Chương 10: Sóng gió mới

Sau tất cả mọi việc, Cassim hoá thành tượng đá trở về với dòng chảy vốn có của Rukh, kẻ điều khiển thần đèn hắc ám kia bị Sinbad truy sát, thần vật đầu tiên của Sinbad được triệu hồi Baal thần đèn của cơn thịnh nộ và các anh hùng (Cũng là Baal nhưng Baal này chắc yếu hơn Ei trong Genshin xD) Balalark Saika được thi triển, sấm sét khủng khiếp từ trên trời giáng xuống tên đeo mặt nạ, nhất kích tất sát! Kẻ thao túng mọi chuyện ở Balbadd đã bay màu, từ cổ của hắn có một con rắn chui ra rồi biến mất trước khi đòn tấn công kết thúc.

Khánh Bách đứng một bên nhìn, kẻ này cũng chỉ là một quân cờ của vận mệnh mà lại tỏ ra cao ngạo mà đứng ra, miệng nói sẽ thay đổi vận mệnh, để rồi cuối cùng chết dưới tay Sinbad trong khi vận mệnh thì không thể đổi ngược được, thật đáng thương.

Hẳn đã dịch chuyển Kougyoku về đế quốc Kou, vì sự xuất hiện của hắn ở thế giới này, một số việc trong dòng thời gian đã được thay đổi, điển hình là việc Kougyoku thích Sinbad, giờ đây đã không còn, việc tiếp theo hắn cần làm là đến Sindria Kingdom, một hòn đảo nhỏ trù phú được cai trị bởi Thất Hải Vương – Sinbad.

Hắn sẽ đến trước bọn Aladdin vài ngày, tất nhiên là để bồi dưỡng quan hệ với cô nàng Yamraiha rồi…

Sóng gió đã qua đi, đất nước Balbadd trở nên yên bình một thời gian.

Tất nhiên đó chỉ là yên bình một thời gian, không nhiều, khó khăn tiếp theo đã ập tới, đội thuyền hàng trăm chiếc tiến vào vùng biển thuộc Balbadd, con nào con đấy to lớn, có lẽ trên đó chở hàng nghìn quân binh lực lượng.

Đội thuyền này bất chợt tiến đến, hẳn là được cử đi từ lúc đầu, vốn định lợi dụng lúc hỗn loạn mà một mẻ vơ hết, trở thành ngư ông đắc lợi, cơ mà hỗn loạn đã qua đi, đất nước trở nên tự do dân chủ.

Tuy nhiên với cái cớ đất nước này chưa thành lập chính quyền, đế quốc Kou hoàn toàn có thể thâu tóm đất nước này dễ dàng mà không bị dị nghị, họ chỉ cần thành lập một chính quyền bù nhìn rồi từ đó dễ dàng một tay điều khiển cả bàn cờ mà không mảy may có chút rủi ro.

Aladdin không tin, hết lần này đến lần khác muốn xâm lược Balbadd, vậy thì cậu ta sẽ thủ tới cùng.

- “Em không thể bỏ đất nước một lần nữa!!!” Aladdin đứng ở cảng biển cùng nhóm Sinbad kiên định nói lên, Sinbad lúc này cũng rất khó xử, cuối cùng Sinbad quyết định đánh ngất cậu nhóc này trước khi cậu nhóc này kịp làm nên trò trống gì.

Aladdin rút thần vật, quyết định tử chiến với đế quốc Kou, thật không may, Sinbad không muốn điều này, một phát chặt bằng tay vào gáy, cú đó khiến Aladdin ngất xỉu, nhờ các tướng lĩnh dưới trướng đưa Aladdin đến Sindria, Sinbad tiến đến đế quốc Kou, hắn muốn thực hiện một cuộc đàm phán với tư cách là Thất Hải Vương.

Trên biển lúc này…

Mặt biển gợn sóng nhè nhẹ, từ xa có một con tàu bằng gỗ to lớn đang tiến về phía trước, xung quanh con tàu là một màu xanh nước biển đậm, bầu trời đen tối được bao trùm bởi hắc vân vô tận, mặt biển lam đậm ẩn chứa nguy hiểm tiềm tàng.

Trên con tàu kia là đám người Alibaba đang tiến đến Sindria Kingdom, vương quốc của Sinbad, một hòn đảo nhỏ nằm giữa vùng biển đen, hắc vân ở đó biến mất, để lại một vùng tròn trắng sáng cùng bạch vân ánh nắng tựa tiên cảnh.

Ánh sáng chiếu xuống hòn đảo nhỏ giống như ốc đảo giữa sa mạc, toả sáng, duy nhất giữa vùng biển đen xa xôi.

Aladdin tỉnh dậy, nhìn hòn đảo trước mắt mà hoang mang, cậu không còn ở Balbadd, cậu không thể bảo vệ nơi đó, Jafar đứng đó nhìn cậu nhóc.

Giải thích với Aladdin vì sao Sinbad lại làm như vậy, tuy biết đó là muốn tốt cho mình và Balbadd, cơ mà Aladdin không muốn cái kết lãng xẹt như vậy, cậu muốn đất nước mình thật sự được dân chủ.

Cậu hận cậu quá yếu ớt, không thể bảo vệ được Balbadd, cơ mà bây giờ hối hận thì có được gì đâu.

Thuyền cập bến Sindria Kingdom, từ dưới nhìn lên có thể thấy một ngọn núi rộng lớn hình chóp nhọn, trên đỉnh chóp là một tòa cung điện màu xanh lam hùng vĩ, xung quanh lưng núi bao phủ bởi nhà dân chật kín cùng những con đường mòn, chỉ chừa ra một hàng dài giữa ngọn núi để làm bậc thang đi thẳng lên tòa cung điện.

Vừa vào đến bến cảng là tiếng náo nhiệt của người dân sống tự do dưới sự bảo hộ của Sinbad đang chăm chú bán hàng, tại đây có rất nhiều loại hải sản tươi sống, các loại hoa quả tươi ngon, cùng nhiều gái xinh trên đường vào nơi buôn bán.

Aladdin, Alibaba, Morgiana bắt đầu cuộc sống mới của mình tại đây, trong thời gian chờ Sinbad hoàn tất đàm phán và báo kết quả, họ được Jafar giới thiệu một vài nơi…

Trong lúc này, Khánh Bách hắn đang đứng ở biển phía nam ngoài xa, dưới chân hắn là một ánh mắt đỏ ngầu như máu ẩn trong làn nước sâu thẳm, ánh mắt đó khổng lồ, to lớn, đồng thời toả ra đầy mùi sát khí không chút ẩn giấu nhìn vào kẻ xâm nhập vào lãnh địa của nó.

Xung quanh không gian xuất hiện vô số vết nứt vỡ, một vùng biển nhỏ bắt đầu bị đóng băng,khoảng không cũng xuất hiện dấu vết bị đóng băng, đàn chim đang bay ngang qua trên trời đột nhiên dừng lại, bị đóng băng từ bên trong mà nứt vỡ rơi xuống nền băng trên biển.

Khoảng cách từ đây đến Sindria rất xa nên không ai nhận ra dị biến, sinh vật này ẩn mình dưới làn nước sâu thẳm, toả ra cái lạnh thấu xương mà không thể chống lại, Khánh Bách hắn đứng trên nền băng nhìn xuống dưới chân mình.

Thầm mắng tà thần ý niệm bắt đầu xâm nhập vào con thuỷ quái nào đó ở vùng biển này, hắn từ bao giờ lại trở thành người giải quyết mối hiểm hoạ tà thần cho người dân sinh sống ở đây thế nhỉ.

Đành chịu, sự xuất hiện của tà thần là hắn không nghĩ tới khi đến đây, còn quả tim trong tâm thế giới hắn cảm nhận được nó sắp nở rồi, một tà thần mang dòng máu của các Cổ thần đang dần trỗi dậy, tà thần này theo hắn có lẽ là tà thần mạnh nhất trong toàn tộc từ trước đến giờ, bởi nó mang dòng máu của các cổ thần, những thực thể có thể bóp nát cái vũ trụ này chỉ trong nháy mắt.

Khoan… Dừng khoảng chừng là hai giây, hình như con thuỷ quái này định đớp hắn! luồng xoáy nước khổng lồ bất chợt được hình thành dưới nền băng, phá vỡ lớp băng mỏng bao phủ bề mặt vùng biển, Khánh Bách hắn không do dự bay lên trên không trung.

Từ dưới mặt nước, một cái mồm đầy đỏ au đầy răng nhọn hướng về phía hắn mà ngoạm lấy, kích cỡ của cái mồm này hẳn là phải bằng một nửa Sindria Kingdom, hơn nữa tốc độ tấn công còn nhanh đến bất ngờ, bỏ qua rằng thân hình của con thuỷ quái cực lớn.

Màn vồ lên này để lộ ngoại hình khủng bố của con thuỷ quái, đầu cá giờ đây trở nên giống với đầu của một con rồng, trên đầu nó còn mọc thêm hai cái sừng, đôi mắt của loài cá giờ đây trở nên đen kịt còn có vết nứt vỡ dưới đôi mắt, vẫn là luồng khí màu hồng phấn bao phủ lấy thân hình của nó.

Vây bơi, vây lưng và vây đuôi trở nên nhọn và sắc bén, lớp da trơn bóng, không những thế còn cực kỳ chắc chắn, cứng như kim cương, rất khó để xuyên thủng.

Bất chợt từ đằng xa có một tia sáng đỏ bay tới, một kích đánh bay con thuỷ quái khổng lồ kia xuống đất, Khánh Bách hắn nhìn về phía tia sáng đó thì thấy một thanh niên đâu đó khoảng chừng 18 19 tuổi, ngoại hình trông rất bình thường, bình thường đến mức bất thường, mái tóc đen ngắn, đôi mắt đen, quần áo rách rưới rẻ tiền, hoàn toàn có thể giống như hắn mà hoà lẫn vào đám đông nghèo nàn mà không ai biết.

Trên người kẻ này toả ra khí tức của Xuyên không giả, lũ người này sử dụng hệ thống để xuyên đến vô hạn các thế giới khác nhau nhằm thu thập cơ duyên, khiến căn cơ vững chắc hay để học thêm thủ đoạn, mọi việc để giúp ích cho bọn chúng.

Chắc chắn tên này có nhiệm vụ gì đó liên quan đến hắn hoặc con thuỷ quái bị tà thần chi khí bao phủ này, nếu không sẽ không manh động mà tấn công con thuỷ quái kia như vậy.

Hắn bay tới, tỏ vẻ cao thượng trong than xác phàm nhân, một thường dân quần chúng vô hình trong mắt đám quý tộc hoặc những kẻ có quyền lực cao.

- “Thần phục ta đi tên loài người, ta thấy ngươi cũng có thể bay, ắt hẳn phải có thủ đoạn nào đó! Chỉ cần thần phục ta, ta sẽ giao cho người sức mạnh để nắm giữ lấy thế giới này, cùng nhau chúng ta sẽ thống trị hạ vị diện này!!” Kẻ xuyên không cao ngạo này nghĩ hắn sẽ đồng ý không do dự sau khi thấy sức mạnh một chiêu đánh bay con thuỷ quái mà đưa tay ra ý định muốn biến hắn thành nô lệ dưới trướng, cơ mà hắn lại không bắt bài chiêu trò của bọn xuyên không giả này, lại chả quen thuộc quá.

Đầu tiên là để hắn thần phục, đến khi hết giá trị lợi dụng hoặc bản thân hắn rút lui về thế giới chủ thì sẽ sử dụng công pháp đặc thù, kỹ năng đặc thù hay bất kì cách nào mà tiêu diệt hắn trước khi có biến, vậy nên sẽ chẳng có vụ cùng nhau thống trị hạ vị diện đâu.

- “Chỉ dựa vào ngươi?” Khánh Bách khinh bỉ đưa bàn tay ra trước mặt, nắm đấm vào rồi giơ ngón giữa lên về phía tên xuyên không giả kia, kẻ kia vì là một người hiện đại của Trái Đất xuyên đến dị giới (linh hồn tên này có sự đặc trưng của Trái Đất) hắn hoàn toàn hiểu hành động của Khánh Bách là đang làm gì, chính là khiêu khích loại hình đối với hắn.

Một đạo hữu nào đó đã từng nói, lũ thiên mệnh chi chủ thường sẽ là mấy tên không có não mà phi thẳng vào băng sả như thần dưới sự may mắn bảo hộ của thiên mệnh mà hầu hết đều an toàn trở ra, cùng lắm chỉ là sắp chết chứ không “xin vĩnh biệt cụ” được.

Hắn ngẫm nghĩ mà thấy câu này quả thực khá đúng với trường hợp hiện tại, máu dồn lên não mà tên xuyên không giả kia nhảy bổ thẳng vào hắn, chiêu thức được tu luyện bởi linh hồn ngay lập tức được thi triển.

- “Lam Hoả!!!” Một cầu lửa màu xanh dương bùng lên bao phủ cú đấm của tên xuyên không giả, một kích thẳng vào ngực hắn, tiếp đó mà một đòn công kích vào thân thể mang thuộc tính băng có thể gây bỏng lạnh, tất cả đều tung vào người hắn, cơ mà tên này hình như không tính đến chuyện lam hoả kia hoàn toàn không ảnh hưởng đến hắn.

Còn chiêu băng thuộc tính kia suýt soát chạm đến người hắn, nhưng chỉ là suýt soát, hắn thậm chí còn không thèm né, tên này nóng quá hóa giận đến đây để tấu hài à?

Khánh Bách hắn cũng cảm thấy nhục thay vì huynh đài đến từ thế giới khác này, tức quá hóa giận vì không trúng, tên này quyết định tung đòn tiếp theo, vừa thi triển miệng vừa nói.

- “Ngươi còn dám tránh chiêu thức của ta? Vậy thì ta sẽ sử dụng chiêu thức khiến ngươi không thể né được, Thiên Sát – Truy Hồn!!!” Bốn hình đầu lâu xương xẩu màu tím xuất hiện xung quanh tên xuyên không giả kia, trực tiếp hướng tới Khánh Bách hắn mà công kích dữ dội.

“Vị huynh đài này thật là hài hước nha” Hắn thầm cảm thán trong lòng, tên này hình như chỉ muốn ngụy biện cho lý do đánh trượt vừa nãy.

Bốn đầu lâu kia dần to lớn hơn, hướng tới hắn mà công kích, Khánh Bách hắn dù có né như thế nào thế đầu lâu màu tím kia cứ bám sát nút, đến cuối cùng, bốn đầu lâu kia trực tiếp tấn công vào thân thể hắn, một vụ nổ màu tím to lớn xảy ra.

Đến khi khói bụi tan đi, trong vụ nổ đến cái nịt cũng không còn, tên xuyên không giả kia cười đắc ý như được mùa…

- “Tưởng thế nào, hoá ra cũng chỉ như vậy, ta đánh trượt là do chưa quen với môi trường mới mà thôi”. Hệ thống bắt hắn làm nhiệm vụ, một trong số các nhiệm vụ phụ của hắn là tiêu diệt kẻ này, phần thưởng là một võ kỹ liên quan đến linh hồn.

Ban đầu hắn tưởng tên này mạnh lắm, xem ra nhiệm vụ phụ cũng chỉ là nhiệm vụ phụ, đều là những việc dễ dàng hoàn thành, hắn mở giao diện hệ thống, định bụng nhận lấy phần thưởng của hệ thống…