Chương 22: Quyết định cái kết Ma đồng-Sư tôn hiện thân

“Dựa vào đâu ? Mà bên chính đạo sẽ giải quyết Ma đồng ? Ma đồng sẽ được bên ma đạo dẫn về làm tròn bổn phận"

"Chẳng lẽ dựa vào cái mặt lạnh như băng của ngươi ? Không biết lúc lên giường mặt ngươi có lạnh như vậy không nha ?”

“Haha tỷ nói đúng ý em”

Bóng Xà Bang dơ ngón cái cho chị em mình

“Chị buông ra để em chém nó !!!”

Có thể Băng Ngọc Thanh có thể nhịn nhưng em không thể nhịn a

“Nhưng chị có cản em đâu ?”

Băng Ngọc Thanh mặt lạnh như không hiểu nói

“Chị cứ đúng đó giữ tay em lại còn lại để em lo”

Băng Ngọc Vân mặt không đỏ tim không đập nói

Cuối cùng Băng Ngọc Thanh cũng giữ một tay em mình lại rồi Băng Ngọc Vân tiếp tục khẩu nghiệp tiếp

Ai ngờ tính tình thanh lãnh như Băng Ngọc Vân cũng không chịu a

“Như đó là đủ rồi ! Ma đồng sẽ bị chính đạo xử lí !”

“Ma đồng sẽ được ma đạo chúng ta đem về !”

Sau một hồi cãi vã, cuối cũng cũng vào vấn đề chính

“...”

“Vậy bằng vào thực lực mà nói !”

“Đúng ý bọn ta”

“Chính đạo tiến lên diệt trừ ma đồng cứu chúng sinh !”

“Ma đạo nghe lệnh sống chết bảo vệ ma đồng !”

“Chiến !!!”

“Giết !!!”

Hai bên bắt đầu lao vào nhau điên cuồng chém giết, mà một bên Phong đã chú ý tới

Phải nói là sợ vãi linh hồn cái gì tuyệt chiêu, bí kĩ tung ra muốn long trời lỡ đất a, còn cậu chỉ mới sinh ra à nha

Lúc này, Phong đang cầu nguyện cho ai đó tới cứu rỗi mình thì bỗng nhiên cảm nhận được cảm giác nguy hiểm ập đến

“Ma đồng hôm nay phải chết !”

Người tới là ba lão giả có khí tức kinh khủng, Phong thề có khi mình chim cút cũng nên

“Al có chắc rằng hôm nay đường về nhà vẫn sáng không ?

Phong lo lắng hỏi

“Cậu đừng lo sẽ có người đến thôi, dù sao ma đạo cũng không thua kém ba người mới đến”

Bỗng ngay lúc này, có ba cỗ ma khí uy áp mà đến

“Haha từ lúc nào mà ba người các ngươi làm càn vậy ? Đứa bé này thuộc về chúng ta !”

Người tới là ba lão giả có khí tức âm u, Phong nhìn muốn tê cả da đầu, cái gì là ma đây mới là ma

“Tê đó là Huyết Tôn Giả, Thi Ma Tôn Giả, Âm Bức Tôn Giả”

“Chạy nhanh nếu không chết !”

“Chạy gì mà chạy ? Không thấy bên chúng ta có Kiếm Tôn Giả, Đan Tôn Giả, Thiên Cơ Tôn Giả sao ?”

“Ừ ha thế chúng mình ngồi hóng tiếp dù sao mốt kể cho con cháu nghe chơi”

“...”

“Hừ đã lâu không gặp ma đạo các người vẫn xuất hiện sau cùng như vậy”

“Cái gì mà tới cuối ? Cái này là canh đúng thời cơ nếu không lũ chính đạo các ngươi trang bức sao ?”

“Haha”

“Hừ”

“Ma đồng chắc chắn chết !”

“Hừ bằng vào thực lực mà nói !”

“Giết !!!”

“Giết !!!”

Và thế là hai bên lại lao vào, nhưng lần này trận chiến xảy ra rất ít người chỉ có 6 Tôn Giả đánh và các người đạo thống đánh nhau thôi

Còn lại đứng hóng chuyện a, lao vào chỉ có chết. Vậy mới nói thực lực quyết định tất cả

Các Tôn Giả đánh nhau có thể nói thần tiên đánh nhau phàm nhân gặp nạn cũng không sai. Xung quanh đều biến thành bình địa, kể cả những người chạy không kịp cũng bỏ mạnh tại chỗ

Phong lúc này chỉ mong ma đạo chiến thắng rồi còn có chỗ mà lăn lộn a. Khổ nỗi cái thân bé xíu này chưa kịp làm gì mà lĩnh cơm hộp sau ?

Trận chiến bắt đầu trở nên căng thẳng hơn, và ngay lúc này đánh không lại thì gọi người a. Bên chính đạo cũng đã mời tới Thiên Nhân cảnh tới và bên ma đạo cũng vậy không ai nhường ai

Ngay lúc Phong lo lắng có khi nào làm lại không thì bỗng nhiên có một giọng nói ấm áp xuất hiện

Đây chính là giọng nói Phong muốn nghe rất nhiều lần, vì giọng nói này rất giống Linh

“Đứa bé này bổn toạ thu vì đồ đệ các người có ý kiến ?”

Sau khi giọng nói được phát ra, cả chiến trường lâm vào yên tĩnh có thể thấy được cả hai bên đang run sợ đến cỡ

Phong cũng đang quan sát giọng nói đến từ đâu mà có thể khiến cho chính đạo và ma đạo sợ đến vậy ?

“Nàng là…”

“Không lẽ…”

Bên chính đạo thì đổ mồ hôi hột, ngược lại khi ma đạo biết người đến là ai thì thở phào nhẹ nhõm vì nàng chính là ma đạo cự đầu a

“Người đó là ai ?”

Phong vẫn còn suy tư trong lòng, người đến chắc chắn là nữ nhưng có thể khiến chính đạo sợ đến vậy thì kinh khủng đến cỡ nào ?

Lúc này, trên trời xuất hiện làn khói đen mờ ảo, nàng lăng không bước đi, mỗi bước nàng đi đều rơi những chiếc lông quạ

Dung mạo nàng bị một cỗ khí tức không rõ che lấy nhưng cặp chân miên mang đó chắc chắn là mỹ nữ trong tiên tử a. Anh Phong chấm là nhất định a khi sư miệt tổ rất bình thường đi

Nàng lặng lẽ bước đến chiếc nôi mà Phong nằm mà không gặp bất kì ngăn cản. Giờ phút này, Phong mới thấy được một chút, vòng 1 quá khổ cùng chiếc eo thon thả có trời mới biết anh Phong lúc này ra sao

Nhưng dung nhan của nàng bị che lấp bởi một chiếc mặt nạ kì lạ như đang khóc cũng như đang cười

Phong não bổ nghĩ sao giống Ngoan Nhân Nữ Đế a. Không tốt, nếu nàng có ca ca gì đó sao ta đẩy ngã nàng được ?

Chết tiệt ! Lúc này Phong chỉ mong sư tôn tương lai mình không có cái ca ca gì thôi mà có cũng đẩy ngã anh Phong là ai cơ chứ ?

Lúc này, một nguồn năng lượng bỗng nâng Phong tiến đến gần bên nàng. Phong la trong đầu không ổn a vòng 1 a. Ấy vậy mà, nàng đưa tay ôm Phong vào lòng rồi nói

“Các ngươi có ý kiến ?”

“Đã Thánh chủ nhận Ma đồng là đồ đệ thì bọn ta không ý kiến gì”

“Đúng vậy đúng vậy”

Lúc này, Nguyệt Mị Nhi, La Khinh Sương, Bóng Xà Bang đều như đứa con nít gật đầu lia lịa. Ai bảo đánh không lại nàng chi ?

“Thánh chủ ta sợ chính đạo không đồng ý á”

Bóng Xà Bang thấy đang có thế thì tiếp tục chăm dầu

Nàng không nói gì, chỉ đơn giản liếc qua bên chính đạo. Cả đám lúc này như đang thấy bà ngoại đang giặt áo bên sông còn đang vẫy tay với mình

“Ngươi làm càn hôm nay ma đồng nhất định c-h…”

Thiên Cơ Tôn Giả chưa kịp nói chữ chết đã nổ banh xác chết không toàn thây kể cả khi chết cũng không biết mình chết ra sao. Thiên Cơ điện hôm nay lại mất một vị Tôn Giả

“Còn hai người các ngươi ?”

“...”

Hai vị Tôn Giả lúc này đang tính nói gì thì nét mặt bỗng dãn ra cười lớn

“Ma đạo các người đừng làm càn !!!”

Cả đám người im lặng lúc nãy như chó nhà có tang sao giờ máu vậy ?

“Thánh chủ ma đạo các ngươi cũng quá không coi chính đạo chúng ta đi”

Người tới cũng lại là ba lão giả, nhưng lần này khí tức càng kinh khủng hơn nhiều chí ít là Bán Thánh đến Thánh cảnh

“Hít”

“Thánh cảnh cường giả cũng tới”

“Chạy mau Thánh chiến nơi này sẽ biến mất hoàn toàn chạy đi”

Lần này là sợ thật, Đế không ra thì Thánh là vô địch đừng nói là coi Thánh chiến ngáp thôi cũng chết

Đối mặt ba Thánh cảnh tồn tại nàng cũng không liếc mắt chỉ nói một chữ

“Chết !!!”

“Ngươi dám !!!”

“Dừng tay !!!”

“To gan !!!”

Lúc này, hai vị Tôn Giả còn lại cũng chết banh xác, nhanh đến nỗi mà ba Thánh cảnh cũng ngăn không được

“Ngươi đây là muốn nhấc lên bất hủ chiến ?”

Thì ra, ba Thánh cảnh là người phía sau ba vị Tôn Giả, có câu đánh trẻ thì già ra a

“Bất hủ chiến thì sao ? Bọn ta cũng không ngại nhấc lên để đưa đứa bé này về đâu”

Phong sau khi nghe thì rất bất ngờ, tuy không biết bất hủ chiến là gì nhưng nghe thôi cũng rất đáng gờm rồi mà người này lại không tiếc mà nhấc lên khiến Phong cảm động

Cuối cùng cũng có người đưa mình về a

Người tới là ba lão giả khí tức tang thương không kém ba người kia

“Đó là Thôn Thiên Lão Tổ, Kiếm Ma Lão Tổ, Kỳ Ma Lão Tổ của Thiên Ma Thánh Tông”

“Ba vị này nghe nói đã lui về sau mấy chục vạn năm rồi hôm nay vì ma đồng mà ra có thể thấy ma đồng như thế nào rồi”

“Tê mày còn chưa chạy ư ?”

“Tao đang chạy thấy mày đứng hóng nên hóng chung nè”

“Lần này là chạy thật á cha ba vị Ma Tổ bên đây thành danh mấy chục vạn năm rồi so với ba vị Thánh cảnh bên đây chỉ có hơn chứ không có thua”

“Ba người các ngươi !!!”

“Một đám nhập Thánh sau mà làm càn đi chết !!!”

Nói rồi Kiếm Ma Lão Tổ chỉ cong ngón tay búng một cái, ba vị Thánh cảnh bay mấy vạn dặm. Thánh cảnh mạnh không ?

Mạnh nhưng chênh lệch cùng cấp là nhất định chưa kể người nhập Thánh trước và người nhập Thánh sau nữa

“Tha mạng cho bọn họ việc này chúng ta sẽ không truy cứu nữa coi như các ngươi hôm nay bảo vệ được ma đồng nhưng tương lai thì chưa chắc !”

Người nói lần này, là một vị Thánh cảnh ngang hàng với ba vị Ma Tổ

“Hừ muốn đến thì đến muốn đi thì đi các ngươi không coi Thiên Ma Tông chúng ra gì rồi !!!”

“Vậy chắc phải nhấc lên bất hủ chiến rồi !”

Lần này, Thôn Thiên Lão Tổ và Kỳ Ma Lão Tổ lên tiếng khiến phía bên kia im lặng

“Vậy các ngươi muốn gì để dừng việc này lại ?”

“Đơn giản a bồi thường cho Ma tử chúng ta phí tổn hại tinh thần a. Ngươi xem đứa nhỏ sợ đến nỗi không mở mắt luôn kìa”

“???”

Phong im lặng không nói. Cậu ngầm thừa nhận vị Kỳ Ma Lão Tổ này rất biết chơi à nha, cái gì bồi thường tổn thất tinh thần rất không tệ nha

“Ngươi nói cái gì ?”

“Ta nói ngươi nghe không hiểu ? Tiền bồi thường nha”

Kỳ Ma Lão Tổ mặt âm trầm nói

“Không ta hỏi ngươi câu trước !”

“Tổn thất tinh thần ?”

“Không câu trước nữa !”

“Này lão bất tử già mà bị điếc rốt cục ngươi muốn nói cái gì nói mẹ đi ta xưng lấy Kỳ nhập đạo nói chuyện với ngươi tức chết ta rồi !!!”

Kỳ Ma Lão Tổ thở phì phò mắng

Phong im lặng giơ ngón cái, ngưu bức a

“Ta nói ngươi gọi hắn Ma tử ?”

“Đúng rồi ngươi ý kiến ?”

“Tê đứa bé liền mới chào đời liền có danh xưng Ma tử a”

“Cái này chỉ cần Ma tử hiệu lệnh ma đạo trong Tiên vực mạc chết không từ a”

“Người còn chưa chạy ?”

“Chân đang chạy liên quan gì tới cái mồm a ?”

“...”