Chương 5: Lưu gia trấn

Tác giả : Đình Quyền

Mười hai năm sau , tại một thị trấn nhỏ thuộc Hắc vũ thành.....

LƯU GIA TRẤN

......

-'' Ai hồ lô các loại đi , hồ lô nóng hổi ngọt lịm thơm ngon đây , 5 hào một cái... "

-'' Thất huynh , nay săn được con Lục giác to thế , bán 200 nhá "

-'' 200 ít vậy , nhớ lần trước 300 mà "

-'' Huynh cứ đùa , nay hàng hóa ế ẩm , 200 là ta nể mặt huynh lắm rồi ..."

-'' Được rồi , thành giao .... Mà Hoa lảo cẩu đi đâu đấy , ngươi đợi ta nhé ..."

-'' Thong thả , thong thả ...."

Thời nhà Lưu , chợ phường phát triển vô cùng , mỗi trấn đều có tả bộ binh trấn thủ , tránh có kẻ không nể mặt mũi ăn cướp giữa ban ngày , mỗi tả hộ binh gồm 12 người , đều thuộc nhánh quân tinh nhuệ của triều đinh , thân mang giáp kị không ai dám nghịch ...

Có thể nói Chợ phường thời lưu gia chính là số một trong phạm vi trăm dặm trở lại . Khung cảnh buôn bán ồn ào náo nhiệt tới lạ....

Góc chợ.....

Cướp .... cướp ....

-'' Mau bắt hắn , hắn cướp hàng của tôi kìa !!! " Sâu trong cuối dãy chợ , một phụ nhân thân hình mập mạp la toáng lên , trên tay bà còn cầm theo một con gà đuổi theo một thiếu niên chạy bán sống bán chết....

Thoạt nhìn kẻ này khoảng 11 đến 12 tuổi , quần áo luộm thuộm rách tả tơi , đầu tóc rối mù , mặt dính đầy nhọ nhem vừa chạy vừa cắn ngồm ngoàm miếng bánh bao mới cướp được cười lớn : Hoa Mụ béo , có giỏi tới mà lấy lại , nay bánh bao nhiều mỡ quá , há há....

Mụ béo nghe được sắc mặt trở nên đen lại , mụ nghiến răng ... Quả đây không phải lần đầu mụ bị hắn cướp hàng , lần nào cũng vậy có chí ít thì hắn lấy hai cái bánh bao , còn không hắn cướp luôn cả con gà ... Bị lính bắt thì hắn lại biện mọi lý do nào là mụ cho hắn , rồi thì mụ đánh hắn , nên lần nào cũng trót lọt.... Hôm nay thì...

-'' Tên kia , đứng lại cho bổn tướng ...."

Hắn quay đầu , sau lưng mười hai tên lính gươm sáng bóng loáng , một tên cưỡi thiết kị , tay cầm trường mâu quát lớn .... Miệng mắng ''Chết tiệt , chạy ..."

Chúc mọi người có buổi trưa vui vẻ