Chương 10: Điều không ngờ đến

Bây giờ nơi đây chỉ còn 2 người 1 thú, à phải gọi là cự thú chính là con Ám Long vương kia còn 2 người này chính là Triệu Phong và tên còn lại của 1 trong 2 tên thất tinh Đấu sĩ. Tên thất tinh thấy người anh em cùng lớn lên cùng vào sinh ra tử với mình bị nổ tan xác trước mắt, hắn phẩn nộ hắn bi thương hắn căm thù nhưng hắn bất lực, điều duy nhất hắn nghĩ đến lúc này là trước sau gì cũng phải chết hay là hắn cũng nên theo vị huynh đệ của mình nhanh lên một chút, nghĩ thế hắn liền thu hồi linh lực phòng ngự của mình và điều nên xảy ra liền xảy ra cơ thể hắn phình to, gương mặt hắn vặn vẹo nhưng miệng vẫn treo nụ cười vì hắn sắp đến gặp huynh đệ của hắn, họ sẽ lại tiếp tục cuộc hành trình của mình, trong đôi mắt hắn tràng đầy căm thù và cũng có chút hối hận hắn hối hận vì đã dẫn cả bọn vào đây, hắn chỉ kịp nói với Triệu Phong 1 tiếng " huynh đệ, ta đi trước" rồi "bùm" hắn đã đuổi theo mọi người.

Triệu Phong bây giờ không thể để ý nhiều, hắn chỉ cố tập trung linh lực mà ngăn cản áp lực khủng bố kia, hắn tự hỏi trên đời, à không 2 đời có ai xui xẻo như hắn, hắn muốn buông xuôi biết đâu lại 1 lần nữa xuyên, nhưng hắn lại không muốn chết, không muốn thử cảm giác cơ thể nổ tung kia, miệng hắn đã tuôn máu, mắt hắn đã là có 2 hàng huyết lệ. Nhận thấy tình hình Triệu Phong không ổn lúc này hệ thống đã lâu không xuất hiện lập tức truyền đến vài câu vào thức hải của Triệu Phong, mắt Triệu Phong sáng lên không còn là ánh mắt vô thần kia nữa mà thay vào đó là ánh mắt quyết tuyệt. Chỉ thấy hắn cố hết sức lực nâng cánh tay trái mình lên cao nhất mà hắn có thể lúc này, cổ tay chếch lên sau đó từ bàn tay đang nắm chặt ngón giữa hắn vương ra chỉ về con cự long hắn mắng: "f'ck you".

Khi Ám Long vương cảm nhận vẫn còn kẻ chưa chết nó tò mò mở mắt ra, chỉ thấy trước mắt nó là hình dáng Triệu Phong đang làm một hành động kì lạ tuy không biết là gì nhưng nó cảm thấy khá thú vị, vốn định thu hồi áp lực tha chết cho tên nhân loại kia sống lâu thêm một chút thì đột nhiên một tia sáng từ tên nhân loại kia bắn thẳng vào giữa trán nó, sau đó nó cảm thấy đau đớn trong chốc lát rồi cơ thể nó nhẹ dần, mọi thứ từ từ trở nên mơ hồ, trước mắt nó tối dần tối dần.

Triệu Phong sau khi xuất ra chiêu đó chính là chiêu "Nhất kích tất sát" mà ngày đầu tiên hắn xuyên qua đây đã nhận được từ hệ thống, khi nhận ra kí chủ của mình đang ở trạng thái báo động thì hệ thống lập tức xuất hiện khuyên hắn sử dụng chiêu này, rơi vào đường cùng không còn cách nào khác hắn phải đánh liều mà cố tung chiêu, chỉ thấy tia sáng bắn vào con Ám Long vương rồi trong chốc lát từ một con cự long khổng lồ trăm thước bỗng thu gọn lại thành 1 viên cầu màu đen to bằng nữa người rồi "pủm" một tiếng vỡ tan. Sau khi vỡ thì vô số luồng khí tức màu đen bị phóng xuất ra khỏi quả cầu tràn ngập trong động phủ to lớn này. Chưa kịp hoàn hồn thì những luồng khí tức này xoay tròn với tốc độ chóng mặt rồi ào ào chui vào cơ thể Triệu Phong.

Triệu Phong chỉ nghe "ầm" một tiếng song hắn cảm nhận được sự tà ác, thị huyết, những gì đen tối nhất trên cuộc đời này, hắn không chịu nổi thứ kinh khủng này nữa nên hắn ngất đi.

Trong lúc hắn ngất đi cũng là lúc não hải hắn xử lý những thông tin nhận được và lược bỏ bớt những thông tin không cần thiết từ những nguồn năng lượng đó, con cự long ấy là Ám Long vương là vua của thế giới mà người ta gọi là ngoại tộc kia, khi nó vừa đột phá cảnh giới Duy Ngã lập tức dẫn quân mở cánh cổng ở đây gọi Đại Quỷ môn mà xâm lược lục địa này. Nơi đầu tiên bọn chúng đặt chân tới hiện tại gọi là Hắc Môn lâm ( trước đây là một khối của đại lục nhưng đã bị phong ấn đẩy ra xa phía Đông Bắc đại lục - phía trên bên phải của "dấu cộng" hiện tại) và chúng bắt đầu tàn sát theo hướng Tây, ở mọi góc của đại lục đều là phòng tuyến trọng địa được các vị cường giả bày ra nhằm ngăn đường tiến công của ma tộc, vì chúng đánh theo chiều ngược kim đồng hồ và phải vượt qua các vòng tuyến nên càng xuống phía dưới lục địa số lượng ma tộc càng ít, nơi con Ám Long vương này dẩn đầu vượt qua mọi phòng tuyến và bị phong ấn là Bình Sát vực-do đây là điểm cuối có rất ít ma tộc đến được nên sau khi bị phong ấn tách ra thì nơi đây ít ma khí nhất, có thể coi là nơi yếu nhất trong 4 cấm địa ở đây ( nằm phía Đông Nam - phía dưới bên phải "dấu cộng"). Không ngờ đế vương 1 vùng lại bị phong ấn nơi này, và cái truyền tống trận kia lại có thể truyền tống xa đến nơi đây. Kết chương.