Dương Lăng Tiêu lập tức trở lại chiếc giường rồi sau đó tiến hành lục lọi kí ức của vị tiên đế để xem có gì giúp ích được cho hắn vào lúc này không.Một lúc sau,hắn nở nụ cười thầm nghĩ ở trong lòng:
-"Với tu vi luyện thể tầng bốn của ta hiện tại thì cách tốt nhất để nâng cao tu vi của bản thân thì ta nhanh chóng phải luyện chế ra được một loại đan dược nhất phẩm có tên là Tụ khí đan!Nhưng đây là lần đầu tiên ta luyện chế lại đan dược.Không biết mình có thể luyện chế ra một lò tụ khí đan được không?"
Dương Lăng Tiêu sau đó liền hỏi nữ nhân ở bên cạnh mình:"Như Nguyệt sư tỷ!Ở Mặc Dương trấn này có cửa hàng nào bán thảo dược không?"
Lạc Như Nguyệt ở bên cạnh nghe thấy thanh âm hỏi thăm của chủ nhân của cô liền rất thắc mắc nhưng vẫn trả lời câu hỏi của thiếu niên nam đang ngồi ở trên giường:
-"Chủ nhân!Ở phía bắc của mặc dương trấn có một cái cửa hàng bán thảo dược-cửa hàng đó có tên là thảo dược các!"
-"Cảm ơn sư tỷ!",Dương Lăng Tiêu đối với Lạc Như Nguyệt nói lời cảm ơn.Sau đó hắn chuẩn bị bước ra khỏi phòng liền nghe thấy được sân ngoại lại truyền đến một trận ồn ào thanh âm.
Một cái dày nặng thanh âm có chút nôn nóng hô:"Mau đi xem một chút thái tử điện hạ còn ở đây không?"
Ngay sau đó,viện môn truyền đến tiếng gõ cửa thanh âm.
Dương Lăng Tiêu sắc mặt thay đổi nói:"Ân!Tình huống như thế nào vậy?Sẽ không mới vừa giết Tôn Nhượng lại bị một đám người khác đuổi giết sao?"
Lạc Như Nguyệt nhìn thấy sắc mặt thay đổi của chủ nhân cô,lập tức chạy tới chắn trước người của Dương Lăng Tiêu đồng thời thanh âm của cô ấy vang lên:"Chủ nhân đừng lo,đã có thiếp thân ở đây!Không ai có thể cướp đoạt chủ nhân đi!"
-"Phanh!"
Đúng lúc này,một tiếng vang lớn truyền đến,sân đại môn trực tiếp bị người phá đi,một đám cả người máu tươi quần áo rách nát tướng sĩ vọt vào bên trong.
-"Thái tử điện hạ!Thái tử điện hạ ở đâu?"
Dẫn đầu đám người bước vào bên trong phòng là một đại hán có sức khỏe trên thân thể tràn đầy vết thương,trên người có mặc bộ giáp bảo vệ lấy những nơi hiểm yếu của con người.Ngay sau đó có rất nhiều binh lính bước vào bên trong phòng của hắn,tất cả đều đầu vết thương.
Đại hán đó sau khi bước vào bên trong phòng liền hướng ánh mắt về mọi phía xung quanh căn phòng nhìn thấy thân hình của một người phụ nữ thì rất kinh ngạc nhưng ngay sau đó thanh âm của đại hán đó vang lên:"Thái tử điện hạ!Ngài rốt cuộc ở đâu rồi?"
Dương Lăng Tiêu lúc này đang đứng ở sau lưng Lạc Như Nguyệt nghe thấy giọng của đại hán về sau liền kinh ngạc thầm nghĩ ở trong lòng:"Tại sao ở một cái biên thuỳ nhỏ này lại có người quen mình nhỉ?"
Dương Lăng Tiêu sau đó liền từ phía sau lưng Lạc Như Nguyệt đi lên đứng song song với Lạc Như Nguyệt đồng thời thanh âm của hắn vang lên nói:"Bổn vương ở đây!"
Đại hán nhìn thấy thân hình của một thiếu niên 16 tuổi xuất hiện về sau liền quỳ xuống nói:"Mạt tướng Vương Lâm đưa quân đi hộ giá chậm trễ.Mong thái tử điện hạ thứ tội!"
Đại hán nói xong,tất cả mọi người phía sau lưng đại hán quỳ rạp xuống.
Dương Lăng Tiêu nhìn thấy đại hán cùng tất cả binh lính theo đại hán quỳ xuống liền nói:"Tất cả đứng hết lên đi!.Ta tha thứ cho tội lỗi của các ngươi!"
Đại hán cùng tất cả mọi người đồng thanh hô:"Tạ ơn thái tử tha tội!",sau đó bọn họ liền từ từ đứng dậy.
Dương Lăng Tiêu nhìn đại hán nói:"Vương Lâm ngươi tại sao lại nhận ra ta?"
-"Bẩm báo thái tử điện hạ,thần là dưới trướng vũ văn thái sư một vị thống soái.Khi trước thần đi theo vũ văn thái sư vào kinh may mắn được nhìn thấy mặt của thái tử điện hạ",Vương Lâm nghe Dương Lăng Tiêu hỏi liền lập tức nói.
-"Tên huý của thái sư có phải là Vũ Văn Dịch không?",Dương Lăng Tiêu kinh ngạc nói.
-"Đúng như ngài nói,tên của thái sư đương triều là Vũ Văn Dịch",Vương Lâm trả lời câu hỏi của thái tử Dương Lăng Tiêu.
Dương Lăng Tiêu nhận được câu trả lời của Vương Lâm về sau liền lục lọi kí ức của tiền thân về vị thái sư Vũ Văn Dịch này.
Từ trong kí ức hắn biết được Vũ Văn Dịch là vị thái sư luôn trung thành với Thanh Long vương thất đồng thời thái sư cũng là vị cường giả có tu vi cao nhất ở vương quốc-là người khiến cho đại thừa tướng Tào Hoàng kiêng kị.Nhưng Vũ Văn thái sư lại không có cách nào giữ tính mạng mẫu thân của tiền thân.Vì ngày mẫu hậu chết,thái sư không có mặt ở trong kinh thành liền ngay cả công việc triều chính không thấy thái sư có mặt ở trong các buổi tảo triều.
Dương Lăng TIêu sau khi xem xong kí ức của tiền thân về sau liền đối với Vương Lâm nói:"Vương Lâm,ngươi hãy lập tức đi sắp xếp nơi ở cho các tướng sĩ của ngươi đi!"
-"Mạt tướng tuân lệnh!",Vương Lâm nghe được mệnh lệnh của Dương Lăng Tiêu về sau liền nói.Sau đó đại hán lập tức lui ra và đi làm nhiệm vụ mà thái tử giao cho.
Hắn đợi Vương Lâm rời khỏi phòng liền quay lại đối với mỹ nữ ở bên cạnh nói:"Như Nguyệt!Hiện tại trong phủ còn nhiều kim tệ không?"
-"Thưa chủ nhân!Hiện tại trong phủ còn khoảng 500 ngàn kim tệ!",Lạc Như Nguyệt thanh âm vang lên.
-"Lập tức đi chuẩn bị 5000 ngàn kim tệ sau đó liền theo ta đi tới thảo dược các",Dương Lăng Tiêu tiếp tục nói sau khi nghe được câu trả lời từ Lạc Như Nguyệt-vị anh hùng hào kiệt đầu tiên hắn triệu hoán cũng là thị nữ của hắn.
-"Vâng!Như Nguyệt tuân chỉ!",Lạc Như Nguyệt nhìn chủ nhân của cô nói.Nói xong,cô liền đi làm theo mệnh lệnh mà chủ nhân của cô giao cho.
Dương Lăng Tiêu đợi thị nữ của mình ra khỏi phòng về sau liền thở dài nói:
-"Bây giờ thực lực của ta vẫn còn kém.Cần nhất thiết tăng kinh nghiệm chiến đấu bằng cách tu luyện vài bộ võ kỹ,công pháp,thân pháp.Mai kia gặp phải cao thủ thì mới có thể ứng phó được."
Nói xong,hắn liền bắt tay vào việc chuẩn bị tu luyện.Hắn lần này tu luyện không phải là công pháp hay võ kỹ nào cả mà là một cuốn tiên pháp phù hợp với tư chất linh căn của hắn.Cuốn tiên pháp mà hắn chuẩn bị tu luyện đó chính là một cuốn thần thông pháp thuật hệ hỏa có tên là"hỏa cầu thuật".
Dương Lăng Tiêu lập tức xếp bằng vận chuyển tu vi của mình để tu luyện tiên gia thần thông"hỏa cầu thuật".
Thiên địa linh khí trong trời đất hội tụ vào trong phòng nơi hắn đang đả tọa.Trong đó linh khí loại hỏa nhiều hơn bốn loại linh khí còn lại.Hắn cảm thấy khu vực đan điền của mình đang có dấu hiệu nóng lên.Một cảm giác đau đớn từ từ ập đến nhưng hắn vẫn cố gắng chịu đựng lĩnh ngộ thần thông.