Chương 11: Post tán phét

Edit: Mimi – Beta: Chi


Cả đêm ngủ không ngon, buổi sáng còn bị đồng hồ sinh học đánh thức đúng giờ, Hà Tấn vẻ mặt âm trầm đứng dậy, đánh răng rửa mặt rồi đi học.

Cũng không biết có phải tối qua nghĩ quá nhiều hay không mà hiện tại đại não cậu tràn đầy những sự kiện có liên quan đến Thương Hỏa, nhất là câu nói “Tám năm, tôi vẫn luôn chờ cậu online đó, A Tấn” kia. Tuy nó được truyền tải dưới dạng ký tự, song Hà Tấn lại vô thức tưởng tượng ra tiết tấu cùng giọng điệu của đối phương… và cứ thế lời ấy một lần rồi lại một lần, liên tục vang vọng ở trong đầu cậu.

Hà Tấn giật mình, lắc lắc đầu mấy cái, như thể cưỡng ép bản thân phải chuyên tâm nghe giảng.

Nhưng mà mấy phút đồng hồ sau…

Hà Tấn đã vô thức nhập vào khung tìm kiếm trên quầng sáng hình vuông của chiếc vòng tay thông minh bốn chữ — Thương Hỏa Vô Tình. (=_=)

Kết quả tìm kiếm xổ ra một đống lớn, song, điều khiến Hà Tấn ngạc nhiên chính là, gợi ý hàng đầu lại là một trang bách khoa toàn thư về nhân vật do cộng đồng mạng cập nhật —

〖 Thương Hỏa Vô Tình 〗

Thông tin chung: Game thủ 『 Thần Ma 』, cao thủ đệ nhất toàn server, một trong những con át chủ bài tuyên truyền game của Flying Network.

Tên thật: Không rõ

Biệt danh: Vô Tình, Tình ca, S thần, Đệ nhất Ma tôn, Ông xã (? o?)

Giới tính: Nam

Sinh ngày: Không rõ

Giới thiệu vắn tắt: là game thủ nổi tiếng nhất của『 Thần Ma 』, phi thường bí ẩn, nghe đồn là sinh viên đại học nổi tiếng, bởi vì thanh âm vô cùng dễ nghe nên có rất nhiều fan nữ…

Nội dung cực kỳ ngắn gọn, Hà Tấn nhanh chóng xem xong, cũng không bắt gặp cái tin tức quái đản nào, nhưng phần cuối trong mục Thông tin chung lại khiến cho cậu có chút giật mình – người tuyên truyền game?

Lướt qua mục Phản hồi của trang, quả nhiên Hà Tấn nhìn thấy rất nhiều video và đường link liên quan đến người nọ. Sau đó cậu ghé qua trang chủ của Flying Network, quả nhiên mò được trang cá nhân của Thương Hỏa, số lượng fans của hắn thế nhưng lên đến hơn tám mươi vạn người!

Hà Tấn không theo đuổi ngôi sao, cũng không biết có tám mươi vạn người quan tâm theo dõi sẽ có cảm giác gì, nhưng đầu năm cậu mới lập một cái tài khoản weibo thế mà đến nay vẫn chẳng được mấy người chú ý, lượng follow mãi mãi vẫn duy trì ở phạm vi hai chữ số, hơn nữa đều là cương thi. Vì thế cho nên đối diện với sự chói lòa của Thương Hỏa, Hà Tấn chỉ cảm thấy mình giống như người phàm được gặp đại tiên, hoặc là thảo dân nhìn thấy Hoàng đế, thoáng chốc kinh ngạc đến ngây người!

Hiện nay khung trực tuyến đang trong trạng thái Close, bên dưới có ghi chú rằng Thương Hỏa Vô Tình sẽ lên sóng vào tám giờ tối các ngày ba, năm, bảy hàng tuần. Phía dưới trang chủ là danh sách video đã từng phát, lượt view mỗi cái đều lên tới bảy chữ số luôn!

Lúc này, Hà Tấn bỗng bị một dòng chữ di động ở bên phải trang chủ hấp dẫn lực chú ý. Chỉ thấy một cái tên topic rất hot có nội dung là “Tối qua Thương Hỏa Vô Tình không trực tuyến, khiến cho vô số khán giả gào thét” vùn vụt chạy qua. Hà Tấn ngẩn người — tối qua? Từ từ… Hôm qua là thứ ba, thời điểm mình lên game hình như là khoảng tám giờ tối… Cho nên có thể nói, đầu sỏ khiến cho Thương Hỏa không trực tuyến chính là mình?

Sau khi biết được chân tướng, Hà Tấn có cảm giác… áp lực nặng tựa Thái sơn! (||| ̄_ ̄|||)

Tắt trang chủ Flying Network trong cảm giác kinh hồn bạt vía, Hà Tấn hít sâu một cái, sau khi tỉnh táo mới nhìn lướt qua các kết quả tìm kiếm khác, phần lớn đều là đủ loại post tán phét về Thương Hỏa Vô Tình. Thoáng thấy một kết quả tìm kiếm có nhắc đến “Lạc Hoa Y Y”, cậu nhất thời tập trung xem kỹ, tiêu đề bài post ấy chính là –《 Vạch trần cô gái xuất hiện bên người Thương Hỏa Vô Tình 》

Mở xem một lúc, Hà Tấn mới muộn màng phát hiện… mình thế mà lại có hứng thú với mấy cái thứ vớ vẩn này! Song thời điểm định tắt đi, lại không khống chế được cảm giác tò mò, cuối cùng Hà Tấn vứt bỏ cảm giác thốn đến tận rốn mà đọc tiếp…

Bài post được mở vào hai năm trước, song vẫn được update, bên trong kể ra những nữ game thủ đã xuất hiện bên cạnh Thương Hỏa Vô Tình, có hình chụp cũng có chân tướng. “Hình chụp” đại đa số là ảnh cap từ game, ví dụ như một người chơi nữ nào đó tỏ tình, tặng hoa hoặc phát loa cho Thương Hỏa Vô Tình… Nói chung là nhiều không đếm xuể.

Thế nhưng, Thương Hỏa gần như đều không đáp lại, chỉ trả lời duy nhất một lần, mà hình chụp cụ thể như sau —

〖 Thế giới 〗『 Tiểu Tiên A Tinh 』: “Thương Hỏa

Thương Hỏa Vô Tình

〖 Thế giới 〗『 Thương Hỏa Vô Tình 』: “?”

〖 Thế giới 〗『 Ngôn Bất Hạ 』: “A a a a a a a a a chụp ảnh chung!!!”

〖 Thế giới 〗『o Xuân Qua Hạ Đến o』: “Nam thần thế mà lại trả lời!”

〖 Thế giới 〗『 Thái Phi Đường 』: “A Tinh là ai?”

〖 Thế giới 〗『 Tiểu Tiên A Tinh 』: “Mị mới rớt từ trên trời xuống…”

〖 Thế giới 〗『 Thương Hỏa Vô Tình 』: “Nhìn chat mật.”

〖 Thế giới 〗『 Nghi Hà Nước Lạnh 』: “Đệt! Còn chat mật! Nam sinh thanh cao lạnh lùng điềm tĩnh đâu rồi?”

〖 Thế giới 〗『 Ngôn Bất Hạ 』: “Đừng có Tán gẫu mật nhaaaaaaa!!!”

〖 Thế giới 〗『 Tiểu Nghệ Bắn Mặt Trời 』: “Tọa độ của 『 Tiểu Tiên A Tinh 』 là 142,381, tổ đội vây xem đi.”

〖 Thế giới 〗『 Lan Phong 』: “Có thể mần thịt không? ”

〖 Thế giới 〗『 Diều Diều 』: “Muốn giết người +1 ”

〖 Thế giới 〗『 Thái Phi Đường 』 “Muốn giết người + số chứng minh thư, cầu tổ đội! ”

〖 Thế giới 〗『 Hồng Tinh Nhất Vạn Nhất 』: “Con gái thật là đáng sợ…”

Hình chụp đến đây là kết thúc, trong đó Tiểu Tiên A Tinh nói tổng cộng hai câu, Thương Hỏa cũng hồi đáp đúng hai câu, không có ánh chụp Tán gẫu mật, kế tiếp đều là lời tường thuật của chủ post, chỉ biết “Tiểu Tiên A Tinh” kia đã bị một đống game thủ nữ vây đánh trong một khoảng thời gian, sau liền không còn xuất hiện.

Hà Tấn xem mà hai gò má thoáng chốc nóng lên, không thể không nói, hai cái tên “Tiểu Tiên A Tinh” và “Tiểu tiên A Tấn” thật sự rất giống nhau, bản thân cậu muốn giữ mình không rơi vào tình trạng ảo tưởng sức mạnh cũng khó lắm… Cập nhật cuối cùng của post này ở vào khoảng một năm trước, dù thế thì khi ấy Thương Hỏa cũng đã đợi cậu hết sáu, bảy năm rồi. Tưởng tượng một chút về tâm tình vừa vọt lên trời đã rơi thẳng xuống mặt biển vào thời điểm Thương Hỏa phát hiện “Tiểu Tiên A Tinh” không phải người hắn muốn tìm, Hà Tấn cũng sắp bị từng đợt sóng triều của tự trách cùng áy náy nhấn chìm!

Làm sao đây, có lẽ nên quay lại game giải thích một chút chứ nhỉ? Nói cho đối phương biết mình là nam, để hắn hoàn toàn hết hy vọng?

… Cảm giác như vậy cũng thực là tàn nhẫn.

Song, nếu không giải thích, cũng không online, hình như lại còn tàn nhẫn hơn, bởi vì căn cứ vào tính tình của Thương Hỏa, không chừng hắn sẽ tiếp tục chờ, chờ mình lại đăng nhập vào game lần thứ hai…

Nooooo…

Vì sao cậu lại vớ được một mớ rối rắm như vậy chứ! Orz…

Trong lòng bế tắc, Hà Tấn lơ đểnh nhìn thoáng qua phần tiếp theo của bài post, đoạn sau, cái tên Lạc Hoa Y Y bắt đầu xuất hiện. Khác với những bức hình chụp cảnh tỏ tình khiến người ta không đành lòng nhìn thẳng lúc trước, ảnh liên quan Lạc Hoa Y Y đều là thông báo của hệ thống khi cô và Thương Hỏa Vô Tình ở cùng nhau, ví dụ như hai người cùng hoàn thành một phó bản nào, cùng giết được con boss gì, hoặc là hình chụp cô và Thương Hỏa cùng “bay”. Những tấm hình giản đơn như vậy, thế nhưng dường như lại thể hiện được sự danh chính ngôn thuận giữa cả hai người.

Trong post còn đề cập tới thứ hạng của Lạc Hoa Y Y, nếu xóa đi tất cả “Thần tộc” chắn ở giữa thì Thương Hỏa Vô Tình và Lạc Hoa Y Y vừa vặn xếp liền kề. Chủ post phỏng đoán bọn họ là một cặp, chẳng qua không công khai mà thôi. Bên cạnh đó, ảnh thật của Lạc Hoa Y Y lúc được giải quán quân một cuộc thi nhan sắc dành cho game thủ cũng được up lên, người trong ảnh vô cùng xinh đẹp, không phải loại thanh tú dễ thương, mà là đẹp theo đúng chuẩn mực của từ này. Hiển nhiên những bình luận phía dưới sẽ có cả một đống như “Hâm mộ ghen tỵ hận”, “Ngoại hình như vậy, nếu tôi mà là Vô Tình tôi cũng động tâm” hoặc “Bất kể diện mạo hay thực lực mị đều kém xa, xin giơ cờ trắng đầu hàng” linh tinh này nọ.

Mặc dù thế, song Hà Tấn lại không nhìn thấy một điểm “đen” nào của Lạc Hoa Y Y, rõ ràng em gái này rất biết tránh đầu sóng ngọn gió, hơn nữa lại thực xứng đôi với Thương Hỏa. Tuy nhiên tán phét chung quy cũng vẫn là tán phét, không có gì chứng cứ xác thực, Hà Tấn cũng biết, Lạc Hoa Y Y và Thương Hỏa chẳng có cái gì. Nếu giữa bọn họ thực sự có vấn đề thì hắn với cậu cũng đâu cần rối rắm đến vậy!

Cả ngày hôm ấy, Hà Tấn vẫn luôn xem những post tán dóc về “Thương Hỏa Vô Tình” trong quá khứ.

Tiết học cuối cùng của buổi chiều kết thúc, Hà Tấn tắt vòng tay thông minh, mang theo vẻ mặt táo bón mà đứng dậy… đi đến canteen ăn cơm.

Trên đường, cậu nhận được điện thoại của Đông Huyên, cô nhắn sau khi ăn xong cậu hãy tranh thủ ghé qua phòng học vụ, nhờ cậu tổ chức một hoạt động nào đó.

Đông Huyên là phó chủ tịch đương nhiệm của hội sinh viên, một ngự tỷ hàng thật giá thật, một đóa hoa hiếm có của Hoa đại, và đồng thời cũng là bạn gái trước đây của Hà Tấn…

Còn chuyện vì sao lại là “trước đây” ấy à, theo như những gì Đông Huyên bày tỏ thì Hà Tấn rất “trầm”.

Bộ dạng Hà Tấn không phải là quá đẹp trai, nhưng trên người có một khí chất thuần túy đặc biệt. Năm nhất đại học Đông Huyên gia nhập hội sinh viên, lần đầu tiên gặp Hà Tấn, người nọ một thân sơ mi trắng quần jeans, nhẹ nhàng vui vẻ như một thiếu niên, trong veo thanh lãnh như một dòng suối mát.

Hà Tấn hoàn toàn thỏa mãn ảo tưởng “thư sinh áo trắng” trong lòng Đông Huyên, bởi vậy, đối với người này, cô chính là vừa gặp đã thương, gặp lại lần nữa thì phi thường thân thiết. Do đó Đông Huyên nhanh chóng bắt đầu theo đuổi Hà Tấn.

Tục ngữ có câu, nữ theo đuổi nam như cách tầng lụa mỏng.

Hà Tấn không lạnh lùng thanh cao, cũng chưa từng yêu đương quấn quýt, thấy Đông Huyên xinh đẹp hoạt bát, trong lòng không ghét liền nghĩ mình đã thích người ta, vì thế bọn họ kết giao.

Thế nhưng Đông Huyên không ngờ, Hà Tấn thoạt nhìn trầm tính kiệm lời lại thực sự là Liễu Hạ Huệ tái thế, ngoài lạnh mà trong cũng chẳng nóng hơn được chút nào. Ở bên nhau hơn nửa năm, hai người vẫn không mặn không nhạt, cho dù cô là điện là chớp, nhưng nếu gặp phải vật có tính cách điện cao thì cũng hoàn toàn bó tay. Vì thế một năm sau bọn họ chia tay, trở thành những người bạn bình thường.

Từ ấy, Đông Huyên cứ gặp được Hà Tấn là liền nghiến răng nghiến lợi đòi bắt nạt, mà Hà Tấn cũng hiểu mình khiến đối phương phải chịu thiệt thòi, cho nên miễn là yêu cầu của cô, chỉ cần có thể làm Hà Tấn tuyệt không từ chối.

Vội vàng tiêu diệt phần cơm, Hà Tấn lê tấm thân mỏi mệt đi đến phòng học vụ, chỉ thấy Đông Huyên đã chờ sẵn từ lâu, còn mang tới cho cậu một quả táo.

“Em nghe Chu Hằng nói anh muốn rút khỏi hội sinh viên?” Câu đầu tiên Đông Huyên nói chính là câu này.

Hà Tấn cầm quả táo, cúi đầu “Ừ” một tiếng.

Đông Huyên nhíu mày: “Có chuyện gì, sao lại buồn bã ỉu xìu như vậy!”

Hà Tấn: “Không có gì, chẳng qua cảm thấy có tâm mà không có sức thôi.”

Đông Huyên hận nhất cái bộ dáng này của Hà Tấn. Trước kia khi còn hẹn hò cũng thế, có tâm sự gì Hà Tấn đều cất giấu một mình, khiến cô cảm thấy bản thân không được đối phương xem trọng. Nhưng cũng chẳng có cách nào, con người Hà Tấn là như vậy, cô đã hiểu và không thể làm người ta thay đổi, cho nên mới dứt khoát buông tay.

Đông Huyên khuyên nhủ: “Nếu anh muốn nghỉ ngơi thì tạm thời cứ để lửng chức vụ ở đấy thôi, chờ đến khi tốt nghiệp trên hồ sơ cũng có thêm một điểm nhấn, cần gì phải rút khỏi hội đâu… Tranh cử ghế chủ tịch hội sinh viên là anh không tham gia, chứ nếu anh ứng cử thì làm gì có ai thắng được… Hiện tại có chuyện gì anh cứ giao cho các hội phó và các cán sự khác làm…”

“Thế em còn gọi anh đến làm gì hả.” Hà Tấn cười khổ một tiếng, lại mở miệng trách cứ.

Đông Huyên trừng mắt nhìn đối phương: “Hôm nay tìm anh là vì chuyện này chỉ có anh mới làm được!”

Hà Tấn: “Được rồi tiểu thư, nói đi nào.”

Đông Huyên: “Tổ ngoại ngữ muốn bắt tay với ban khoa học để mở một buổi toạ đàm ôn luyện CET-6(*) cho nhóm đàn em trong trường, có phải điểm thi CET-6 của anh đạt mức tối đa không hả?”

(*) CET-6 = College English Test-6: một cái chứng chỉ tiếng anh bên TQ

Khi bọn họ đang nói chuyện, một nữ sinh khác vừa reo lên vừa vội vã chạy tới gần: “Đàn anh! Anh đã đến rồi! Em gọi điện cho anh suốt cả ngày hôm nay mà không được!” Người mới đến là Quách Hữu Lăng, cũng là tổ trưởng tổ ngoại ngữ. Nói đoạn cô lại quay sang phía Đông Huyên, vui vẻ khen ngợi: “Chị Huyên, là chị gọi được đàn anh tới đây sao, lợi hại thật nha!”

Đông Huyên liếc xéo Hà Tấn một cái, rồi quay sang cười với Quách Hữu Lăng, sắc mặt xem ra đã tốt hơn rất nhiều.

Hà Tấn giả ngu không đáp lại lời nói của cô bé vừa mới đến, một tay ôm ngực dựa vào cạnh bàn, một tay cầm quả táo gặm gặm, hỏi: “Cuộc thi đấy có cái gì hay mà phải mở tọa đàm, cứ ôn đi ôn lại nhiều lần chẳng phải sẽ ok sao?”

Quách Hữu Lăng trưng ra bộ mặt nhăn như quả mướp đắng: “Đừng nói thế mà học trưởng, tổ ngoại ngữ bọn em không muốn để hoạt động lớn nhất hàng năm là chiêu mộ người mới đâu! Tám giờ tối ngày thứ tư tổ chức, thông tin buổi toạ đàm đã tung lên trang web hoạt động của sinh viên rồi… Anh giúp bọn em một chút đi!”

Hà Tấn nhất thời trợn mắt há hốc miệng: “Đã thông báo rồi?”

Đông Huyên nhìn về phía Hà Tấn: “Đúng thế, nhớ photo quyển sổ ghi chép quá trình ôn tập của anh năm ngoái ra năm trăm bản, làm thành một cuốn sách nhỏ, phát cho sinh viên tới tham dự tọa đàm, năm đồng một cuốn, mua tự nguyện.”

Hà Tấn trừng lớn con mắt: “Còn muốn bán lấy tiền!?”

Đông Huyên: “Đương nhiên, mấy tên ở phòng tuyên truyền không giúp sức, ngân sách của hội sinh viên đã hạn hẹp từ học kỳ trước rồi, bọn em phải tự túc hết.”

Hà Tấn: Ngất, thu tiền còn không chia cho mình nữa…!