Huyền mỉm cười nói nhưng sát ý bắn ra tứ phương khiến bọn họ rét run, muốn thu phục nhân tâm trước hết phải biết trị lòng dân a
Trước đánh một cái sao cho bánh quy tắc bao đời…
“Rất tốt ta sẽ yêu cầu các vị gia gia cho các ngươi chỗ ở tu luyện để có thể khôi phục thương thế và tu vi. Nếu có việc cần ta sẽ gọi các ngươi”
“Rõ thưa Thiếu chủ”
“Cuối cùng cũng xong ? Tiểu Huyền nhà ta có mệnh đào hoa nha !!!”
Lãnh Nhược Tuyết thấy Huyền xong chuyện liền nhanh chân chạy về phía nàng, liền không nhịn mà buông lời nói
Nàng ghen ? Không đâu, nàng là ai mà đi ghen với Minh nhi ?
Chỉ là có chút cảm giác khó chịu khi thấy hắn cười đùa cùng người khác, ân chỉ vậy thôi hoàn toàn không có ghen…
“Haha sư tôn nói đùa, chỉ là sự việc có chút lâu nên mới chạy vấn an trễ sư tôn với các vị gia gia”
Huyền mí mặt giật giật nói, hắn cảm thấy sư tôn như lườm hắn vậy
“Hừ hôm nay ngươi cho ta đủ kinh hỷ rồi đi ? Ăn không rồi đi gây chuyện !”
Lãnh Nhược Tuyết lạnh giọng nói, nhưng đôi mắt tràn đầy tự hoà nhìn hắn
Hết cách ai nói nghịch đồ nhà mình anh tư cái thế đâu
“Quay trở về nghỉ ngơi ! Còn nữa tối nay đến tẩm cung ta !”
Nói rồi Lãnh Nhược Tuyết biến mất chỉ để lại làn gió mát cùng mùi thơm của nàng, chứng minh nàng đã ở đây
“...”
Khoé miệng Huyền giật giật, thôi thì đành vậy tự làm tự chịu, nam nhân không thể làm không chịu được
“Ba vị gia gia ta có một thỉnh cầu”
Huyền lắc đầu rồi nhìn sang các vị lão tổ nói
“Tiểu Huyền cứ việc nói chính là, gia gia ta sẽ gắng sức mà làm !”
“Đúng vậy đấy tiểu Huyền !”
Các vị lão tổ thấy Huyền cuối cùng cũng chú ý tới bọn họ liền cười hớn hả nói
“Cũng không phải việc gì quan trọng, ta muốn bọn Long Minh có chỗ tu luyện để khôi phục tu vi mà thôi. Mong các vị gia gia giúp ta !”
Huyền nhẹ giọng nói
“Điều này là tất nhiên, dù sao bọn hắn cũng đã là ngươi toạ kỵ thì không thể để thua thiệt làm xấu mặt ngươi được”
“Bọn hắn có chúng ta sắp xếp ngươi mau đi nghỉ ngơi a”
Các vị lão tổ đồng thanh đáp, hết cách ai bảo hắn là cháu cưng của họ đâu
“Vậy liền nhờ các vị gia gia, ta đi trước. Sau khi vững chắc đạo cơ ta liền đến thăm các ngài”
Nói rồi Huyền chuồn đi, vì hắn còn có việc với Al đâu
Nhìn bóng lưng hắn đi các vị lão tổ đều mỉm cười cưng chiều, hắn sẽ bước tiếp đến bước mà bọn hắn không bước tới…
Sau khi về tới ổ chó của mình, Huyền liền bay thẳng lên giường gương mặt không thể giấu đi sự vui vẻ
“Al nói như vậy tôi có thể học bất cứ kĩ năng nào mà tôi nghĩ ra ?”
Huyền thắc mắc hỏi Al vì ban đầu khi tới thế giới này Al có đề cập đến
Nếu thật sự như vậy hắn liền vô địch rồi, nếu đem các chiêu thức từ trong truyện mà ra ai dám cùng hắn tranh phong, nghĩ tới liền kích thích
“Đúng vậy đấy, chỉ cần cậu nghĩ ra Al liền giúp cậu học được !”
Al tự tin nói, sự tồn tại của cô thật sự quá vô lí rồi. Chắc phải gọi là vô địch hệ thống cũng phải
“Vậy thì tốt rồi, cảm ơn Al cậu thật sự giúp tôi rất nhiều”
Huyền chân thành nói, nếu không có Al chưa chắc đã có hắn như ngày hôm nay đâu
“Vậy Al liệu thế giới này có nhân vật chính không ? Kiểu thiên mệnh chi tử ấy ?”
Huyền bất giác nhớ tới các nhân vật chính trong chuyện
Khí vận nghịch thiên, hệ thống gia trì đánh hoài không chết tiểu cường
Nếu vậy chẳng phải hắn là nhân vật phản diện ? Hắn không muốn a
“Xin cậu yên tâm, đây là thế giới chủ nên cậu là nhân vật chính. Nếu sau này cậu tới thế giới khác thì không chắc”
Al đáp
“Vậy ý cậu nói là vẫn có nhân vật chính mà ở trong thế giới của bọn hắn ? Vậy thì tôi yên tâm rồi, dù sao Tiên vực là giới đứng đầu mà !”
Huyền tự tin nói, dù sao nhân vật chính tuy mạnh nhưng hắn còn mạnh hơn
“Cậu cứ yên tâm làm những gì cậu thích, mọi việc còn lại cứ để Al lo”
Al cam kết nói
“Vậy tôi yên tâm”
“À đúng rồi Al tôi muốn học Haki Quan sát và Vũ trang, cậu giúp tôi”
Huyền liền nói ra ý định ban đầu của mình, dù sao đi đồng với Haki Bá vương là Quan sát và Vũ trang nha
Nếu học xong ba chiêu này có thể cùng giai vô địch rồi, đừng nói tới hắn có thể vượt cấp chém giết nữa
“Keng ! Đã hoàn tất học tập Haki Quan sát”
“Keng ! Đã hoàn tất học tập Haki Vũ trang”
“Mong cậu cố gắng tập luyện để có thể đạt tới mức độ hoàn mỹ”
Al không quên nhắc nhở, vì cô chỉ có khả năng giúp hắn học tập còn việc mạnh hay yếu chỉ có thể dựa vào Huyền
Cô không để hắn max cấp vì như vậy còn gì thú vị nữa…
Huyền cảm nhận được giác quan của mình càng rõ rệt hơn, nhờ vào Tiên niệm cộng thêm Haki Quan sát khiến hắn có thể nhìn mọi thứ xung quanh chuyển động một cách chậm chạp
Còn Haki Vũ trang thì khỏi nói khiến đòn tấn công của hắn càng mạnh hơn
“Al cảm ơn cậu, nhưng cậu có thể làm cho tôi sử dụng Haki Vũ trang mà vẫn không biến thành màu đen không ? Tôi không muốn người ta nghi ngờ”
Huyền lo lắng hỏi, thử nghĩ tu tiên đang đánh nhau tiện cánh tay ngươi đen thùi lùi ai chịu được
Mặc dù tu tiên có thể có một số người có bí pháp giống vậy nhưng hắn không muốn a
“Có thể toàn nghe theo ý cậu”
“Cảm ơn Al tôi đi ngủ trước đây, tối nay còn đến tẩm cung của sư tôn nữa !”
Nghĩ đến đây Huyền liền có cảm giác mong chờ gặp được bóng hình ấy, có thể nói phong hoa tuyệt đại
Bất giác trời đã tối, Huyền mơ màng thức dậy rồi hoảng hốt nói
“Chết rồi ngủ quên, đã trễ như vậy rồi ! Không nên a sư tôn sẽ trách ta mất”
Nói rồi Huyền tay chân nhanh lẹ liền phóng đi thẳng tới chỗ tẩm cung của Lãnh Nhược Tuyết
Hết cách hắn chưa thể phi hành a, với lại hắn chưa học được bộ thân pháp nào nên cứ thế cắm đầu chạy
Lần tới nhất định phải học từ Al một bộ thân pháp mới được, Huyền lẩm nhẩm nói
“Đùng đùng”
“Sư tôn có ở đó không ?”
Huyền mặt co rút gõ cửa gian phòng của Lãnh Nhược Tuyết, thấy không có tiếng trả lời hắn liền lớn gan mở cửa bước vào
Chỉ thấy một đạo bóng người đang đứng bên cửa sổ quay lưng về phía hắn
Bóng lưng ấy cộng thêm ánh trăng huyền ảo chiếu vào bất giác làm Huyền suy nghĩ mê man nhưng bất giác pha lẫn cảm giác cô độc
Thấy hắn mắt lớn mắt nhỏ nhìn nàng không chớp mắt, Lãnh Nhược Tuyết liền ho nhẹ khiến tên ất ơ nào đó tỉnh hồn
“Haha ngại ngùng, tại sư tôn ta đẹp nhất Tiên vực nên ta có chút ngắm nhìn mất hồn”
Huyền gãi mũi cười nói, chết tiệt mới nhìn bóng lưng nàng mà thôi thì thằng em đã mất sỉ diện rồi
“Nhìn đủ chưa ? Nếu đủ rồi thì vào vấn đề chính !”
Lãnh Nhược Tuyết mở miệng nói
“Không đủ cả đời này đều nhìn không đủ !”
Huyền nhìn thẳng vào đôi mắt ẩn giấu phía sau chiếc mặt nạ nàng mà nói
“Hử chỉ biết nói ngọt, e rằng Minh nhi cũng bị ngươi dụ đi !”
Lãnh Nhược Tuyết quan sát hết tất cả hành động của hắn rồi cười nhẹ nói, dù sao tên nghịch đồ này suốt ngày nghĩ những thứ vớ vẩn
“Đâu có ? Làm gì có ? Ta chỉ nói ngọt với sư tôn thôi ! Mấy nay sư tôn đã vất vả rồi để ta đấm bốp cho ngài”
Nói rồi Huyền động tác nhanh gọn đến sau lưng của Lãnh Nhược Tuyết, đôi tay không yên phận bắt đầu trườn lên
“Hừ coi như có lòng, nói làm sao ngươi biết đến Thí Thần Thương ? Còn để nó nhận chủ ?”
Lãnh Nhược Tuyết thấy Huyền xoa bốp cho nàng thì liền mặc hắn làm dù sao tay nghề của tên nghịch đồ này còn được đâu
Khiến nàng bất giác thả lỏng cả cơ thể
“Chuyện này dễ nói, trước hết sư tôn ngồi xuống để ta hành động cho tiện !”
Huyền mặt cười gian không tim không phổi nói
“Làm như ta không biết ý đồ của ngươi vậy ? Nói mau a”
Nhưng dù nói như vậy thì nàng vẫn ngồi xuống để tên nào đó bắt đầu ý đồ của mình
“Chuyện là như này sư tôn, ta có cảm giác như có thứ gì đó muốn nhận ta làm chủ nên bất giác ta đến tìm các vị gia gia để tìm hiểu xong rồi mọi chuyện như sư tôn thấy ta thành công thu phục nó nha”
Huyền nửa đùa nửa thật nói, dù sao Al là bí mật lớn nhất cuộc đời hắn
Không thể để người thứ ba biết được kể cả nàng Lãnh Nhược Tuyết
“Vậy bọn Long Minh thì sao ?”
Lãnh Nhược Tuyết khép hờ đôi mắt giọng bình tĩnh hỏi
“A cái này do ta thiếu một đầu toạ kỵ à nha, nhà người ta Thánh tử Thánh nữ đều có nên ta cũng tranh thủ kiếm á nha sư tôn”
Huyền khoé môi run rẩy trả lời, chết a sư tôn sao này hỏi nhiều thế không biết
“Vậy ngươi giải thích thế nào về việc ngươi lấy Trúc Cơ cảnh nghịch phạt thành công thu phục chín đầu Thiên Nhân cảnh Long tộc đây ?”
Nói xong nàng liềm quay phắt người lại về phía Huyền, đôi mắt nhìn hắn chăm chú như xem hắn trả lời như thế nào
Nàng không biết hành động xoay người của nàng xém để tay con sói đói chạm vào cặp đồi núi của nàng a
“A cái này…”
“Làm sao không nói được ? Kể cả ta ngươi cũng không dám nói ? Hanh ngươi sư tôn cũng không coi ra gì đi”
Thấy hắn mãi vẫn chưa nói, Lãnh Nhược Tuyết loé lên một tia thất vọng
Thời gian chung đụng 6 năm vậy mà hắn vẫn không tin tưởng ta được, cũng phải danh tiếng ta ra sao thiên hạ biết rõ cũng không trách hắn chỉ trách ta nghĩ nhiều
Nghĩ thế nàng quay người sang chỗ khác, tâm tình dập dờn khiến nàng thêm mê man tại sao nàng lại có thái độ đó
Thôi hắn không muốn nói ta cũng không ép
“Không phải sư tôn ! Ta không phải không thể nói, vì nếu sư tôn biết chắc chắn sẽ lo lắng cho ta. Người bảo vệ ta đủ rồi, giờ đến lúc ta bảo vệ ngài, chẳng lẽ sư tôn quên rồi sao ?”
Thấy nàng như vậy Huyền liền gấp rút giải thích, lòng dạ nữ nhân như mò kim đáy bể a
“Vậy ngươi nói !”
Lãnh Nhược Tuyết nghe thấy liền thay độ thái độ quay phắt người lại đôi mắt mở to hiếu kì hỏi hắn. Thái độ trước đó cho chó ăn
“Vậy ta liền giải thích cho sư tôn nghe”
Nói xong Huyền liền chầm chậm giải thích
“Sau khi thức tỉnh Hỗn Độn Ma Thần Thể ta đạt được truyền thừa một bộ thần thông có tên gọi là Bá khí có thể phóng xuất uy áp làm mất ý chí của người khác
Với lại sau khi nhận chủ thành công Thí Thần Thương ta lại được một thêm truyền thừa là Đoạt Mệnh Thương nhờ đó ta có thể dễ dàng thu phục Long Minh a”
Huyền mất vài phút để biên soạn cho lời giải thích của mình một cách hoàn mỹ nhất không để lại một chút sai sót
Sư tôn ta có lỗi a đợi sau này ta giải thích cặn kẽ với ngươi hơn đặc biệt là ở trên giường…
“Ra vậy hèn gì uy áp của ngươi lúc đó thật khủng bố ! Không hổ danh Bá khí !”
Lãnh Nhược Tuyết xem như hài lòng với câu trả lời của Huyền
“Sư tôn ngài xem”