Chương 457: Bước Đầu Xây Dựng Thế Lực (1)

Dứt lời, Hoàng đế ra hiệu cho hai người bằng mắt, hai người hiểu ý gật gật đầu, chậm rãi lui ra ngoài.

Trong phòng chỉ còn lại một mình Mộ Như Nguyệt...

Thanh niên nằm trên giường nhíu chặt mày, khuôn mặt thanh tú tràn ngập thống khổ, tựa như đang đấu tranh với tử thần.

Mộ Như Nguyệt hít sâu một hơi, lúc này, nàng cần phải thử luyện chế đan dược phàm giai trung cấp. Sau khi đột phá thiên phú cao cấp đã có thể luyện chế đan dược phàm giai trung cấp, nhưng mà dược liệu không đủ.

Hiện tại đã có dược liệu những người này chuẩn bị, nàng sẽ nhân cơ hội này đột phá....

Phanh!

Mộ Như Nguyệt vung tay lên, đan đỉnh phượng hoàng đỏ như máu xuất hiện trước mặt nàng, ánh mắt nàng trầm xuống."Viêm Tẫn, để phòng ngừa vạn nhất, ngươi ra bên ngoài canh giữ, không để bất kì ai tới quấy rầy."

Bá!

Một thân ảnh màu đen hiện ra từ phía sau nữ tử, bằng tốc độ cực nhanh bay phía ngoài cửa, 'phịch' một tiếng, trong phòng khôi phục yên tĩnh...

Sáu ngày, đối với Hoàng đế mà nói, sáu ngày này còn dài hơn cả một thế kỷ.

Cho đến sáng sớm ngày thứ sáu, cửa phòng đóng chặt mới từ từ mở ra...

Một thân ảnh bạch y từ trong phòng bước ra, sắc mặt nữ tử hơi tái nhợt.

"Cô nương, thế nào?" Trong lòng Hoàng đế căng thẳng, khẩn trương nhìn Mộ Như Nguyệt.

Dưới ánh nhìn chăm chú của hắn, Mộ Như Nguyệt chỉ nhàn nhạt nói: "Các ngươi vào xem đi."

Nghe vậy, đám người không hề do dự bước nhanh vào phòng, nhìn chằm chằm vào thanh niên nằm trên giường.

Lúc này, thanh niên từ từ tỉnh lại, không thể không nói, sau khi độc tố màu xanh lục kia được bức ra, hắn cũng được coi là một mỹ nam tử, thời điểm nhìn thấy Hoàng đế, trên khuôn mặt thanh tú lộ ra ý cười nhàn nhạt, nhẹ giọng kêu: "Phụ hoàng..."

"Hoàng nhi..." Hoàng đế kích động, tiến lên cầm tay thanh niên, run rẩy nói, "Ngươi không sao là tốt, ngươi không sao thì tốt rồi."

Nhìn biểu tình thật lòng của Hoàng đế, Trần Phàm khẽ thở dài một tiếng.

Là ai nói nhà đế vương vô tình nhất? Chỉ là đôi khi tình yêu và tình thân đều không thể biểu lộ ra ngoài, nếu không, kết cục của Tứ Hoàng tử cũng sẽ giống như Nguyên phi.

Nữ tử bệ hạ sủng ái nhất kia cũng chính vì quá được sủng ái nên sau khi sinh Tứ Hoàng tứ mới bị người khác hại chết, cho nên, bệ hạ sẽ không biểu lộ cảm xúc thật của mình ra, ngược lại còn cố ý nghiêng về phía Nhị Hoàng tử, làm như vậy cũng vì muốn hắn an toàn...

Nhưng ai ngờ, dù làm gì đi nữa, vẫn có người muốn tổn thương Tứ Hoàng tử.

"Ân?" Vu Sơn đại sư nhíu mày, đột nhiên kinh ngạc nhìn Mộ Như Nguyệt, "Ngươi... ngươi cho hắn ăn Hóa cốt đan?"

Mộ Như Nguyệt nhàn nhạt nhìn Vu Sơn, yên lặng gật đầu.

Vu Sơn lập tức hít một ngụm khí lạnh, kinh ngạc nhìn dung nhan tuyệt sắc của nữ tử: "Hóa cốt đan đó là ngươi luyện chế."

Hóa cốt đan là đan dược phàm giai trung cấp, lần đầu hắn luyện chế không phải đã thất bại sao? Cuối cùng còn suýt chút nữa hại chết Tứ Hoàng tử?

Đừng nói là nha đầu này có thể luyện chế đan dược phàm giai trung cấp Hóa Cốt đan, thiên tài như thế phỏng chừng chỉ có nơi như dược tông mới có được...

"Ngươi cho rằng thế nào?" Mộ Như Nguyệt nhàn nhạt liếc hắn một cái, không nóng không lạnh nói.

Giờ phút này, sắc mặt Vu Sơn thay đổi thất thường, hắn không ngờ nha đầu này là đan dược sư phàm giai trung cấp, nàng còn có thể dọa người hơn nữa không?