Chương 296: Đấu Thánh Uy Áp

Người đăng: tuanminhnguyen

"Cổ Yêu lại đi khiêu khích Tiêu Long, Cổ Tộc lại để yên cho hắn làm chuyện này, bọn hắn điên hết rồi sao?" Ở một vị trí khác trong quảng trường có mấy thân ảnh đang dựa vào lan can, trong đó một nam tử trên trán có đồ văn một "dược hồ" nhìn nam tử gầy gầy phía xa nhíu mày một cái nói.

Dược tộc đối với ngoại giới luyện dược sư rất khinh thường, bất quá nếu là tuổi trẻ liền có thể luyện chế ra được cửu phẩm huyền đan Tiêu Long thì vẫn sẽ ôm tôn trọng tâm tư.

Có thể luyện chế ra cửu phẩm huyền đan Tiêu Long năng lực không kém dược tộc đương nhiên tộc trưởng, sẽ không nguôi nào điên đến mức đi đắc tội hắn.

"Còn không phải là vì tranh giành nữ nhân sao." Một nữ tử vận trang y vô cùng hở hang khiêu gợi và có dáng người bốc lửa đến cực đoan bĩu môi. Xem đồ văn đặc thù trên trán cô ta thì hẳn cũng là người của Dược tộc.

"Ha ha, lần này có trò vui xem rồi, lần này Cổ Tộc mặt mũi nhất định sẽ mất hết."

"Hy vọng Cổ Yêu tiểu tử kia có thể chịu đựng một hồi a! Nếu bởi vì chuyện này mà không gượng dậy nổi thì rất đáng tiếc a!" Ở một góc khác, một gã toàn thân vận hắc bào thoáng ngẩng đầu lộ ra một khuôn mặt trẻ tuổi nhưng tái nhợt. Rõ ràng đó chính là Hồn Điện – Hồn Nhai đã từng tiếp xúc với Tiêu Long ngày trước!

"Quả nhiên là đã có người không nhịn được phải ra tay rồi a!" Trong một khu vực đặc biệt, Hỏa Huyễn nhìn thân ảnh có giao tình với mình rồi khẽ thở dài một tiếng nói.

"Cổ Yêu đây là tự rước lấy nhục!" Hỏa Trĩ cũng nhẹ giọng nói.

"Cổ Tộc người cũng quá kiêu ngạo, Cổ Yêu mặc dù có tam tinh Đấu Tôn thực lực, nhưng cũng không thể so với đấu thánh được!" Nam tử có sắc mặt thô hào bên cạnh cũng gật đầu nói.

"Hy vọng Tiêu Long có thể tha cho hắn một cái mạng a!"

"Ta thấy trong này nhất định là có nguyên nhân khác." đột nhiên Hỏa Trĩ lên tiếng nói.

"Ngươi biết gì sao?" Hỏa Huyễn nghi hoặc hỏi.

Bất quá Hỏa Trĩ cũng không có trả lời, tiếp tục yên lặng theo dõi biến hóa.

"Cổ Yêu, Tiêu Long ca ca là khách của Cổ Tộc, ngươi lại yêu cầu như thế thì thật quá đáng!" Huân Nhi siết chặt ngọc thủ. Giờ phút này nàng cũng không nén được mà đứng thẳng dậy, mày liễu dựng ngược rồi trầm giọng quát.

"Quy củ đã định như thế! Bới vì hắn là khách nên ta mới cho hắn tư cách khiêu chiến chính ta! Phần tư cách này hắn có thể cự tuyệt!" Cổ Yêu nhìn Tiêu Long chòng chọc rồi nói tiếp bằng thanh âm nhẹ nhàng: "Chỉ cần hắn nói một từ "không" thì trận tỉ thí này có thể bỏ qua!"

Gương mặt Huân Nhi đã cực độ băng hàn.

Nàng trước đó còn hy để cho Tiêu Long nhẹ tay với tộc nhân một chút, bây giờ Cổ Yêu làm như vậy quả thật là đang tìm chết, Tiêu Long như vì vậy mà tức giận hạ thủ quá nặng sẽ khiến cho Cổ Tộc thái độ có thể thay đổi, chuyển biến trở nên căng thẳng hơn.

Đây cũng là Cổ Yêu mục đích, hắn biết mình không có khả năng đánh thắng Tiêu Long.

Hắn chỉ muốn chọc cho Tiêu Long tức giận, rồi tại trên lôi đài hạ thủ nặng tay một chút, như vậy có thể gây nên xích mích giữa Cổ Tộc với Tiêu Long, để cho Huân Nhi cùng Tiêu Long hôn sự bị hoãn lại, nếu bị hủy luôn thì càng tốt.

Chỉ cần Tiêu Long giám ứng chiến, như vậy hắn sẽ có cách khiến Tiêu Long phạm lỗi, chỉ cần hắn đóng kịch một chút là được. Mặc dù kế hoạch này khả năng thành công không lớn, nhưng hắn phải thử một lần.

Nếu không có Tiêu Long xuất hiện, thì khả năng lớn nhất là hắn cùng Huân Nhi là được người trong tộc kết hợp, Cổ Yêu rất không cam lòng nhìn mình thích nữ nhân bị người khác cướp đi, hơn nữa còn là một cái ngoại nhân.

"Tiêu Long, ngươi dám ứng chiến sao?! "

Cổ Yêu nhìn xem Tiêu Long lạnh lùng nói.

Tất cả mọi người đều đem ánh mắt tập trung lê người Tiêu Long, chờ đợi hắn trả lời.

Đáp ứng vẫn là không!!!

"Khiêu chiến…" Tiêu Long trong miệng vang lên nhàn nhạt âm thanh.

Oanh!!!

Ngay lập tức một đạo uy áp vô cùng khủng bố làm cho không ít người ở quảng trường phái cảm nhận được khủng bố áp lực từ trên thân Tiêu Long tản má ra.

Theo uy áp xuất hiện, không gian vậy mà xuất hiện méo mó hiện tượng, thế như núi đè không chút nào cản trợ bao phủ lấy Cổ Yêu.

Ầm!!

Cổ Yêu trong người đấu khí chấn động, điên cuồng chống lại đạo uy áp kia, hàm răng cắn chặt. Nặng nề uy áp khiến cho dưới chân hắn mặt đất vị trí xuất hiện vô số vết rạn nứt.

Tiêu Long cn ngươi lóe lên một tia ám tử sắc hỏa diễm.

Sau một giây, kinh khủng hơn uy áp xuất hiện.

Ầm!!!

Cổ Yêu rốt cuộc cũng không nhịn được, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, hai chân quỳ xuống.

"Cổ Yêu!"

Thấy vậy ba vị trưởng lão không khỏi kinh hô.

Nếu như Cổ Yêu xảy ra chuyện, đây sẽ là một tổn thất lớn với Cổ Tộc.

"Muốn khiêu chiến ta, ngươi xứng sao?" hờ hững âm thanh từ trong miệng Tiêu Long truyền ra, đồng thời hắn cũng đem uy áp thu hồi lại.

Quỳ dưới đất Cổ Yêu hàm răng cắn chặt, hai tay thật sâu đâm vào lòng bàn tay, từng tia máu tươi chảy ra.

"Ngay cả uy áp của ta ngươi cũng không đỡ nỗi, ngươi lấy tư cách gì khiêu chiến ta. Nếu không phải Huân Nhi trước đó để ta không được hạ thủ nặng tay với tộc nhân của nàng, ngươi cũng không chỉ bị nổi thương nhẹ đơn giản như vậy."

"Ngay cả bản thân sống ngươi cũng không bảo vệ được, phải để nữ nhân mở miệng giúp ngươi nói giúp, ngươi có tư cách gì khiêu chiến ta."

Tiêu Long âm thanh vang vọng toàn trường.

Cảm nhận được Tiêu Long kinh khủng lực lượng sau, không còn ai dám nói gì, đồng thời quay đầu nhìn sang Cổ Yêu với ánh mắt đầy cười nhạo.

Còn phải để cho nữ nhân bảo vệ, quả thực là quá mất mặt.

Đoán trừng là sau chuyện lần này Cổ Yêu mặt mũi đều mất hết.