Chương 29: Nhập môn-Tiểu hoa si

Cả đám lão tổ như té ngửa, thiên a ngươi không hỏi mấy thứ liên quan đến tu luyện lại hỏi ba cái vấn đề này !

Ngươi đẹp sẵn rồi a thêm màu tóc trắng thì có ức vạn điểm đẹp

“Ân cũng còn được”

“...”

Huyền mặt đen lại, ta danh xưng tiểu trích tiên như vậy lại còn như ý lang quân trong lòng vô số mỹ nữ đâu vậy mà cũng còn được ? Ta hận a

“Nếu không có chuyện gì ta rời đi trước dù sau hôm nay cũng là lễ nhập môn đâu”

Thấy Huyền mặt nhăn nhó không còn nói gì nữa, Lãnh Nhược Tuyết quay đầu rời đi

Nhưng đi nữa bước, bỗng có một bàn tay níu góc áo nàng lại

“Sư tôn ta biến xấu sư tôn không thích ta nữa ư ?”

Huyền làm mặt tội nghiệp như mèo con bị bỏ rơi. Tuyệt kĩ làm mặt đáng thương của Mèo Đi Hia áp dụng a

Nghĩ là làm mắt hắn mở to hết cỡ đến nỗi có thể thấy lấp lánh trong đó

Lãnh Nhược Tuyết trong lòng buồn cười tên đồ đệ nhà mình, nghĩ rồi nàng vươn tay

“Cốc !!!”

“A sư tôn đã nói không được cốc đầu ta sẽ biến xấu”

Huyền giả bộ đau đớn nói, cú cốc đầu của nàng chỉ nhẹ nhàng chứ không gây đau đớn gì cả chỉ là hắn làm bộ thôi

“Vậy ngươi biến xấu rồi đó mau đi nghỉ ngơi tập trung tu luyện”

Nói xong nàng liền biến mất không tăm hơi, nhưng dưới chiếc mặt nạ lại ẩn giấu một nét cười nhẹ

“A sư tôn đánh xong liền chạy, quân tử báo thù 10 à không vĩnh viễn không muộn. Rồi có ngày ta làm thế với sư tôn lại cho mà xem"

Huyền vừa xoa đầu vừa giơ lên nắm đầu thể hiện bản lĩnh nam nhân

“Tiểu Huyền không phải là 10 năm không muộn sau lại vĩnh viễn đâu ?”

“Vì ta muốn vĩnh viễn bên cạnh sư tôn nha Kỳ Ma gia gia hắc hắc !!!”

“Nghịch đồ !”

Huyền nghe vậy liền ba chân bốn cẳng từ biệt chạy về căn nhà chòi mà hắn xây bên cạnh cấm địa của các lão tổ

Không tốt a chạy là thượng sách

Đang đi nữa đường, Lãnh Nhược Tuyết như muốn trượt chân

Cái gì mà vĩnh viễn ở chung một chỗ nàng mới không cần, nhưng khoé miệng nàng lần này nở một nụ cười thật sâu…

“...”

Khoé miệng của các lão tổ cũng giật giật theo, hết nói a

“A chưa hỏi hắn cho xong đâu đã chạy ?”

“Thôi để lần sau đi, để hắn hôm nay nghỉ ngơi đi hắn đã làm rất tốt rồi”

“Ừm”

Các vị lão tổ cũng bật cười, xem ra họ rất thuận mắt đứa cháu nhặt này nha

Đang chạy giữa đường, Huyền bỗng dừng lại nhìn về phía các lão tổ và sư tôn của mình rồi lớn tiếng nói

“Tạ ơn các gia gia, tạ ơn sư tôn ta sẽ không khiến các ngài thất vọng còn có sư tôn sau này ta bảo vệ ngươi hì hì”

Nói xong hắn quay lưng chạy tuốt, chỉ để lại đó đám người đang ngẩn người vì câu nói vừa rồi của hắn

“Đứa nhỏ này…”

“Tiểu Huyền hắn thật hiểu chuyện”

Cả đám mỉm cười đôi mắt đầy vẻ yêu thương hướng về phía bóng lưng nhỏ bé nhưng trong mắt họ lại lớn lao đến vậy

Trong hư không, Lãnh Nhược Tuyết vẫn chưa rời đi nàng nghe thấy hết

Tấm lưng nhỏ bé đó nói sau sẽ thay nàng che chắn hết mọi khó khăn, tim nàng như đập nhanh hơn nhưng nàng lại khống chế dị dàng. Đôi mắt nàng phức tạp nhìn về nơi xa

“Lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa ! Những cảm xúc này căn bản không tồn tại !”

Nói rồi nàng biến mất để lại biết bao nghi vấn

Khác với không khí căng thẳng bên trong cấm địa, bên ngoài lại náo nhiệt lạ thường. Vì đây là nhập môn đại điển a

Trong số các người đến đây ai cũng ôm khát vọng được làm đệ tử của Thiên Ma Thánh Tông

Dù sao ma đạo đệ nhất Thánh địa cũng không ngoa ! Đánh không lại liền báo tên cũng không ai dám lên tiếng…

“Con ta chắc chắn sẽ được nhận làm đệ tử !”

“Hừ con ta còn được vào nội môn đâu !”

“Mày cho bố mày cái địa chỉ !”

Từng tiếng người cãi nhau, tiếng cười đùa ầm ĩ và sự hiếu kỳ của những đứa sắp bước chân lên con đường tu luyện khiến cho nơi đây có cảm giác không phải là Ma tông

“Im lặng !!!”

Một giọng nói kèm theo uy áp của Nguyên Anh cảnh vang lên khiến bầu không khí trở nên yên ắng

Đó là Vương chấp sự người sẽ kiểm trắc cho các đứa bé để nhập vào tông môn.

Sau khi nghe Vương chấp sự nói, cả đám người lập tức thức thời nghiêm túc

Ngưu a ! Nguyên Anh chỉ được làm chấp sự !

Thấy bầu không khí bắt đầu nghiêm túc, Vương trưởng lão mới hài lòng lên tiếng

“Như các vị đã biết, hôm nay là ngày Thiên Ma Thánh Tông nhập môn đại điển. Những đứa trẻ có thiên phú cao sẽ được tông môn xem trọng và dốc hết sức bồi dưỡng !

Lời ít làm nhiều ta xin tuyên bố nhập môn đại điển chính thức bắt đầu !!!”

Vô số tiếng tung hô vang lên, tới rồi a khoảng khắc thay đổi cuộc đời đã đến. Là thành hay bại ngay tại khoảng khắc lúc này

Dù sao không thành công thì thành nhân a ! Về nhà cưới vợ nuôi cá và trồng thêm râu như Văn thánh Đen Vâu a !

“Nhập môn đại điển tất nhiên không thiếu sự góp mặt của các trưởng lão tham dự. Người có thiên phú tốt chắc chắn sẽ lọt vào mắt xanh của các ngài và may mắn hơn có thể đầu nhập vào môn hạ của các trưởng lão ! Bây giờ ta xin mời các trưởng lão đến quan sát !”

Vương chấp sự vừa dứt lời, từng luồng khí tức uy áp mà đến. Đám đông chưa hết ngạc nhiên thì thấy trên bầu trời vô số các đạo hồng quang bay thẳng tới trung tâm của đại điển

Nơi đó có để sẵn ghế ngồi dành cho các trưởng lão, tổng cộng có 12 chiếc ghế tương đương 12 vị trưởng lão

“Không thể nào ! 12 vị trưởng lão Thiên Ma Thánh Tông đều đến tham dự !!!”

“Ta thiên a !!!”

“Bình thường 12 vị trưởng lão thần long thấy đầu không thấy đuôi nay vì nhập môn đại điển mà cùng lúc xuất hiện !”

“Ngươi thì biết cái gì vì sự xuất hiện của Ma tử a ! Chắc chắn họ muốn tìm cho mình truyền nhân để tranh chức vị đó”

“Ngươi nói đúng vậy con ta tất có tiềm năng bái nhập môn hạ của các trưởng lão a !”

“Trên mặt ngươi có chữ gì kìa”

“???”

“Xạo l*n a !!!”

12 vị trưởng lão lúc này đã an toạ vào chỗ ngồi của mình, nhưng đáng tiếc chẳng thấy dung nhan của các trưởng lão

Khuôn mặt các trưởng lão như có đám khói kỳ ảo che lấp thiên cơ khiến người ta không hẹn cùng nghĩ vãi l*n a !!!

Đều này cũng đúng, vì được mệnh danh là trưởng lão của Thiên Ma Thánh Tông thì tu vi ít nhất không yếu hơn Âm Dương cảnh

“Vương chấp sự không cần để ý đám trưởng lão chúng ta tập trung làm việc a”

Cuối cùng có một vị trưởng lão lên tiếng nhắc nhở, vì họ đều muốn nhanh chóng tìm cho mình truyền nhân a

Không thể nói Ma đồng giáng thế tạo nên sức ép quá lớn đối với họ. Họ không thể để mình không có truyền nhân được, vì thiên kiêu lộ họ cũng có tên trong đó a !

Vì danh tiếng ? Địa vị ? Hay là ứng kiếp mà sinh ?

“Vâng, vậy bây giờ từng người xếp hàng tiến hành kiểm trắc linh căn và thể chất. Tốt nhất không nên có hành động bất mãn

Nếu có liền bị trục xuất bất kể ngươi có là ai thiên phú cao như nào, hay bối cảnh ra sao đều cút ra khỏi nơi này !!!”

Câu cuối Vương chấp sự nói ra kèm thêm chút sát ý, vì đây là ngày quan trọng hắn không muốn một chút sai xót nào

Ngoài ra các trưởng lão còn đang xem đâu, hết thảy vì miếng cơm manh áo a…

“Tới rồi !!!”

“Cuối cùng cũng không đợi được nữa”

“Ngươi nói lần này ai có thiên phú cao nhất được bái vào môn hạ của các trưởng lão xứng với các danh thiên kiêu đâu ?”

“Hừ chắc chắn là Trần gia Trần công tử rồi, nghe nói hắn từ nhỏ được xem là thiên tư hơn người. Đừng nói hắn Trần gia cũng là một con quái vật khổng lồ !!!”

“Ngươi nói cũng đúng nhưng mà chưa chắc. Ngoài ra còn Dương gia, Thiên gia nữa bọn họ đều là Viễn Cổ gia tộc không đấy. Dương công tử cùng Thiên tiểu thư cũng được đánh giá như thế !”

“Hừ đợi xem”

Nơi Trần gia đang đứng, Trần Viễn Chí đang ngồi hưởng trà, hắn có thể nghe thấy mọi người đang bình luận về mình mà bất giác mỉm cười

Hắn xuất thân Viễn Cổ gia tộc tất nhiên là được tính vào thiên kiêu rồi. Lần này hắn sẽ khiến toàn trường oanh động khi hắn xuất thế

Nghĩ tới đây, hắn liền đưa mắt nhìn về nơi khác. Nơi đó là Dương Gia và Thiên gia, Dương Tống Minh cùng Thiên Tằm Nguyệt chí ít đều hơn chứ không kém hắn

Nhưng thế thì sao hắn sẽ đạp lên tất cả, kể cả kẻ có danh xưng Ma đồng giáng thế…

Cùng lúc đó bên phía Dương gia cũng có chung bầu không khí như bên kia

“Dương Tống Minh haha ngươi nghe đám đông liền như khen ngợi ngươi. Nhất định ngươi làm nên tiếng hót kinh động mọi người a”

“Đều đó là tất nhiên rồi Lệ lão”

Dương Tống Minh thản nhiên đáp với hộ đạo giả của mình vì đám tiểu thiên kiêu này đều là hy vọng của gia tộc nên đi ra ngoài có hộ đạo giả là tất nhiên

Dương Tống Minh tự tin đến vậy vì bản thân hắn cũng là một vị thiên kiêu nên có kiêu ngạo của mình

“Ta chắc chắn sẽ vượt qua cả tên Trần Viễn Chí !!!”

“Gia gia à ma tử đâu sao ta không thấy hắn ? Chẳng phải hôm nay hắn cũng tròn 6 tuổi sao ? Tại sao ta không thấy hắn ở đâu vậy ? Chẳng lẽ hắn ghét ta sao ?”

Khác với hai bên còn lại, tại Thiên gia bây giờ đang có một bé gái chỉ mới 6 tuổi nhưng làn da phát ra tia sáng lấp lánh cùng với đôi mắt cướp hồn vô tội vạ đang loay hoay khắp nơi như đang tìm kiếm một bóng hình. Ngây thơ vô số tội a

“Ta cũng không có chút cảm ứng nào. Có lẽ hắn không xuất hiện tại nơi này vì suy cho cùng hắn là tồn tại để khiến các thế lực khác kiêng kỵ cho nên Thiên Ma Thánh Tông sẽ bảo vệ hắn kỹ càng a !!!”

Trong hư không bỗng vang lên một giọng nói, nếu có cường giả ở đây chắc chắn cảm nhận được tu vi của hắn Vạn Cổ cảnh nửa bước Chí Tôn

Hắn cũng đang đậu đen rau muống nghe lời nói cháu gái mình nói ngươi và hắn còn chưa gặp mặt nữa thì làm sao mà hắn ghét ngươi ? Còn nữa mặt mày như muốn khóc vậy nè !!!

Thiên Tằm Hùng trầm mặc, hết cách a ai bảo đứa cháu gái này là tiểu bảo bối của hắn đâu

Mà nhắc tới mới đau lòng, đứa cháu gái hết sức dễ thương như Thiên Tằm Tuyết ngày xưa lúc nào cũng ngoan ngoãn nghe lời ai nói gì cũng dạ dạ vâng vâng làm người ta yêu mến

Ấy vậy mà sau khi nghe biết được tin Ma đồng giáng thế còn làm chết một Thiên Nhân cảnh thì Tằm Tuyết như biến thành một người khác

Suốt ngày đều nghe ngóng tin tức của Ma đồng, đến khi hắn được phong làm Ma tử thì cười như được mùa

Và trở nên bực bội cau có khi nghe tin có người muốn hãm hại hắn thì tràn đầy khí thế đòi Tằm Hùng đi giải quyết mấy tên đó đòi lại công bằng cho Ma tử

Ta thiên ! Đứa cháu gái này không dùng được a ! Mới 6 tuổi đã bày ra bộ mặt tương tư, hơn nữa mỗi lúc trước khi ngủ đều lẩm nhẩm lời tiên tri về Ma tử rồi tự cười

Không nên a cháu gái mình thiên sinh lệ chất sau này người xếp hàng theo đuổi đủ một vòng Tiên vực a !

Sau mới 6 tuổi đã đem phương tâm ám hứa cho người chưa gặp mặt đã vậy chỉ nghe qua tin đồn ?

Thiên Tằm Hùng mặc dù không muốn nói cháu gái mình dù sao hắn yêu chiều nàng hết mực a ! Nhưng lúc nào đó, hắn không chịu được mà thầm nghĩ ngươi hoa si a !!!