Chương 7: Về việc em gái được xuất viện

25.

Một tuần sau, em gái được bác sĩ cho ra viện. Anh trai lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa thanh toán viện phí, lại mua thêm đôi nạng cho em gái. May mắn, em gái vẫn đóng bảo hiểm y tế đầy đủ.

Bình thường, em gái ríu rít như con chim sẻ đã đau đầu lắm rồi. Hôm nay, thêm một bầy chim sẻ bạn thân đến đón em gái về trường, anh trai nghe dây thần kinh trong đầu mình đứt phựt từng cái một.

26.

Cậu trai nhỏ hôm nay vẫn đến từ sớm, giúp em gái thu dọn đồ đạc. Anh trai cảm thấy mình là người anh vô dụng nhất năm, không được tích sự gì cả.

Em gái đòi cậu trai nhỏ bế xuống cổng. Đám bạn thân hú hét ầm ầm, anh trai bĩu môi, muốn diễn ngôn tình thì ít nhất phải giảm cân đi đã. Em gái chẳng nói chẳng rằng, cầm cái nạng mới mua quật mạnh vào mông anh trai.

Anh trai đúng là khốn khổ, mất tiền mua hung khí cho em gái đánh mình.

Nhưng nghĩ một hồi, anh trai lại cảm thấy, mình cùng lắm ở với em gái thêm vài năm, cậu trai nhỏ sau này sẽ phải chịu đựng em gái cả đời. Đừng nhìn em gái bây giờ nâng niu người ta, chả mấy nữa là nó đánh cho bạt mạng. Ôi đáng thương cậu trai nhỏ…

Thật hả hê. Khửa khửa khửa…

27.

Cuối cùng thì em gái vẫn thực hiện một nửa ý nguyện, được cậu trai nhỏ bế xuống giường. Quãng đường còn lại, em gái tự chống nạng đi, sáu con người bên cạnh tiền hô hậu ủng, y hệt thái hậu giá lâm.

Anh trai đi sau cùng, nhìn lũ nhỏ đằng trước, tấm tắc cảm thán, tuổi trẻ thật là tốt.

Lời tác giả: Anh trai, xin anh hãy dừng chân, mở ví xem lại căn cước công dân của bản thân. Anh năm nay mới năm 3, còn chưa đến 21 tuổi, lấy đâu ra tự tin mà nói người khác “trẻ tuổi”? Xin hãy đặt tay lên tim mà tự hỏi, anh có xứng đáng với người mẹ 27 tủi này hay không?

Link đọc nè: https://truyenyy.vip/truyen/vai-ba-cau-chuyen-cua-anh-trai-hu-nu/