Triệu Khuynh Tuyết cười khẽ, quả nhiên đối với Lâm Nhược Ảnh, cũng chỉ có nam nhân kia mới có thể làm nàng thay đổi sắc mặt, đáng tiếc một nam nhân ưu tú hoàn mỹ như vậy lại là phu quân của Mộ Như Nguyệt.
Đương nhiên, nàng không có khả năng sẽ nói điều này cho Lâm Nhược Ảnh biết.
"Nhược Ảnh sư tỷ, Vô Trần sư huynh ưu tú như vậy, sao ta có thể không biết hắn chứ? Nhưng hắn không quen biết ta thôi, đúng rồi, nữ nhân Lưu Ly lần trước bị đánh cho tàn phế kia cũng quen biết Vô Trần sư huynh", Triệu Khuynh Tuyết vừa nói vừa tinh tế quan sát sắc mặt Lâm Nhược Ảnh, nói tiếp, "Bất quá, nàng cũng không phải bằng hữu của Vô Trần sư huynh, nữ nhân kia da mặt tương đối dày, lại cực kì vô sỉ, thường xuyên dây dưa Vô Trần sư huynh khiến Vô Trần sư huynh phiền lòng, ghê tởm hơn chính là nàng còn tự xưng mình là vị hôn thê của Vô Trần sư huynh! Không ngờ khi Vô Trần sư huynh tới nơi này, nàng cũng theo tới đây, nếu không phải Vô Trần sư huynh có giao tình với cha mẹ nàng, nữ nhân kia đã sớm chết một trăm lần."
Tiêu Như Nguyệt, ta không đối phó được ngươi thì thế nào? Trên đời này có rất nhiều người có thể khiến ngươi chết không có chỗ chôn!
Sắc mặt Lâm Nhược Ảnh trầm xuống, lạnh giọng hỏi: "Điều ngươi nói là thật hay giả? Nếu ta mà biết ngươi gạt ta, tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!"
Tim Triệu Khuynh Tuyết hung hăng run lên, nàng cắn môi nói: "Nhược Ảnh sư tỷ, sao ta dám gạt ngươi? Nếu nữ nhân kia thật sự có quan hệ gì với Vô Trần sư huynh, chỉ sợ nàng đã sớm khoe ra rồi, sao có thể chịu bị nhục nhã mà không lên tiếng? Là vì nàng biết Vô Trần sư huynh khinh thường nàng, cũng không thích nàng mà nàng còn cố tình đeo bám, ngươi không biết có một lần vì muốn câu dẫn Vô Trần sư huynh, nàng còn cởi hết quần áo nhảy múa trước mặt hắn, ngay cả loại thủ đoạn này cũng làm ra được, nếu không phải Vô Trần sư huynh vận khí tốt thì đã trúng kế của nàng rồi, loại nữ nhân vô sỉ như vậy làm sao xứng với Vô Trần sư huynh?"
Lâm Nhược Ảnh gắt gao nắm chặt nắm tay, trên mặt đã hiện lên lửa giận.
Nàng không quá tin lời Triệu Khuynh Tuyết, nhưng mà trong học phủ này không có ai dám lừa gạt nàng! Hơn nữa, Vô Trần phong hoa tuyệt đại như vậy quả thật có thể khiến cho bất kì nữ nhân nào vì hắn mà làm ra những chuyện điên cuồng.
Nhưng Lâm Nhược Ảnh không ngờ nữ nhân kia không những cởi sạch quần áo đi câu dẫn Vô Trần, còn muốn hạ dược hắn. Nếu chỉ là thoát y, Vô Trần định lực tốt sẽ không trúng chiêu, ngược lại còn thêm căm ghét nàng, nhưng mà, hạ dược thì chưa chắc hắn có thể chống đỡ được.
"Hắn quả thật quá hoàn mỹ, hoàn mỹ đến mức làm người ta có thể vì hắn mà bất chấp tất cả!"
Đột nhiên, Lâm Nhược Ảnh nhớ lại những chuyện từ lúc quen biết hắn, đôi mắt trở nên nhu hòa.
Nam nhân này chẳng những ưu tú mà còn thâm tình. Bất luận nữ tử mỹ lệ cỡ nào xuất hiện trước mặt hắn, hắn đều không thèm liếc mắt một cái.
Nếu được nam nhân như vậy yêu, chính là một đời một kiếp.
Không cần lo lắng hắn thay lòng đổi dạ đi yêu nữ nhân khác, cũng không lo hắn sẽ tam thê tứ thiếp.Một đời một kiếp một đôi người, có lẽ bảy chữ này rất thích hợp với hắn. Cũng chính vì như thế, nàng luôn mắt cao hơn đầu mới yêu nam nhân này...
Vì hắn, nàng không tiếc chiếu cố bằng hữu của hắn, kết quả lại chỉ là trò cười.
"Nhược Ảnh sư tỷ, ngươi định trừng phạt nữ nhân kia thế nào?" Trong mắt Triệu Khuynh Tuyết có chút lo lắng, "Ta nói mấy chuyện này cũng là vì nghĩ cho sư tỷ, nữ nhân kia thiên phú cường hãn, tâm cơ quá sâu, nếu để nàng xuất hiện trước mặt Vô Trần sư huynh, nói không chừng ngày nào đó sẽ bị bắt gian tại giường." Chương trướcChương tiếp Báo lỗi chương Bình luận