
Sansa nói:
Nhưng mà Hellen à... Nếu như sử dụng thời gian này đi nghiên cứu phát minh máy móc ma đạo sẽ khiến cuộc sống của ngươi bây giờ khá giả hơn rất nhiều, ‘lớp Leskner’ sát vách có mấy người phát minh ra máy móc ma đạo đều nhận được đầu tư, có một người hình như đã bắt đầu sản xuất lượng lớn.
Ngữ khí của Sansa nghe vô cùng hâm hộ. Gần đây toàn bộ ma pháp học viện Nolan đều nhấc lên làn sóng phát minh máy móc. Từ sau khi kết thúc hội chợ triển lãm đa quốc gia, các thi pháp giả trẻ tuổi thấy được tiền cảnh của máy móc, dưới sự viện trợ vốn liếng của một đám thương nhân, rất nhiều thi pháp giả tham gia nghiên cứu phương diện này, trong đó thành công còn chiếm đa số.
Hellen nói:
Nhưng ta hiện tại lại hứng thú với lập trình hơn.
Sansa nhớ tới máy ma đạo Hellen phát minh ra cũng đã nhận được một vị hảo tâm giúp đỡ, nàng nói:
Ồ... Dù sao thì ngươi cũng là người được chọn, ta chỉ có thể làm môt người xét duyệt bình thường ở nghị hội độc quyền, xem ra ta cũng không qua được khảo nghiệm của Chúa.
Vị thiếu nữ đến từ Thánh giáo chi quốc này đang phàn nàn kể khổ thì một tấm áp phích đột nhiên bay tới cạnh nàng. Sansa theo bản năng vươn tay bắt lấy tấm áp phích kia, nhìn thấy nội dung ở trên viết “Hachi: A Dog’s Tale” công chiếu hôm nay.
Sansa gấp gáp:
Ta nhớ ra rồi! Hellen... Hôm nay là ngày công chiếu phim mới! Chúng ta rủ Belle cùng đi xem đi!
Hellen cười mỉm miễn cưỡng từ chối đề nghị của hảo hữu:
Ta thì... Không cần, Sansa, Belle hắn, à không... Ino hẳn sắp kết thúc buổi học hôm nay rồi.
Rất khó khiến người ta tin tưởng ở mấy tháng trước, Sansa còn là một người kiên định tín ngưỡng, tin chắc ác ma là loại quái vật tàn nhẫn vô tình. Nhưng cho tới bây giờ... Nàng không chỉ quen biết một hảo hữu là mị ma mà còn thần tượng nhân vật mà ác ma đóng trong phim. Nếu như để người truyền giáo của Thánh giáo chi quốc biết được chuyện này, hẳn là sẽ bị thiêu chết trên dàn thiêu.
Những thay đổi thần kỳ này toàn bộ đều do hỗn độn ác ma sáng tạo ra thế giới ‘magicnet’ tạo ra. Hellen hướng tới thế giới magicnet kia, nàng cũng tương tự hi vọng bản thân có thể tham gia sáng tạo magicnet.