Cafe Shine.....
_Sắp tới em được nghỉ thi học kỳ đúng ko? Tuấn hỏi My
_Uh, thi xong rồi em có khoảng 1 tuần.....
_Anh phải vào Nha Trang dự lễ khánh thành resort, em đi cùng anh nhé...
Nó cười :
_Thích thế, nhưng anh đùa ak? Em đi với anh làm gì.....
_Hỏi lạ thế, đi cùng anh thì sao? Tuấn nhíu mày không hiểu..
_Em.........
Tuấn nhìn nó, rồi nghĩ ra điều gì, anh bật cười:
_Có thể rủ thêm mấy cô bạn của em đi nữa....
Mắt nó sáng lên:
_Thật ak.....
_Anh đã nói dối em bao giờ chưa?
_Nhưng........
_KHông nhưng gì cả....chẳng mấy khi có cơ hội, sợ đến lúc em muốn anh đưa đi anh cũng không có thời gian ấy...giờ anh chủ động thì hưởng thụ đi..không sau này lại trách anh là vô tâm...Anh cưng chiều nhéo mũi nó...
_Đau em..hì, ok....cứ thế đi.....
Chợt có tiếng điện thoại vang lên, nhìn số, khuôn mặt anh bỗng lạnh lùng hẳn....
_Ngồi ngoan nhé, anh đi nghe điện thoại.....
NÓ nhìn anh khó hiểu, từ trước tới giờ, anh chẳng bao giờ ra ngoài nghe điện thoại, nhìn bóng dáng anh đi ra ngoài, nó chợt có linh cảm về điều gì đó..phải chăng, sẽ có sự thay đổi?
_Alo...
_Em đây.....
Khi nhìn dãy số gọi đến, anh đã biết là Thảo.....2 năm rồi, từ ngày ấy, cô vẫn ở Canada..không liên lạc..anh chỉ biết thông tin về cô qua đứa bạn....Nếu là lúc trước, anh sẽ chờ mong cuộc điện thoại này biết bao..nhưng bây giờ, nó chẳng qua chỉ là hạt cát gợi lại quá khứ anh đã muốn quên.....
Uh anh hờ hững...Có chuyện gì không?
Đầu dây bên kia nói với giọng trách móc:
_Sao anh lại nói với em như thế?
Tuấn cười nhạt:
_Thế em bảo anh phải như thế nào? reo lên như trẻ được kẹo ak?
_Em..không phải thế.....
Một lúc sau cô ấp úng nói:
_Mai em về nước......
Tuấn chẳng nói gì.....
Anh với Thảo quen biết nhau từ bé, rồi yêu nhau trong 1 thời gian khá dài......anh đẹp trai tài giỏi, cô xinh đẹp dịu dàng, hai nhà lại môn đăng hậu đối....Hai người cùng nhau sang Úc học, rồi về nước, tình yêu ấy cứ nhẹ nhàng nhưng cũng rất sâu sắc, cả hai đã từng tính tới chuyện đám cưới nhưng...2 năm trước, Thảo chợt ra đi chỉ vì 1 người khác.....Anh hụt hẫng....cảm giác bị phản bội luôn dằn vặt anh...
Vì thế, Tuấn chẳng còn tin vào thứ gọi là tình yêu nữa, tình cảm chẳng qua chỉ là 1 trò chơi.....Từng mối tính đến rồi đi như cơn gió thoảng...suốt 2 năm trời.....đến khi gặp My.....nghĩ đến cô, anh nở 1 nụ cười dịu dàng......
_Ai đó anh? Thấy anh vào My ngẩng đầu lên hỏi:
_Ak, 1 đối tác bàn chuyện làm ăn mà....
Anh không muốn My phải bận tâm về chuyện cũ, cô chấp nhận anh đã quá khó khăn rồi, giờ nếu thêm chuyện này thì chắc cô lại lo lắng..nên anh không nói thật..
My cười khẽ rồi tiếp tục nhìn vào cốc sinh tố của mình........anh đã không nói thật......
Nhưng....Anh đâu biết rằng, lời nói dối đầu tiên cũng là báo trước cho sự đổ vỡ trong tương lai....