Chương 39: Lâm Thiên Thành

Đem một viên Nguyên Khí đan siêu phẩm cuối cùng luyện thành, Diệp Viễn thở phào nhẹ nhõm.

Mấy ngày này liên tục luyện đan đã vắt kiệt nguyên lực của hắn, ngược hắn như chết đi sống lại.

Có điều những vất vả này cũng có hồi đáp, không ngừng áp bức nguyên lực của chính mình, trong vô tình đã giúp cho cảnh giới của Diệp Xa được củng cố.

Hiện tại hắn chỉ cách một bước nữa là có thể đạt đến cảnh giới Nguyên Khí tầng bốn, chỉ cần tích lũy đầy đủ nguyên lực, bất cứ lúc nào Diệp Viễn cũng có thể tấn thăng Nguyên Khí cảnh tầng thứ tư.

Tất nhiên còn lại chính là cắn dược.

“Hô, cuối cùng cũng hoàn thành rồi. Lục nhi, thay ta hộ pháp, ta muốn đột phá Nguyên Khí tầng bốn.” Diệp Viễn nói với Lục nhi.

Nhóm đan dược cuối cùng ngày hôm nay dư lại không nhiều, Diệp Viễn cũng không tiêu hao quá nhiều nguyên lực.

Ăn vào một viên Hồi Khí đan, ngồi tĩnh tọa điều tức nửa canh giờ, trạng thái Diệp Viễn khôi phục lại như ban đầu.

Tiện tay lấy năm viên Nguyên Khí đan siêu phẩm ném vào trong miệng, vận chuyển Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết, Diệp Viễn bắt đầu trùng kích Nguyên Khí tầng bốn.

Nếu là những Nguyên Khí tầng ba khác, dùng liền một lúc năm viên Nguyên Khí đan siêu phẩm ắt sẽ bạo thể mà chết do nguyên lực cuồng bạo.

Nhưng Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết của Diệp Viễn quả thực quá cường đại, lúc này những nguyên lực cuồng bạo kia ngoan ngoãn nghe lời giống như con cừu non dịu dàng vậy, thuận theo kinh mạch của Diệp Viễn mà vận chuyển có thứ tự, cảm giác giống như là hữu tâm vô lực.

Không nghĩ quá nhiều, Diệp Viễn lại tiếp tục uống thêm ba viên Nguyên Khí đan siêu phẩm, nguyên lực mới miễn cưỡng đạt tới trình độ mong muốn.

Diệp Viễn vận chuyển nguyên lực dồi dào một cách chăm chú, xung kích sâu vào bình cảnh của Nguyên Khí tầng bốn. Không giống như mọi người đều gặp phải sức cản mạnh mẽ. Tựa như dòng nước đã tràn đầy, bắt đầu thong thả hữu lực đột kích ra ngoài.

Nguyên Khí cảnh tầng bốn!

Đối với người bình thường mà nói dùng mấy tháng thậm chí một năm mới có thể vượt qua bình cảnh, Diệp Viễn chỉ trong một canh giờ đã có thể phá vỡ được nó.

Có điều Diệp Viễn không có đình chỉ tu luyện mà tiếp tục nuốt vào siêu phẩm Nguyên Khí đan, cho đến khi nguyên lực được củng cố mới chịu dừng lại.

Cảm nhận được nguyên lực tinh khiết bên trong đan điền hùng hậu hơn gấp mấy lần so với Nguyên Khí tầng ba, Diệp Viễn lại hơi lắc đầu.

“Vẫn còn quá yếu, cũng không biết khi nào mới có thể có thực lực giết Hoàn Hồn Vực. Chẳng qua nếu như hiện tại cùng với Phí Thanh Bình tiến hành sinh tử chiến thì ta chỉ dùng nhất trọng lãng liền có thể hạ gục hắn trong chớp mắt đi?”

Qua một đêm tu luyện, lúc này trời đã sáng rồi, cũng là thời điểm đi tìm Hồ Diên Dũng.

Diệp Viễn vừa thăng cấp lên Nguyên Khí tầng bốn, cảm giác mệt mỏi trên người sớm đã tan biến. Bây giờ Lục nhi cũng là người tu luyện, đả tọa một đêm đối với nàng mà nói cũng không vấn đề gì.

Chủ tớ hai người kết bạn đi tới Huyễn Linh tháp, Hô Diên Dũng đã sớm chờ ở đó.

“Hô Diên lão sư.” Diệp Viễn mang theo Lục nhi tiến lên phía trước hành lễ.

Hô Diên Dũng khẽ gật đầu, thản nhiên nhận lễ

Hô Diên Dũng theo thói quen dùng thần thức đảo qua người Diệp Viễn, khuôn mặt lạnh lùng thường ngày hiện rõ vẻ kinh ngạc.

“Một đêm không gặp, vậy mà ngươi đã đạt tới Nguyên Khí cảnh tầng bốn rồi sao?” Hô Diên Dũng kinh ngạc nói.

“Ha ha, may mắn, may mắn.” Diệp Viễn cười ha hả nói.

Hô Diên Dũng lắc đầu rằng: “Trước kia người ta thường nói tu vi của ngươi là do phụ thân ngươi dùng bí pháp đề đi lên. Sau khi xem xong trận sinh tử chiến của ngươi ta liền biết là không phải như vậy. Thế nhưng ta không ngờ rằng ngươi có thể tăng cấp một cách nhanh chóng như vậy, lên tới Nguyên Khí tầng bốn.”

“Ta tốt xấu gì cũng là nhi tử của đại đan sư, hàng ngày ăn đan dược mà sống, cái tuổi này mà vẫn chưa đạt tới Nguyên Khí cảnh tầng bốn thì thật là khiến phụ thân ta mất mặt.” Diệp Viễn nửa thật nửa giả nói.

Hô Diên Dũng gật đầu, không nói thêm gì nữa, dường như ngầm chấp nhận cách nói của Diệp Viễn.

“Khảo hạch còn chưa có bắt đầu, các ngươi chờ một chút.” Hô Diên Dũng nói

Dĩ nhiên tham gia khảo hạch không chỉ có mình Diệp Viễn và Lục nhi, bên đó đã có hơn mười mấy người đang đợi rồi.

“Được rồi lão sư.” Diệp Viễn cũng không nói thêm liền đưa Lục nhi đi đến nơi có hơn mười người đó.

Có điều, sự xuất hiện của Diệp Viễn đã dẫn đến một phen xôn xao.

Danh tiếng hiện nay của hắn quá cao, chẳng những trong sinh tử chiến giết được Phí Thanh Bình cao hơn hắn hai cảnh giới mà còn hố mấy trăm vị học viên hơn mấy vạn nguyên khí đan.

Người khác không muốn biết hắn cũng không được.

“Các người xem, đó không phải là Diệp Viễn sao? Hắn mà cũng tới tham gia khảo hạch thăng cấp?”

“Có gì kì lạ sao? Thực lực của Phí Thanh Bình kia miễn cưỡng cũng đạt tới Huyền cấp, Diệp Viễn còn có thể tiêu diệt hắn, đến tham gia khảo hạch không phải là rất bình thường sao?”

“Nói cũng đúng, Nguyên Khí tầng ba tham gia sát hạch Huyền cấp, hắn cũng coi như nắm một phần thắng rồi.”

“Đừng ngốc vậy chứ, nhớ năm đó Long sư huynh tham gia khảo hạch Huyền cấp, cũng không phải Nguyên Khí tầng ba sao? Diệp Viễn cho dù có lợi hại cỡ nào đi nữa chẳng lẽ lại lợi hại hơn Long sư huynh à?”

“Nhưng Điệp Lãng Sóng Tâm Chưởng của hắn đều luyện đến nhị trọn lãng, điểm này mạnh hơn Long sư huynh đấy? Nhưng Long sư huynh tu luyện mất một tháng mới miễn cưỡng đạt tới nhất trọng lãng.”

“Hừ, đó chẳng qua là do số hắn may mà thôi, vừa hay môn võ kỹ này tương đối thích hợp với hắn. Chỉ bằng hắn sao có thể so với Long sư huynh?”

“Vậy hắn trong chớp mắt đã tu luyện được cảnh giới Nguyên Khí tầng bốn thì lý giải sao đây?”

“. . . . .”

“Ồ, ngươi xem.”

“Nhìn cái gì đấy? Sao lại ngạc nhiên đến vậy”

“Diệp Viễn hình như. . . . đột phá rồi. . . .”

“Đột phá cái gì. . . Hắn. . . . . Hắn thế nhưng đã Nguyên Khí tầng bốn! Trời ơi, tên tiểu tử này có phải là người không? Hắn mới thăng cấp lên Nguyên Khí tầng ba có vài ngày mà?”

“. . . .”

Hai người này phát hiện sự đột phá của Diệp Viễn, sắc mặt giống như gặp quỷ vậy.

Đương nhiên những người khác cũng đã phát hiện ra Diệp Viễn đã đột phá lên Nguyên Khí tầng bốn, ánh mắt nhìn về phía Diệp Viễn đều trở nên quái dị.

“Ha ha, mọi người nhìn ta như thế làm gì? Ta biết ta rất anh tuấn nhưng ta không chơi gay, đừng dùng ánh mắt như thế được không? Không phải chỉ là đột phá Nguyên Khí tầng bốn thôi sao, cũng chả phải là chuyện to tát gì. Cảnh giới của các vị sư huynh đều cao hơn ta. Mọi người không cần ngạc nhiên như vậy được không?” Diệp Viễn dửng dưng nói.

Tất cả mọi người không còn gì để nói, cái tên này tới đây để khoe mẽ tài năng sao?

Đột phá Nguyên Khí tầng bốn là ngưỡng cửa đầu tiên trên con đường võ đạo, bọn họ những người này lúc đột phá không phải đều thận trọng cân nhắc kỹ càng, tiêu hao rất nhiều thời gian tích lũy sao?

Nhưng Diệp Viễn lại chỉ dùng thời gian vài ngày liền có thể đột phá được, bây giờ vẫn là cái tư thế ung dung, thật khiến người ta muốn đánh cho một trận

“Không phải chỉ là đột phá được Nguyên Khí tầng bốn sao có gì đáng ngạc nhiên đâu? Hơn nữa chẳng qua cũng chỉ là một Huyền cấp mà thôi. Cứ cho là thăng cấp lên Huyền cấp thì cũng chỉ là một kẻ rác rưởi.”

Một âm thanh phách lối phá vỡ tiếng bàn luận, trong giọng nói tràn ngập khinh thường.

“Là Lâm Thiên Thành sư huynh, bây giờ hắn là học viên Địa cấp có khả năng thăng lên Thiên cấp nhất. Không ngờ rằng lần này hắn cũng đến tham gia khảo hạch, xem ra hắn đối với lần thăng cấp này rất chắc chắn.” Tất nhanh đã có người nhận ra chủ nhân của giọng nói của.

Lâm Thiên thành chắp tay chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Viễn, nói với giọng hung hăng hống hách: “Ngươi là Diệp Viễn?”

Trước khí thế của Lâm Thiên Thành, Diệp Viễn không có chút nào không thoải mái, bình tĩnh nói: “Không biết Diệp Viễn ở trong miệng của ngươi có phải là ta hay không, nhưng có điều chắc chắn rằng ta là Diệp Viễn.”

“Hừ! Nói năng lươn lẹo! Những ngày qua đâu đâu cũng là tin tức của ngươi lọt vào tai ta, hôm nay ta muốn xem xem rốt cuộc ngươi có phải là một kẻ khó nhằn như bọn họ đã nói hay không.” Lâm Thiên Thành mang vẻ mặt khinh bỉ nói.

“Vậy sao? Thì ra bây giờ ta lại có tiếng tăm đến thế, ngay cả Lâm sư huynh cũng ngày ngày nghe tới tên của ta. Nhưng có điều hôm nay là lần đầu tiên ta nghe nói đến Lâm sư huynh, không biết. . . . Lâm sư huynh có thể thăng cấp lên Thiên cấp được hay không, tại đây tiểu đệ chúc Lâm sư huynh ngàn vạn lần không nên để mất móng ngựa trước.

Diệp Viễn vẫn giữ bộ mặt khoa trương, nhưng những lời mà hắn nói khiến cho những người khác thế hắn đổ mồ hôi.

Tên tiểu tử này, ngươi đang rủa Lâm Thiên Thành không thăng cấp được sao.

Bất quá những lời này vừa ra thật đã chọc tới cấm kỵ của Lâm Thiên Thành.