Chương 12: Xuyên không giả xuất thế

Ánh mắt của người dân ở đây tỏ ra thái độ cung kính cùng hạnh phúc ấm no, họ cung kính vì vị vua của họ là một người yêu nước yêu dân, bảo vệ cho họ, họ hạnh phúc vì vị vua này không độc ác, luôn quan tâm đến người dân, một đất nước lý tưởng.

Người người reo hò Sinbad trở về, ẩn trong làn người là một kẻ mặc mũ trùm đầu, trên tay của hắn là một chiếc đồng hồ cũ kỹ, trông như đã ngừng hoạt động, trên đồng hồ là một nút bấm, kẻ này khuôn mặt bị che kín bởi mũ trùm đầu, tuy nhiên nếu nhìn kĩ, hắn đang trên miệng nở một nụ cười nhếch mép.

Ở một quán bar cạnh con đường hướng tới cung điện, xuất hiện 5 kẻ lạ mặt, khuôn mặt xấu xí, mắt híp miệng cười toe toét, bụng mỡ dày đặc nảy lên từng cục như sóng biển dồn dập liên tục nhấp hông vào một kỹ nữ, cô gái này miệng thì bị một tên đút ra đút vào, lộ hậu cùng âm đạo đều có hai tên mập tấn công liên tục.

Miệng rên rỉ, tâm sung sướng, hai kẻ còn lại đứng bên cạnh thẩm du, khuôn mặt khoái cảm cùng cực, bọn hắn từ Trái Đất xuyên không tới đây được một tháng, kinh nghiệm không có nhiều, ấy vậy mà dâm tính không hề thuyên giảm, tà dâm thậm chí còn tăng cao hơn khi con người ở đây ai nấy đều xinh đẹp gấp đôi so với quê hương cũ.

Thời gian những kẻ này còn ở Trái Đất đều là đầu đường xó chợ côn đồ, chuyên dụ dỗ trẻ em, phụ nữ mục đích còn gì khác ngoài hiếp dâm, nhận tiền để giết người, không gì mà chúng không dám làm, một băng đảng bọn chúng chỉ có năm người duy nhất, đều là bạn chí cốt với nhau từ nhỏ, thành ra ảnh hưởng từ nhau tâm tính mà trở nên dâm tà cùng một bọn, chưa từng có bất kì thế lực nào đe doạ được chúng, quan hệ đều rất tốt ở thế giới cũ.

Nay năm kẻ này trùng hợp xuyên không cùng nhau đến đồng dạng một nơi, ánh mắt hiện lên tia dâm tà thấy rõ, chí cốt tình bạn suy nghĩ đều không cần nói ra, nhìn ánh mắt đều hiểu, bọn chúng âm mưu thâu tóm tất cả nữ nhân trên thế giới mới.

Bàn tay vàng khi xuyên không cả năm kẻ này đều có cả, thiên phú đối với ma thuật của bọn chúng cực cao, chưa kể đến thiên phú khi vừa xuyên qua đều đồng dạng giống nhau “Tà Dâm Bùng Nổ”, là kĩ năng bị động, khi đến cạnh phái nữ liền toả ra mùi hương dịu nhẹ kích thích con cái đến với mình , tác dụng của “Tà Dâm Bùng Nổ” là cực kì lớn đến gần như không thể chống cự, như đã nói mục đích trước đó, bọn chúng biết sự tồn tại của các vị tướng dưới trướng Sinbad có hai nữ nhân, tất nhiên bây giờ đang cùng nhau “rèn luyện” chờ thời tiếp cận.

Khác bọt với sự hoang dâm vô độ diễn ra trong nơi hẻm cùng tối tăm này, ngoài kia là người dân náo nhiệt chào đón vị vua của bọn họ, từ từ bước tới cung điện nơi đàm phán, khi đến nơi, người dân xung quanh tự động di tản, chỉ để lại Sinbad cùng Masrur tiến vào.

Bên trong nhóm Aladdin đã đợi sẵn tin tức từ trước, ngay lúc có thông báo từ Jafar, đã tức tốc chạy tới nơi đàm phán rồi, ngay khi nghe xong tình hình đàm phán, ban đầu Alibaba thất vọng ít nhiều cảm giác, qua một lúc lại cùng nhau nói chuyện, dần hiểu thêm tình hình cũng đỡ hơn phần nào.

Buổi tối hôm đó, bọn họ tổ chức tiệc tùng linh đình, chào đón vua Sinbad cùng vui vẻ tiếp nhận thành công cuộc đàm phán, tổn thất không quá nhiều.

Thấm thoát thời gian lại trôi đi, đế quốc Kou có một cuộc đến thăm Sindria, nói đúng hơn là bọn họ muốn thăm dò, đồng thời cử đi cả Ren Hakuryuu cùng Kougyoku đến nhằm tạo lập mối quan hệ tốt đẹp.

Vì có ấn ký tinh thần nên Khánh Bách dễ dàng cảm nhận được cô nàng đang xuất hiện ở Sindria, hắn nhanh chóng di chuyển đến bến cảng, cũng bởi vì nhận được tin tức nên Yamraiha cũng phải đi tiếp đón, không thể cùng hắn ở đây tiếp tục luyện tập.

Bằng không có lẽ cô nàng sẽ còn giữ chân hắn thêm một lúc nữa để dạy cô về ma pháp không gian và thời gian, mặc dù cô nàng hơi lép vế về phần này.

Theo như cốt truyện, lần này Kougyoku đến để trách phạt tội đồ của Sinbad, cơ mà sự vụ này hắn can thiệp đến, thành ra lần này đổi sang là đến tạo lập quan hệ, thăm dò.

Đến nơi, Khánh Bách đứng trên nóc toà nhà gần đó, nhẹ nhàng che dấu khí tức nhìn xuống, vừa nhìn xuống thì thấy ánh mắt Kougyoku phồng má nhìn mình, quả này hắn biết mình xong rồi, qua mấy tháng mà không tới thăm cô nàng, liền ở với Yamraiha đến lúc Kougyoku phải ra tận đây.

Tinh thần ở thế giới này không được rèn luyện, việc thao túng tâm trí quá dễ dàng đối với một số kẻ, điển hình là việc hắn bây giờ sẽ làm, trong nháy mắt, mọi người trong phạm vi quên đi sự tồn tại của Kougyoku.

Ngay lúc đó, hắn tức tốc dịch chuyển tới rồi bế cô nàng đi, không một động tác thừa mà biến mất vào trong không gian, động tác cực kỳ điêu luyện như đã làm đi làm lại không ít lần.

Vì còn muốn du hành đến nhiều vũ trụ khác nhau, nên hắn quyết định tạo ra một cái thể nội thế giới để dễ bề hành sự, càng dễ dàng cho việc hắn mang các nàng đi ra khỏi về sau.

Trong thể nội thế giới của hắn chưa có gì nhiều, chỉ là một căn nhà nhỏ có kiến trúc đơn sơ, trước nhà là một suối nước nóng, cạnh ngôi nhà là một cây anh đào lớn, hoa đào rơi nhẹ xuống thảm cỏ xung quanh suối nước nóng, nhìn có chút thơ mộng.

Mặc dù thấy còn hơi đơn sơ, cơ mà hắn chưa biết trang trí ra sao cho tốt, nên đành chỉ để như vậy. Thể nội thế giới này hắn tạo ra chưa hề phức tạp về cấu trúc, đơn giản là có ngày đêm, có thể chứa sinh vật sống, xa xa có thể thấy núi non trùng điệp chưa hề được khai phá.

Ban đầu Kougyoku có hơi bất ngờ, song cô nàng vẫn không hề buông tha hắn, giận dỗi quay mặt đi, mặc dù hắn có giải thích như thế nào đi chăng nữa cô nàng đều không nghe, thật sự hết cách mà.

- “Vậy nàng muốn ta phải làm sao a tiểu công chúa…” hắn như muốn cầu xin bà cô này nha, thật sự rất khó dỗ dành.

- “Rõ ràng là chàng không đến thăm ta, tận mấy tháng liền, có phải chàng cặp bồ với ai đó rồi quên luôn ta có phải không? Nếu hôm nay đế quốc không cử ta tới để dựng mối quan hệ với tên Sinbad kia thì chàng còn định trốn đến bao giờ đây”. Kougyoku không chừa cho hắn đường lui, cơ mà tất cả đều đúng sự thật nha, hắn u mê Yamraiha quá nên suýt quên cô nàng.

- “Được rồi mà tiểu công chúa tha cho ta đi, ta sẽ bù đắp mà…”. Khánh Bách hắn không giỏi về khoản này, cuối cùng vẫn là Kougyoku bỏ qua cho hắn.

- “Ta cũng bàn với đại tỷ rồi, tỷ ấy biết chàng hành tẩu bên ngoài, lâu vậy mà không về, tỷ ấy đang gặp chút khó khăn, ta cố gắng hết sức để giúp tỷ ấy tranh đoạt ngôi vị, không biết có được không, chàng còn nói là về hỗ trợ tỷ ấy, vậy mà giờ còn ở đây ham chơi, thật hết cách.

Quên chuyện này đi, thời gian qua chàng ở ngoài đã phong lưu thêm ai nữa hả, nói cho ta biết, đã bắt đi tỷ tỷ, giờ đến ta mà còn chưa thỏa mãn sao?”. Kougyoku lại tỏ vẻ tức giận, hờn dỗi nhìn hắn, phồng má nói.

- “ y da, làm gì có ai nha lão bà, hoàn toàn không có mà”. Khánh Bách hắn gãi đầu, rồi ôm lấy cô nàng, nhẹ nhàng nâng niu.

Trong lòng hắn Kougyoku quyến luyến không rời, mặc dù thật tốt khi được hắn ôm cùng xoa đầu như vậy, cơ mà dấm chua vẫn không quên toả ra.

- “Chàng đừng có giấu ta, ta làm sao lại không nhận ra khí tức của chàng xuất hiện trên người cô gái pháp sư dưới trướng Sinbad tên Yamraiha kia hả?!”. Kougyoku kiều mị chạm vào ngực hắn, bộ ngực phập phồng lên xuống áp sát vào ngực hắn bên trong, miệng không quên lẩm bẩm thầm ăn dấm chua cho hắn.

- “Oan cho ta quá, ta chỉ dạy nàng ấy cách sử dụng ma thuật thôi mà, nàng ấy rất có thiên phú đó”. Kougyoku nhéo eo hắn một phát, rồi nhắm mắt trong lòng hắn.

- “Ta biết một mình ta không đủ thoả mãn dâm tính của chàng, chỉ mong chàng đừng bỏ ta, hãy cho ta một vị trí trong trái tim có được không?!”. Bàn tay lại thủ sẵn bên cạnh eo hắn, chỉ cần một câu phủ nhận thôi là chắc hắn sẽ bị cô nàng xé xác cho đăng xuất khỏi thế giới luôn quá.

- “Tuân lệnh lão bà đại nhân!!!”.