Chương 13: Nụ Hôn Đánh Rơi

Ông Vũ lúc này đang nổi gân đen trên đầu, bên cạnh là Phương vợ ông đang khóc thụt thít vì lo cho sự an nguy của đứa con gái.

Từ cái hôm cô con gái rượu xin ông tuần 3 buổi đi chơi bóng rổ t3-t5 và chủ nhật. Lúc đầu ông cũng không định đi, nhưng nghe lời khuyên của vợ và cũng điều tra danh tính đứa con trai kia, ông cũng an tâm cho cô đi. Chiều hôm nay, Ly xin phép đi nhưng bình thường. Nhưng bình thường Ly chỉ chơi khoảng 2 tiếng đồng hồ là về, nhưng giờ là hơn 5h30 mà không thấy Ly trở về. Đang định gọi điện cho cô, thì tự nhiên máy điện thoại của ông vang lên:

“Chào ngài chủ địch hội đồng quản trí, ngài có nhớ tôi không” mọt giọng nói quá quen thuộc với ông Vũ vang lên

Biết có chuyện không lành nhưng ông Vũ vẫn điềm tĩnh nói:

“Ồ không phải là ông Quang cựu chủ địch tập đoàn KGroup đây sao, tôi nghĩ ông gọi cho tôi hẳn là có mục đích không tốt đẹp gì rồi. Tôi nói đúng không ông Quang”

“Haha quả là ông trùm ngành thực phẩm không có khác, hiểu vấn đề nhanh hơn người thường. Vây tao nói thẳng luôn cô con gái xinh đẹp của mày đang ở trong tay tao, nếu mày không muốn nó trở thành đồ chơi của tao và đàn em thì tối nay mày chuẩn bị 10 triệu USD và mang đến địa điểm xxx cho tao. Nhớ rõ đến một mình nếu không mày biết hậu quả như thế nào rồi đấy… tút…tút

Người vừa gọi cho Vũ, là ông Quang cựu chủ tịch hội đồng quản trị KGroup, cũng là 1 tập đoàn thực phẩm có danh tiếng gần bằng tập đoàn của Vũ cũng là 1 trong số ít người biết thân phận của Vũ. 2 tập đoàn thực phẩm này vốn từ trước hay đấu đá với nhau trên thương trường. Nhưng với cái đầu của Vũ đã khiến cho tập đoàn KGroup phải sát nhập vào tập đoàn Phương thị, bản thân Quang cũng bị dính hàng loạt tội trốn thuế, sản xuất thực phẩm vị phạm nghiêm trọng vệ sinh an toàn thực phẩm và đang chờ ngày lên ghế điện. Nhưng Quang kịp thời trốn thoát, cay cú Vũ làm hại mình, hắn quyết tâm trả thủ. Biết Vũ có cô con gái xinh đẹp nên hắn lập kế hoạch bắt cóc cô để đòi tiền chuộc giết Vũ rồi trốn sang nước ngoài.

Biết không con cách nào khác, Vũ đành chuẩn bị 10 triệu USD và tự mình lái xe đến địa điểm Quang giao hẹn mặc dù biết đây hoàn toàn có thể là cái bãy. Người làm cha sao lại có thể nhẫn tâm nhìn con gái của mình như vậy..

Cùng lúc ông Vũ đang chuẩn bị tiền thì lúc này Phong đang ở nơi của bọn bắt cóc Ly. Lúc đến đang thấy cô đứng chờ mình, Phong định đi đến thì anh thấy có một xe tải không biển vút đến và bắt cóc cô. Không kịp phản ứng, Phong chỉ có thể bám theo chiếc xe và gọi người đến ứng cứu. Anh thăm dò, đây là núi hàm lợn, khá gần sân bay Nội Bài, bọn này có tổng cộng 7 đứa, thêm một lão già đầu hói dường như là ông chủ nữa là 8. Lão ra lệnh cho 4 tên đứng ngoài canh cổng, 2 tên còn lại thì lên xe như đi đón người, chi có lão và 1 tên cao to bặm trợn kéo Ly vào bên trong.

Phong lập tức đánh giá tình hình và triển khai kế hoạch cùng với 2 anh lính dưới trướng bố mình. Tại sao lại là 2 mà không phải nhiều hơn, vì Phong thừa hiểu nếu gọi nhiều thì nhất định sẽ rất dễ bị phát giác nên anh chỉ gọi 2 người tốt nhất đến trợ giúp thôi. Vạch ra kế hoạch xong xuôi, 3 người bắt đầu thực hiện.

Xoẹt xoẹt… lâp tức 3 tên canh cổng đã bị hạ ngay lập tức. Chỉ còn 1 tên bị 3 người khống chế. Phong ra lệnh cho tên kia giả vờ gọi thằng đầu trọc ra ngoài.

“Đại ca ơi, đại ca mau ra đây, có việc nghiêm trọng xảy ra rồi” tên kia nghe theo lời Phong lâp tức làm theo.

“Có chuyện gì thế ?” Gã vốn đang cùng ông chủ của mình trông con ả kia, nhìn nó ngọt nước vô cùng tiếc rằng ông chủ bảo đợi xong xuôi rồi mới được thịt. Nghe giọng của mấy thằng đệ, nhìn ánh mắt ông chủ hắn lập tức đi ra ngoài.

Sau khi gã to béo bặm trợn ra ngoài, hắn lập tức ngất luôn mà không hiểu chuyện gì xảy ra. Hoá ra là Phong đã chuẩn bị sẵn thuốc mê, chỉ đợi gã này ra ngoài là làm luôn. Bây giờ chỉ đợi nốt con cá lớn sập bẫy là xong

Đợi mãi hơn 15p không thấy tên cao to bặm trợn quay trở lại, ông Quang lập tức lên tiếng

“Đm chúng mày làm gì ngoài kia thế” nhưng ở ngoài không một tiếng trả lời nào cả. Bực mình ông Quang đi ra ngoài xem có chuyên gì xay ra

Vừa đi ra ngoài, ông Quang thấy mấy tên vệ sĩ ngất hết ra đấy, biết có chuyện không ổn, lão quay đầu lại thì thấy Phong đang chạy vào cứu Ly, điên tiết vì biết bị mắc mưu, lão vội lấy khẩu lục phòng thân trong túi quần ra nhắm thẳng đầu Phong bắn, vừa nhắm bắn lão lập tức bị 2 người anh lính đánh gục ngay tại chỗ, nhưng đoàng lão vẫn kịp bắn 1 viên, viên đạn găm thẳng vào lưng của Phong, Phong ngã gục xuống trước anh mắt của Ly. Cảnh tượng kinh hoàng hiện ra trước mắt, Ly ngất ngay lập tức

……….

Khi Ly tỉnh dậy cô đã thấy mình nằm trong viện, bên cạnh mẹ cô đang thiếp vì mệt. Cô a lên 1 tiếng, mẹ cô lập tức tỉnh lại.

Lúc ông Vũ đi theo 2 tên đến địa điểm giao hẹn thì trước mắt ông và bọn chúng là khung cảnh hoang tàn, xác nằm la liệt. 2 tên hoảng quá chạy ra xem đồng bọn có bị sao không thì ngay lập tức bị Vũ cản lại và cho 2 đòn khiến chúng bất tỉnh nhân sự. Đi vào ông thấy có 1 người đang bị thương ở ngực nhưng vẫn đang cô gắng cởi trói cho con gái mình trước sự bất lực của 2 người đứng cạnh. Biết đây là người giúp đỡ con mình, ông lập tức gọi cứu thương.

“Ly, con cảm thấy thế nào rồi” bà Phương lập tức đỡ Ly dậy. Theo lời bác sĩ Ly chỉ hoảng quá mà ngất còn trong người không hề có chấn thương gì cả, nhưng bà vẫn không hề hết lo lắng mà ngồi trông con cả tối đến giờ, nay Ly tỉnh lại bà yên tâm phần nào rồi.

Ly không trả lời câu hỏi của mẹ, mà cô lại hỏi Phong đang ở đâu, cô biết vì cứu cô mà anh bị thương, lúc này trong cô không chỉ cảm thấy lo lắng mà lại có cảm giác vô hình sợ mất đi Phong, cô sợ anh xảy ra chuyện gì.

“Nó không sao đâu con ạ, chỉ bị thương ở bắp chân thôi, bác sĩ đã gắp viên đạn ra rồi. Giờ nó đang ngủ ở phòng phục hồi sức. Ngay mai nếu muốn con có thể thăm nó” Bà Phương mỉm cười nhìn con gái, cái ánh mắt của con gái giống hệt bà lúc yêu ông Vũ.

Ly định xin mẹ vào thăm Phong luôn, nhưng nghe bà nói thê cô đành thôi, dù sao bây giờ anh cũng đang ngủ và bản thân cô cũng vô cùng mệt mỏi. Có lẽ để mai tốt hơn thật

Sáng hôm sau, vừa ăn sáng xong Ly lập tức sang phòng Phong. Lúc này Phong đang ăn bát cháo thấy cô mắt ngấn lệ nhìn mình, anh buông thìa xuống nói:

“Nào mọt sách vào ngồi cạnh mình nào, sao tớ bị thương mà cậu chả hỏi thăm gì mà lại đứng ngây ra đấy là sao hả. Lại đây ngồi cạnh mình nào”.

Ly tiến lại ngồi gần Vũ khóc nói:

“Đồ ngốc ai bắt cậu cứ tớ, huhu, giờ thì cậu bị thương rồi đấy…huhu sao cậu ngốc quá vây..”

“Nào, ngoan đừng khóc, chỉ là vết thương be bé không đáng lo ngại gì đâu..” Lúc này Ly không đeo kính, mái tóc thì buộc gọn lại, không còn kiểu tóc che mặt như trước nữa, đôi mắt long lanh, đôi má ửng đỏ vì khóc trông cô vô cùng xinh đẹp và đáng yêu… anh vô thức nhìn cô thật lâu mà Ly thấy Phong không nói gì nữa cô cũng ngẩng lên nhìn Phong, thấy Phong nhìn mình thất thần, cô ngượng ngùng quay đi.

Thấy Ly có hành động vô cùng đáng yêu, Phong bật cười, nhưng ánh mắt kiên định nhìn cô nói:

“Ly làm bạn gái anh nhé, sau chuyện hôm qua anh nghĩ anh không thể sống thiếu em”

Bất ngờ vì lời Phong nói, Ly nhìn Phong thật lâu, thấy ánh mắt của anh rồi lại nghĩ những hành động của Phong đối với mình, mà chính bản thân cô cũng rất thích ở bên cạnh anh. Có lẽ cô cũng yêu anh, Ly vô thức gật đầu lúc nào không hay….. Trong mắt 2 người lúc này chỉ có đối phương…. mọi thứ còn lại không quan trọng…..

2 người yêu nhau nhưng vẫn không muốn công khau trước lớp. Ly vẫn thế lên lớp lúc nào cũng đeo kính và dùng kiểu tóc che mặt lại, dù nhiều lúc bị Phong cằn nhằn nhưng cô vẫn giữ quan điểm không muốn lộ vẻ đẹp của mình. Tình yêu học trò của 2 người đẹp đúng nghĩa. Giúp đỡ nhau học tập, cuối tuần thì đi xem phim đi chơi với nhau…. cứ thể họ trải qua 3 năm cấp 3 với một tình yêu đẹp

Hà Nội, một buổi tối cuối tháng 5.

“Phong, sao vậy anh có chuyện gì dấu em à”, Ly hỏi, hôm qua Phong hẹn cô chiều mai đi chơi, họ đi xem phim, đi ăn rồi Phong đưa cô ra bờ hồ ăn kèm Tràng Tiền.

Suỵt, em đừng nói gì cả, cùng anh nghe bài hát này nào, bài hát 25 minutes của Micheal Learns To Rock vang lên:

“After some time I’ve finally made up my mind

She is the girl and I really want to make her mine

I’m searching everywhere to find her again to tell her I love her

and I’m sorry about the things I’ve done

I find her standing in front of the church

the only place in town where I didn’t search

She looks so happy in her wedding-dress

but she’s crying while she’s saying this

Boy I’ve missed your kisses all the time but this is

twenty five minutes too late

Though you traveled so far boy I’m sorry your are

twenty-five minutes too late

Against the wind I’m going home again

wishing me back to the time when we were more than friends

But still I see her in front of the church

the only place in town where I didn’t search

She looked so happy in her wedding-dress

but she cry while she was saying this

Out in the streets

places where hungry hearts have nothing to eat

inside my head

still I can hear the words she said…..”

“Bài hát hay quá anh” Ly vô thức thốt lên.

“Em biết bài hát này mang ý nghĩa gì không” Phong hỏi lại.

“Em nghĩ, chàng trai đã đến muộn 25 phút, để rồi lạc mất tình yêu của anh ấy, đúng không anh ?” Ly đáp lại

“Ừ đúng rồi em. Nhưng e có biết tại sao là 25 phút mà không phải là một con số khác? Bởi đám cưới ở nhà thờ theo nghi lễ kéo dài đúng 25 phút. Sau khoảng thời gian ấy,người con gái đã thuộc về một người khác,anh đã đến muộn. Anh không tìm nàng ở nhà thờ,chỉ vì anh nghĩ rằng anh không thể tìm thấy nàng ở nơi ấy,nơi mà anh tin rằng nàng chỉ bước vào sánh đôi cùng anh… Nhưng điều đáng nói ở đây là, thời gian 25 phút không phải là một con số cụ thể ,nó chỉ hàm ý nói lên sự muộn màng nên để đánh mất điều mình yêu quý nhất của mỗi con người. Tình yêu cần có sự kiên nhẫn và chờ đợi,nhưng nếu không thể quyết định hoặc quyết định quá chậm, rất dễ để vuột khỏi tay tình yêu của mình. Sự đau đớn trong lòng anh, lời thổn thức trong làn nước mắt của nàng sẽ luôn sống mãi, để nhắc mọi người dành cho tình yêu của mình một sự quan tâm đúng mực. Đừng quá vội vàng, nhưng cũng đừng quá muộn màng…. Anh… anh phải đi du học 4 năm em ạ…” Phong trầm giọng nói

……. Một sự im lặng….Phong nhìn thẳng mắt Ly. Đôi mắt cô ướt nhoè vì khóc… Cô phải xa anh 4 năm ư…, xa người yêu 4 năm…. một thời gian không quá lâu, nhưng nó cũng đủ khiến tình cảm nếu không biết giữ gìn thì sẽ hoàn toàn đánh mất nó

“Anh muốn cho em nghe bài hát này vì, anh không muốn như chàng trai kia, không muốn chỉ vì 25 phút hoặc 1 con số không cụ thể nào đó để rồi lạc mất nhau…. Chúng ta hứa với nhau, sẽ không để lạc mất nhau được không em” Phong nói hết cảm xúc bấy giờ của anh..

Thật ra anh cũng không muốn đi du học, anh muốn được ở cạnh người yêu mình để họ có những năm tháng hạnh phúc tiếp theo. Nhưng dòng đời xô đẩy… anh đành phải đi..

“Anh Phong, vậy em muốn trao anh cái này để anh không quên em, để anh…..” chưa kịp nói hết câu môi Phong đã dán vào môi của Ly… hai người hôn nhau, nụ hôn đầu của 2 người. Một nụ hôn không hề có kinh nghiệm…….

Sau khi đưa cô về đến nhà, Phong đột nhiên hét lên:

“Ly à, đợi anh, anh sẽ quay về sớm thôiiiiiii. Wo ai niiiiiii!!!!”