Chương 185: Chương 185: Nhận tổ quy tông (5)

Tiêu Lâm than nhẹ một tiếng, đang muốn đi ra bảo hộ Mộ Như Nguyệt, ai ngờ đúng lúc này, tiểu thú trong lòng thiếu nữ ngẩng đầu lên, con ngươi đen như hồ nước sâu xẹt qua một tia lãnh khốc.

Ngay sau đó nhìn thấy một tia màu đen hiện lên, ngón tay Tiêu Mẫn bị chặt đứt, máu tươi bắn ra, tiếng la tê tâm liệt phế chấn động toàn bộ Tiêu gia...

Tiêu Lâm ngây ngẩn cả người, lắc đầu cười khổ.

Đại tiểu thư có vẻ không cần bọn họ bảo hộ, phu nhân thật quá coi thường đại tiểu thư rồi...

Mộ Như Nguyệt cũng không thèm nhìn Tiêu Mẫn lấy một cái, xoay người rời đi, bộ dáng thong dong bình tĩnh tựa như không có chuyện gì xảy ra...

Trong phòng tu luyện, một thân áo xám tung bay, Tiêu Nhân đang tu luyện ở thời điểm mấu chốt, một thanh âm nôn nóng đột nhiên từ bên ngoài truyền đến.

“Trưởng lão, việc lớn không tốt.”

Tiêu Nhân nhăn mày, có chút không kiên nhẫn, hắn ngẩng đầu nhìn về phía người vội vàng chạy vào, hỏi: “Xảy ra chuyện gì mà thất kinh như vậy.”

“Là... là tiểu thư đã xảy ra chuyện.” Người nọ hoảng loạn nói, “Tiểu thư bị người trong Tiêu gia đả thương, còn bị chặt đứt một ngón tay.”

“Cái gì?” Tiêu Nhân đột nhiên đứng lên, lửa giận mãnh liệt bùng lên, ầm ầm bạo phát, trực tiếp chấn vỡ vách tường thành một cái động lớn.

“Là ai dám ở Tiêu gia dám đả thương cháu gái ta, muốn chết!”

Hắn cắn chặt răng, hai tròng mắt đỏ bừng, phẫn nộ rống to: “Lập tức dẫn ta đi xem Mẫn Nhi.”Mẫn Nhi vận dụng cấm kị Tiêu gia, thân thể còn chưa khôi phục, hơn nữa tâm tình còn bị đả kích vì trở thành phế vật, hiện tại có tên hỗn đản đáng chết nào dám ở Tiêu gia động thủ với cháu gái hắn, quả thật chính là muốn chết!

Hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho người kia!Trong phòng, Tiêu Mẫn đã được ăn đan dược, từ từ tỉnh dậy, nhưng ngón tay vẫn đau tận xương, nàng bổ nhào vào lòng Tiêu Nhân, khóc rống lên.

“Gia gia, ngươi phải làm chủ cho Mẫn Nhi a.”

Sắc mặt Tiêu Mẫn tái nhợt, bộ dáng hoa lê đái vũ khiến người ta nhìn thấy mà thương.

“Mẫn Nhi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Tiêu Nhân đau lòng nhìn cháu gái mình, đây chính là cốt nhục duy nhất con trai cùng con dâu lưu lại.

Sao hắn có thể không đau lòng?

“Gia gia, là tiện nhân kia!” Tiêu Mẫn nghĩ đến gương mặt đáng giận của Mộ Như Nguyệt, hận nghiến răng nghiến lợi nói, “Cái tiện nhân làm hại ta thành bộ dạng này, không biết tại sao lại đến Tiêu gia chúng ta, gia gia, người giúp ta giết tiện nhân kia, ta nhất định khiến nàng chết không được tử tế!”

Nàng biến thành bộ dáng thảm hại như bây giờ chính là do tiện nhân chết tiệt kia làm hại.

Từ nay về sau, nhất định chỉ có thể ngươi chết ta sống, chỉ cần Tiêu Mẫn còn tồn tại trên đời này, quyết không cho phép tiện nhân kia tồn tại.

“Ngươi nói là nữ nhân ở tục giới kia?” Tiêu Nhân nhíu mày, đáy mắt xẹt qua hàn ý, “Nàng chính là thiên đường có lối thì không đi, địa ngục không cửa lại muốn vào! Nếu đã tới Tiêu gia, ta đương nhiên phải khiến nàng ta biết kết cục khi đắc tội ta! Nhưng mà vì sao nàng xuất hiện ở chỗ này?”

“Gia gia, nàng dám không đặt ta vào mắt, chắc hẳn là có nhận thức người nào ở Tiêu gia, cho rằng ỷ vào quen biết thì có thể làm xằng làm bậy, bất quá, gia gia là trưởng lão của Tiêu gia, ngươi đi cầu gia chủ, nhất định gia chủ sẽ đứng về phía chúng ta, giết tiện nhân kia, cho dù nàng có người quen ở Tiêu gia cũng nhất định phải chết!”

Trong mắt Tiêu Mẫn xẹt qua tia ngoan độc.

Mộ Như Nguyệt, bất luận thế nào, ngươi nhất định phải chết ở chỗ này!