"Em đã đắc tội với ai sao?"
Hứa Cảnh Minh hỏi lại.
Phương Tinh Long nhìn Hứa Cảnh Minh, sau đó nói một cái tên: "Trình Tử Hào."
Hứa Cảnh Minh cũng sáng tỏ trong lòng, bình tĩnh hỏi: "Sư huynh, hắn tìm anh sao?"
"Ừm." Phương Tinh Long gật đầu.
Hứa Cảnh Minh gật đầu nói: "Em có chút mâu thuẫn với hắn."
"Cậu là tuyển thủ võ thuật chuyên nghiệp, từ cấp ba đã được chọn vào đội tuyển tỉnh, sau đó tham gia đội tuyển quốc gia. Cậu đã ở trong giới võ thuật chuyên nghiệp nhiều năm như vậy, làm sao lại có mâu thuẫn với Trình Tử Hào? "
Phương Tinh Long không thể nào hiểu nổi, hai người này hoàn toàn không thuộc cùng một thế giới.
Hứa Cảnh Minh cười nói: "Cuộc sống có vô số khả năng mà."
"Đừng cười cợt nữa."
Phương Tinh Long có chút thấp thỏm lo lắng, "Chẳng lẽ không có cách nào hóa giải mâu thuẫn giữa hai người sao?"
"Không có ." Hứa Cảnh Minh lắc đầu.
Phương Tinh Long bóp điếu thuốc trong tay, sau đó quan sát vị sư đệ này của mình : "Cảnh Minh , đó là Trình Tử Hào! Nếu cậu đắc tội với hắn, đồng nghĩa với việc cậu sẽ bị phong sát trên Internet!"
"Em đương nhiên biết rõ!"
Hứa Cảnh Minh cảm khái nói: "Trình gia hiện đang nắm trong tay tập đoàn Hổ Sa, một công ty có giá trị thị trường hơn 5 nghìn tỷ nhân dân tệ, là một trong ba gã khổng lồ dẫn đầu lĩnh vực Internet, quả thực bọn họ vô cùng đáng sợ".
Trình gia nằm trong danh sách top 10 tài phiệt của Hạ quốc, khối tài sản của gia tộc này vượt quá 500 tỷ. Nền tảng livestream đứng đầu ở Hạ quốc hiện nay "Hổ Sa" được thành lập bởi một nhân vật truyền kỳ của Trình gia, "Trình Vân Tú" từ hơn 60 năm trước. Từ đó cho đến nay, tập đoàn Hổ Sa chưa bao giờ xuống dốc mà ngày càng lớn mạnh. Hiện tại, nó đã trở thành một gã khổng lồ trong lĩnh vực Internet với nền tảng livestream "Hổ Sa" làm cốt lõi, sau đó bắt đầu phát triển các mảng liên quan như là thương mại điện tử, âm nhạc, trò chơi điện tử và các ngành công nghiệp Internet khác. Giá trị thị trường của tập đoàn Hổ Sa vượt quá 5 nghìn tỷ Lam Tinh. Là gia tộc sáng lập, Trình gia cũng sở hữu 8,2% cổ phần và có hơn 50% số phiếu biểu quyết để có thể hoàn toàn kiểm soát tập đoàn Hổ Sa trong tay.
Người sáng lập tập đoàn Hổ Sa là Trình Vân Tú đã điều hành nơi này trong ba mươi năm. Sau khi ông qua đời, con trai duy nhất của ông là Trình Lập Vi đã tiếp quản công việc của cha mình.
Trình Tử Hảo là con trai của Trình Lập Vi, năm nay ba mươi hai tuổi.
"Tập đoàn Hổ Sa là một trong ba tập đoàn khổng lồ đứng đầu trong lĩnh vực Internet. Nền tảng livestream của nó cũng được xếp hạng nhất. Cậu chỉ là một tuyển thủ võ thuật, đương nhiên không biết rõ sức ảnh hưởng của nó kinh khủng đến mức nào đâu."
Phương Tinh Long nhìn sư đệ của mình có chút nóng nảy.
"Đương nhiên là em biết."
Hứa Cảnh Minh mỉm cười rồi nói: "Bị phong sát chính là không thể hoạt động thương mại, không được quảng bá trên mạng, danh tiếng cũng sẽ nhanh chóng biến mất."
Đối với tuyển thủ võ thuật, danh tiếng vô cùng quan trọng.
Càng nổi tiếng thì càng kiếm được nhiều tiền.
Xét về thành tích thi đấu võ thuật, Hứa Cảnh Minh mặc dù rất mạnh, nhưng hắn cũng chỉ có thể được xem tuyển thủ tuyến ba trong số những cao thủ võ thuật trong lịch sử ở Hạ quốc! Sư phụ Lưu Hải là huyền thoại ở tuyến đầu, dù ông ta đã bốn mươi tuổi nhưng vẫn luôn có mặt trong ba vị trí dẫn đầu xuyên suốt năm giải đấu liên tiếp, ông cũng từng một lần giành được vị trí số một thế giới.
Chỉ có ba tuyển thủ được nằm ở tuyến đầu, tất cả đều là những huyền thoại. Phí ra sân của bọn họ có khi hơn 100 triệu nhân dân tệ cho một trận đấu đỉnh cao, tổng số thu nhập toàn bộ sự nghiệp của bọn họ thậm chí còn khủng khiếp hơn nữa.
Các tuyển thủ hàng đầu trong lịch sử được xếp ở tuyến hai là những người đã từng lọt vào top 3 trong các giải đấu quốc tế, hoặc là sau khi giành được chức vô địch thế giới thì lập tức giải nghệ. Vì tên tuổi của bọn họ vẫn thường được mọi người nhắc đến, cho nên phí ra sân cho một trận đấu đỉnh cao sẽ rơi vào khoảng hơn 10 triệu.
Hứa Cảnh Minh từng tham gia Giải Đấu Võ Thuật Thế Giới hai lần, một lần lọt vào top 16 và một lần lọt trong top 8. Phí ra sân cao nhất của hắn cũng chỉ khoảng 1,5 triệu NDT, số tiền lớn nhất mà hắn từng kiếm được chính là tiền thưởng của top 8 trong Giải Đấu Võ Thuật Thế Giới. Hứa Cảnh Minh vất vả nhiều năm như vậy cũng tổng cộng tích cóp được mấy chục triệu, từ thu nhập có thể nhìn ra được thực lực và địa vị của hắn trong giới.
Nói về thành tích, hắn chỉ đứng ở tuyến ba trong lịch sử võ thuật của Hạ quốc. Còn nói về danh tiếng, nếu còn bị phong sát trên mạng thì chắc chắn hắn sẽ bị mọi người quên lãng.
"Tuyển thủ võ thuật cũng phải ăn cơm, đôi khi lùi một bước biển rộng trời cao."
Phương Tinh Long thuyết phục.
(*) nguyên văn là: LÙI MỘT BƯỚC biển rộng trời cao, NHẪN MỘT CHÚT sóng yên gió lặng, NHỊN một chút là bình yên.
"Sư huynh."
Hứa Cảnh Minh nghiêm túc nói: "Anh cũng biết, có một số việc không thể nào lùi một bước được."
Phương Tinh Long sửng sốt, hắn khẽ gật đầu, nén lo lắng trong lòng: "Phong sát chỉ là chuyện bình thường, anh sợ Trình Tử Hào lại gây rắc rối cho cậu."
Hứa Cảnh Minh cười nói: "Cùng lắm thì em sẽ về quê, đó là thành phố Minh Nguyệt, ở thành phố Minh Nguyệt có hàng ngàn đệ tử Bát Cực Môn và Trạc Cước Môn. Em muốn thử xem hắn có thể gây ra sóng gió gì. Hơn nữa, xã hội bây giờ rất hiện đại, camera giám sát khắp nơi, hắn có thể làm gì được? "
"Nếu trở về thành phố Minh Nguyệt thì cậu định làm?"
Phương Tinh Long hỏi.
"Mở một võ quán, làm huấn luận viên cá nhân, vậy cũng đủ sống rồi."
Hứa Cảnh Minh nói: "Dù sao em cũng là Thương Ma. Bình thường đều dựa vào kỹ năng để kiếm cơm, ở đâu thì cũng sẽ kiếm được thôi.”
Phương Tinh Long khẽ lắc đầu: "Ở một thành phố hạng hai như Minh Nguyệt, cho dù cậu khó khăn vất vả làm việc, một năm có thể kiếm một triệu cũng được xem là không tồi."
"Em kiếm tiền nhiều năm như vậy, trong tay cũng có chút lãi với cổ phiếu."
Hứa Cảnh Minh nói: "Sư huynh, đừng lo lắng cho em."
Một khi trở mặt với Trình Tử Hào, Hứa Cảnh Minh cũng đã có chuẩn bị kỹ càng.
Kiếm tiền ít đi thôi mà.