"Chương 1: Buồn nôn ý nghĩ"
Hắn một tên lưu manh, đồ bại hoại vô sỉ không gì không làm.
Liền thiên hạ đệ nhất mỹ nhân U Tuyền động cũng lén nhìn trộm. Lẫn cả đáng yêu tiểu thí hài cũng bị hắn gạ gẫm ôm ấp.
Nói hắn còn là người nữa không? Không! Hắn nhất định là người, nhưng là tên phòng lưu bại hoại gia hoả. Một kẻ lấy nữ nhân làm mỹ vị, lấy nữ hài làm niềm vui, lấy mị hoặc thục nữ làm gấu, lấy thần nữ thiên hạ làm của riêng.
Danh tiếng của hắn không ai không biết, không ai không hiểu, liền chạm đến tiểu Ny tử 3,4 tuổi phải run mình nơm nớp khóc như Hoa Lê Vũ Đái.
Đà Lạt thành!
Thiên hạ đệ nhất nhân là hắn!
Bốn phương phong lưu tựu là hắn!
Tám hướng trêu hoa trọc ghẹo cũng là hắn!
Trải rộng Tây Nguyên Thánh Vực vẫn mãi...là hắn!
Tiếng thối muôn đời! Nhất định là hắn!
Ấy vậy mà! Một kẻ ti tiện như hắn Lâm Tiếu lại xúi quẩy, oan gia ngõ hẹp vấp phải cứt chó lăn ra té xỉu, ngây người ngất đi.
- đây là đâu?
Lâm Tiếu mang trên trán sưng đỏ khối U, mê mang nhìn lên rách nát trần nhà, phủ xung quanh là rơm vàng ửng còn tinh thơm mùi lúa nếp. Ngôi nhà thật đơn sơ không có gì đáng giá ngoài cái bàn đen thui cộng lên mấy thứ vận dụng sinh hoạt bình thường.
Lâm Tiếu đứng dậy bước ra ngoài chuông nước tấm gương nhìn xuống. Trong gương là trắng nõn hình ảnh da tuyết mỡ đông, to tròn con mắt nhãn long cong cong Nga Mi, nhỏ nhắn bờ môi đẫy đà nọng đỏ. Những thứ này cộng lên là một tấm nữ tử dung nhan khuynh quốc khuynh thành, hại nước hại dân, đáng yêu chong chóng sĩ mê nữ tử.
-ối! Moá nó! Lạy hồn!.. mình lúc nào lên như vậy sinh đẹp...như thế này khuôn mặt mang ra biết bố bao thằng nhỏ giái đái..liền con thiên thần mới nổi ở Hàn Quốc thấy mình thế này, e là ghen ghét..bắt mình làm chàng hầu cũng nên!
Lâm Tiếu giật mình quan sát trong chuông nước hình ảnh. Hắn kinh khủng như gặp ma sờ soạng lên khắp người: ngực vuông săn chắc, sáu mũi đổ bộ, khoái to trưởng thành, mông lại còn điêu điêu vểnh lên. Ai! Hắn cố hít sâu thở ra một hơi thoải mái vô cùng, nghĩ thầm vẫn may! Khó nói mình thật là nữ vậy làm sao XX! Liền cà rốt không có như vậy sự tình mình lại làm sao sống...chẳng nhé đi kiếm nữ nhân sao..oẹ nó...đam mỹ cái con khỉ.
Lâm Tiếu nghĩ nghĩ liền cảm thấy thật sự chướng mắt, không hiểu sao thế giới lại sinh ra vậy luyến ái nam-nam, nữ-nữ buồn nôn sự tình. Thật may hắn vẫn còn nguyên trạng.