Chương 17: CHÂN TƯỚNG BA NĂM TRƯỚC(2)

Không tính một trăm hai mươi vạn lạng bạc nằm trong ngân hàng tư nhân Vũ thành, trên người của hắn còn lại năm viên tinh linh cùng hai nghìn năm trăm lạng bạc.

Toàn bộ đan dược cất vào Thời không Tinh Thạch .

Trương Nhược Trần lần nữa trở lại vương cung.

-Vân nhi tỷ tỷ ,đây là Cân cốt đoạn tục cao ,khẳng định có thể để cho cánh tay của ngươi mau mau tốt lên .

Trương Nhược Trần lấy ra một hộp Ô mộc tinh xảo đưa cho Vân Nhi.

Vân Nhi hơi hơi chấn kinh ,có chút bối rối ,đem Ô mộc tiếp nhận, đem hộp mở ra, lập tức tản mát ra một mùi thơm.

Trong lòng của nàng rất là cảm kích, lại thập phần giật mình hỏi:

-Cựu vương tử điện hạ, ngươi ...ngươi từ đâu có bạc mua Cân cốt đọan tục cao?

Phải biết rằng Cân cốt đoạn tục cao kém nhất cũng muốn bán hai trăm lạng bạc, tốt hơn một chút thậm chí muốn bán năm trăm lạng bạc. Trương Nhược Trần cười cười nói:

Vân Nhi tỷ tỷ, ta có một chút bí mật ,tạm thời vẫn không thể nói cho ngươi ,hi vọng ngươi cũng có thể vì ta giữ bí mật .

Vân nhi nhìn thật sâu Trương Nhược Trần, gật đầu, lại thấp giọng nói:

Ta có thể nói cho Lâm phi nương nương sao?

Tạm thời không nói được.

Trương Nhược Trần nói.

-Được rồi !ta đáp ứng ngươi .

Vân nhi chăm chú nắm trong tay hộp Ô mộc, trong lòng sinh ra vài phần vui vẻ .

Cửu vương tử điện hạ có khả năng tiêu phí mấy trăm lạng bạc mua Cân cốt đoạn tục cao cho nàng nhất định là các cơ duyên nào đó. Nói không chừng Cửu vương tử điện hạ sau này cũng có thể trở thành cường giả võ đạo.

Trương Nhược Trần hỏi:

-Có một việc ta một mực không nghĩ ra ,hi vọng Vân Nhi tỷ tỷ có thể nói cho ta chân tướng .

-Mẫu thân là muội muội Lâm gia gia chủ ,vì cái gì Mẫu thân lại cùng Lâm gia đoạn tuyệt quan hệ.

-Ba năm trước đây đến cùng chuyện gì xảy ra? Vân Nhi hít sâu một hơi, nói:

-Bởi vì Cửu vương tử điện hạ người yếu nhiều bệnh, chịu không nổi đả kích ,cho nên chuyện này bị che giấu đi.

-Hiện tại, Cửu vương tử điện hạ đã mở ra ấn ký thần võ, ta đây sẽ nói cho người biết.

-Ngươi hẳn còn nhớ đệ nhất thiên tài Lâm ia Lâm Thần Dụ,hắn là biểu ca của ngươi ,cũng là trưởng tử Lâm Gia gia chủ.

- Năm hắn mười bảy tuổi liền tu luyện tới Hoàng cực cảnh đại viên mãn ,nhưng là tại ba năm trước đây ,Lâm Thần Dụ đắc tội một vị thiên tài khác càng giỏi hơn .

-Bị vị thiên tài kia đánh gãy hai chân, nhốt vào thiên lao.

Tại sao có thể như vậy?

Trương Nhược Trần nói:

- Lâm gia tại Vân Võ quận quốc coi như là một đại gia tộc ,người nào dám đem đệ nhất thiên tài Lâm gia nhốt vào thiên lao.

-Lẽ nào thiên tài Lâm Thần Dụ đắc tội có lai lịch thập phần cao ?

Vân Nhi gật đầu nói :

-Không sai !Lâm Thần Dụ đắc tội chính là thiên kiêu chói mắt nhất Vân Võ Quốc , Thất vương tử điện ha.

-Các thiên tài khác trước mặt thất vương tử điện hạ lập tức liền thần sắc ảm đạm.

Thì ra là thế !

Trương Nhược Trần đã hiểu rốt cuộc mọi chuyện.

Vân nhi tiếp tục nói :

-Lâm Thần Dụ bị giam vào thiên lao ,Lâm giai gia chủ lập tức tới vương cung cầu Lâm phi nương nương .

-Hắn hi vọng Lâm phi nương nương có thể đứng ra hướng Quận Vương cầu tình ,có thể tha cho Lâm Thần Dụ một mạng Lâm gia có thể bỏ ra bất cứ giá nào.

-Lâm phi tự nhiên là lập tức đi cầu kiến Quận Vương

-Thế nhưng lại bị Vương hậu cho người ngăn lại.

-Chính bởi vì chuyện này ,Lâm Phi cùng Vương hậu phát sinh tranh chấp.

-Vương hậu với cơn nóng giận liền sai người phạt Lâm phi nương nương ba mươi gậy.

-Khi ba mưoi gậy đánh xong ,Lâm phi nương nương khắp người be bét máu,hấp hối.

Bành!

Trương Nhược Trần đánh một chưởng vào trên cây cột ,cán chặt hàm răng nói:

-Chuyện này Vân Võ Quận Vương lại có thể mặc kệ không hỏi sao ?

Vân Nhi nói :

-Ngươi phải biết rằng ,Thất vương tử điện hạ có thiên tư cao nhất trong chín nhi tử của Quận Vương.

Quận Vương rất yêu thích hắn, đối với hắn ký thác kỳ vọng rất cao.

Vân Võ Quận Vương điều tra rõ chân tướng sự việc .

-Tra xét ra tất cả đều Lâm Thần Dụ sai .

-Thất vương tử điện hạ thiếu chút nữa bị Lâm Thần Dụ hại chết.

Bởi vì chuyện này ,Vân Võ Quận Vương nổi trận lôi đình ,hắn cảm thấy rõ ràng là Lâm Thần Dụ phạm vào sai lầm lớn ,Lâm phi nương nương lại còn nghĩ xin tha cho hắn, quả thật là không hiểu chuyện

-Vân Võ Quận Vương vốn là thập phần thương yêu Lâm phi nương nương ,thế nhưng sau chuyện này liền đối với Lâm phi nương nương lãnh đạm rất nhiều.

Vân nhi tiếp tục nói :

-Lâm phi nương nương bị ủy khuất ,thế nhưng người Lâm gia không có lý giải ,bọn họ không dám đắc tội Vương hậu cùng Thất vương tử liền đem sai lầm đều đổ lên trên người Lâm phi nương nương.

Bọn họ cảm thấy chính bởi vì Lâm phi nương nương không hướng Quận Vương cầu tình ,cho nên dẫn đến Lâm gia tổn thất một vị thiên tài tuyệt đỉnh.

-Từ đó về sau Lâm gia liền cùng Lâm phi nương nương triệt để phân rõ giới hạn, không hề nhận Lâm phi nương nương là người Lâm gia.

Trương Nhược Trần hít một hơi thật sâu ,trong lòng cách chút đắng chát,vì cảm thấy bất công cho Lâm phi ,siết chặt nắm đấm một quyền đánh vào trên cây cột ,trầm giọng nói :

-Lực lượng !Trên thế giới này không có cường đại lực lượng căn bản là vô pháp đặt chân ,căn bản không chiếm được công bằng cùng đãi ngộ.

Dịch: Akay85