Chương 292: Xấu Hổ Huân Nhi

Người đăng: tuanminhnguyen

Cùng Cổ Nguyên bàn bạc xong, Tiêu Long liền rời khỏi.

"Tiêu Long ca ca, thế nào rồi?" nhìn thấy Tiêu Long đi xuống, Huân Nhi vội vàng đi tới hỏi.

"Nhạc phụ đề ta chăm sóc Huân Nhi nhiều một chút, hắn nói Huân Nhi sau này liền giao cho ta chăm sóc rồi." ôm lấy Huân Nhi eo thon, Tiêu Long cười nói.

"Chán ghét Tiêu Long ca ca, ngươi nói năng gì đó." Huân Nhi gương mặt đỏ bừng một mảnh, nhỏ giọng nói.

Tiêu Long mỉm cười, đôi ngươi như lửa đỏ nhìn dung nhan tinh nhã nghiêng nước nghiêng thành, sau đó vươn tay ra nhẹ nhàng cầm lấy ngọc thủ Huân Nhi rồi nhẹ giọng nói: "Mấy năm nay vất vả cho ngươi rồi! Về sau, những sự tình này cứ để ta gánh vác, không ai có thể ngăn cản ngươi và ta!"

Cảm thụ được sức nóng trên ngọc thủ truyền vào, gương mặt Huân Nhi cũng thoáng hiện lên ánh phớt hồng nhưng trong lòng thoáng chút vui sướng.

Mặc kệ nàng trước mặt tộc nhân biểu hiện cường thế ra sao nhưng dù sao nàng vẫn là một thiếu nữ nên trong lòng cũng có một nơi yếu mềm. Nhiều năm cố gắng kiên trì như vậy, có được những lời này thì đã thỏa mãn tất cả những gì mình mong muốn rồi. Vốn nàng có huyết mạch lẫn thiên phú rất cao không ai sánh được nhưng đối với cảm tình lại vô cùng chấp nhất, thậm chí rất quật cường.

"Tiêu Long ca ca, ngày mai chính là lúc lễ thành nhân của Cổ tộc bắt đầu! Lễ thành nhân vốn không có quan hệ gì đến khách nhân được mời nhưng bởi vì huynh là người Tiêu tộc và lẫn nguyên nhân do ta nên Lễ thành nhân lần này hẳn sẽ có bóng dáng của ngươi!" Huân Nhi cau mày lại rồi nói: "Dựa theo quy củ, phàm là tộc nhân tham gia Lễ thành nhân thì có thể tùy ý chọn một người để luận bàn tỷ thí. Cơ hội quang minh chính đại như vậy chỉ e rằng rất ít người có thể bỏ qua!"

"Yên tâm đi Huân Nhi, ngươi không phải không biết ta thực lực ra sao."

"Không phải, ta sợ là Tiêu Long ca ca ra tay quá nặng, sẽ đem bọn hắn đánh chết."

"Tiểu ny tử, nếu để cho bọn hắn nghe được ngươi mấy lời này nhất định sẽ tức giận đến thổ huyết."

"Ta chỉ là nói sự thật mà thôi, không ai có thể đánh bại được Tiêu Long ca ca. Ta chỉ hy vọng Tiêu Long ca ca hạ thủ nhẹ một chút, nếu không ta sẽ rất khó xử, dù sao bọn hắn là Cổ Tộc tương lai."

"Ha hả, nếu Huân Nhi đã lên tiếng, ta làm sao không dám nghe theo đấu, bất quá Huân Nhi có phải hay không nên đưa ta chút lợi tức a."

Nghe được Tiêu Long lời nói, Huân Nhi có chút không hiểu gì, bất quá ngay sau đó gương mặt nàng đỏ bừng như ánh chiều tà.

Chỉ thấy Tiêu Long cúi đầu xuống đem Huân Nhi môi thơm cho chiếm dụng.

Huân Nhi gương mặt cấp tốc đỏ lên, bất quá cũng không có phản kháng, yên lặng phối hợp với hắn, lẳng lặng hưởng thụ lại cái này quen thuộc cảm giác.

Tiêu Ngọc thì rất biết điều chủ động đi ra ngoài, dành thời gian cho hai người.

Đây là một đêm yên bình.

….

Lúc tia nắng đầu tiên từ phía chân trời khuynh sái xuống, thì toàn bộ Cổ Thánh sơn mạch lập tức trở nên nhiệt náo. Trên bầu trời, từng đạo thân ảnh lướt qua và tiếng chiêng trống tràn ngập vẻ hân hoan vui sướng cũng vang dội không dứt trên các dãy núi.

"Kẽo kẹt…"

Cửa phòng đang đóng chặt cũng chậm rãi mở ra, Tiêu Long cùng Huân Nhi hai người bước ra từ bên trong.

Hai người cũng không có làm gì, bất quá ôm nhau ngủ ăn một chút tiện nghi là có.

"Huân Nhi hạ thủ cũng thật nhanh a."

Nhìn xem Tiêu Long cùng Huân Nhi bước ra khỏi phòng, Tiêu Ngọc không nhịn được trêu chọc một phen.

"Tiêu Ngọc biểu tỷ!" Huân Nhi gương mặt đỏ bừng oán trách nhìn nàng, sau đó không khỏi trừng mắt nhìn Tiêu Long một cái.

Nhớ lại chuyện tối hôm qua, gương mặt đỏ bừng một mảnh, không khỏi dùng ngón tay đụng vào môi.

Tiêu Long ca ca là đại phôi đản… vậy… vậy mà bắt ta… làm chuyện đó…

Tiêu Long ánh mắt trông về nơi những gian điện xa xa rồi nói: "Nghi thức thành nhân sẽ sớm cử hành?"

"Vâng, chúng ta cũng động thân đi!"

Nói xong ba người liền rời khỏi căn nhà, đi ra bên ngoài.

Lúc này rồng trắng mắt xanh đã đợi sẵn ở bên ngoài, ba người leo lên rồng trắng mắt xanh trên lưng. Rồng trắng mắt xanh vỗ cánh một cái nhấc lên một trận cuồng phong, luồng bạch quang nhanh chóng lao về phía xa xa một cách mạnh mẽ.

Tốc độ Rồng trắng mắt xanh cực nhanh, chỉ trong một phút ngắn ngủi đã đến dãy đại điện san sát kia. Cuối cùng, theo sự hướng dẫn của Huân Nhi bắt đầu dần hạ cánh xuống mảnh đất trung tâm.

Đồng hành với Huân Nhi, không thể nghi ngờ gì đoàn người Tiêu Long đã trở thành tiêu điểm cho rất nhiều ánh mắt dồn vào.

Nhìn thấy hắn dùng đấu thánh cấp bậc ma thú làm tọa kỹ, đám người không khỏi kinh hãi.

"Đi thôi!"

Huân Nhi cũng không để ý đến những ánh mắt này, nhẹ giọng nói với đoàn người Tiêu Long. Sau đó, nàng bèn nhanh chóng làm tiên phong đưa đoàn người Tiêu Long đến một quảng trường khổng lồ trước một tòa điện được khí tức cổ kính vờn quanh.

Xung quanh quảng trường khổng lồ này được bao vây bởi những chiến sĩ Hắc Yên Quân mặc giáp đen đứng thẳng tắp. Ánh mắt họ sắc bén như mắt ưng không ngừng quét qua bốn phía chung quanh. Mà khi bọn họ nhìn thấy Tiêu Long thì ánh nhìn sắc bén kia chợt dừng lại một chút nhưng vẫn không có cử động gì khác.

Quanh quảng trường rộng lớn hiện giờ có không ít bóng người đã ngồi xuống. Huân Nhi bước đến đây vẫn chưa dừng lại mà đi thẳng đến hàng ghế rộng rãi phía trước quảng trường. Sau đó, đám người Tiêu Long cũng thoáng do dự rồi cũng cất bước theo sau.

Không có người ngăn cản, Tiêu Long thuận lợi ngồi xuống dãy ghế khách quý.

Trong lúc Tiêu Long và Huân Nhi đang thấp giọng trò chuyện thì hắn cũng đảo mắt nhìn qua những khu vực đặc thù cho khách quý. Có thể vào đến chỗ này, đại đa số đều là người rất có danh vọng đối với Cổ tộc. Chẳng qua ở trong này, Tiêu Longại cũng thấy được mấy người Hỏa Huyễn đã gặp và nói chuyện với nhau trên chiến thuyền.

Khi Tiêu Long nhìn tới thì Hỏa Huyễn kia cũng mỉm cười gật gật đầu chào hắn.

Cười đáp lại Hỏa Huyễn, tầm mắt Tiêu Long chuyển hướng đến vị trí một ngôi cao bên trái. Nơi đó có một đám người vây quanh, những người này phần lớn đều là lớp trẻ tuổi của Cổ tộc. Ở trong nhóm này, Tiêu Long bắt gặp mấy gương mặt quen thuộc là Linh Tuyền cùng mấy thống lĩnh Hắc Yên Quân nữa.

Mà giờ khắc này, mấy người kia cũng đang nhìn hắn về phía hắn, đám người ánh mắt va chạm, bọn hắn ánh mắt liền không khỏi co rút lại.

Sau đó Tiêu Long đem ánh mắt chuyển sang một chỗ khác. Nơi đó có một thân ảnh lộ ra sát ý sắc bén đang ngồi xếp bằng. Người này có mái tóc hai màu hắc bạch, khí tức toàn thân rất băng lãnh giống như huyền băng vạn năm, làm người nào nhìn thấy y cũng cảm giác được một sự nguy hiểm đến nổi gai ốc.

Chính là Cổ Yêu.