Chương 8: Ngươi đi chết đi!

-"Ta chấp nhận cùng ngươi đánh cuộc!",Hồ Chấn Đông nói.

Việc Dương Lăng Tiêu cùng với cái tên gian thần chó săn đã khiến cho Vương Lâm ở bên cạnh rất bất bình.Vương Lâm liền đối với thiếu niên đang ngồi ở ghế nói:"Điện hạ!Chuyện này không thể được.Với tu vi luyện thể tứ tầng của ngài thì ngài cũng không nên cùng tên gian thần chó săn đó đánh cuộc làm gì cả."

-"Được rồi!Ngươi không cần phải lo,tự ta có tính toán riêng.Ta tự tin là bản thân thắng trận đánh cuộc này!",Dương Lăng Tiêu nghe được mãnh tướng của mình tiếng nói khuyên can liền mỉm cười đối với Vương Lâm nói.

Vương Lâm khuyên can thái tử không được liền đối với Lạc Như Nguyệt hiện tại đang ở bên cạnh thái tử xin ý kiến:"Tiền bối!Ngài có thể giúp vãn bối khuyên ngăn thái tử được không?"

-"Ngươi không cần phải lo!Có ta ở đây,không một người nào có thể chém chết được điện hạ.Trừ khi có người có tu vi cao hơn ta.",Lạc Như Nguyệt đối với người vừa hỏi nàng nói.

Vương Lâm nghe vậy liền không nói gì sau đó hướng ánh mắt về phía thái tử và tên gian thần chó săn Hồ Chấn Đông kia mà theo dõi trận đánh cuộc của hai người.

Hồ Chấn Đông lập tức vận chuyển tu vi đánh một quyền hướng thẳng về phía Dương Lăng Tiêu mà tấn công.

Dương Lăng Tiêu nhìn thấy chưởng của tên gian thần chó săn đang đến gần hắn liền cũng đáp trả lại.Hắn hô:"Hoả diễm quyền!",sau đó liền tung về phía chưởng của tên gian thần chó săn Hồ Chấn Đông đó.

Một quả cầu lửa nhanh chóng từ tay của Dương Lăng Tiêu hướng thẳng về phía chưởng của tên gian thần chó săn đó."Hỏa diễm quyền"do hắn phóng ra không bao lâu sau liền va chạm với chưởng của tên gian thần tạo ra một vụ nổ có rất nhiều khói trắng tỏa ra xung quanh.

-"Không nghĩ tới cái tên phế vật nhà ngươi lại có thể tu luyện được.Vậy nhà ngươi thử ngăn chặn chưởng này của ta xem."

-"Đi nào!Nhật nguyệt thiên hợp quyền".Thanh âm của Hồ Chấn Đông liên tục vang lên khi hắn ta nhìn thấy cái tên phế vật Dương Lăng Tiêu lại có thể ngăn chặn được quyền đầu tiên của hắn.

Dương Lăng Tiêu nhìn thấy quyền của tên gian thần chó săn kia đang hướng về phía bản thân tấn công liền tăng cường vận chuyển công pháp mà hắn đang tu luyện"hỗn độn thiên đế quyết"để đấu với người đánh cuộc với bản thân mình.

Trong lúc bản thân không để ý đến thì chưởng của tên gian thần chó săn kia đã đánh trúng vào thân thể của hắn làm cho bản thân ngã xuống đất,hộc ra máu.

-"Điện hạ!*2",cả hai người Vương Lâm và Lạc Như Nguyệt nhìn thấy Dương Lăng Tiêu ngã xuống đất hộc ra máu liền đồng thanh hô.Cả hai người rất lo lắng cho tình trạng của Dương Lăng Tiêu vào lúc này.

Hệ thống thanh âm đột nhiên vang lên:"Đinh!Hệ thống thấy kí chủ đang bị thương nặng liền lập tức sử dụng ba viên hồi khí đan để khôi phục lại cơ thể của kí chủ."

Dương Lăng Tiêu mơ mơ màng màng nghe thấy bàn tay vàng thanh âm liền lập tức ngồi dậy.Vừa lúc đó,một lượng lớn dược lực đi khắp toàn bộ cơ thể của bản thân.

Dương Lăng Tiêu lập tức vận chuyển công pháp để luyện hóa toàn bộ dược lực đồng thời cũng chuyển dược lực đó sang linh lực rồi dẫn vào trong đan điền của bản thân.

Một vài phút sau đó,Dương Lăng Tiêu hoàn toàn luyện hóa xong dược lực của ba viên"hồi khí đan".Lúc này thần sắc của bản thân đã khôi phục hoàn toàn.

-"Đinh!chúc mừng kí chủ trong chiến đấu đã đột phá lên luyện thể tầng năm.",hệ thống thanh âm một lần nữa vang lên.

Hồ Chấn Đông nhìn thấy cái kia phế vật thái tử cự nhiên không động đậy liền nói:"Vậy ngươi đi chết đi!",nói xong liền đánh một chưởng về phía thiếu niên đang ngồi xếp bằng ở dưới mặt đất mà tấn công.

Khi chưởng của tên gian thần chó săn đó chuẩn bị đập trúng vào thân thể của một vị thiếu niên guơng mặt anh tuấn đang ngồi xếp bằng ở dưới mặt đất thì thiếu niên đó đột nhiên mở đôi mắt ra hô:"Hỏa cầu thuật!"Thiếu niên vừa hô đó chính là thanh âm của Dương Lăng Tiêu.

Bản thân đang giao lưu với hệ thống thì nghe được thông báo của hệ thống là"cái kia tên gian thần chó săn đang muốn giết chết bản thân kí chủ"thì lập tức tích tụ năng lượng để ngăn chặn sự tấn công của tên gian thần chó săn kia.Đợi khi thời cơ thích hợp thì ra tay phản công lại.

Một quả cầu lửa từ lòng bàn tay của Dương Lăng lửa cầu lửa từ lòng bàn tay của Dương Lăng Tiêu phóng ra hưng thẳng về phía thân thể của người đánh cuộc với bản thân mà tấn công. Trong nháy mắt, quả cầu liền đập trúng thân thể của tên gian thần chó săn kia và làm cho thân thể của hắn ta ngã mạnh xuống mặt đất,lúc này thần sắc của hắn ta hếg sức là tái nhợt.

Dương Lăng Tiêu sau khi ngăn chặn được sự tấn công của người đánh cuộc với bản thân hắn liền từ từ đứng dậy.

Lạc Như Nguyệt nhìn thấy cảnh tượng chủ nhân của nàng hóa giải kiếp nạn liền nói:"Chủ nhân!Ngài không có chuyện gì chứ?"

Dương Lăng Tiêu nghe được thanh âm quan tâm lo lắng của vị anh hùng hào kiệt mà bản thân hắn triệu hoán tới thế giới này liền cảm động nói:"Như Nguyệt tỷ!Đệ không sao!".