VẠN CỔ ĐẠI ĐẾ
Tác giả: Mộ Vũ Thần Thiên
Chương 22: Linh chủng Thôn Thiên
Trong sơn động.
Lăng Tiêu ngồi khoanh chân.
Trong tay trái của hắn là một đóa hoa sen màu vàng, tay phải là một chùm ánh sáng nhưng lại có màu đen nhánh, nhìn qua thì thấy cực kỳ thần bí khó lường.
Đây chính là Hỗn Nguyên Kim Liên Hỏa và Huyền Nguyên Trọng Thủy.
Hai loại linh chủng Ngũ Hành cực phẩm, báu vật thuộc tính hoả và thuỷ, quý giá vô cùng.
Mà bước đầu tiên của bí thuật Thôn Thiên là ngưng tụ là linh chủng Thôn Thiên!
Hôm nay Lăng Tiêu chuẩn bị lấy Hỗn Nguyên Kim Liên Hỏa và Huyền Nguyên Trọng Thủy để ngưng tụ ra bán thành phẩm của linh chủng Thôn Thiên.
"Hỗn độn kê tử, biến ảo vô hình, thiên địa vô cực, thôn phệ vì tông, linh đài một điểm, thần an ra trời cao..."
Những văn tự trong bí thuật Thôn Thiên dần hiện ra trong đầu Lăng Tiêu.
Bí thuật Thôn Thiên là bí mật khiến hắn có thể tung hoành ở kiếp trước mà không ai địch nổi, cũng là hy vọng để hắn có thể trở lại đỉnh phong ở kiếp này.
Lăng Tiêu tin rằng cho dù là một vạn năm trước hay là hiện tại. Danh tiếng Thôn Thiên Chí Tôn sẽ vang vọng trên thế giới này!
Lăng Tiêu bắt đầu làm theo văn tự của bí thuật Thôn Thiên, xung quanh hắn dần dần trở nên mơ hồ, không khí như bắt đầu rung động bập bềnh, ngoài ra còn có làn sương mù tràn ra, khiến hắn nhìn càng thêm thần bí.
OÀ..ÀNH!
Hỗn Nguyên Kim Liên Hỏa và Huyền Nguyên Trọng Thủy trong hai bàn tay Lăng Tiêu cùng lúc tỏa hào quang rực rỡ, sau đó như có ý thức mà nhập vào bên trong cánh tay hắn, đi thẳng theo đường kinh mạch đến đan điền!
Hai khối không khí cực nóng và cực lạnh, hai chủng loại có linh lực đối lập nhau. Cho dù cường giả Tông Sư cảnh, Thiên Nhân cảnh cũng không dám tự ý dung hợp, huống chi hôm nay Lăng Tiêu mới chỉ là Khai Mạch cảnh?
Cho nên kinh mạch yếu ớt của hắn lập tức bị xé nát.
Sau khi kinh mạch bị xé nát thì nóng và lạnh đan xem khiến bản thân rất đau đớn, linh hồn Lăng Tiêu như bị xé toạc. Sắc mặt hắn vẫn rất bình tĩnh, tập trung vận chuyển bí thuật Thôn Thiên.
Một tim thai có ánh sáng thần kỳ hiện ra.
Tuy kinh mạch bị xé đứt đoạn nhưng trong cơ thể của Lăng Tiêu có ánh sáng đó tỏa ra tới tấp, kịp thời chữa trị lại.
Cứ như vậy, vừa xé rách vừa chữa trị, Hỗn Nguyên Kim Liên Hỏa và Huyền Nguyên Trọng Thủy từ từ hội tụ lại ở đan điền, biến một nửa cơ thể Lăng Tiêu thành màu vàng một nửa lại là màu đen, nhìn rất kỳ quái.
Khi thấy hai loại linh chủng kia đã đi vào trong đan điền, hai luồng sáng gần nhau trong gang tấc, ánh mắt Lăng Tiêu cũng tập trung chăm chú.
"Linh chủng Thôn Thiên có tụ được hay không là ở thời khắc này."
Lăng Tiêu hít sâu một hơi, vẻ mặt bắt đầu điên cuồng, hai linh chủng Hỗn Nguyên Kim Liên Hỏa và Huyền Nguyên Trọng Thủy bất thình lình đập vào nhau.
Ầm!
Giống như mặt trời nhỏ nổ tung, lại giống như sao băng sáng chói, không một lời nào có thể mô tả được khoảnh khắc này.
Trong đan điền của Lăng Tiêu, Hỗn Nguyên Kim Liên Hỏa va chạm với Huyền Nguyên Trọng Thủy, sau đó năng lượng vô tận phun trào ra mãnh liệt, phóng ra tứ chi của Lăng Tiêu.
"Tất cả kinh mạch! Mở thông cho ta!!"
Lăng Tiêu hét to trong lòng, khối năng lượng liên tục đánh vào kinh mạch quanh người hắn, trong chớp mắt đứt lìa. Nhưng bí thuật Thôn Thiên lại biến thành năng lượng kỳ dị nhanh chóng tu bổ lại kinh mạch. Cứ như vậy lặp lại liên tục, một đường kinh mạch nháy mắt đã được mở thông.
Đường kinh mạch thứ ba mươi bảy!
Đường kinh mạch thứ ba mươi tám!
...
Năm mươi!
...
Tám mươi mốt!
...
Kinh mạch khắp người của Lăng Tiêu như lốc xoáy quét lá rụng, bị khối năng lượng này phá vỡ liên tục, phá rồi lại xây. Các đường kinh mạch về sau càng vững chắc hơn, thậm chí còn trong suốt như ngọc.
Một trăm lẻ tám!
...
Một trăm ba mươi!
...
Một trăm chín mươi chín!
Cứ như vậy, khối năng lượng mở thông gần hai trăm đường kinh mạch cho Lăng Tiêu, bấy giờ mới bắt đầu yếu dần đi.
"Thế này chưa đủ, ta muốn tất cả các kinh mạch đều phải được mở. Thiên địa vô cực, thôn phệ vì tông, nuốt cho ta!!!"
Lăng Tiêu cắn răng, một số lượng lớn linh thạch bay ra từ trong bức tranh cổ, xuất hiện chồng lên nhau như một ngọn núi nhỏ, che khuất hắn.
Từ trong đan điền, như có một lực cắn nuốt khủng bố tạo thành vòng xoáy truyền ra năng lượng to lớn, linh lực dồi dào trong linh thạch thi nhau tiến vào trong cơ thể Lăng Tiêu.
Phụt!
Miệng phun ra máu tươi, kinh mạch trong cơ thể Lăng Tiêu đứt gãy khiến hắn bị thương nặng. Nhưng hắn vẫn đang rất kiên trì, đây là cơ hội ngàn năm! Từ thời Thượng Cổ, người đột phá đến Khai Mạch cảnh đại viên mãn là rất hiếm thấy. Người đó sẽ phải có đủ nghị lực cũng như cơ hội và duyên phận.
Cơ hội, duyên phận đã có! Giờ chỉ nhìn xem Lăng Tiêu kiên trì được đến bao giờ.
Oành oành đùng!
Trong cơ thể Lăng Tiêu như có tiếng sấm sét vang lên, tiếng rồng ngâm chấn động. Một đường kinh mạch mỏng và dài như rồng lớn ồ ạt bị phá vỡ sau đó lại được chữa trị.
Hai trăm lẻ một, hai trăm lẻ hai...hai trăm tám mươi...ba trăm...ba trăm ba mươi sáu...ba trăm năm mươi chín!
Đường kinh mạch thứ ba trăm sáu mươi!
Sau khi mở thông tất các đường kinh mạch! Mấy vạn linh thạch thượng phẩm, thêm Hỗn Nguyên Kim Liên Hỏa và Huyền Nguyên Trọng Thủy phát ra năng lương kinh người! Tất cả đều biến mất không còn một mảnh!
Mà ở vị trí đan điền của Lăng Tiêu xuất hiện một linh chủng hình tròn có hai màu đỏ và đen đang xoay chầm chậm, còn có linh lực biến ảo giống như các các ngôi sao lấy nó làm trung tâm mà di chuyển xung quanh, thần kỳ mà bí ẩn khó dò.
Đây chính là linh chủng Thôn Thiên!
Vù vù!
Lăng Tiêu mở to mắt, hai đường sáng một đỏ một đen hiện ra trong mắt hắn.
Giờ phút này, cơ thể Lăng Tiêu đã bị biến thành người máu. Máu đen phủ xuống toàn bộ cơ thể, nhưng lại phát ra năng lượng của cường giả.
Sức mạnh có trong kinh mạch khắp cơ thể dồi dào như sông lớn biển rộng, cơ bắp rắn chắc. Lăng Tiêu của ngày hôm nay đâu chỉ mạnh hơn gấp mười lần so với trước kia?
Lăng Tiêu cảm giác được chỉ cần hắn chợt có ý định trong đầu thì đan điền khí hải trong cơ thể lập tức mở ra, sẽ tu luyện thành chân khí Tiên Thiên, bước vào Chân Khí cảnh!
Nhưng mà Lăng Tiêu tạm thời đè nén cám dỗ đó xuống, dù sao vẫn chưa luyện được Huyền Mẫu Đan. Hắn muốn có khí hải hoàn mỹ nhất, thế nên không thể để bản thân đột phá được!
"Bây giờ coi như là ta đã đạt được Khai Mạch cảnh tầng mười nhỉ? Không biết chiến lực hiện tại là tầng mấy!"
Lăng Tiêu thầm nghĩ.
Hắn ra khỏi sơn động, tìm kiếm một con suối để tắm rửa sạch nước đen trên cơ thể, da thịt sáng như ngọc lộ ra, nhìn như da em bé vậy!
Toàn bộ kinh mạch của Lăng Tiêu đã được thông suốt, lỗ chân lông đều giãn nở, chỉ cần hắn hít thở thì linh khí trời đất xung quanh đều lao vào cơ thể hắn một cách tới tấp.
Lăng Tiêu khẽ di chuyển, đi đến trước một tảng đá xanh to bằng mấy người ôm. Sau đó hai tay dùng sức, khối đá nặng đến mấy vạn cân lập tức bị hắn nhấc lên.
"Sức lực cơ thể đã đạt đến ba vạn cân, tăng hơn mười lần so với trước kia. Cường giả Long Hổ cảnh bình thường cũng chỉ đạt được tầm đó."
Lăng Tiêu cực kỳ hài lòng với cơ thể này, chỉ bằng sức lực đơn thuần của cơ bắp hắn đã có thể so với cường giả Long Hổ cảnh.