Editor: Tường An
Nếu Mộ Như Nguyệt lên đài thì nhất định phải chết, nàng ta không muốn khiêu chiến, mình cũng không thể cưỡng cầu, như vậy phải tìm biện pháp khác...
"Ta lên!"
Bạch Yên đang suy tư thì nghe thấy một thanh âm tràn ngập cừu hận bên cạnh Mộ Như Nguyệt vang lên.
Bạch Yên nhíu mày, dời mắt nhìn Linh Vân, khẽ cười nói: "Cô nương, ngươi là người đầu tiên khiêu chiến ta, ta sẽ chấp ngươi ba chiêu!"
Linh Vân cười lạnh, bước nhanh lên lôi đài giữa quảng trường, đôi mắt đẹp hừng hực lửa giận.
"Bạch Yên!" Linh Vân hung tợn nghiến răng nói, "Ta rốt cuộc có cơ hội tìm ngươi báo thù!"
"Cô nương, chúng ta quen nhau sao?"
Bạch Yên trầm tư nửa ngày nhưng vẫn không nghĩ ra mình đắc tội vị cô nương này lúc nào.
"Ha ha!" Linh Vân cười to, phẫn nộ nói: "Bạch Yên, ngươi phải nhớ kỹ tên ta, Thù Linh Vân!"
"Thù? Ngươi họ Thù?" thần sắc Bạch Yên khẽ động, kinh ngạc hỏi.
"Thế nào? Ngươi biết ta là ai rồi chứ? Lúc trước, ngươi vì một viên Hóa thần đan mà giết hại cha mẹ và đệ đệ ta, mối thù này cả đời ta sẽ không quên! Hôm nay ta đến hoàng thành là muồn tìm ngươi báo thù! Bây giờ khó khăn lắm mới có được cơ hội này, ta nhất quyết phải báo thù rửa hận cho người thân đã chết! Bạch Yên, ngươi chết đi!"
Linh Vân nhanh chóng rút kiếm bên hông ra, công kích về phía Bạch Yên.
"Không ngờ kẻ thù còn có cá lọt lưới, nếu như ngươi không đến tìm ta, có lẽ ta còn có thể tha cho ngươi một mạng, hiện tại, tuyệt đối không thể giữ ngươi lại!"
Bạch Yên cười lạnh.
Bởi vì mọi người phía dưới đứng cách lôi đài một khoảng khá xa cho nên không nghe thấy cuộc đối thoại của hai người. Cũng không biết hai người có thâm cừu đại hận gì mà vừa bắt đầu đã quyết liệt như thế, muốn sống mái với nhau...
"Linh Vân đánh không lại Bạch Yên."
Mộ Như Nguyệt lắc lắc đầu.
Thiên phú của Linh Vân quả thật không tệ nhưng Bạch Yên ngoài hóa thần đan còn dùng một viên đan dược khác mạnh mẽ tăng thực lực, mặc dù loại đan dược kia có tác dụng phụ rất mạnh nhưng so về lực lượng thì Bạch Yên vẫn mạnh hơn Linh Vân.
"Ân, không đúng..."
Đột nhiên, ánh mắt Mộ Như Nguyệt căng thẳng, nhìn chằm chằm động tác của Linh Vân.
"Thiên biến vạn hóa trận?"
Linh Vân thế nhưng cũng biết luyện thiên biến vạn hóa trận?
Tuy uy lực của trận pháp này hơi kém trận pháp thử nghiệm vừa rồi nhưng quả thật là thiên biến vạn hóa trận...
"Thiên biến vạn hóa trận chính là trận pháp trong cuốn sách Hoa phu nhân cho nàng, gần đây nàng mới lĩnh ngộ được, trận pháp của Linh Vân tuy uy lực không đủ cường đại nhưng đối phó với Bạch Yên cũng dư sức. Có điều, vì sao Linh Vân lại biết thiên biến vạn hóa trận? Chẳng lẽ nàng ấy và Hoa phu nhân có quan hệ gì?"
Nói cho cùng, Mộ Như Nguyệt và Linh Vân chỉ là bèo nước gặp nhau.
Lúc ở khách điếm ra mặt giúp nàng ấy là vì vài câu tương trợ trước cửa hoàng thành.
Về phần thù oán giữa nàng ấy và Bạch Yên hoàn toàn không liên quan gì tới nàng.
Nhưng nếu Linh Vân có quan hệ với Hoa phu nhân, vậy chuyện này nàng không thể không quản...
Tình hình chiến đấu cực kỳ khẩn trương.
Bạch Yên từ thế thượng phong dần dần rơi xuống hạ phong, chẳng những phải chật vật né tránh công kích của trận pháp mà còn phải phòng bị Linh Vân đánh lén...
Nàng vẫn luôn cho rằng chỉ Dạ Tư Hoàng mới biết trận pháp kia, ai ngờ nữ nhân này cũng biết.
Hơn nữa, nàng ta còn bất ngờ bố trí trận pháp, càng khiến nàng không có chút phòng bị nào...