Tự xử xong, tôi lấy một ít giấy vệ sinh lau sạch sẽ chỗ ấy rồi bắt đầu mặc quần áo. Đầu tiền quần lót, áo lót rồi đến váy, mọi thứ tôi làm cực kỳ thuần thục như điều hiển nhiên vậy. Có lẽ khi nhập vào chị thì tôi không chỉ sỡ hữu ký ức, mà tất tật mọi thứ của chị đều là của tôi. Nói cách khác cái gì của chị Ly thì là của tôi, mà cái gì của tôi vẫn là của tôi, tôi nghĩ vậy.
Bước ra khỏi phòng vệ sinh, tôi nhìn đồng hồ bây giờ là 8h10…..hm….. để xem xem hôm nay chị học môn gì…. thể dục à thú vị đấy, tại sao lại thú vị ư vì khi học thể dục thì phải thay đồ, mà khi thay đồ thì tôi tha hồ tia gá chứ sao he he he… nghĩ xong tôi lập tức đi vào phòng thay đồ nữ…..
Đúng như tôi nghĩ, vào phòng thay đồ một loạt các cô gái đang cởi trang phục của mình để thay những đồng phục thể dục. Trong này đủ các thể loại con gái, một số cô gái tôi gọi lại không xinh xắn đi thì thay đồ rất nhanh, thoáng một cái đã cởi xong và đi ra ngoài, cơ bản vì họ ngại cho mọi người thấy hình dáng của mình nên cố thay đồ thật nhanh. Số khác thì vừa thay đồ vừa đùa nghịch.
“Hằng ơi, ngực cậu to quá lại còn mềm nữa, ôi tớ iu chúng chết mất” giọng nói nũng nịu của một bạn học vang lên
“Nhi, câu có mau mặc quần áo vào ngay không, mọi người đang nhìn kia kìa” bạn học Hằng đáp lại, giọng điệu cô có vẻ cứng rắn nhưng vẫn để bạn Học nhi sờ mó vú mình
“Kệ người ta nhìn, có sao đâu, mà Hằng tớ cấm cậu không được yêu ai đấy, bầu ngực vĩ đại này chỉ của riêng tớ mà thôi cậu nhớ chưa”
bạn học Nhi vừa nói tay vừa xoa bầu ngực Hương, rồi lại nắm bộ ngực nhỏ nhắn của mình để nó chạm vào bộ ngực của Hằng, vú chạm vú ti chạm ti, Nhi cứ thế mà đùa nghịch, thỉnh thoảng cô còn cúi đầu xuống dúi đầu vào bầu ngực Phương mà hít lấy hít để
Một cảnh tường Yuri khiến tôi vừa bất ngờ vừa kích thích. Nhưng đa số bạn nữ ở đây thấy quá nhiều rồi nên họ coi đó là chuyện bình thường.
Tôi vừa cởi quần áo vừa thầm so sánh bộ ngực của chị Ly với chị Phương, công nhận ngực Phương to thật thì có giọng nói chanh chua kèm theo mỉa mai bất ngờ vang lên cạnh tôi:
“ Ồ mỹ nhân đọc sách đang thay quần áo à, cứ tưởng là đang sáng nay đi gặp trai tân để đi hẹn hò chứ ??”
Tôi quay đầu sang thì là một cô gái vô cùng xinh đẹp nhưng giờ mang nét độc ác, nhưng để mà nói kỹ thì chị này mang một vẻ đẹp của người á đông phá chút vẻ sắc sảo của người Đức. Người con gái này tên Trúc Anh con gái của một thương gia người Đức, bố là người Đức một lần đến Việt Nam làm ăn thì gặp được mẹ của Trúc Anh, và 2 người nảy sinh tình cảm rồi sinh ra Trúc Anh, hai người họ sống ở Việt Nam sinh sống đến năm Trúc Anh lên lớp 7 rồi định cư sang Đức để Trúc Anh ở lại với vú. Vốn từ bé được nuông chiều, muốn gì được nấy Trúc Anh luôn luôn nghĩ mình là nhất cho tới khi lên đại học, gặp Ly người con gái đi đâu cũng được mọi người tán khen, còn cô mặc dù chỉ xếp sau Ly nhưng thế đã đủ khiến Trúc Anh cảm thấy thất bại rồi, mối tình đầu của cô, người cô lần đầu rung động, làm cô chấp nhận bỏ đi tính kiêu ngạo của mình mà theo đuổi anh mà cuối cùng anh chả ngó ngàng đến cô mà lại theo đuôi Ly. Để rồi khi Ly từ chối, anh vẫn không đáp lại tình cảm của cô mà lại bỏ ra nước ngoài để đi du học. Từ đó Trúc Anh vô cùng hận Ly, hận vì Ly hơn cô ở mọi mặt: xinh đẹp hơn, học giỏi hơn, đến cả mối tình đầu của cô Ly cũng cướp mất, thử hỏi đả kích ấy thì người con gái nào chịu được. Trời đã sinh ra Trúc Anh sao lại còn sinh ra Ly????
Không khí buổi thay đồ đang tràn đầy sức sống thì trùng xuống, một số bạn học mặc thật nhanh rồi đi ra ngoài, 2 bạn học Hằng và Nhi vốn đang đùa nhau thấy thế cũng vội vàng mặc quần áo rồi rời đi, chỉ còn một số bạn học tò mò ở lại. Biết Trúc Anh đối với chị chả tốt đẹp gì, nên tôi cũng lạnh lùng chả nói gì. Tâm trạng xem mấy chị xinh tươi thay đồ cũng tan biến, tôi mặc bộ đồ thể dục rồi bắt đầu đi ra ngoài.
Nhưng cây muốn lặng mà gió chả ngừng, Trúc Anh lại lên tiếng:
“ Đúng là loại người như mày vốn chẳng ra gì, lúc nào cũng tỏ ra vẻ thanh cao dù bên trong thì thối nát. Lúc nào cũng bảo có người yêu ở nước ngoài rồi mà lại lén lút hẹn hò với trai bên ngoài à lại còn nghèo nữa chứ, tao khinh!!”
Đã định đi ra ngoài rồi, nhưng sau khi nghe thấy câu này, tôi sôi máu, quay lại tát Trúc Anh một phát giọng nói lạnh như muốn đóng băng mọi vật của tôi vang lên:
“Tôi nói cho cô biết, thứ nhất tôi và Minh chỉ có quan hệ chị em, không hề có quan hệ như cô nói, thư 2 cô bỏ ngay cái trò khinh người nghèo đi, họ cũng có tự trọng của riêng họ, không những thế họ hơn cô ở chỗ họ không bao giờ đặt điều như cô. Và thứ 3 tôi cảnh báo cô lần đầu cũng như lần cuối nếu cô còn tiếp tục đặt điều như vừa nãy hậu quả không chỉ là một phát tát đơn giản như vừa nãy đâu”.
Nói xong một tràng tôi bước ra khỏi cửa mà không nhìn Trúc Anh lấy một lần, lúc này Trúc Anh rất sốc vì không nghĩ rằng Ly dám nói mình như thế chưa kể còn dám tát mình một phát. Tức giận Trúc Anh nắm chặt bàn tay lại, âm thầm nghĩ trong đâu: “ mày nghĩ tao không dám làm gì mày ư, mày sẽ phải trả giá!!” Trúc Anh nợ một nụ cười vô cùng độc ác.