Chương 966: Một Nhà Đoàn Tụ (8)

"Đừng suy nghĩ nhiều", Dạ Vô Trần ôm Mộ Như Nguyệt vào ngực, ngón tay vuốt ve mái tóc đen dài của nữ tử, tươi cười tà mị nói: "Bất luận nàng muốn làm gì, ta đều sẽ vô điều kiện ủng hộ nàng..." Trong lòng Mộ Như Nguyệt ấm áp, cả kiếp trước lẫn kiếp này đều gặp được hắn, nàng may mắn cỡ nào?

----------------------

Đầu tiên là sự cố trong hôn lễ của Thẩm Mặc, sau đó là chuyện của Hạ gia ở Mỹ, hiện tại Mộ Như Nguyệt và Dạ Vô Trần đã trở thành đầu đề dư luận, hơn nữa, người Trung Hoa cũng đã biết đến sự tồn tại của Tử gia thần bí...

Khi tin tức Mộ Như Nguyệt đính hôn cùng Dạ Vô Trần truyền ra, giới cổ võ lập tức oanh động, trở thành sự kiện hot trên các mặt báo...

"Em trai, ngươi đang xem gì vậy?" Hồng Anh bưng một ly cafe vào phòng, nàng có mái tóc ngắn gọn gàng và gương mặt mang nét anh khí.

Nữ nhân này tuy không phải tuyệt mỹ nhưng lại có khí chất hào sảng, tự nhiên làm người khác rất có hảo cảm.

Ánh mắt đang chăm chú nhìn Dạ Tư Hoàng.

Từ sau khi nhặt được nó trên đường, Hồng Anh tạm thời để nó ở lại căn phòng cho thuê của nàng, nhưng mà, hình như đối với công nghệ, tiểu gia hỏa này dốt đặc cán mai...

Lúc đầu, Hồng Anh muốn mở hoạt hình cho Dạ Tư Hoàng xem, ai ngờ vừa mở TV lên, tiểu gia hỏa này không biết phát điên cái gì, xông tới đá hư màn hình TV, còn nói thứ này rất nguy hiểm... "Em trai, ngươi biết chữ không?" Hồng Anh quét mắt về phía tờ báo trong tay Dạ Tư Hoàng, nghi hoặc hỏi.

Tiểu gia hỏa này thoạt nhìn chỉ mới sáu bảy tuổi thôi, cái tuổi này hẳn là đang học lớp 1 đi? Học sinh lớp 1 biết đọc báo sao?

"Ân." Dạ Tư Hoàng đặt tờ báo xuống, nói: "Ta đã tìm được mẫu thân."

Mặc dù văn tự ở đại lục không giống chữ phồn thể của Trung Hoa cổ đại, nhưng lại tương tự như chữ giản thể hiện đại, cho nên Dạ Tư Hoàng mới có thể đọc báo... "Mẫu thân ngươi? Không biết nương ngươi là..." Hồng Anh hơi sửng sốt, kinh ngạc hỏi.

"Chính là nàng."

Dạ Tư Hoàng chỉ vào bức ảnh trên báo, ngẩng đầu nói: "Nương ta sắp thành thân với cha ta, ta muốn đến đó vào ngày hôn lễ của bọn họ, không biết ngươi có biết đường đến đó không?" Hồng Anh khiếp sợ nhìn chằm chằm khuôn mặt ngây thơ của Dạ Tư Hoàng, không thể tin nổi nói: "Ngươi là người của cổ võ thế gia? Không đúng a, Mộ Như Nguyệt cũng chưa kết hôn, lấy đâu ra con trai lớn như vậy?" "Ngươi quen mẫu thân ta?" Dạ Tư Hoàng liếc mắt về phía Hồng Anh, nữ nhân này kinh mạch tắc nghẽn, không phải võ giả, làm sao quen biết mẫu thân hắn?

Hồng Anh cười khổ, làm sao nàng nói cho Dạ Tư Hoàng biết, nàng vốn là người của cổ võ thế gia, bởi vì trời sinh đã là phế vật, cho nên bị gia tộc vứt bỏ, sau này, nàng thích bênh vực kẻ yếu cho nên mới học ngành cảnh sát. "Có nghe nói đến tên nàng, cách đây không lâu còn làm cả nước Mỹ oanh động, tiểu gia hỏa, nàng thật sự là mẫu thân ngươi sao?"

Dạ Tư Hoàng gật gật đầu: "Dẫn ta đi tìm nàng..."

"Được, ngươi muốn thì ta sẽ dẫn ngươi đi..."

Bản thân Hồng Anh cũng không biết vì sao lại đáp ứng tiểu gia hỏa này, có lẽ là vì đồng tình hắn đi?

Dù thế nào Dạ Tư Hoàng cũng không có khả năng là con trai của Mộ Như Nguyệt!

Cho dù trong hai năm mất tích, nàng đã sinh con trai thì hiện tại cũng chỉ mới 1 tuổi thôi, tiểu gia hỏa này rõ ràng đã sáu bảy tuổi rồi.

Làm sao có thể là con trai của Mộ Như Nguyệt?