Hôm sau khi trời vừa sáng.
Từng con bồ câu đưa tin từ trong Hưng Vân sơn trang bay lên, sau đó bay vòng trên trời vài vòng rồi bay về bốn phương tám hướng.
Nói về chuyện khuếch trương đoàn cản đao, đám bọn hộ vệ còn nhiệt tâm và nóng vội hơn cả Lý Mộc.
. ..
"Công tử, cha ta hẳn là vào giờ Tỵ ngày mai sẽ đến, bên người còn mang theo tứ đại hộ vệ của Tàng Kiếm sơn trang, xin công tử chuẩn bị sớm. . ." Du Long Sinh trưởng thành nhanh chóng, thời điểm thể hiện ‘quân pháp bất vị thân’ làm được đến mức mặt không đổi sắc a.
"Ừm! Ta đã biết." Lý Mộc gật đầu.
"Lý thiếu hiệp,Tần Trọng con trai độc nhất của Thiết Đảm Chấn Bát Phương Tần Hiếu Nghi lão gia tử bị thương trong tay Mai Hoa đạo. Long Thiếu trang chủ và hắn đi Mai trang mời Mai nhị tiên sinh, tính toán thời gian cũng sắp về đến nơi !" Điền Thất cung kính nói : "Tần lão gia tử là một nhân tuyển tốt nha."
"Long Tiểu Vân sắp trở về ?"
Lý Mộc sửng sốt.
Cái tin này đúng là ngoài dự tính.
Rốt cuộc, kịch bản của Mai trang đã bị hắn sửa đổi , lên tiếp theo việc gì sẽ xảy ra thì căn bản không thể nào đoán ra được .
Long Tiểu Vân có bị phế hay không ?
Lý Tầm Hoan có thể cùng lúc trở về hay không?
Bọn hắn trở về, ắt hẳn Lâm Tiên Nhi cũng quay về !
Hưng Vân sơn trang đã bị hắn nhào thành dạng này, kịch bản Mai Hoa đạo còn có thể xảy ra sao?
Liên tiếp mấy vấn đề hiện lên trong đầu Lý Mộc nhưng không thể tìm được đáp án chính xác.
Thái độ của Lý Mộc làm cho Điền Thất rất cảm thấy rất kỳ quái, hắn nói: "Không phải hôm nay thì chắc là ngày mai."
"Biết." Lý Mộc gật đầu, tạm thời bỏ qua không xoắn xuýt đến chuyện Long Tiểu Vân, kịch bản đã hoàn toàn bị thay đổi, giờ hắn chỉ có thể tùy cơ ứng biến, dù sao hiện tại con át chủ bài trong tay hắn cũng có không ít, không lo lắng khi gặp mặt Lý Tầm Hoan.
Công Tôn Ma Vân nói tiếp: "Lý thiếu hiệp, ta dùng bồ câu đưa tin cho hộ pháp Thiếu lâm tự Tâm Mi đại sư và Thiết Địch tiên sinh, mượn danh nghĩa chuyện Mai Hoa đạo , chắc chẳng bao lâu nữa bọn họ có thể chạy tới đây!"
Từng cái tên quen thuộc xuất hiện, Lý Mộc hít sâu một hơi: "Ta đã biết!"
"Lý thiếu hiệp, ta dùng bồ câu đưa tin cho môn chủ Ngũ Hổ môn Hồ Bưu, ắt hẳn hắn có thể vào ngày kia sẽ đến. . ." Thang Trần Nghĩa nói.
". . . Tây sơn kiếm phái Liễu Kiếm chủ hai ngày sau cũng sẽ đến. . ."
. ..
Đám hộ vệ tranh nhau tranh công trước mặt Lý Mộc.
Chỉ trong chốc lát, tờ giấy trắng trước mặt Lý Mộc đã đầy kín danh tự , còn có cả thời gian bọn họ sẽ đến .
Có nhân vật nổi tiếng, cũng nhân vật vô danh tiểu tốt .
Nếu như không có ngoài ý muốn.
Thì ắt hẳn tất cả những người này sẽ là nhân viên cốt cán trong hộ vệ đoàn của Lý Mộc .
Đám người vừa rời đi , Đường Nhược Du nhìn những cái tên lít nha lít nhít trên tờ giấy , lắc đầu nói: "Lý Tiểu Bạch, ta phát hiện ra ngươi mới là kẻ thích gây họa , tất cả đám phản diện trong thế giới Tiểu Lý Phi Đao cộng lại cũng không xấu bằng một mình ngươi , bọn họ gặp phải ngươi, đúng là xui xẻo tám kiếp!"
"Đường Nhược Du, làm người phải có tí lương tâm chứ , ta làm như vậy chẳng phải là vì cô à ." Lý Mộc đem đám người kia sắp xếp theo thời gian đến, đặt bút lông xuống , nói : "Hơn nữa , đừng có đánh giá sự việc thông qua bề ngoài như thế chứ ? Đừng quên kịch bản ban đầu là như thế nào , nếu như ta không can thiệp thì cái đám nhân vật phản diện này gặp phải hai sát thần Lý Tầm Hoan với A Phi kia , có thể sống được mấy người ? Mặc dù ta lợi dụng bọn họ , nhưng cũng đã cứu được mạng của bọn họ , cứu một mạng người còn hơn xây phù đồ bảy cấp, ngươi đếm đầu người thử xem, cái Phù Đồ Tháp này của ta cũng phải cao tới hơn một trăm tầng đấy!"
"Đúng vậy a, đúng vậy a, ngươi công đức vô lượng!" Đường Nhược Du trợn mắt nhìn Lý Mộc :"Đúng rồi, Long Tiểu Vân sắp trở về rồi, ngươi nói Lý Tầm Hoan có thể tới hay không ?"
"Ai mà biết được cơ chứ ?" Lý Mộc nhún vai : "Cá nhân ta không hi vọng Lý Tầm Hoan tới sớm như vậy, có nhiều chuyện ta vẫn chưa chuẩn bị kỹ càng đâu!"
Lời nói còn chưa dứt.
Cốc cốc cốc!
Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa dồn dập.
Lý Mộc và Đường Nhược Du liếc nhìn nhau , lập tức dừng trò chuyện.
Lý Mộc nói: "Vào đi."
Du Long Sinh đẩy cửa đi vào: "Công tử, Tần lão gia tử và Long Tiểu Vân đã trở về. . ."
"Đúng là nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến ngay a!" Lý Mộc ngắt lời hắn, hỏi :"Võ công của Long Tiểu Vân có bị phế hay không ?"
Du Long Sinh bỗng ngây cả người, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, nhưng nghĩ đến sự yêu dị của Lý Tiểu Bạch , thì lập tức bình thường trở lại: "Công tử liệu sự như thần, đúng là võ công của Long Tiểu Vân bị phế sạch, hơn nữa còn là bị Lý Tầm Hoan phế , bây giờ, Lý Tầm Hoan và Long phu nhân đang tranh chấp ngoài tiền sảnh , thuộc hạ đến hỏi ngài có muốn qua đó một chút không!"
"Quả nhiên vẫn bị phế võ công sao?" Lý Mộc nhíu mày : "Vì sao Long Tiểu Vân bị phế sạch võ công?"
Du Long Sinh nói: "Nghe nói là ở Mai Viên, hắn muốn cướp đoạt Mai nhị tiên sinh lên bị Lý Tầm Hoan phế , cụ thể như thế nào thì thuộc hạ cũng không biết. . ."
Kịch bản quanh đi quẩn lại một vòng, lại trở về như cũ sao?
Năng lực sửa đổi thế giới cường đại đến vậy sao?
Lý Mộc khẽ nhíu mày, hắn và Đường Nhược Du liếc nhìn nhau, thở dài: "Đi thôi! Chúng ta ra tiền sảnh nhìn xem."
. ..
Khi Lý Mộc vừa tiền vào tiền sảnh.
Lâm Thi m đang ôm Long Tiểu Vân .
Long Tiếu Vân vỗ vỗ bả vai Lý Tầm Hoan an ủi: "Tầm Hoan, ngươi chớ nên trách nàng, vốn nàng không phải là nữ nhân không biết nói lý, nhưng một nữ nhân nếu đã làm mẫu thân thì sẽ trở thành nữ nhân không giảng đạo lý!"
Lý Tầm Hoan ảm đạm: "Ta biết, mẫu thân vì con của mình, bất kể làm chuyện gì cũng là lẽ đương nhiên . Mặc dù ta không làm qua phụ mẫu của ai , nhưng dù sao cũng là nhi tử của người khác. . ."
Xoắn xuýt quá nhỉ!
Sớm buông tay thì chẳng phải nhẹ nhàng hay sao!
Thấy cảnh này, Lý Mộc cũng bó tay rồi, thế nhưng hắn vẫn bước chân đi vào phòng.
Tiếng bước chân làm kinh động đến đám người trong sảnh.
Khi Lý Tầm Hoan ngẩng đầu nhìn thấy Lý Mộc, sắc mặt không khỏi trở lên thận trọng hơn rất nhiều: "Lý Tiểu Bạch, sao ngươi lại ở chỗ này?"
Từ Thiết Truyền Giáp biết được Lý Mộc đã làm những chuyện gì , sau khi phân tích Lý Tầm Hoan cho rằng Lý Tiểu Bạch có mưu đồ cực lớn, cho nên khi thấy Lý Tiểu Bạch xuất hiện ở Hưng Vân sơn trang đương nhiên là hắn sẽ cảnh giác hơn hẳn rồi , dù sao ở đây cũng có người hắn dành tình cảm cả đời và huynh đệ của hắn , lên hắn tuyệt không hi vọng ở chỗ này nhìn thấy một nhân tố không ổn định như Lý Tiểu Bạch!
m hồn bất tán a!
Người Thiết Truyền Giáp run lên , tròng mắt như muốn rớt ra ngoài , thốt lên: "Bạch thiếu gia!"
Lý Mộc chẳng thèm để ý đến chuyện Lý Tầm Hoan nghĩ cái gì , hắn vươn tay, chào hỏi đầy nhiệt tình: "Lý thúc, Thiết thúc, các ngươi cũng tới a, gặp lại được hai người thật là cao hứng a! Ngươi không biết chứ , lúc nào ta cũng nghĩ đến hai người!"
Trong đại sảnh.
Cả đám xạm mặt lại.
Không có mắt à !
Ngươi không hiểu tình huống bây giờ là thế nào à?
Võ công của Long thiếu gia bị phế , từ nay về sau sẽ thành một tên phế nhân!
Trong cái thời điểm mọi người đang đau buồn vì chuyện này , ngươi lại làm ra cái bộ dạng cao hứng như thế để làm cái éo gì thế?
Không biết suy nghĩ đến tâm trạng mọi người một tí được à?
Long Tiếu Vân sửng sốt , ra vẻ không biết hỏi: "Lý thiếu hiệp, ngươi và nhị đệ biết nhau từ trước à!"
"Đương nhiên là quen biết rồi , chúng ta cùng nhau nhập quan mà!" Lý Mộc mỉm cười bắt lấy tay Lý Tầm Hoan : "Lý thúc, ngươi có thể đến thực quá tốt rồi, lần trước rượu còn chưa uống xong, lúc nào ta cũng chờ thúc đến uống xong đó!"
Đưa tay không đánh người mặt cười, trong lòng Lý Tầm Hoan cũng rất là khó xử , cũng không muốn làm Lý Mộc nổi giận, hắn cười khổ: "Tiểu Bạch, đừng làm rộn, lúc này ta không có tâm tư uống rượu!"
"Lý thúc, đừng buồn như vậy , không phải chỉ là phế võ công của Long Tiểu Vân thôi sao! Đâu phải chuyện gì ghê gớm ." Lý Mộc cười nói.
Mặt Long Tiếu Vân đen xì , nắm đấm theo bản năng nắm chặt lại, nhưng nghĩ đến cảnh tượng yêu dị của Lý Tiểu Bạch mà tối hôm qua hắn nhìn thấy lại âm thầm thả lỏng nắm đấm , nở ra nụ cười đầy miễn cưỡng: "Tầm Hoan, Lý thiếu hiệp nói không sai, súc sinh này cũng thật hư hỏng, quen cái kiểu coi trời bằng vung coi cái thúng bằng cái lia , võ công phế thì phế đi, sau này đỡ gây vạ , ngươi không cần để trong lòng. . ."
Lý Tầm Hoan cười khổ: "Đại ca!"
Lý Mộc cười nói: "Lý thúc, võ công phế cũng không phải người đã chết, chữa khỏi là được chứ có gì đâu!"
Lý Tầm Hoan chỉ coi Lý Mộc không biết mức độ nghiêm trọng của sự việc, lắc đầu thở dài: "Tiểu Bạch, ngươi không biết đó thôi , lúc đó Lý mỗ ra tay hơi nặng một ít, ngay cả Mai nhị tiên sinh cũng. . ."
Lý Mộc nói: "Mai nhị tiên sinh không được, không có nghĩa là không trị được a!"
Lý Tầm Hoan và Long Tiếu Vân cùng nhớ đến chuyện Lý Tiểu Bạch , bọn họ gần như cùng kêu lên: "Tiểu Bạch (Lý thiếu hiệp), ngươi trị được sao?"
Lý Mộc lắc đầu: "Nói đùa cái gì thế, ta làm gì có bản sự kia!"
Lý Tầm Hoan đơ ra , trừng mắt với Lý Mộc , xuýt tí nữa thì nhịn không được đáp cho hắn một phi đao vào mặt .
Du Long Sinh đi đằng sau cũng toát mồ hôi hột , tí nữa bị dọa đến mất hồn , cái hành vi thích đi lại trên bờ sinh tử của người chủ nhân này đúng là khiêu chiến thần kinh đám hộ vệ a!
Sắc mặt Long Tiếu Vân đầy ảm đạm, thở dài: "Lý thiếu hiệp, đừng lên mang chuyện này ra đùa!"
"Long Tứ gia, ta không nói đùa đâu." Lý Mộc nhìn Long Tiếu Vân, cười nói : " Ta trị không được, không có nghĩa là võ công của Long Tiểu Vân không khôi phục được, theo ta được biết, kỳ thư « Lân Hoa bảo giám » của một đời quái hiệp Vương Liên Hoa đang ở Hưng Vân sơn trang. . ."