Chương 13: THIÊN TÂM KIẾM PHÁP(2)

Phải biết rằng, đời trước hắn là nhi tử của Minh Đế, xem qua rất nhiều công pháp và võ kỹ thượng phẩm, toàn bộ đều ghi tạc trong đầu.

Tùy tiện xuất ra ngoài một quyển tu luyện công pháp và võ kỹ cũng có thể bán với giá trên trời.

Cửu Thiên Minh Đế Kinh cùng Long Tượng Bàn Nhược Chưởng đều là thần công bảo điển, tự nhiên không có khả năng bán ra ngoài.

Trong trí nhớ của hắn, còn có một ít công pháp và võ kỹ hạ phẩm, tùy tiện xuất ra một quyển cũng có thể tạo ra oanh động không nhỏ.

Trương Nhược Trần tìm giấy và bút mực chép lại một bộ Linh cấp võ kỹ " Thiên Tâm kiếm pháp".

Trong trí nhớ của Trương Nhược Trần Thiên Tâm kiếm pháp đã là Võ kỷ phẩm cấp thấp nhất.

-Tại Vân Võ quận quốc , võ kỹ Linh cấp hạ phẩm đã là đỉnh thiên võ kỹ.

Đại gia tộc như Lâm gia, võ kỹ cường đại nhất ,phỏng chừng là Linh cấp hạ phẩm.

Hơn nữa cũng chỉ có một, hai quyển, xem như tuyệt học trấn tộc.

Phải biết rằng, tại Vân Võ quận quốc , có rất nhiều Võ giả không có cơ hội tu luyện võ kỹ.

Bọn họ cũng không có được võ kỹ Nhân cấp hạ phẩm.

Võ kỹ Nhân cấp hạ phẩm có giá ít nhất ba trăm lạng bạc.

Nếu võ kỹ Nhân cấp hạ phẩm có chút lợi hại thậm chí có giá một ngàn lượng bạc trở lên.

Võ đạo tán tu phổ thông căn bản không mua nổi.

Một số Võ giả bởi vì tranh đoạt một quyển võ kỹ Nhân cấp hạ phẩm , mà không tiếc cùng người khác liều mạng.

Đến mức võ kỹ Linh cấp hạ phẩm nếu được bán ra , thì gia chủ của những đại gia tộc cũng sẽ động tâm không ngớt, không tiếc bất cứ giá nào cũng muốn đem võ kỹ mua về.

Nhiều thêm một quyển võ kỹ Linh cấp ,gia tộc càng được tôn trọng.

Đem phương thức tu luyện Thiên Tâm kiếm pháp viết xong Trương Nhược Trần lại họa ra mỗi một chiêu thức.

Trương Nhược Trần đem toàn bộ chân khí ngưng tụ đến ngòi bút họa ra toàn bộ kiếm chiêu bên trong.

Chân khí trong cơ thể hao hết cũng vừa vặn họa xong một bức tranh.

Trương Nhược Trần lập tức ngồi xếp bằng ,vận chuyển Cửu Thiên Minh Đế kinh, chân khí tu luyện đầy liền bắt đầu họa bức thứ hai.

Ròng rã tiêu phí nửa ngày mới họa hết mười hai chiêu của Thiên Tâm kiếm pháp.

Tu vi của hắn tuy rằng không còn ,nhưng nhãn lực vẫn còn, đối với lý giải võ đạo vẫn còn ,họa ra mỗi một chiêu kiếm pháp đều thập phần tinh diệu, cùng bản gốc Thiên Tâm kiếm pháp không hề khác gì nhau.

-Đối với lý giải Võ đạo của ta bây giờ, họa ra võ kỹ Linh cấp hạ phẩm đã là cực hạn .

-Nếu muốn ta họa ra võ kỹ đồ lục Linh cấp trung phẩm ,phỏng chừng chỉ có thể họa ra một phần ba ý cảnh.

Bí tịch võ kỹ không phải tùy tiện là có thể phát hoạ cùng phục chế.

Người bình thường cho dù chép lại khẩu quyết cùng kiếm chiêu Thiên Tâm kiếm pháp, vậy cũng chẳng qua là võ Kỷ có hình, cho dù đem kiếm pháp tu luyện thành công cũng căn bản không có khả năng đạt đến uy lực kiếm pháp Linh cấp hạ phẩm .

Trương Nhược Trần đời trước là Cường giả Thiên cực cảnh đại viên mãn cũng vừa vặn chỉ có thể họa ra kiếm pháp thần vận Linh cấp hạ phẩm. Nếu là võ kỹ cao cấp khác ,hắn liền họa không ra toàn bộ thần vận.

-Kiếm pháp Linh cấp hạ phẩm mới có thể bán ra với giá cả không sai biệt lắm.

Trương Nhược Trần cũng không lập tức mang theo Thiên Tâm kiếm pháp đi Võ Thị, mà chờ đến trời tối mới hướng về phương hướng cửa cung bước đi.

Cửu vương tử điện hạ, trễ như thế còn muốn xuất cung ?

Hai thủ vệ cửa cung nói.

Trương Nhật Trần cũng không phải là Trương Nhược Trần hèn yếu trước kia, ánh mắt sắc bén nhìn hai thủ vệ cửa cung nói :

-Bản Vương muốn đi Lâm phủ tìm Nính San muội muội, còn không lập tức mở cửa ?

Trương Nhược Trần Dù sao cũng là Vương Tôn hậu vệ Quý Tộc hai thủ vệ đương nhiên sẽ không thật sự đắc tội với hắn .

Bọn họ đem cửa cung mở ra đưa mắt nhìn Trương Nhược Trần đi xa.

-Ra vẻ cái gì? Nếu hắn không phải nhi tử Vân Võ quận vương sớm đã chết không biết bao nhiêu lần .

Một cấm vệ nói .

-Nghe nói nữ tử Lâm gia kia là một thiên tài, tên là Lâm Nính San, sẽ cùng Thất vương tử đính hôn ,hắn lại còn không hết hi vọng ,thật là đủ ngu xuẩn .

Tên khác nói.

Trương Nhược Trần đương nhiên không phải đi tìm Lâm Nính San ,chẳng qua tìm một cái cớ xuất cung để không bị người hoài nghi.

Đi khỏi vương cung ,Trương Nhược Trần liền lấy quần áo màu đen rộng thùng thình bên trong Thời không tinh thạch đem cả người che kín lại ,đi vào Vương thành.

Trong bóng tối căn bản không có người có thể thấy rõ mặt của hắn.

Không lâu sau ,Trương Nhược Trần liền xuyên qua đường phố phồn hoa, đi vào Vũ Thành.

Vũ thành chính là thành lớn nhất phồn thịnh nhất tại Vân Võ quận quốc.

Vũ thành chia làm năm khu vực: Đan thị, Khí thị ,Thú thị ,Nô thị và trung tâm phòng đấu giá.

Vũ thành ở một phương diện nào đó quyết định sự hưng suy toàn bộ Vân Võ quận quốc Bởi vì vậy quận quốc quản lý Vũ thành thập phần nghiêm ngặt.

Người muốn tiến nhập Vũ thành đều có quân sĩ tra xét kỹ càng, chỉ có Võ giả hoặc thân phận cao quý mới có tư cách tiến vào Vũ thành.

Dịch: Akay85