Bịch bịch.
"Đ-t mẹ mày!!!"
Một âm thanh khó nghe vừa vang lên ở khu xóm nghèo, người dân xung quanh dường như không quan tâm cho lắm vì nó đã quá quen thuộc.
Đó là tiếng của Hà Huy, một tên côn đồ đầu đường xó trợ. Hắn là một công dân sống rất có trách nghiệm, thực hiện tốt quy tắc "5K": Không cha mẹ, không học thức, không nghề nghiệp, không tiền bạc và không nhà cửa. Không tiền bạc thì lấy gì mà ăn, mà sống qua ngày!? Đương nhiên là ĂN CẮP rồi!
Đừng nghĩ hắn như thế mà chớ vội khinh thường hắn. Hắn là một tên trùm của một băng đảng xã hội đen, nghe thì ngầu chứ chỉ toàn là mấy thằng trẩu. Còn âm thanh vừa rồi chính là âm thanh hắn đang gây lộn cùng các băng đảng khác. Heh...hắn sung sức lắm, tuổi 17 bẻ gãy sừng trâu mà!
Hắn là trẻ mồ côi; nghe nói mẹ hắn là một cô "Kiều Nữ", sau một lần không may đã mang thai hắn. Khi hắn vừa mới sanh ra thì đã được mẹ dẫn đi du lịch ở trước cô nhi viện. Và từ đó nàng "Kiều Nữ" đã mất tích một cách bí ẩn, để hắn ở lại nơi tràn ngập tình yêu thương đầy giả tạo đó. Hắn lớn lên ở cô nhi viện với ước mơ luôn nung nấu trong lòng đó là làm người mạnh nhất thiên hạ, thống trị thế giới. Vì cảm thấy ở nơi cô nhi viện rách nát này đang kìm hãm sức mạnh của hắn nên hắn đã trốn khỏi đây khi vừa mới 12 tuổi.
Hắn bôn ba ngoài xã hội suốt 5 năm, trải qua bao nhiêu sương gió đã hình thành nên nhân cách Hà Huy này. Trước đó hắn từng là thành viên của băng "Hắc Xà", một băng đảng khá nổi tiếng về số lượng thành viên, đặc biệt là thành viên trẻ tuổi. Thủ lĩnh nhận những đứa trẻ này vô bang chỉ để nhằm mục đích kiếm tiền bằng cách bắt chúng đi ăn xin, ăn cắp, bán vé số,... Bọn "Hắc Xà" này đúng là rất thâm độc như loài rắn, chúng chỉ coi những thành viên trẻ tuổi là công cụ kiếm tiền, một ngày không đủ chỉ tiêu liền đập cho thừa sống thiếu chết.
May thay bằng trí thông mình của mình, Hà Huy đã bí mật cấu kết với băng thù địch của "Hắc Xà" là bang "Bạch Cẩu" đánh tan chính băng đảng của mình. Tên thủ lĩnh là Doãn Siêu đã bị chém bay đầu, băng "Hắc Xà" tan rã... Hà Huy cùng với các anh em cũ ở băng "Hắc Xà" đã tự mình thành lập ra một băng đảng mới đó là "Anh Em Đói Nghèo", một cái tên rất chi là ngầu...
.
.
.
Đã gần 1 tiếng đồng hồ, cuộc đại chiến của các băng đảng dường như đã kết thúc. Khu xóm nghèo lại 1 lần nữa rơi vào yên tĩnh tịch mịch. Ở tại một góc tối, một tiêng kêu ư ử vang lên. Đó là âm thanh rên rỉ của Hà Huy.
"Con mẹ nó chứ! Bọn nó cắn hội đồng kinh thật!" Hà Huy vừa thở dốc vừa chửi ầm lên.
Mặt hắn đỏ như là quả gấc với từng vệt máu chảy từ đầu xuống đọng lại, cơ thể thì đầy vết bầm tím, trầy xước. Những vết thương chằng chịt khắp cơ thể hắn làm cho hình xăm con rồng sau lưng hắn trông như là con rồng dãy chết, cùng với một cơ thể cao gầy khiến hắn trông như thằng nghiện, được cái hắn có khuôn mặt rất tuấn tú nhưng lại trắng bệch vì thiếu chất.
Trạc 30 phút, hắn bật dậy. Tại khu xóm nghèo đó có thằng cu Tí nhà cậu Ba có những bộ đồ mua được khi học đại học ở trên thành phố đem về đang được phơi ở trên chiếc xào đồ đã rỉ xét. Hắn tiện tay vớ lấy bộ đồ, còn không quên kèm theo lời cảm ơn. Chạy ra bờ sông gần đó hắn rửa đi những vết máu, diện lên mình một bồ đồ mới và rồi bắt đầu hành nghề của mình.