Chương 13: Dương Thanh Thước (2)

Sau khi gọi xe qua Internet, AI điều phối xe đưa Hứa Cảnh Minh đến ga tàu cao tốc sau 15 phút. Ngay sau đó, Hứa Cảnh Minh đi thẳng đến thành phố Tân Môn ở phương Bắc.

Vào lúc 4 giờ 53 phút chiều, đường sắt cao tốc đã đến bên ngoài cổng của Câu lạc bộ thể hình Gia Hân ở thành phố Tân Môn.

"Đến rồi."

Hứa Cảnh Minh ngẩng đầu quan sát câu lạc bộ thể dục này, nơi đây có diện tích tương đối lớn.

Sau khi Hứa Cảnh Minh bước vào, nữ nhân viên phục vụ ở quầy lễ tân mỉm cười chào hỏi: "Xin chào quý khách".

"Tôi họ Hứa, tôi tìm Dương Thanh Thước."

Hứa Cảnh Minh nói: "Tôi có hẹn với cậu ấy."

"Ngài đang tìm Huấn luyện viên Dương? Mời ngài ngồi đây một lát."

Nữ nhân viên phục vụ ở quầy lễ tân rất nhiệt tình, cô đưa Hứa Cảnh Minh đến ngồi ở khu vực tiếp khách, sau đó còn rót cho hắn một cốc nước đun sôi.

…..

…..

Vào lúc này, trên lầu ba của câu lạc bộ thể hình Gia Hân, Dương Thanh Thước đang hướng dẫn một nhóm học viên nữ tập thể hình. Sau khi tập xong bài quyền anh, các học viên nữ cũng thở hồng hộc.

"Được rồi, giải lao hai phút."

Dương Thanh Thước nói.

"Huấn luyện viên Dương, tôi nghe nói rằng anh từng tham gia Giải Đấu Võ Thuật Thế Giới?"

Một học viên nữ tò mò hỏi. Bọn họ đăng kí tham gia lớp mày chính là coi trọng Dương Thanh Thước, người từng tham gia Giải Đấu Võ Thuật Thế Giới.

"Tôi nghe nói rằng, các cuộc thi võ thuật được chia thành các sự kiện cấp C, cấp B, cấp A và cao nhất là Giải Đấu Võ Thuật Thế Giới. Chỉ có top 32 tuyển thủ trong bảng xếp hạng võ thuật thế giới mới đủ điều kiện tham gia Giải Đấu Võ Thuật Thế Giới!

"Vậy là mỗi năm chỉ có 32 cao thủ võ thuật mạnh nhất trên thế giới mới được tham gia. Huấn luyện viên Dương, anh đã tham gia chưa?"

Tất cả các học viên nữ đều rất tò mò.

"Tôi đã tham gia Giải Đấu Võ Thuật Thế Giới lần thứ 26."

Dương Thanh Thước chỉ mỉm cười rồi gật đầu. Đây cũng là thành tích cứng nhất trong hồ sơ xin việc của hắn hiện tại.

"Ồ."

"Huấn luyện viên Dương, anh có thể dạy chúng tôi thuật phòng thân không?"

"Đúng vậy, huấn luyện viên Dương, chúng ta đều là phái yếu, không có khả phản kháng lại khi đối mặt với những gã đàn ông nham hiểm ngoài kia. Anh có miếng võ tự vệ nào có thể dễ dàng luyện tập để đối phó với mấy tên xấu xa đó không?"

Các học viên nữ đều lên tiếng.

"Dễ luyện tập? Dù là phái yếu vẫn có thể đối phó với đàn ông khỏe mạnh?"

Dương Thanh Thước suy nghĩ một chút, sau đó cười nói: "Được, vậy tôi sẽ dạy cho mọi người một chiêu thiết thực nhất."

Các học viên nữ ngay lập tức chú ý lắng nghe.

"Trước tiên hãy làm theo những gì tôi đã nói, nhấc một chân lên, chân còn lại đứng thẳng."

Dương Thanh Thước nói.

Tất cả các học viên nữ đều đứng bằng một chân, động tác này rất thư dễ, nhưng thỉnh thoảng vẫn có người đứng không vững.

"Nhảy bằng một chân."

Dương Thanh Thước nói, rồi làm mẫu động tác nhảy bằng một chân một cách nhẹ nhàng. Các học viên nữ đều đi giày thể dục đế mềm, động tác nhảy bằng một chân khá dễ dàng với họ.

"Có phải rất đơn giản không?"

Dương Thanh Thước hỏi.

"Tôi có thể nhảy dây một ngàn cái mỗi ngày, nhảy bằng một chân có gì đâu khó."

Các học viên nữ đều thấy động tác này rất dễ, ngay cả những người mập cũng cảm thấy như vậy.

Ai mà lại không biết nhảy nhót vài cái như vậy chứ?

"Cân nặng của mọi người trung bình là khoảng một trăm cân (50kg)."

Dương Thanh Thước nói.

"Tôi nặng hơn một trăm cân."

Một bà chị béo phì cười lớn.

"Nói cách khác, một chân của mọi người mọi người có thể chịu được trọng lượng hơn một trăm cân một cách dễ dàng, hơn nữa còn có thể nhảy lên."

Dương Thanh Thước nói tiếp: “"Khi nhảy trên mặt đất bằng một chân, mọi người có thể phát ra trọng lực lên đến hai trăm cân chỉ trong tích tắc một cách dễ dàng."

Các học viên nữ này gật đầu.

"Bây giờ thử nhấc chân lên và đá ra ngoài."

Dương Thanh Thước nói: "Khi nhảy lên, là đạp mạnh xuống đất! Sau đó nâng chân lên, đá thẳng về phía trước. Khi đó, cơ bắp sẽ phát ra trọng lực giống như khi đạp đất."

Dương Thanh Thước chỉ dạy.

"Trọng lực giống như khi đạp đất?"

Các học viên nữ giơ cao chân, lập tức đạp tung bao cát trước mặt. “Bành” một tiếng, các bao cát rung chuyển. Tất cả các học viên nữ đều ngạc nhiên.

"Tôi đã thử đánh bao cát này trước đây, đấm đá đến mức tay chân đều đau mà bao cát vẫn không di chuyển. Sao lần này lại đá được rồi?"

"Đạp bao cát như đạp đất?"

"Trọng lực lớn như vậy sao?"

Đây là lần đầu tiên mà các học viên nữ thấy việc việc đá bao cát dễ như vậy, hơn nữa, uy lực của cú đá cũng vô cùng mạnh mẽ.

"Đây gọi là đá thẳng, cũng không cần phải luyện nhiều, mỗi ngày tập 20 lần là được. Cứ luyện tập như vậy trong vòng một tháng, lực sút nhuần nhuyễn, cho dù là phái yếu, nhưng một cú đá của mọi người đạt tới trọng lực hai ba trăm cân rất dễ dàng".

Dương Thanh Thước nói tiếp: "Nhưng đây không phải là điều tôi muốn dạy."

"Nhìn cho rõ, khi mọi người nhấc chân đá ra, không dùng toàn bộ lòng bàn chân mà chỉ dùng phần trước của chân, nơi sát với mũi chân!"

Dương Thanh Thước thản nhiên đá ra, mũi chân trước như que thép chọc vào bao cát, phát ra âm thanh va đập trầm đục.

"Thường khi đi giày thể thao hoặc giày cao gót, nơi nhọn nhất ở chân có thể phát ra lực ít nhất hai ba trăm cần, nếu có thể truyền lực ra ngón chân, lực xuyên thấu có thể mạnh hơn nhiều."

Dương Thanh Thước nói.

"Tôi hiểu rồi, cùng với một lực tác dụng, bề mặt tiếp xúc càng nhỏ thì cường độ áp lực tác dụng sẽ càng lớn."

Một học viên cho biết: “So với lòng bàn chân, áp lực do ngón chân tạo ra có thể lớn hơn gấp mười lần.”

"Đúng vậy, áp lực còn mạnh hơn nhiều."

Dương Thanh Thước cười nói: "Chiêu này là một loại võ thuật cổ truyền gọi là Trạc Cước, tuy bàn chân của mọi người không cứng như các tuyển thủ chuyên nghiệp. Nhưng thường thì ai cũng đi giày, đế giày còn cứng hơn cả tuyển thủ chuyên nghiệp! Cho nên có thể tạo ra áp lực ít nhất hai ba trăm cân, dùng ngón chân đá ra một cưới, đâm vào… đâm vào bắp đùi đối phương, sẽ khiến đối phương đau đớn kinh khủng.”

"Nếu đá phía dưới của đàn ông ..."

Có một học viên nữ hai mắt sáng rực rỡ.

Dương Thanh Thước nối tiếp: "Chỉ khi đối mặt với nguy hiểm thực sự, chúng ta bắt buộc phải tự vệ mới có thể làm vậy. Dù sao đây không phải là một cú đá bình thường. Cho dù không đá vào nơi trọng yếu, chỉ cần đá vào bụng đối phương. Một người đàn ông bình thường cũng không thể nhịn nổi."

Đây chính là một phiên bản “đơn giản hóa” của chiêu thức Trạc cước trong thực tế!

"Con người dùng chân để đi bộ hàng ngày, hơn nữa còn có thể đi bộ hàng giờ liền, nhưng không ai trên thế giới này có thể trồng cây chuối di chuyển trong hàng giờ liền.”

Dương Thanh Thước nói: “Sức mạnh của đôi chân con người vốn đã mạnh hơn sức mạnh của cánh tay. Cho dù là phái yếu, sức mạnh ở đôi chân của họ vẫn có thể sánh ngang với sức mạnh ở cánh tay của đại lực sĩ."

"Có thể sánh ngang với sức mạnh ở cánh tay của đại lực sĩ? Cánh tay của họ có khi còn dày hơn cả đùi của tôi."

Một học viên nữ cho biết.

"Cô có thể đứng trên một chân trong vài phút, thậm chí còn có thể nhảy về phía trước."

Dương Thanh Thước nói: "Ngược lại, liệu có bao nhiêu đại lực sĩ có thể nâng hơn 100 cân bằng một tay trong vòng vài phút?

"Đừng đánh giá thấp sức mạnh chân của mình. Đại lực sĩ có bắp tay dày, nhưng hiệu suất cơ bắp thì không thể theo kịp cơ đùi của phụ nữ."

Dương Thanh Thước khẳng định một cách tự tin.

Hắn từng là một tuyển thủ võ thuật chuyên nghiệp, cho nên biết rất rõ tiềm lực của từng nhóm cơ. Con người là động vật đứng thẳng, trời sinh đôi chân vốn đã khỏe hơn cánh tay.

Phụ nữ chỉ cần dùng đôi chân của mình vẫn có thể dễ dàng đối phó với những người đàn ông không biết chiến đấu.

"Huấn luyện viên Dương, có một vị họ Hứa tìm anh.”

Nhân viên câu lạc bộ thể hình lên tiếng gọi.

Dương Thanh Thước lập tức biết, Hứa Cảnh Minh đã đến.

(1 cân=1/2 kg)