Lâm Ninh San đứng dậy cũng không nhìn Cửu quận chúa mà ánh mắt nhìn về phía Trương Nhược Trần nói:
-Biểu ca, trong vòng một tháng nhớ đưa một trăm vạn lượng bạc đến Lâm phủ.
Nói xong lời này, Lâm Ninh San và Lâm Thần Dụ mang theo ba hộ vệ xám xịt rời khỏi Luyện Võ Trường.
Ra khỏi Vương Cung, trong mắt Lâm Ninh San chảy xuống nước mắt khuất nhục lạnh giọng nói:
-Cửu quận chúa lại dám vũ nhục ta như thế nàng phải chết, còn có Trương Nhược Trần. Cuộc đời này ta không muốn gặp lại hai người này.
Trong mắt Lâm Thần Dụ hiện lên một đạo hàn quang nói:
-Yên tâm đi! Huynh đã đi chợ đêm bỏ số tiền lớn treo giải thưởng đầu của Trương Nhược Trần. Chỉ cần Trương Nhược Trần dám ly khai Vương Cung một bước chính là tử kỳ của hắn.
-Về phần Cửu quận chúa, muốn giết nàng càng dễ.
-Ninh San, bây giờ muội cần làm là cố gắng tu luyện tranh thủ sớm ngày đạt tới Huyền Cực cảnh, đến lúc đó căn bản không cần mượn nhờ tay người khác, dựa vào thực lực của mình cũng có thể giết chết Cửu quận chúa.
Trong mắt Lâm Ninh San hiện lên hàn ý nói:
-Đúng! Muội nhất định phải tự tay phanh thây xé xác Cửu quận chúa để tiêu mối hận trong lòng.
Lâm Thần Dụ từ trong tay áo lấy ra một cái hộp đưa cho Lâm Ninh San nói:
-Đây là một viên Huyền Huyết Đan khi muội trùng kích Huyền Cực cản, ăn nó vào có thể gia tăng ba thành xác xuất thành công. Chờ muội đột phá Huyền Cực cảnh có thể mang muội đi Vân Đài Tông Phủ, dùng thiên tư của muội muốn thông qua Vân Đài Tông Phủ khảo hạch cũng không phải việc khó.
Lâm Ninh San nhận lấy Huyền Huyết Đan ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng nói:
-Đột phá Huyền Cực cảnh có thể đi Vân Đài Tông Phủ? Thật sự là quá tốt, đến lúc đó nhất định có thể nhìn thấy Thất vương tử.
-Đó là đương nhiên.
Khóe miệng Lâm Thần Dụ lộ ra mỉm cười nói:
-Hiện tại Thất vương tử là đệ tử nội phủ địa vị cao cả. Nếu muội có thể được Thất vương tử sủng hạnh sau này không thể thiếu chỗ tốt.
Nghe Lâm Thần Dụ nói, Lâm Ninh San lập tức quên mất nhục nhã vừa rồi trong nội tâm sinh ra chờ mong. Thất vương tử điện hạ kinh tài tuyệt diễm bực nào, ở trước mặt hắn Trương Nhược Trần chẳng qua là một tiểu nhân vật mà thôi.
Luyện Võ Trường Vương tộc.
Trương Nhược Trần nói:
-Cửu tỷ, hôm nay tỷ nhục nhã Lâm Ninh San như thế để nàng ở trước mặt mọi người quỳ xuống sau này chỉ sợ nàng sẽ sử dụng phương pháp cực đoan trả thù tỷ.
Cửu quận chúa thu hồi Bích Thủy Kiếm nói:
-Tỷ cũng không có ý định nhục nhã nàng, chỉ muốn giúp đệ lấy về một trăm vạn lượng bạc, mà sao bổn quận chúa lại sợ nàng? Dù cho nàng một trăm lá gan cũng không dám đụng đến người trong vương tộc chúng ta.
-Hy vọng là như vậy!
Trương Nhược Trần lấy ra một cái hộp đưa cho Cửu quận chúa nói:
-Cửu tỷ, trong này là một viên Huyền Huyết Đan thời điểm tỷ trùng kích Huyền Cực cảnh ăn nó vào có thể gia tăng ba thành xác xuất thành công.
Trương Nhược Trần mua Huyền Huyết Đan vốn định để mình dùng trùng kích Huyền Cực cảnh. Nhưng hắn ở trong Vương Sơn tu luyện tới vô thượng cực cảnh làm Chư Thần cộng minh, ở dưới lực lượng của chư thần gia trì trực tiếp đột phá Huyền Cực cảnh, cho nên không dùng tới Huyền Huyết Đan.
Hiện tại hắn đưa Huyền Huyết Đan cho Cửu quận chúa. Cửu quận chúa không khách khí chút nào cực kỳ vui vẻ mà nhận lấy Huyền Huyết Đan.
Những vương tử và quận chúa khác đều cực kỳ hâm mộ, phải biết Huyền Huyết Đan là đan dược tam phẩm giá trị mười hai vạn lượng bạc có thể tiết kiệm một năm tu luyện.
Vương tử và quận chúa căn bản mua không nổi.
Ra khỏi Luyện Võ Trường, A Nhạc liền từ biệt Trương Nhược Trần, muốn đi chợ đêm.
-A Nhạc!
Trương Nhược Trần gọi A Nhạc muốn ly khai lại, ý vị thâm trường nói:
-Một tháng sau ta phải ly khai vương thành tiến về Vũ Thị Học Cung. Nhưng có một sự tình ta không yên lòng.
A Nhạc nhìn Trương Nhược Trần nói:
-Cửu quận chúa?
Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu nói:
-Lâm Ninh San bị vũ nhục nhất định sẽ trả thù Cửu tỷ, thậm chí có thể sẽ hạ sát thủ với Cửu tỷ.
A Nhạc nói:
-Chỉ cần ta còn ở vương thành tất nhiên sẽ âm thầm thủ hộ Cửu quận chúa sẽ không để cho người Lâm gia hại nàng.
-Có hứa hẹn của ngươi ta yên tâm rồi!
Trương Nhược Trần cười nói.
A Nhạc không nói thêm nữa, ra khỏi Vương Cung chỉ lưu lại một bóng lưng cô độc mà ngạo nghễ.
Trương Nhược Trần vẫn cảm thấy tốn một trăm vạn lượng bạc từ trong tay Lâm Ninh San mua lại A Nhạc là sinh ý có lợi nhất từ trước tới giờ mình làm.
Thế nhưng một trăm vạn lượng bạc cũng không phải một số lượng nhỏ.
Hiện tại hắn tổng cộng chỉ có tám mươi chín vạn lượng bạc còn kém mười một vạn lượng bạc làm sao mới có thể gom góp đủ khoản tiền kia?
-Xem ra chỉ có thể ký thác hi vọng vào Không Gian Giới Chỉ, chỉ cần có thể luyện chế ra Không Gian Giới Chỉ thì tuyệt đối có thể dễ dàng lợi nhuận mười một vạn lượng bạc.
-Hiện tại ta đã đạt tới Huyền Cực cảnh, chân khí càng thêm hùng hậu, trong cơ thể có lực lượng chư thần có lẽ có thể khắc Trương Hình minh văn và Thúc Hình minh văn ra.
Tám Không Gian minh văn trụ cột cộng sáu loại minh văn trước đây, Trương Nhược Trần sớm đã có thể khắc ra. Duy chỉ có Trương Hình minh văn và Thúc Hình minh văn rất khó khắc, một mực không thể khắc thành công.
Phải biết tinh thần lực của Trương Nhược Trần cực kỳ cường đại, đạt đến cấp ba mươi hai. Cho nên nói trước kia hắn khắc không ra Trương Hình minh văn và Thúc Hình minh văn cũng không phải bởi vì tinh thần lực không đủ mạnh mà vì chân khí trong cơ thể không đủ thâm hậu.
Hiện tại tu vi của hắn đạt tới Huyền Cực cảnh, chân khí tăng thêm mãnh liệt thì dĩ nhiên là có nắm chắc khắc ra Trương Hình minh văn và Thúc Hình minh văn càng lớn.
Nghĩ đến đây, Trương Nhược Trần không thể chờ đợi được lập tức chạy về Ngọc Thấu Cung.
Vừa đến Ngọc Thấu Cung, Cam Lê tướng quân liền nghênh đón nhìn Trương Nhược Trần cúi đầu nói:
-Bái kiến Cửu vương tử điện hạ.
-Cam Lê tướng quân, ngươi có chuyện gì sao?
Trương Nhược Trần nói.
Cam Lê cười hắc hắc, đưa cho Trương Nhược Trần một túi nói:
-Đây là phủ tài vụ đưa ngân lượng và Linh Tinh tới, nghe nói là Cửu vương tử điện hạ ở trong Vương Sơn săn giết Man Thú được đổi thành tiền tài.
-A!
Trong lòng Trương Nhược Trần vui vẻ liền lập tức nhận lấy túi, cảm giác còn có chút nặng.
Mở túi ra, chứng kiến ngân lượng và Linh Tinh bên trong Trương Nhược Trần thoải mái cười to.
Trong túi chứa một trăm bốn mươi ba viên Linh Tinh, sáu trăm bảy mươi lượng bạc, cộng lại là 14 vạn 1670 lượng bạc. Phải biết Trương Nhược Trần ở trong Vương Sơn, tổng cộng giết chết ba Man Thú cấp hai, 30 Man Thú cấp một thượng đẳng, Man Thú cấp một trung đẳng cũng hơn 30 con, còn có một ít Man Thú cấp một hạ đẳng.
Một Man Thú cấp hai, giá cả cơ hồ đều khoảng hai vạn lượng bạc. Ví dụ như Man Thú cấp hai Ngân Long Sư, toàn thân đều là bảo vật nếu lấy đi Vũ thành bán cũng có thể bán được ba vạn đến bốn vạn lượng bạc.
Giá cả một Man Thú cấp một thượng đẳng thì tầm năm ngàn đến một vạn lượng. Giá cả một Man Thú trung đẳng cấp một, bình thường khoảng một ngàn lượng bạc.
-Ta ở trong Vương Sơn nửa tháng liền kiếm được 14 vạn 1670 lượng bạc. Đây là bởi vì phủ tài vụ hoán đổi giá cả đều hơi thấp, nếu lấy đi Vũ thành bán giá cả đoán chừng sẽ đạt tới hơn hai mươi vạn lượng bạc.
Săn giết Man Thú nhìn như rất kiếm tiền, kỳ thật cũng không phải dễ dàng như vậy. Sở dĩ Trương Nhược Trần có thể săn giết được nhiều Man Thú như vậy là bởi vì Vương Sơn vốn là bãi săn bắn của Vương tộc, Man Thú nuôi nhốt trong Vương Sơn lực công kích đều không tính mạnh, hơn nữa căn bản không xuất hiện Man Thú cấp hai thượng đẳng và Man Thú cấp ba, mức độ nguy hiểm tương đối thấp.
Nếu đổi lại Thiên Ma Lĩnh, hoặc Thông Minh Hà, đừng nói Huyền Cực cảnh sơ kỳ, coi như Huyền Cực cảnh đại viên mãn xông vào muốn ở bên trong săn giết Man Thú kiếm tiền cũng là sự tình cửu tử nhất sinh.
Võ giả Địa Cực cảnh và Thiên Cực cảnh nếu dám một mình tiến vào chỗ sâu trong Thiên Ma Lĩnh, hoặc Thông Minh Hà thì tám chín phần mười cũng sẽ vẫn lạc.
Cho nên có thể có được 14 vạn 1670 lượng bạc Trương Nhược Trần đã rất thỏa mãn, ít nhất cũng gom góp đủ một trăm vạn lượng bạc giao cho Lâm Ninh San. Trở lại chỗ ở của mình, Trương Nhược Trần lập tức tiến vào Thời Không Tinh Thạch.
Hắn lấy ra một cây minh bút, một tờ linh chỉ để trên mặt đất.
-Nhất định phải khắc thành công!
Trương Nhược Trần rót chân khí vào minh bút, khắc xuống Trương Hình minh văn ở trên linh chỉ.
Đạt tới Huyền Cực cảnh, Trương Nhược Trần cảm giác động tác của mình càng thêm trôi chảy, chỉ phí mười tức liền thành công khắc Trương Hình minh văn.
-Ha ha! Thành công rồi, cuối cùng thành công!
Trương Nhược Trần lại bắt đầu khắc Thúc Hình minh văn.
Lúc này đây, tốc độ khắc của hắn nhanh hơn, chỉ dùng tám tức đã khắc thành công. Trương Nhược Trần tiếp tục luyện tập ở trên linh chỉ, thời điểm luyện tập đến lần thứ mười hắn chỉ cần ba tức là có thể thành công khắc Trương Hình minh văn và Thúc Hình minh văn.
-Tám loại Không Gian minh văn trụ cột đều khắc thành công, thật sự là quá tốt! Đưa tới Chư Thần cộng minh lần thứ nhất, tinh thần lực của ta tựa hồ cũng tăng lên không ít. Không biết tinh thần lực của ta đạt tới cấp bao nhiêu rồi?
Tâm tình của Trương Nhược Trần rất tốt, chuẩn bị luyện chế Không Gian Giới Chỉ.
Trước đó lần thứ nhất, tuy hắn luyện chế ra một cái Không Gian Giới Chỉ nhưng lúc ấy hắn không có học được Trương Hình minh văn, không cách nào khuếch trương không gian trong Không Gian Giới Chỉ.
Cho nên cái Không Gian Giới Chỉ kia chỉ là Không Gian Giới Chỉ trụ cột nhất, không gian rất nhỏ hẹp chỉ có một mét vuông.
Hiện tại hắn học xong Trương Hình minh văn và Thúc Hình minh văn thì sẽ luyện chế ra Không Gian Giới Chỉ lớn như thế nào?
Trương Nhược Trần có chút mong đợi, lấy ra một chiếc nhẫn màu trắng nắm ở trong tay.
Bước đầu tiên là ở trên mặt nhẫn khắc Không Gian minh văn.
Trương Nhược Trần tốn hao không đến một phút, một hơi khắc hết sáu đạo Không Gian minh văn không một lần mất bại, toàn bộ thành công.
Trong chiếc nhẫn xây dựng ra không gian lớn cỡ một mét vuông. Kế tiếp là điểm mấu chốt nhất, khắc Trương Hình minh văn mở rộng không gian.
Trương Nhược Trần tay cầm minh bút, cẩn thận từng li từng tí khắc, bút họa cực kỳ trôi chảy.
"Oanh!"
Vừa mới thành công khắc Trương Hình minh văn, không gian trong Không Gian Giới Chỉ lập tức bành trướng.
Một lập phương, hai lập phương...
Rất nhanh, không gian trong Không Gian Giới Chỉ đến được tám lập phương, hơn nữa còn đang gia tăng.
Chân khí toàn thân Trương Nhược Trần liên tục không ngừng rót vào Không Gian Giới Chỉ, dùng hết tu vi toàn thân muốn mở không gian đến mức tận cùng.