Chương 7: Đến nơi và dị biến

Sau khi tách ra, đoàn người Triệu Phong tiếp tục hành trình làm nhiệm vụ, đoàn người bây giờ chỉ còn 9 người gồm 2 thất tinh, 1 ngũ tinh đấu sĩ, 4 tên đấu sư và 2 tên luyện khí may mắn sống sót, tuy gặp sự cố chết nhiều người nhưng không vì vậy mà bọn họ từ bỏ nhiệm vụ. Những người này khác Triệu Phong, tuy chênh lệch thực lực nhưng họ đều là người từng lăn lộn, khi nhận nhiệm vụ từ thành chủ thì họ cũng đã chuẩn bị tâm lý cho những việc như thế này nên cho dù có chút lo nhưng Triệu Phong vẫn đi theo đoàn người. Cuộc hành trình tiếp tục sau đó 3 ngày, thương thế Triệu Phong đã ổn, lúc này bọn họ đang đứng trước một cửa động nhỏ dây leo um tùm, có người dọn dẹp vật cản lộ ra một khoảng trống đủ 1 người chui rồi cả đoàn từng người tiến vào.

Sau khi bò độ trăm mét thì đoàn người đã xuất hiện tại một động phủ phía trước có 1 hành lang dài, đi nốt đoạn hành lang thì lúc này trước mặt họ xuất hiện vài cây linh thảo bậc 1 bậc 2, họ bắt đầu thu thập còn những cây bậc 3 họ phải đem về Thiên Lang thành giao nhiệm vụ tuy bậc 1 bậc 2 không quá đặc biệt nhưng đem về bán lại cũng kiếm được ít bạc (linh thảo có 10 cấp, Tiên linh thảo mà Lâm gia tìm được là linh thảo đạt cấp 5 có tác dụng lớn nhất với Đấu sĩ thăng Đấu tướng, cũng có tác dụng với cấp cao hơn nhưng phải cần số lượng nhiều hoặc tốt nhất Tiên linh thảo đạt cấp cao hơn). Trong lúc bọn người Triệu Phong thu thập linh thảo cũng xuất hiện vài con yêu thù ( nhện) nhưng cấp bậc không cao nên nhiệm vụ không có gì trở ngại.

- Mọi người lại đây xem.

Trong lúc đang hái linh thảo thì họ nghe tiếng của 1 tên đấu sư gọi lại, trong lúc tên đấu sư này đang dọn cỏ dại thì phát hiện một đồ trận kì lạ, mọi người kéo đến xem thì thấy đồ trận này không quá lớn tầm 4 mét vuông. Lúc này tên thất tinh Đấu sĩ cầm thiết côn có chút hiểu biết về trận pháp mới mở miệng:

- Đồ trận này có vẻ là một dịch chuyển trận còn chuyển đi đâu thì ta không biết. Có vẻ trận pháp này đã có từ rất lâu rồi, chắc là không còn dùng được.

Sau đó vài người bỏ đi tiếp tục tìm linh thảo, số còn lại tò mò nên ở lại mò mẫm xem có cơ quan khởi động gì không, đương nhiên trong đó không có Triệu Phong vì hắn từ những bộ truyện kiếp trước mà biết được tò mò sẽ dễ gặp họa nên hắn tiếp tục tìm linh thảo. Trong lúc 2 tên đang mò mẫm trên vách đá, 1 tên đang đứng bên trận pháp mà nghiền ngẫm và còn 1 tên đang quỳ bò trên trận pháp dán mắt vào từng kí tự với hi vọng ngộ ra cái gì. Lúc này tên đứng bên cạnh trận pháp mới nghĩ ra nếu không có cơ quan thì dùng linh lực thôi phát hoặc dùng máu kích hoạt. Thế là hắn bắt đầu dùng linh lực thôi phát vào trận pháp nhưng qua 1 hồi hắn chỉ thấy trán rỉ mồ hôi chứ chẳng có gì xảy ra, thấy thế hắn thử cách tiếp theo dùng máu nhỏ vào trận nhưng vẫn không thấy gì, hắn tiếp tục nhỏ vào những nơi mà hắn cho là thích hợp nhưng đã hơn 10 điểm mà chẳng thấy gì. Thấy thế 1 trong 2 tên mò mẫm trên vách đá trêu chọc:

- Ta không biết có tác dụng không nhưng ta biết lát nữa có người sẽ chết vì mất máu.

Tên bị trêu chọc tức giận nhưng chỉ hừ một tiếng tiếp tục nhỏ máu, qua một hồi thì tự hắn cũng bắt đầu cảm thấy xấu hổ hắn nghĩ "có khi nào sau này sẽ có 1 truyền thuyết về 1 đấu sư chỉ vì muốn kích hoạt trận pháp mà tự nhỏ máu đến chết không, ấy dà có phải là truyền thuyết hay không hay thành truyện cười kể cho bọn trẻ nghe mới là một chuyện", khi hắn gần như bỏ cuộc thì khi hắn đang đứng trong trận pháp và 1 giọt máu của hắn rơi vào vòng tròn trung tâm trận pháp thì dị biến phát sinh. Chỉ thấy trận pháp sáng lên một màu đỏ máu, một lớp năng lượng bao trùm tên nhỏ máu và tên đang quỳ bò dưới đất trước sự kinh hãi của 2 tên đứng bên ngoài sau đó lớp năng lượng lóe lên rồi biến mất cả 2 tên đứng trong trận pháp lúc này cũng không thấy đâu nữa. 2 tên đứng ngoài lúc này mới hoàn hồn lại mà la lên thất thanh: áaaa, chu min na. kết chương.