Chương 78: Giết y!!!

Thứ Lý Thiên Mệnh trông thấy là một đống con sâu thịt đỏ thẫm thô cỡ móng tay cái bò lúc nhúc.

Sâu thịt trông rất ghê tởm, một đầu mọc từng vòng răng, chúng nó dùng răng xé rách da, hút máu của nàng.

Hình ảnh này như xé đôi trái tim Lý Thiên Mệnh ra.

- Huyết Minh Trùng!

Lý Thiên Mệnh nhận ra ngay, vì thứ hung hiểm mà ghê tởm này khiến người nghe tiếng sợ vỡ mật.

Cái gọi là Huyết Minh Trùng thật ra là loài đỉa, chuyên hút máu người mà sống.

Là ai thả Huyết Minh Trùng lên người Vệ Tịnh?

Vệ Tịnh không có chút sức chống cự, thú bản mệnh của nàng cũng bị Tiểu Mệnh Kiếp hành hạ, nó đang nằm sấp trong góc, Huyết Minh Trùng bò đầy người nó nhiều còn hơn trên người Vệ Tịnh.

Là ai bỏ thứ tàn nhẫn như vậy lên người bệnh nhân tay không tấc sắt?

Cảnh tượng này khiến Lý Thiên Mệnh muốn nổ tung, Thú Nguyên hung dũng dâng trào, trong khoảnh khắc khí thế ngập trời.

Nếu hắn về trễ thì chẳng phải là sẽ thấy Vệ Tịnh bị hút khô máu mà chết?

Vậy hắn sẽ áy náy suốt đời, cũng điên cả đời.

Không cần nhắc nhở, Lý Thiên Mệnh biết có một người trong phòng.

Là người này làm ra việc khiến Lý Thiên Mệnh bùng nổ sát khí mãnh liệt.

Giọng nói âm trầm vang lên sau lưng Lý Thiên Mệnh:

- Đệ tử Viêm Hoàng học cung Lý Thiên Mệnh, ngươi đã đến, chờ ngươi lâu rồi.

Khi Lý Thiên Mệnh quay đầu lại, một nam nhân đeo khăn che mặt màu đen, mặc áo đen bó sát đứng trong bóng tối.

Gã chỉ lộ ra đôi mắt, vị trí phần ngực dễ thấy trên quần áo in đóa hoa đỏ yêu diễm.

Lý Thiên Mệnh nhận ra ngay tiêu chí rõ ràng đó:

- Huyết Hoa Điện!

Đây là tổ chức sát thủ khiến người nghe tiếng sợ vỡ mật nhất Chu Tước quốc, nó núp dưới lòng đất, chuyên nhận treo giải thưởng giết người.

Huyết Hoa Điện ra giá cao ngất ngưỡng, nhưng xác suất thành công siêu cao, danh tiếng đáng tin cậy trong giới sát thủ.

Lý Thiên Mệnh hoàn toàn không ngờ Huyết Hoa Điện trong truyền thuyết sẽ tìm đến hắn.

Xem tình hình thì hắn là con mồi của đối phương chứ không phải Vệ Tịnh, nếu không thì nàng đã chết lâu rồi.

Nhưng vì giết Lý Thiên Mệnh mà bỏ Huyết Minh Trùng lên người Vệ Tịnh, hành vi này không thể tha thứ.

Lý Thiên Mệnh sẽ không hỏi gã rằng ai treo giải thưởng giết hắn, vì đạo đức nghề nghiệp căn bản là tuyệt đối không lộ ra chủ thuê.

Đối phương thậm chí không biết ai thuê mình, vì họ chỉ nhận nhiệm vụ được ban phát.

Sát thủ như họ sẽ không tiếp xúc với chủ thuê.

Đối phương đến giết hắn thì chắc chắn biết rõ thực lực của hắn, khi ra tay nắm chắc giết chết được hắn.

Lý Thiên Mệnh và Vệ Tịnh đang trong tình huống nguy hiểm, sống chết như chỉ mành treo chuông, hai mẫu tử rất có thể sẽ chết thảm tại chỗ.

Treo giải thưởng giết chóc là tàn nhẫn vô tình nhất, không ai thương hại con mồi.

Lý Thiên Mệnh đụng phải đối thủ khác với những lần trước.

Trước đây Lý Thiên Mệnh có thể nói cười trêu chọc, còn bây giờ thì cái chết như con dao kề cổ hắn.

Khi nam nhân nói chuyện, Lý Thiên Mệnh thấy con sâu thịt to nằm sấp dưới đất.

Sâu thịt thô cỡ đùi người, nó mấp máy dưới đất, phần đầu và đuôi đều có miệng. Miệng ở phần đầu là từng vòng răng sắc bén, miệng ở phần đuôi thả ra những con Huyết Minh Trùng thô cỡ móng tay cái.

Huyết Minh Trùng nhiều cỡ ngàn con, chúng nó bò đầy phòng, mái hiên, trên sàn, cột cửa, Huyết Minh Trùng dữ tợn bò khắp nơi.

Con sâu thịt to lớn đó chắc chắn là Huyết Minh Mẫu Hoàng.

Đây là một loài thú bản mệnh hung tàn, không phải mãnh thú.

Huyết Minh Mẫu Hoàng, dù là chủng loại hay thuộc tính đều đặc biệt, là thú bản mệnh có hai đặc tính điển hình.

Chủng loại của nó là đỉa, thú bản mệnh loài phân khúc. Thuộc tính là hệ mẫu hoàng, thuộc tính có thể tự sinh sản nhiều con cái để tấn công.

Một số thú bản mệnh loài kiến chúa, ong chúa cũng thuộc hệ mẫu hoàng.

Nên Huyết Minh Mẫu Hoàng là thú bản mệnh loài phân khúc hệ mẫu hoàng.

Tiểu Hoàng Kê thấy cảnh này thì mắt rực cháy ngọn lửa mãnh liệt nhất:

- Ghê tởm quá!

Trong khi Lý Thiên Mệnh nói chuyện bé gà bay lên người Vệ Tịnh, miệng cháy lửa mổ chết những con Huyết Minh Trùng.

Nhưng Vệ Tịnh vẫn rất khó chịu, vì trong Huyết Minh Trùng ẩn chứa độc Huyết Minh, khi hút máu chúng nó cũng rót độc vào con mồi để gây tê.

Có càng nhiều Huyết Minh Trùng bò dọc mép giường đến gần Vệ Tịnh.

Huyết Minh Mẫu Hoàng vẫn đang sinh sản, không giết hết được, đây là điểm ghê tởm nhất của thú bản mệnh hệ mẫu hoàng.

Lý Thiên Mệnh không cho phép thứ gì khiến Vệ Tịnh khó chịu.

Từ sau khi Kim Vũ chết trận, lần đầu tiên sát cơ của Lý Thiên Mệnh mãnh liệt đến mức này.

Lý Thiên Mệnh không biết ai muốn giết hắn, giờ phút này hắn chỉ biết rằng mình muốn giết người!

Nam nhân áo đen vừa nói vừa xông lên:

- Đầu của ngươi trị giá một ngàn ngọc báu thiên văn màu vàng, hôm nay mượn đầu của ngươi.

Làm sát thủ sẽ không nói nhiều.

Nam nhân áo đen cầm chủy thủ đỏ máu trông hơi giống Huyết Hỏa Thứ nhưng mạnh hơn nhiều.

Nguy hiểm trí mạng khoảnh khắc ập đến.

Tiểu Hoàng Kê bận rộn bảo vệ Vệ Tịnh, nó bị nhiều Huyết Minh Trùng kìm chế, nam nhân áo đen và Huyết Minh Mẫu Hoàng đều khóa chặt Lý Thiên Mệnh.

Khoảnh khắc nam nhân áo đen hóa thành bóng đỏ xông lên, Huyết Minh Mẫu Hoàng há mồm máu to phát ra tiếng rít sắc nhọn chói tai.

Âm thanh này khiến Lý Thiên Mệnh rơi vào hỗn loạn, trước mắt hiện ra nhiều ảo giác, hắn gần như bị tê liệt.

Đây là thần thông Linh Nguyên kiểu công kích bằng âm thanh, khó đề phòng nhất, chỉ có thể chịu đựng chứ không ngăn cản được.

Lý Thiên Mệnh không ngờ con Huyết Minh Mẫu Hoàng sẽ thi triển ra thần thông Linh Nguyên như vậy, hắn và Tiểu Hoàng Kê còn là Thú Mạch cảnh, không có thần thông Linh Nguyên thì rất chịu thiệt trong đánh nhau.

- Chết!

Đáng sợ hơn là cảnh giới của sát thủ áo đen ít nhất trên Linh Nguyên cảnh đệ tứ trọng, gã mạnh hơn loại người như Phương Chiêu rất nhiều, tuyệt đối có thực lực hoàn toàn áp chế Lý Thiên Mệnh.

Huyết Hoa Điện làm việc chắc chắn ổn thỏa, bọn họ phái ra sát thủ tuyệt đối không cho Lý Thiên Mệnh có cơ hội trốn thoát.

Trong khoảnh khắc, bóng đỏ đã đến trước mắt Lý Thiên Mệnh, hắn đang trúng thần thông Linh Nguyên Khấp Huyết Chi Âm của Huyết Minh Mẫu Hoàng tấn công.

Cùng lúc đó, có ít nhất hơn năm trăm Huyết Minh Trùng từ nóc nhà, cột nhà, dưới đất bò về phía Lý Thiên Mệnh.

Một thoáng sơ sẩy đã có mấy chục con Huyết Minh Trùng bò lên người Lý Thiên Mệnh.

Những Huyết Minh Trùng này như ác quỷ, vừa bò lên đã cắn xé thịt Lý Thiên Mệnh, cắn thủng lỗ máu rồi hút máu.

Độc Huyết Minh gây tê siêu mạnh theo máu chạy khắp người Lý Thiên Mệnh, khiến hắn dù tức giận ngập trời vẫn khó nhúc nhích.

Đây là nguy hiểm trí mạng, chết chóc tuyệt đối!

Khấp Huyết Chi Âm, độc Huyết Minh cùng tấn công, Lý Thiên Mệnh chỉ có thể giãy dụa.

Đối phương vốn là đối thủ mạnh hơn hắn nhiều, chớp mắt đã xuất hiện sau lưng Lý Thiên Mệnh, chủy thủ đâm vào vị trí hõm vai.

Răng rắc!

Máu phun ra.

Sát thủ áo đen vén khăn bịt mặt lên, thè lưỡi liếm máu chảy từ người Lý Thiên Mệnh:

- Đừng lãng phí, máu ngươi ấm đấy.

Nam nhân áo đen nhếch môi cười nói:

- Các bảo bối của ta hình như rất thích máu của ngươi, khi còn sống thì máu mới có độ ấm. Vì cho các bảo bối của ta ăn vui vẻ, ta sẽ cho ngươi sống lâu thêm một chút, mãi khi máu của ngươi chảy cạn mới thôi.

Nam nhân áo đen đứng gần sát Lý Thiên Mệnh, mắt hai người gần như chạm vào nhau.

Chết chóc, cường đại, ghê tởm, tất cả trói chặt Lý Thiên Mệnh.