Chương 983: Đột Phá Cảnh Giới Linh Nguyên (7)

Vừa dứt lời, một ngọn lửa lạnh lẽo đã đến trước mặt, Sử Hồn vội vàng hồi phục tinh thần, nghiêng người né tránh, dù vậy y phục của hắn vẫn bị ngọn lửa xẹt qua, suýt nữa bốc cháy.

"Ngươi..." Sử Hồn vừa ngẩng đầu liền đối diện với đôi mắt tím của Dạ Vô Trần, hắn nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi biết mình đắc tội với ai không? Không chỉ là Thiên Hoàng phủ mà còn có đại sư, nàng chính là người mà tổ tiên đã dự đoán sẽ thành thần, ngươi đắc tội nàng tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt! Ha ha ha!"

Dạ Vô Trần lạnh lùng âm hiểm nhìn Sử Hồn đang cười điên cuồng, thần sắc đạm mạc: "Ta mặc kệ là ai, động đến thê nhi ta, chết!"

"Hừ!" Sử Hồn hừ lạnh, "Thật sự không muốn sống? Một khi đã như vậy, ta sẽ cho ngươi thấy thực lực chân chính của Sử Hồn ta!"

Oanh!

Trên người Sử Hồn chợt bộc phát khí thế cường đại, dần dần mạnh lên, phá hỏng cả nóc nhà.

"Bí thuật? Vô Trần, cẩn thận!" sắc mặt Mộ Như Nguyệt khẽ biến, "Loại bí thuật này không thể làm hắn đột phá từ vô thượng lên bán thần nhưng có thể làm hắn lên đến đỉnh vô thượng! Cho nên chàng nhất định phải cẩn thận."

Nghe được thanh âm lo lắng của nữ tử phía sau, ánh mắt Dạ Vô Trần trở nên nhu hòa, cười khẽ nói: "Nguyệt Nhi, vi phu sẽ không để nàng có cơ hội thủ tiết..."

Trái tim Mộ Như Nguyệt chấn động, cuối cùng cũng không nói thêm gì...

"Không biết tự lượng sức!" Sử Hồn hừ lạnh, thân thể chợt lóe thành một tia chớp xẹt qua không trung, nhằm về phía Dạ Vô Trần.

Tốc độ của hắn rất nhanh đến mức khiến người ta hoa mắt, thậm chí không thể nắm giữ được hành tung của hắn...

Thời điểm Sử Hồn đến trước mặt Dạ Vô Trần, hắn nâng kiếm lên, "đang" một tiếng, chặn tia chớp kia lại...

Áo bào tím tung bay, nam nhân hơi nâng mắt, trong đôi mắt tà khí nghiêm nghị ẩn chứa sát khí lạnh lẽo.

"Ta... tuyệt đối không để bất cứ kẻ nào động đến thê nhi ta, cho nên..."

Oanh!

Lời còn chưa dứt, trên người nam nhân đã bộc phát khí thế cường hãn, bức Sử Hồn lui lại vài bước...

Sử Hồn trấn định lại, cười lạnh nói: "Không ngờ ngươi có thể chặn được chiêu thức của ta, bất quá ngươi cho rằng như vậy là có thể đánh bại ta sao? Nếu thế thì quá buồn cười rồi! Ngươi, tuyệt đối không phải đối thủ của ta!"

Dứt lời, hắn lại lần nữa xông lên...

Mặc dù Dạ Vô Trần đã đột phá vô thượng nhưng thời gian không lâu, cho nên đối mặt với Sử Hồn dùng bí thuật để tăng thực lực, hắn dần rơi vào thế hạ phong.

"Không được, cứ như vậy không phải biện pháp!"

Mộ Như Nguyệt nhíu chặt mày, nhìn tình hình chiến đấu của hai người, thần sắc kiên định: "Nếu ta đã nói sẽ cùng nhau kề vai chiến đấu, thời điểm này ta tuyệt đối không thể lùi bước!"

"Mẫu thân."

Dạ Tư Hoàng quay đầu, kinh ngạc nhìn dung nhan tuyệt mỹ của nữ tử, đáy mắt xẹt qua một tia kinh ngạc.

Trong lúc mọi người còn chưa biết nàng muốn làm gì, nữ tử khẽ nâng tay lên, một đan đỉnh bỗng hiện ra trước mắt mọi người.

"Đan đỉnh?" Sử Hồn hơi sửng sốt, "Chẳng lẽ nàng là đan dược sư? Nhưng mà đối với cường giả vô thượng, chỉ có đan dược đỉnh thiên giai mới có hiệu quả, nhưng nếu muốn luyện chế đan dược đỉnh thiên giai thì cần có thực lực cảnh giới vô thượng, nàng chỉ là một linh nguyên làm sao có thể luyện chế loại đan dược này?"

Tuyệt đối không có khả năng!

Sử Hồn lắc lắc đầu, cười lạnh, nếu còn trẻ như vậy mà đã là đan dược sư thiên giai, vậy chẳng phải quá biến thái sao?