Chương 230: Chương 230: Đại hội dược tông (4)

"Vô Ngu, ngươi đây là không ăn được nho thì nói nho chua", Diệp Khâu đắc ý liếc hắn một cái, khinh thường nói, "Đồ nhi ta hơn hai mươi tuổi đã đạt đến địa giai cao cấp, nếu hắn không được coi là thiên tài thì có phải đồ nhi của ngươi còn không bằng phế vật? Ha ha, nếu ta đoán không sai nàng hẳn là mười bảy tuổi đi, đến bây giờ còn chỉ là nhân giai trung cấp, không phải phế vật thì là gì? Phỏng chừng lấy thiên phú của nàng, đến 40 tuổi còn chưa đạt đến địa giai cao cấp, thật không biết ngươi nghĩ thế nào mà lại thu một phế vật làm đồ đệ, chẳng lẽ nàng là nữ nhi tư sinh của ngươi?"

Khuôn mặt già nua của Vô Ngu biến sắc, hắn vốn định giải thích Mộ Như Nguyệt đã sớm đạt địa giai cao cấp, bất quá hắn biết có nói ra lão nhân Diệp Khâu này cũng không tin, sẽ cho là hắn nói khoác, cho nên Vô Ngu dứt khoát ngậm miệng không nói, để sự thật chứng minh đệ tử ai mới là phế vật.

"Nhân giai trung cấp?" Mộ Dung Thiên kinh ngạc nhìn Vô Ngu, lão nhân này mắt cao hơn đầu mà thu một phế vật làm đệ tử.

Chẳng lẽ đệ tử kia thật sự là nữ nhi tư sinh của hắn?

"Ha ha, các vị đại sư, ta không quấy rầy các ngươi nữa, giữa trưa ngày mai ta sẽ cho tiểu nhi tử ra gặp các vị đại sư, hi vọng các vị có thể nhìn ra tình trạng thân thể của hắn."

Mộ Dung Thiên không hề nói thêm gì nữa, dứt lời liền cáo từ, xoay người rời đi, trong mắt không giấu được tia lo âu.

Những người này là hi vọng duy nhất hiện giờ của hắn...

Thân phận Sơ Nhi đặc thù, nếu có sai sót gì, những người đó nhất định sẽ không bỏ qua cho dược tông.

Mộ Dung Thiên thở dài sầu lo, bước chân càng thêm nhanh hơn, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt đám người Vô Ngu, hắn phải đi chuẩn bị cho ngày mai...

Nếu nói đến người thần bí nhất Thánh cảnh thì không phải là Thánh nguyệt phu nhân khống chế Thánh cảnh, cũng không phải Nam Cung Tử Phượng mới nổi lên gần đây.

Người thần bí nhất Thánh cảnh chính là thiếu tông chủ dược tông.Thiếu tông chủ này rất ít xuất hiện, đặc biệt là từ mấy năm trước bị bệnh liền biến mất ở dược tông, không ai biết hắn ở nơi nào, càng chưa từng có người gặp qua dung nhan chân thật của hắn...

Cho đến hôm qua, tông chủ dược tông mới tuyên bố, trưa nay sẽ đưa thiếu tông chủ đến quảng trường để các vị đại sư kiểm tra thân thể cho thiếu tông chủ.

Cho nên còn chưa tới giữa trưa, ở quảng trường đã tụ tập rất nhiều người.

Sau khi nghe nói thiếu tông chủ dược tông thần bí sẽ xuất hiện, đám đệ tử dược tông đều chạy đến để nhìn dung nhan thật của thiếu tông chủ, ngay cả bọn họ là đệ tử dược tông cũng chưa từng gặp qua vị thiếu tông chủ trong truyền thuyết này.

Trong đám người, Mộ Như Nguyệt liếc mắt một cái đã nhìn thấy đám người Tần gia.

Nàng hơi nhướng mày, những người này hẳn không phải là đan dược sư, không biết làm thế nào mà lẫn vào dược tông được.Có lẽ cảm nhận được ánh mắt nhìn mình, Tần Dật quay đầu liền thấy Mộ Như Nguyệt thần sắc lạnh nhạt, hắn không thấy Dạ Vô Trần ở cạnh nàng, muốn nói gì đó nhưng cũng hiểu được Kỷ Thủy Nhu làm ra chuyện như vậy, Tần gia đã không còn bất kì quan hệ gì với nàng.

Cho nên, muốn nói gì, hắn cũng chỉ có thể nuốt xuống.

"Nàng là đan dược sư?" Trong lòng Kỷ Thủy Nhu cả kinh, ánh mắt nhìn về phía huy chương trước ngực Mộ Như Nguyệt, khẽ mím môi, "Nhân giai trung cấp?"

Đối với những người khác, nhân giai trung cấp không tính là gì, nhưng đối với loại thế lực như Tần gia, cho dù là một nhân giai trung cấp nho nhỏ cũng đều phải cung kính đối đãi.

Đó cũng chính là sự khác nhau giữa đan dược sư và người tu luyện.